Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Đế Bá
  3. Chương 82 : Uy thế của Nhân Hoàng (hạ)
Trước /132 Sau

[Dịch] Đế Bá

Chương 82 : Uy thế của Nhân Hoàng (hạ)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 82: Cái uy của Nhân Hoàng (hạ)

- Thánh Thiên Giáo nhất định phải suy tính nếu muốn khai chiến cùng phái ta.

Tiếng Luân Nhật Yêu Hoàng vang lên:

- Hai hổ tranh nhau nhất định có một bị thương. Bọn chúng mới dựng nước ba vạn năm cũng xưng thượng quốc, chờ bọn chúng có thực lực thượng quốc chân chính rồi hãy nói.

Ở Đại Trung Vực hay Nhân Hoàng Giới, muốn gọi là cương quốc đều phải dựa theo tiêu chuẩn nhất định. Biên thùy tiểu quốc thì chưa đủ thành đạo. Đại quốc chân chính có ba loại xưng hô: cương quốc, thượng quốc, cổ quốc.

Nói như vậy thì nội tình cổ quốc cường đại nhất, thượng quốc thứ hai và cương quốc sau cùng. Về phần tiểu quốc không được xếp vào trong đó.

Xưng vị của nước cũng có tiêu chuẩn, ví như Đế thống tiên môn lập nước thì không xưng là cương quốc, mà xưng là thượng quốc. Nếu như quốc chủ của Đế thống tiên môn có hai vị Tiên Đế trở lên thì liền được xưng là cổ quốc.

Ngoại trừ có hai vị Tiên Đế, có một số quốc gia xa xưa cũng có thể xưng là cổ quốc, loại quốc gia này nhất định phải cực kỳ cổ xưa, có lực ảnh hưởng lớn.

Ví như năm xưa Tẩy Nhan Cổ Phái lập nước liền được gọi là Tẩy Nhan Cổ Quốc. Bởi lúc Tẩy Nhan Cổ Phái lập nước chính là giai đoạn đầu thời đại Chư Đế, mà Minh Nhân Tiên Đế cũng chính là Tiên Đế đầu tiên của thời đại này. Tẩy Nhan Cổ Quốc vượt qua cả thời đại ròng rã, cho nên dù Tẩy Nhan Cổ Phái không có vị Tiên Đế thứ hai, nhưng vẫn được gọi là cổ quốc.

Thực tế Cửu Thánh Yêu Môn lúc lập nước cũng cực kỳ cổ xưa. Nhưng sức ảnh hưởng của bọn họ kém xa Tẩy Nhan Cổ Phái năm đó, cho nên bọn họ chỉ được xưng là cương quốc.

Về phần Bảo Thánh Thượng Quốc, theo tiêu chuẩn mà nói bọn họ không có tư cách tự xựng là thượng quốc. Bọn họ nhiều lắm cũng chỉ là cương quốc mà thôi. Nhưng bọn họ ỷ vào Thánh Thiên Giáo lão tổ vẫn còn tại thế, tự cho là vô địch, cho nên tự xưng là thượng quốc.

Dĩ nhiên rất nhiều người kiêng kỵ Thánh Thiên Giáo lão tổ, vì vậy cũng không dám chỉ trích.

Chư lão nghe Luân Nhật Yêu Hoàng nói xong nhìn nhau rung động, có trưởng lão trầm ngâm một hồi rồi lên tiếng:

- Bệ hạ, bàn về quốc lực, Cổ Ngưu Cương Quốc chúng ta không kém Bảo Thánh Thượng Quốc, nhưng Thánh Thiên Giáo lão tổ lại khiến người ta phải kiêng kỵ.

Nhắc tới Thánh Thiên Giáo lão tổ, chư lão đều chấn động. Lão tổ đó quả thực quá nghịch thiên. Đừng nói là Đại Trung Vực, dù dõi mắt toàn bộ Nhân Hoàng Giới, lão cũng là nhân vật khiến người nể vài ba phần.

- Nếu Mục Thiếu Đế vẫn còn, đâu đến lượt Thánh Thiên Giáo lão tổ xưng bá ở Đại Trung Vực.

