Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Đế Bá
  3. Chương 88 : Vô Cấu Tiên Thể (hạ)
Trước /132 Sau

[Dịch] Đế Bá

Chương 88 : Vô Cấu Tiên Thể (hạ)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 88: Vô Cấu Tiên Thể (hạ)

Lý Thất Dạ cười khẽ, lên tiếng:

- Nếu như thể thuật bí truyền của ta còn có thiếu sót gì thì trên thế gian này không ai tìm được thể thuật hoàn mỹ hơn nó nữa rồi. Thể thuật này có thể hoàn toàn dung hợp thể phách hình thành qua tu luyện Ngọc Thanh Thánh Tâm Thuật của ngươi. Nó chính là thể thuật khởi nguồn, thể thuật thủy tổ.

Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, trong lòng Lý Nhan Sương liền chấn động. Đây là việc khiến cho Lý Nhan Sương khó tưởng tượng và tiếp nhận nổi. Nàng nhìn Lý Thất Dạ, do dự trong chốc lát, cuối cùng buột miệng nói:

- Thể thuật này…

- Không sai, thể thuật này xuất phát từ Thể Thư.

Lý Thất Dạ ngắt lời của Lý Nhan Sương. Hắn nhìn vào ánh mắt nàng, tiếp tục nói:

- Nhưng cái này chỉ cho mình ngươi biết, hiểu chưa?

Lý Nhan Sương nhẹ nhàng gật đầu. Nhưng nàng thủy chung vẫn thấy việc này vô cùng khó tin. Nàng nói:

- Nhưng ta nghe đồn Thể Thư đã hơn trăm vạn năm không xuất thế. Thậm chí cũng chưa từng nghe nói qua có người đạt được Thiên Thư.

Cửu Đại Thiên Thư, Cửu Đại Thiên Bảo là những tồn tại chung cực nhất thế gian. Đối với tu sĩ mà nói, không thứ gì trân quý hơn Cửu Đại Thiên Thư, Cửu Đại Thiên Bảo.

Nhưng mà từ xưa đến nay chưa từng nghe ai nói có người đạt được một bản trong Cửu Đại Thiên Thư hay một bảo trong Cửu Đại Thiên Bảo.

Cửu Đại Thiên Thư cũng được, Cửu Đại Thiên Bảo cũng được, đều chưa từng lộ ra trên thế gian, cho nên từ vạn cổ đến hiện tại đa số tu sĩ đều cho rằng Cửu Đại Thiên Thư, Cửu Đại Thiên Bảo chẳng qua là do người ta bịa đặt, chúng căn bản không tồn tại trên thế gian.

- Cái này có gì kỳ quái!

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Từ sau thời đại Thác Hoang, Thể Thư cũng không xuất hiện ở nhân gian nữa.

Từ sau khi Lý Thất Dạ đạt được Thể Thư thì hắn đã cất kỹ, muôn đời đến nay cũng không có mấy người chân chính thấy qua Thể Thư.

Lý Sương Nhan nhìn Lý Thất Dạ, cuối cùng nàng cũng không biết nói như thế nào cho tốt. Thực ra, nếu không phải Lý Thất Dạ truyền thụ Vô Cấu Thể cho nàng, nếu như không phải chính miệng Lý Thất Dạ nói bản thân hắn có Thể Thư thì nàng sẽ tuyệt không tin một nam nhân chưa đến 14 tuổi lại nắm tiên thuật Thể Thư trong tay. Chỉ sợ mọi người trên thế gian đều cho rằng hắn là kẻ khoác lác.

Lý Thất Dạ liền hỏi:

- Còn có vấn đề gì nữa không?

Lý Sương Nhan do dự một hồi nhưng cuối cùng cũng hỏi:

- Thọ Pháp và Mệnh Công của ta có chút khuyết điểm gì không?

Nếu có người chứng kiến một thiên tài như nàng đi thỉnh giáo một tiểu tử còn hôi sữa, không ai có thể tưởng tượng sự tình này.

