Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Đế Bá
  3. Chương 80 : Tử Sơn Hầu (hạ)
Trước /132 Sau

[Dịch] Đế Bá

Chương 80 : Tử Sơn Hầu (hạ)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 80: Tử Sơn Hầu (hạ)

Lý Thất Dạ mỉm cười rồi nói bình tĩnh:

- Diệt hay không diệt Thánh Thiên Giáo cũng chẳng qua chỉ là một ý niệm mà thôi. Nếu ta không ngại tốn chút sức lực, hao chút tinh thần, hủy diệt Thánh Thiên Giáo cũng chẳng phải chuyện gì to tát gì.

Lý Sương Nhan nghe Lý Thất Dạ nói vậy liền im lặng. Nếu đổi lại là người khác, nhất định sẽ cho rằng Lý Thất Dạ cuồng vọng vô tri, nhưng Lý Sương Nhan lại không cho rằng như vậy, nàng không hề cảm thấy Lý Thất Dạ đang đùa giỡn chút nào.

- Ta không biết ngươi vì sao tự tin như vậy, dù Thánh Thiên Giáo lập Bảo Thánh Thượng Quốc mới ba vạn năm, nhưng lão tổ của họ cũng là nhân vật khó lường. Ngay cả Cửu Thánh Yêu Môn chúng ta có đối địch với họ cũng phải cẩn thận ba phần.

Lý Sương Nhan rốt cuộc cũng không nhịn được nói.

Lý Thất Dạ nhìn sang Lý Sương Nhan:

- Bởi vì ta là Lý Thất Dạ.

“Bởi vì ta là Lý Thất Dạ”, chỉ một câu đơn giản, nhưng qua miệng Lý Thất Dạ lại khiến người nghe cảm thấy khí phách ngang tàng, một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ cứ tự nhiên sinh ra.

Lý Sương Nhan nhìn Lý Thất Dạ hồi lâu, tiểu nam nhân trước mắt vốn chẳng phải tiểu nam nhân gì. Hắn bày mưu lập kế, khí phách lấn người, thật giống như là nhân đế vậy.

Rất lâu sau, Lý Sương Nhan mới từ từ nói:

- Chuyện lớn thế này ta cần phải báo với sư tôn.

- Tự nhiên.

Lý Thất Dạ nhìn Lý Sương Nhan cười một tiếng, rõ ràng có chút hài lòng với thái độ của Lý Sương Nhan.

Kiêu nữ của trời như Lý Sương Nhan qua mấy ngày ở cạnh Lý Thất Dạ cũng đã có những thay đổi không nhỏ. Ít nhất ở trước mặt Lý Thất Dạ, nàng đã bớt đi một phần ngạo khí, mặc dù đối với người khác nàng vẫn là kiêu nữ của trời vậy, nhưng so sánh với Lý Thất Dạ, Lý Sương Nhan chẳng thấy mình có chút ưu tú nào.

Ba ngày chớp mắt qua đi, trong ba ngày này, vô số ánh mắt trong bóng tối nhìn chằm chằm Tẩy Nhan Cổ Phái. Không hề nghi ngờ, rất nhiều đại giáo truyền thừa trong Bảo Thánh Thượng Quốc đều muốn tận mắt chứng kiến trận sóng gió này kết thúc như thế nào. Trong Bảo Thánh Thượng Quốc, không biết bao nhiêu đại nhân vật, bao nhiêu Vương Hầu đều hy vọng có được tin tức trực tiếp.

Từ khi Thánh Thiên Giáo lập Bảo Thánh Thượng Quốc đến nay, trải qua ba vạn năm đã càn quét khắp thiên địa, gần vạn năm nay, hầu như không còn người nào hoặc môn phái nào dám khiêu khích thần uy của Bảo Thánh Thượng Quốc nữa. Hôm nay Tẩy Nhan Cổ Phái xử quyết Đổng Thánh Long và Liệt Chiến Hầu như vậy, rốt cuộc là dựa vào lực lượng nào?