Cũng có trưởng lão cảm khái thốt lên.

Nhắc tới Mục Thiếu Đế, dù đã qua năm vạn năm cũng vẫn khiến người ta thán phục. Mục Thiếu Đế có thể nói là người đứng đầu chấn hưng lại Tẩy Nhan Cổ Phái. Từng được cho là Tiên Đế thứ hai sau Minh Nhân Tiên Đế.

Mục Thiếu Đế cũng quả là nghịch thiên vô địch, khi Đạp Không Tiên Đế còn chưa nhận Thiên Mệnh, Mục Thiếu Đế đã từng là địch nhân mạnh nhất của người này. Nghe đồn thuở thiếu thời đã từng cùng Đạp Không Tiên Đế tranh Thiên Mệnh ba thắng ba bại. Chiến tích như vậy huy hoàng đến thế nào.

- Theo nguồn tin đáng tin cậy, lão tổ của Thánh Thiên Giáo vẫn còn tại thế. Dù lão gần ba vạn năm không xuất thế, nhưng lão chắc chắn vẫn còn sống tại nhân gian.

Một vị trưởng lão không nhịn được nói:

- Nếu lão tổ của Thánh Thiên Giáo xuất thế, Cửu Thánh Yêu Môn chúng ta chỉ sợ khó lòng địch nổi.

Nhắc tới lão tổ của Thánh Thiên Giáo, dù là người nào cũng phải kiêng kỵ ba phần. Cho nên với vấn đề này chư lão Cửu Thánh Yêu Môn đều thần thái ngưng trọng.

- Thánh Thiên Giáo lão tổ ư...

Luân Nhật Yêu Hoàng chậm rãi nói:

- Đạo Gian thời đại đã qua, thời đại mới đã bắt đầu. Thánh Thiên Giáo lão tổ cũng đã như mặt trời xuống núi, tương lai là thiên hạ của người trẻ tuổi.

Đạo Gian thời đại chỉ thời gian cách nay ba vạn năm. Vào năm vạn năm trước, Đạp Không Tiên Đế nhận Thiên Mệnh thành tựu Tiên Đế, tay nắm càn khôn. Nhưng không biết vì sao vào ba vạn năm trước, Hắc Long Vương đột nhiên nổi bão, cường đoạt Thiên Mệnh.

Nghe nói trận chiến giữa Hắc Long Vương với Đạp Không Tiên Đế khiến bầu trời rách nát. Truyền ngôn nói rằng vì trận chiến này khiến Thiên Mệnh tê liệt, từ đó về sau khiến tinh khí của thiên địa khô kiệt, tu sĩ tu đạo vô cùng gian nan chính là vì vậy. Thời đại này gọi là Đạo Gian thời đại, thời đại này giày vò tu sĩ Cửu giới ba vạn năm, đến cách đây mười năm mới chấm dứt. Thiên địa tinh khí mới khôi phục như cũ.

Luân Nhật Yêu Hoàng dừng một chút rồi lên tiếng:

- Ta coi trọng Lý Thất Dạ, tương lai tiềm năng của hắn không ai bằng.

Luân Nhật Yêu Hoàng vừa nói lời này, các trưởng lão chỉ biết nhìn nhau. Có trưởng lão không hoàn toàn đồng ý:

- Bệ hạ, dù Lý Thất Dạ có chút yêu dị, nhưng hắn chỉ là Phàm Thể, Phàm Mệnh và Phàm Luân, thiên phú tư chất như vậy cũng khó có thành tựu gì to tát a.

- Đúng vậy bệ hạ, nếu nói về Thể Chất và Thọ Luân, Sương Nhan không biết hơn hắn biết bao lần.

Lại có trưởng lão nói thêm vào.

Thực tế không phải tất cả các trưởng lão đều đồng ý việc Lý Sương Nhan tới Tẩy Nhan Cổ Phái. Có điều Luân Nhật Yêu Hoàng đã dẹp yên dư luận để nàng đến đó mà thôi.

- Ta sẽ không nhìn lầm người!