Từ khi Lý Sương Nhan nhìn Lý Thất Dạ chỉ điểm Nam Hoài Nhân, nàng liền có chút động tâm muốn thỉnh giáo hắn, nhưng với tâm khí cao ngạo trong nội tâm lại làm nàng có chút ái ngại. Hiện tại nàng đã lấy Chân Mệnh ra thề nên khoảng cách giữa nàng và Lý Thất Dạ đã gần lại, cho nên Lý Sương Nhan mới mở miệng thỉnh giáo.

Lý Thất Dạ nhìn nàng rồi trả lời :

- Nói về Mệnh Công, ngươi tu luyện Phượng Phụ Công, đã không còn có gì để chỉ điểm, nhưng công pháp được gọi là truyền thừa từ Thủy tổ này lại không phải do chính Thủy tổ của Cửu Thánh Yêu Môn sáng chế. Do đó cần phải suy nghĩ lại trên thực tế có đôi khi Đế thuật cũng không hẳn là công pháp hoàn mỹ nhất để lựa chọn.

- Phượng Phụ Công mà Thủy Tổ các ngươi có được là do tiên hiền Yêu tộc sáng chế từ cổ xưa, công pháp này lai lịch cực kỳ sâu xa, nó khởi đầu từ thời Hoang Mãng và hoàn thiện vào thời Thác Mãng. Tại thời đại Thác Mãng, những cự phách của Yêu tộc đều tham khảo qua Phượng Phụ Công nhưng cũng không hoàn toàn làm cho nó hoàn thiện. Mãi về sau, nhờ vào nhân duyên mà Thủy Tổ các ngươi mới có được nguyên vẹn Phượng Phụ Công.

Không ai có thể hiểu rõ chuyện này hơn Lý Thất Dạ, ngoại trừ Cửu Thánh Đại Hiền đã qua đời. Vào thời đó, Cửu Thánh Đại Hiền tự xưng Cửu Thánh Thiên Yêu thật ra không môn không phái, nói chính xác hơn y chính là con gà rừng bởi vì cơ duyên nhận được Phượng Phụ Công tu luyện đại thành, quét ngang tất cả trở thành đỉnh phong Đại Hiền.

Lý Thất Dạ giảng giải tiếp:

- Về phần Thọ Pháp, ngươi đang tu luyện Hộc Vân Pháp, tuy không thể nói là đỉnh phong thọ pháp, nó còn có chút khoảng cách so với Tiên Đế Thọ Pháp. Nhưng công pháp này là do chính Thủy Tổ các ngươi sáng chế, bởi vì hắn bỏ cả đời tìm hiểu nghiên cứu Phượng Phụ Công mới sáng chế ra Hộc Vân Pháp cho nên công pháp này hợp với Phượng Phụ Công.

Nghe Lý Thất Dạ nói rõ về công pháp của bản môn như thuộc lòng, Lý Sương Nhan há hốc mồm. Công pháp mà nàng tu luyện chính là hai môn công pháp này cho nên nàng mới biết rõ lai lịch cùng tình huống của chúng. Trên thực thế, cho dù là đệ tử của Cửu Thánh Yêu Môn cũng không nhất định biết rõ về hai môn công pháp này như thế, mà Lý Thất Dạ lại có thể nói một cách rõ ràng.

Cái này lại làm cho Lý Sương Nhan không khỏi hoài nghi, liền hỏi:

- Ngươi thật sự không phải là đệ tử của Cửu Thánh Yêu môn sao?

Một đệ tử phái khác lại hiểu rõ môn công pháp cao nhất của Cửu Thánh Yêu Môn, nói đến chuyện này, chỉ sợ trưởng lão của Cửu Thánh Yêu Môn cũng không dám tin.