Ba ngày vừa hết, bên ngoài Tẩy Nhan Cổ Phái đã đứng đầy các tu sĩ đến từ Bảo Thánh Thượng Quốc. Khi sơn môn Tẩy Nhan Cổ Phái mở ra, chỉ thấy Đổng Thánh Long cùng Liệt Chiến Hầu bị đệ tử trong phái áp giải ra.

Đổng Thánh Long chính là Vương Hầu được Nhân Hoàng Bảo Thánh Thượng Quốc thân phong, trong các Vương Hầu ở Bảo Thánh Thượng Quốc có thể nói là Vương Hầu có thâm niên.

Liệt Chiến Hầu thì lại càng không cần phải nói, có thể coi là một đại hung tướng của Bảo Thánh Thượng Quốc. Dù không lớn tuổi bằng Đổng Thánh Long, nhưng hung danh so với Đổng Thánh Long còn vang dội hơn nhiều, không biết bao nhiêu tiểu môn tiểu phái trong Bảo Thánh Thượng Quốc đã bị diệt trong tay gã.

Có điều giờ đây, dù là Vương Hầu từng trải hay một đại hung tướng cũng chỉ mang phận tù nhân. Đáng sợ hơn chính là đạo hạnh của bọn họ đều đã bị hủy. Đối với một tu sĩ, nhất là tu sĩ đã tu luyện hơn ngàn năm, việc đạo hạnh bị hủy còn khó chịu hơn bị giết vạn lần.

Lúc này Đổng Thánh Long cùng Liệt Chiến Hầu đã thân tàn chí bại, hai người bọn họ bị trói từ trong sơn môn Tẩy Nhan Cổ Phái đi ra trông vô cùng lôi thôi lếch thếch, không có sức phản kháng. Giờ bọn họ ngay cả người phàm cũng không bằng, giống như hai lão già sắp chết thì lấy đấu sức phản kháng?

Thấy tình cảnh như vậy, rất nhiều tu sĩ, kể cả người đứng đầu một phương, đứng đầu một giáo đứng từ phía xa cũng chỉ còn biết thở dài. Liệt Chiến Hầu là hạng người ngang ngược thế nào? Tàn bạo cỡ nào? Nói là đại sát tứ phương cũng không quá, vậy mà hôm nay cũng chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi.

Thắng làm vua thua làm giặc, câu nói này đã nói lên tất cả!

Trước khi tiến hành xử quyết, Tẩy Nhan Cổ Phái phòng bị sâm nghiêm, toàn bộ đệ tử đều sẵn sàng tư tưởng chiến đấu, tất cả đường chủ, hộ pháp đều thủ vững các cửa ải trọng yếu.

Năm đại trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái đích thân tới sơn môn, tự mình tọa trấn lần xử quyết này. Ngoài năm vị đại trưởng lão có mặt ở đây thì còn có Lý Thất Dạ cùng Lý Sương Nhan bên người.

- Tên đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái kia là người nào?

Lý Thất Dạ chỉ là một đệ tử bình thường, thanh danh không nổi, đám tu sĩ thấy hắn lại ngồi ngang hàng với năm đại trưởng lão thì vô cùng kinh ngạc.

- Tên này có thể đồng hành cùng đám Cổ Thiết Thủ, chẳng lẽ là có lai lịch kinh người gì sao?

Không ít tu sĩ cũng nhao nhao suy đoán.

Một số giáo chủ, chưởng môn thấy Lý Sương Nhan đi bên cạnh Lý Thất Dạ, nhất thời rung động thốt lên:

- Lý Sương Nhan, truyền nhân Cửu Thánh Yêu Môn, công chúa Cổ Ngưu Cương Quốc, chính là thiên chi kiêu nữ của Đại Trung Vực. Chẳng lẽ Tẩy Nhan Cổ Phái đã liên thủ cùng Cửu Thánh Yêu Môn rồi?

Lý Sương Nhan xuất hiện trong Tẩy Nhan Cổ Phái, đồng hành cùng đám người Lý Thất Dạ càng khiến các tu sĩ cảm thấy chấn động.