Luân Nhật Yêu Hoàng từ tốn nói.

Chư lão nghe vậy bèn yên lặng, ở Cửu Thánh Yêu Môn, Luân Nhật Yêu Hoàng có địa vị cực cao. Dưới tình huống bình thường, các trưởng lão sẽ không phản đối ý kiến bệ hạ.

- Nếu Thánh Thiên Giáo lão tổ xuất thế...

Có trưởng lão vẫn canh cánh trong lòng.

- Thánh Thiên Giáo có lão tổ, chúng ta có bốn pho thủ hộ thần. Có Lý Thất Dạ ủng hộ, chúng ta còn có bốn pho thủ hộ thần ủng hộ.

Luân Nhật Yêu Hoàng trầm giọng:

- Phải xem Thánh Thiên Giáo lão tổ cường đại, hay thủ hộ thần của chúng ta vô địch. Thủy tổ chúng ta một đời tuyệt thế vô song đại yêu, người để bốn pho tượng đá làm thủ hộ thần Cửu Thánh Yêu Môn, nói rõ bọn họ cường đại thế nào.

Lời này khiến cho trưởng lão tại trường yên lặng thật lâu. Đến giờ cũng không ai biết bốn pho tượng đá mạnh đến mức nào, cái này chỉ sợ mãi là điều bí ẩn.

***

Tẩy Nhan Cổ Phái cường thế chém Đổng Thánh Long và Liệt Chiến Hầu, tin tức này giống như bão táp truyền khắp Bảo Thánh Thượng Quốc. Trong nhất thời rung động tất cả tu sĩ, môn phái trong Bảo Thánh Thượng Quốc.

Nhất là chuyện Nhân Hoàng ý chí bị hủy diệt, càng khiến cho chưởng môn và giáo chủ các giáo chấn động không thôi.

Vì sự cường đại của Bảo Thánh Thượng Quốc, mọi người không dám công khai thảo luận, nhưng là lén lút thì có rất nhiều người, càng có rất nhiều ý kiến.

- Chẳng lẽ Liễu Tam Kiếm thật sự còn sống.

Có lão giáo chủ biết chút nội tình lầm bầm:

- Ba vạn năm qua, ngay cả Nhân Hoàng từng xuất hiện từ Tẩy Nhan Cổ Phái cũng có thể đếm trên đầu ngón tay, ngoại trừ Liễu Tam Kiếm ra còn ai có thể nghịch thiên như vậy?

Nghĩ đến bàn tay khổng lồ dễ dàng hủy diệt Nhân Hoàng ý chí, không biết bao nhiêu người cảm thấy trầm trọng trong lòng. Sự cường đại của bàn tay khổng lồ này, tuyệt đối vượt xa Nhân Hoàng.

- Tẩy Nhan Cổ Phái muốn lật trời rồi, ngay cả Nhân Hoàng ý chí cũng dám diệt, chẳng phải đang chính thức khai chiến với Bảo Thánh Thượng Quốc sao?

Cũng có tu sĩ thản nhiên nói.

Lại có một ít đại nhân vật trầm ngâm:

- Có lẽ Tẩy Nhan Cổ Phái đã yên lặng ba vạn năm, giờ cũng muốn rửa nhục năm đó, dựng lại cổ quốc.

- Dù không biết sau lưng Tẩy Nhan Cổ Phái là ai, nhưng Tẩy Nhan Cổ Phái muốn dựng lại cổ quốc sợ là không có hi vọng, giữ được sào huyệt cũng đã không dễ dàng.

Có lão giáo chủ từng chứng kiến trận đánh ba vạn năm trước lắc đầu:

- Năm đó Liễu Tam Kiếm còn sống cũng không thể bảo vệ được cổ quốc. Tẩy Nhan Cổ Phái cuối cùng lui về sào huyệt. Thánh Thiên Giáo lão tổ còn sống, dù là Liễu Tam Kiếm của Tẩy Nhan Cổ Phái còn sống cũng không có cơ hội đánh bại Thánh Thiên Giáo, dựng lại cổ quốc.