Nghe Lý Sương Nhan hỏi như vậy, Lý Thất Dạ khẽ cười rồi nói:

- Công pháp cùng thọ pháp, đối với ngươi mà nói đều không có vấn đề gì. Cái mà ngươi thiếu chính là công pháp Sát Phạt Hộ Mệnh, bất quá ngươi dùng Phượng Phụ Công cùng Hộc Vân Pháp để luyện đạo cơ vững chắc rồi nên lúc nào cũng có thể tu luyện Sát Phạt Hộ Mệnh công pháp.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn vào Lý Sương Nhan rồi nói:

- Ta biết rõ Cửu Thánh Yêu Môn có mấy môn đại sát thuật, bất quá, không thích hợp cho ngươi. Hơn nữa, tâm tư của ngươi lại đặt ở trận pháp, điều này cũng không cách nào làm cho những môn đại sát thuật mà ngươi tu luyện bước lên con đường giết chóc tắm máu chân chính. Về phần trận pháp của Cửu Thánh Yêu Môn thì không được tốt cho lắm.

Lý Thất Dạ nói như vậy làm cho Lý Sương Nhan có chút không phục. Cửu Thánh Yêu Môn của nàng có vài môn đại trận thuật trứ danh nha.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói :

- Ta biết ngươi không phục, ta đã xem qua Trận Văn của ngươi, cái mà các ngươi Cửu Thánh Yêu Môn coi là đại trận thuật, chẳng qua là có được chút đỉnh dính dáng đến Trận Tổ mà thôi. Ta đoán tàn quyển trận pháp các ngươi có được còn chưa đạt được ngay cả một phần mười truyền thừa của Trận Tổ.

Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Lý Sương Nhan có chút thất vọng, mấy đại trận thuật của Cửu Thánh Yêu Môn rất nổi danh ở Đại Trung Vực nhưng đến tay Lý Thất Dạ trở thành đồ không đáng giá. Nàng muốn phản bác lại nhưng Lý Thất Dạ đã nói toạc ra trận pháp lai lịch làm cho nàng không cách nào chống trả.

- Phượng Phụ Công của ngươi tinh diệu không phải ở chỗ sát phạt cho nên về mặt tiêu diệt địch có phần yếu kém, so với thiên phú của ngươi, thực lực có chút chênh lệch. Đã biết ngươi ưa thích trận thuật, nếu có cơ hội ta sẽ tìm cho ngươi mấy đại sát trận cho hợp khẩu vị.

Cuối cùng Lý Thất Dạ kết luận như vậy.

Lý Sương Nhan muốn nói nhưng lại thôi, Lý Thất Dạ liếc nàng rồi nói tiếp :

- Ta biết trong tay ngươi có một phần Đồ Tiên Đế Trận, nhưng nghe ta nói đi, ngươi không nên tu luyện nó làm gì cho lãng phí công sức. Cái trận pháp kia tuy không trọn vẹn nhưng vô cùng lợi hại. Nếu ngươi đem tinh lực tập trung một phương diện đó là lãng phí tâm huyết của chính mình. Ta thừa nhận ngươi là thiên tài về trận pháp, nhưng chỉ một góc Đồ Tiên Đế Trận thôi cũng hết sức huyền ảo, nói khách khí một chút, ngươi còn chưa đủ tư cách để tìm hiểu nó. Trước tiên ngươi nên đặt tinh lực của mình vào việc tu luyên đạo cơ mới tốt.

Lý Thất Dạ nói như vậy khiến Lý Sương Nhan hỏi luôn:

- Đồ Tiên Đế Trận hoàn chỉnh còn lưu truyền tại thế gian sao?

Vô tình vô ý nàng lại không phát giác ra rằng mình bỗng nhiên đã nâng nam nhân nhỏ bé trước mặt này lên thành người hầu như cái gì cũng biết rồi.

- Cái này sao...

Lý Thất Dạ cười mỉm nói, đem âm thanh của mình kéo ra thật dài.

Thấy Lý Thất Dạ cố ý không nói, Lý Sương Nhan tức giận đến mắt trắng không còn chút máu, nói:

- Đừng tỏ ra vẻ thần bí, nói đi!