Trong bầu không khí ngưng trọng, thời gian từng khắc qua đi, rốt cuộc giờ hành hình đã đến, Cổ Thiết Thủ ngẩng đầu nhìn trời, trầm giọng:

- Hành hình.

Lúc này, dù là Tẩy Nhan Cổ Phái đệ tử hay là tu sĩ quan sát phía xa đều ngừng thở, cùng đợi một khắc tiếp sau có chuyện gì xảy ra.

- Dưới đao lưu người!

Đúng lúc đó có một tiếng rống lớn, một trận ầm ầm truyền tới. Chỉ thấy một con giao mã đạp không tiến đến, khí tức Vương Hầu cuồn cuộn, trấn áp đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái chuẩn bị hành hình trước sơn môn.

Ngồi ngay ngắn trên giao mã là một lão già mặc áo tím, đầu đổi mũ tím, hai vai rộng lớn như núi.

- Tử Sơn Hầu...

Thấy lão già này, không ít tu sĩ đứng xa giật mình thốt lên.

- Tử Sơn Hầu tới.

Có giáo chủ lầm bầm:

- Vương Hầu tiền bối, hỏa hầu thuần thanh, Tử Sơn Hầu nổi danh đã lâu, có thể coi là một trong những Vương Hầu đỉnh phong của Bảo Thánh Thượng Quốc.

- Thì ra là Tử Sơn Hầu giá lâm.

Thấy lão già trên giao mã, ánh mắt Cổ Thiết Thủ cũng phải ngưng lại, thần thái chăm chú. Tử Sơn Hầu có lẽ không có hung danh bằng Liệt Chiến Hầu, nhưng thực lực tuyệt đối trên Liệt Chiến Hầu. Vị Vương Hầu tiền bối này chính là một trong những Vương Hầu đỉnh phong của Bảo Thánh Thượng Quốc.

- Cổ trưởng lão chớ mắc sai lầm, Liệt Chiến Hầu chính là trọng thần của Bảo Thánh Thượng Quốc, mau thả hắn và Đổng huynh ra, theo ta nhập đô thỉnh tội với bệ hạ!

Tử Sơn Hầu ngồi trên giao mã, nghiêm giọng nói.

Cổ Thiết Thủ định nói thì Lý Thất Dạ đã khoát tay ngăn lại, hắn thích ý cười:

- Thỉnh tội? Trong từ điển của ta không có hai từ này, ta còn chưa muốn giết ngươi trước, lập tức cút cho ta, cút càng xa càng tốt.

- Tên này là ai? Khẩu khí thật lớn.

Vừa nghe Lý Thất Dạ nói vậy, đám tu sĩ ở phía xa đều trố mắt nhìn nhau, Tử Sơn Hầu là người với tư cách Vương Hầu tiền bối, Vương Hầu đỉnh phong, trọng thần của Bảo Thánh Thượng Quốc, vậy mà tên tiểu bối Lý Thất Dạ này lại dám nói lời ngông cuồng trước mặt ông ta?

- Tên nhãi này là ai? Bổn tọa sẽ thay sư trưởng ngươi dạy dỗ ngươi.

Ánh mắt Tử Sơn Hầu lạnh lùng, bàn tay như cối xay vỗ tới Lý Thất Dạ.

"Keng", một tiếng kiếm ngân vang, kiếm xé trời. Lý Thất Dạ không xuất thủ, mà Lý Sương Nhan bên người hắn đã ra tay rồi. Một kiếm chĩa lên trời, chém rụng các vì sao, quanh thân nàng vang lên tiếng phượng hót, ánh kiếm như đuôi phượng từng đạo xòe ra. Một kiếm xuất hiện, núi sông thất sắc.

- Hay cho truyền nhân Cửu Thánh Yêu Môn!

Vừa thấy kiếm này của Lý Sương Nhan, Tử Sơn Hầu hừ lạnh một tiếng, hai tay kết ấn như núi lớn áp xuống.

- Cút về!