Trong thời gian gian ngắn, đủ các loại nghị luận đều có. Có người đứng xem, có người mài đao xoàn xoạt. Dù rằng đánh vỡ bố cục của Bảo Thánh Thượng Quốc với vài môn phái, tu sĩ là tai ương ngập trời, nhưng đối với vài môn phái, tu sĩ khác lại là cơ hội quật khởi, là thời cơ đục nước béo cò tốt nhất.

***

Diệt Nhân Hoàng ý chí, việc này khiến trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái sôi trào. Trước đó, Tẩy Nhan Cổ Phái căn bản không dám tranh phong cùng Bảo Thánh Thượng Quốc. Tẩy Nhan Cổ Phái suy bại thậm chí còn không dám phản kháng. Nhưng hôm nay ngay cả Nhân Hoàng ý chí cũng bị diệt, khiến tất cả đệ tử nhiệt huyết sôi trào, tất cả bọn họ đã thấy được hy vọng chấn hưng.

Thực tế, không chỉ riêng đệ tử bình thường Tẩy Nhan Cổ Phái rung động, thậm chí cả năm vị trưởng lão cũng rúng động thần hồn. Đây là chuyện bọn họ chưa bao giờ dám tưởng tượng.

Trong Tẩy Nhan Cổ Phái, Cổ Thiết Thủ mạnh nhất, có thể xưng đệ nhất nhân. Nhưng chỉ cần một chữ "Xá" của Nhân Hoàng cũng đủ chấn nhiếp ông ta. Thế mà, đừng nói chỉ một chữ "Xá", ngay cả Nhân Hoàng ý chí cũng bị hủy diệt dễ dàng, việc này đã khiến năm vị trưởng lão tràn đầy hy vọng với Lý Thất Dạ.

Vào lại tông môn, năm vị trưởng lão đều dự tiệc mừng, Lý Thất Dạ cũng có mặt. Hôm nay Lý Thất Dạ hoàn toàn có thể cùng ngồi ngang hàng với năm vị trưởng lão, năm vị trưởng lão càng coi hắn là người đứng đầu việc phục hưng bản phái.

- Chúng ta không nên quá cao hứng.

Trong tiệc, Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

- Nói cho cùng, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta vẫn rất nhỏ yếu, không có thủ đoạn. Bàn về thực lực, chưa đủ để tranh hùng cùng Bảo Thánh Thượng Quốc hoặc Thánh Thiên Giáo.

Lời này đã nói ra thực tình của Tẩy Nhan Cổ Phái, năm vị trưởng lão cũng không dị nghị. Sau vui mừng, lòng họ liền trở nên nặng trĩu. Trừ át chủ bài Lý Thất Dạ ra, bọn họ không còn lá bài tẩy nào nữa.

- Bàn về nội tình, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta mạnh hơn Thánh Thiên Giáo, dù rằng Đế thuật chúng ta bây giờ có hạn. Nhưng không thể phủ nhận, chúng ta còn có lượng lớn Đại Hiền thuật, Thánh Hoàng công... Nói cho cùng, chúng ta không lo không có công pháp tu luyện, chỉ buồn là không người nối nghiệp.

Lý Thất Dạ nói tiếp.

Tẩy Nhan Cổ Phái dù bị mất đi lượng lớn Đế thuật, nhưng cuối cùng vẫn là Đế thống tiên môn, đã từng xuất hiện vô số Đại Hiền, Thánh Hoàng, có lượng lớn Đại Hiền, Thánh Hoàng thuật. Trên thực tế, việc Tẩy Nhan Cổ Phái có nhiều Đại Hiền, Thánh Hoàng thuật cũng đã khiến vô số tu sĩ, môn phái thèm chảy nước miếng.

- Chúng ta thiếu minh sư!

Cuối cùng Cổ Thiết Thủ cười khổ sở, lên tiếng:

- Nói ra không sợ chê cười, thực tế sư huynh đệ chúng ta tu luyện cũng đều là tự mình mò mẫm.

Quảng cáo
Trước /132 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Mất - Tĩnh Thủy Biên

Copyright © 2022 - MTruyện.net