Lý Sương Nhan cũng không phát hiện rằng giọng điệu của mình có chút làm nũng. Nàng là một người có tính tình lạnh như băng, thái độ như vậy thật sự là vô cùng hiếm thấy.

Sau cùng, Lý Thất Dạ nhìn nàng rồi nói:

- Tâm tư của ngươi cũng đừng nên đặt ở Đồ Tiên Đế Trận. Cho dù hiện tại ngươi có Đồ Tiên Đế trận nguyên vẹn đi nữa, nhưng ngươi cũng không có đủ thực lực để tìm hiểu nó. Về phần Đồ Tiên Đế Trận nguyên vẹn, về sau chắc chắn sẽ có cơ hội.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ thở dài một tiếng khe khẽ trong lòng. Đồ Tiên Đế Trận là một ký ức xa xôi cỡ nào, là một hồi ức không thể tả nổi.

Thấy Lý Thất Dạ lâm vào trạng thái trầm tư, Lý Sương Nhan cũng không dám hỏi tiếp. Mặc dù nàng không rõ ngọn nguồn của chuyện này, nhưng mơ hồ đoán được trong đó ẩn chứa bí mật mà người khác không biết.

Sau khi nhận được sự truyền thụ của Lý Thất Dạ, Lý Sương Nhan bắt đầu tu luyện Vô Cấu Thể. Trong quá trình tu luyện môn Tiên thể vô thượng này, Lý Sương Nhan mới chính thức lĩnh hội được cái gì mới gọi là chung cực Tiên thể thuật, cái gì mới gọi là Tiên thể thuật tối thượng nhất. Không trách Lý Thất Dạ chướng tai gai mắt Ngọc Thanh Thánh Tâm Thuật, bởi vì thật sự Ngọc Thanh Thánh Tâm Thuật không thể so sánh với môn Tiên thể thuật vô thượng này!

Điều này làm cho Lý Sương Nhan vô cùng cảm động, đúng như lời của Lý Thất Dạ. Truyền thụ cho nàng Tiên thể thuật vô thượng, giải đáp những điều bí ẩn cho nàng, nếu cuối cùng nàng không tu luyện thành Vô Cấu Thể thì nàng đích thật là người ngu xuẩn nhất trên thế gian rồi. Hiện tại đối với nàng mà nói, tu luyện thành Vô Cấu Thể chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Nàng tuyệt đối tự tin bản thân mình sẽ tu luyện thành công Tiên Thể này.

Lý Thất Dạ cũng bình tĩnh tiềm tu hơn một tháng rồi gọi Nam Hoài Nhân đến phân phó:

- Chúng ta sẽ đi Cựu Chỉ một chuyến, nhìn ngó qua tình huống ở đó!

Nam Hoài Nhân lập tức tuân mệnh, còn nói thêm:

- Sư phụ của đệ đã từng đến Cựu Chỉ một vài lần rồi, để đệ mời ông ấy dẫn đường!

Cựu Chỉ chính là một vùng đất từng thuộc về Tẩy Nhan Cổ Phái. Diện tích tổ địa của Tẩy Nhan Cổ Phái hiện tại cũng chỉ bằng một góc cực kỳ nhỏ bé của những năm tháng đứng trên đỉnh phong đó.

Tại thời gian ấy, tổ địa tông thổ của Tẩy Nhan Cổ Phái rộng đến hơn mười vạn dặm, về sau vì có dị biến và Tẩy Nhan Cổ Phái bị suy sụp nên không đủ sức chưởng quản nhiều nơi, đành phải co rút lại còn có mấy chục ngọn núi chính như vậy mà thôi.

Tuy năm vị trưởng lão không biết Lý Thất Dạ muốn về Cựu Chỉ làm gì nhưng đều một lời đồng ý.

Đi theo Lý Thất Dạ lần này ngoại trừ Mạc hộ pháp làm người dẫn đường còn có Nam Hoài Nhân và Lý Sương Nhan.

Quảng cáo
Trước /132 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thằng Bệnh Hoạn, Tránh Xa Bà Ra!!

Copyright © 2022 - MTruyện.net