Lúc này Cổ Thiết Thủ cũng xuất thủ, Côn Bằng lượn ngang trời, dùng cái đuôi to lớn quẫy mạnh một cái, thế tới hung mãnh chấn nát cả đại địa.

Thấy Côn Bằng vẫy đuôi tới, sắc mặt Tử Sơn Hầu trầm xuống không dám khinh thường, cùng lúc lật tay, tụ chân khí rồi vung lên ngăn cản một kích Côn Bằng của Cổ Thiết Thủ.

- Ầm...

Một tiếng thật lớn vang lên, dù Tử Sơn Hầu đã chặn được một kích của Cổ Thiết Thủ, nhưng giao mã dưới thân y đã không chịu nổi, kêu gào một tiếng rồi nằm thẳng cẳng trên đất.

Với chuyện chém giết này Lý Thất Dạ đến liếc mắt cũng không thèm, chỉ lắc đầu một cái, nói:

- Lục biến của Cổ trưởng lão quá hỗn tạp rồi.

Người khác nghe được thì thấy phách lối vô cùng, nhưng với Cổ Thiết Thủ từng nhìn qua Côn Bằng Lục Biến của Lý Thất Dạ thì không nghĩ như vậy.

- Ngươi xem xem Lục biến cần hoàn chỉnh thế nào?

Cổ Thiết Thủ cũng mở miệng hỏi, ông ta muốn cho Lý Thất Dạ xem Côn Bằng Lục Biến của mình, hy vọng có thể tham khảo Lục biến của Lý Thất Dạ.

Cho nên Cổ Thiết Thủ vừa nói xong liền ép tới Tử Sơn Hầu.

Sắc mặt Tử Sơn Hầu vô cùng khó coi, y là Vương Hầu tiền bối, vậy mà hôm nay lại không chiếm được chút tiện nghi nào trước Cổ Thiết Thủ, thuật của Tiên Đế quả nhiên đáng sợ.

- Cổ Thiết Thủ, hôm nay ta không tính toán với ngươi!

Tử Sơn Hầu trầm giọng quát:

- Hôm nay bản tọa mang thủ chỉ của bệ hạ tới đây, bất kể Tẩy Nhan Cổ Phái của ngươi có nguyện ý hay không cũng đều phải thả người. Nếu không tự gánh lấy hậu quả.

- Nhân hoàng thủ chỉ.

Cổ Thiết Thủ chăm chú nhìn, Nhân Hoàng của Bảo Thánh Thượng Quốc hùng tài đại lược, là một nhân vật đáng sợ, Bảo Thánh Thượng Quốc trong tay của hắn phát triển không ngừng. Có thể nói, vi Nhân Hoàng của Bảo Thánh Thượng Quốc này là người có dã tâm bừng bừng, muốn biến Bảo Thánh Thượng Quốc thành một cổ quốc vạn cổ không tàn.

Lúc này Tử Sơn Hầu giơ tay lên, chỉ thấy trên tay lão đã mở một mặt thánh chiếu, trên thánh chiếu chỉ có một chữ "Xá". Chữ này vừa mở ra, hoàng uy cuồn cuộn vạn dặm, trong chữ "Xá" này bộc phát hoàng uy cường thế vô cùng, tựa như Nhân Hoàng cao cao tại thượng đang đứng trước mặt vậy, khiến người ta sinh lòng thần phục.

Dù là Vương Hầu như Cổ Thiết Thủ, nhưng lúc chữ "Xá" vừa xuất hiện ông ta cũng bị trấn áp, huyết khí đảo lộn. Một chữ "Xá" tựa như ngọn núi khổng lồ không thể trèo tới ngọn đè trong tâm của ông ta vậy, khiến Cổ trưởng lão khó chịu muốn hộc máu.

Thánh chiếu chỉ có một chữ "Xá", nhưng chỉ cần một chữ này đã đủ. Một chữ đã đại biểu ý chí của Nhân Hoàng, chỉ bằng vào một chữ "Xá", đã đủ chấn nhiếp Vương Hầu.

Quảng cáo
Trước /132 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Trấn Hồn

Copyright © 2022 - MTruyện.net