Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Đế Bá
  3. Chương 91 : Một con ốc sên (thượng)
Trước /132 Sau

[Dịch] Đế Bá

Chương 91 : Một con ốc sên (thượng)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 91: Một con ốc sên (thượng)

Thật vất vả một lúc, thầy trò Nam Hoài Nhân mới đứng dậy được. Còn Lý Sương Nhan tuy đã ổn định lại thân hình nhưng sắc mặt vẫn còn trắng bệch. Luồng tiêng quang vừa lóe lên kia thật sáng sợ, nó chỉ nổ tung trong nháy mắt thôi mà người ta lập tức cảm thấy, dưới hung oai của nó, Vương Hầu hay Chân Nhân, thậm chí cả Cổ Thánh lẫn Thánh Hoàng cũng chỉ là con kiến hôi.

Mắt thầy trò Nam Hoài Nhân chứa đầy kinh hoàng nhìn Lý Thất Dạ. Lúc này bọn họ mới cảm giác được, sự đáng sợ của Lý Thất Dạ vượt xa khỏi tưởng tượng của hai thầy trò họ.

- Dám dò xét thức hải của ta, muốn cướp đoạt trí nhớ của ta, thực là đồ không biết sống chết!

Sắc mặt Lý Thất Dạ lạnh lùng như băng, tuy người hắn không còn khí tức cuồng nộ của Tiên Đế như vừa rồi nữa, nhưng vẫn y nguyên khiến cho người ta không rét mà run, hắn đứng đó tựa một vị Tiên Đế không ai có thể khinh nhờn.

Con ốc sên cực lớn này có lai lịch động trời, đáng tiếc nó không nên đi dò xét thức hải của Lý Thất Dạ.

Ở thời đại Hoang Mãng xa xôi, Lý Thất Dạ bị rơi vào khống chế của Tiên Ma Động, hồn phách bị rút ra rồi giam cầm trong thứ Âm Nha quái quỷ kia. Từ đó về sau, dù muốn hay không, có đi xa đến mấy Lý Thất Dạ vẫn bị Tiên Ma Động triệu hồi về, rồi bị tồn tại trong Tiên Ma Động lục soát và đọc trí nhớ của hắn.

Mãi về sau, khi Lý Thất Dạ đã có đầy đủ năng lực tính toán thiên hạ, hắn liền liên hợp với vô số tiên hiền để tính kế Tiên Ma Động, rốt cuộc thoát khỏi khống chế của Tiên Ma Động.

Từ đó trở đi, việc Lý Thất Dạ tối kỵ nhất chính là vệc bị người khác mở ra thức hải, hút ra trí nhớ của hắn. Đến lúc thực lực của hắn có thể đào tạo ra Tiên Đế, Lý Thất Dạ liền để những vị Tiên Đế này liên tục dùng thần thông bảo vệ Chân Mệnh, hồn phách, thức hải và trí nhớ của hắn. Từ Minh Nhân Tiên Đế, Huyết Tỳ Tiên Đế, Thôn Nhật Tiên Đế đến Phách Diệt Tiên Đế, thậm chí Hắc Long Vương...vân...vân cũng đã làm theo yêu cầu của hắn.

Nếu như ai chạm vào những thứ cấm kỵ này của hắn, chính là tương đương với việc chạm đến gia trì của Tiên Đế, lập tức sẽ bị trấn áp tuyệt đối. Cái này cũng có nghĩa rằng: không có kẻ nào, ngay cả Tiên Đế cũng vậy, được phép vào thức hải và đọc ký ức của Lý Thất Dạ, ngoại trừ chính bản thân hắn ra.

Đây chính là kết quả mà Lý Thất Dạ đã thành công làm được sau trăm ngàn vạn năm chìm nổi, vượt qua đời đời thế thế. Đây cũng là sự kiêng kỵ nhất của hắn.

Hôm nay, con ốc sên ngu ngốc này lại dám dùng thần thông của mình cưỡng đọc trí nhớ của Lý Thất Dạ thì quả thực chán sống rồi.

- Đem nó kéo lại đây!

Cuối cùng, Lý Thất Dạ phân phó.

Thầy trò Mạc hộ pháp vội vàng lên tiếng vâng mệnh. Sau hơn nửa ngày, một loạt các thanh âm ầm ầm vang lên, chỉ thấy hai người bọn họ kéo con ốc sên to lớn như một quả núi nhỏ này quay trở lại.

Con ốc sên cực to lớn nằm trước mặt Lý Thất Dạ này đã không còn nhúc nhích gì nữa.

- Đại sư huynh, nó đã chết chưa vậy?

Nam Hoài Nhân chỉ vào con ốc sên rồi lên tiếng hỏi.

- Ta tạm tha cho nó một mạng mà thôi. Sống hay chết còn xem biểu hiện của chính nó.

Lý Thất Dạ trả lời rồi ra lệnh:

- Dựng nồi lên, ném thuốc vào rồi đem nó nấu!

Thầy trò Mạc hộ pháp nghe xong lập tức thi hành. Cũng may Mạc hộ pháp nhanh trí, cái nồi mang đến cũng rất to lớn, hai thầy trò họ bỏ hết thảy dược liệu vào nồi, đổ ngập nước rồi đem con ốc sên kia ném vào trong đó.

Không lâu sau, nước trong nồi sôi trào, tất cả dược liệu đều bị nấu thành nước thuốc.

Cũng vào lúc này, con ốc sên to lớn kia rốt cục chậm rãi tỉnh lại. Mặc dù đã tỉnh lại nhưng nó vẫn không thể nhúc nhích, vì gia trì của Tiên Đế đã trấn áp nó tuyệt đối. Giờ phút này, nó giống như miếng thịt nằm trên thớt gỗ, tùy ý Lý Thất Dạ thích chặt chém thế nào cũng được.

- Ngươi, ngươi là người nào?

Con ốc sên bị ngâm chìm ở trong nồi, vất vả một hồi mới chỉ thò được hai cái râu mang theo đôi mắt to như con trâu trợn tròn đầy kinh hãi nhìn Lý Thất Dạ. Nó thực sự muốn biết kẻ được các Tiên Đế gia trì là người như thế nào.

Chuyện này quả thực vượt ra khỏi sức tưởng tượng của nó, theo lý mà nói, thiếu niên mười ba mười bốn tuổi trước mắt này không thể gặp được một vị Tiên Đế nào đó ở thời gian trước ba vạn năm tính từ thời điểm này ngược lại.

Nhưng mà, thiếu niên này không chỉ từng gặp qua nhiều vị Tiên Đế mà thức hải của hắn còn được bọn họ gia trì qua. Tiên quang nổ tung một cái liền trấn áp nó ngay lập tức. Ấn tượng này khắc sâu vào tâm khảm của con ốc sên, dưới lực lượng trấn áp tuyệt đối này, trong sâu thẳm linh hồn của nó cũng bị kinh hãi không thể xóa nhòa. Trấn áp dạng này chỉ có Tiên Đế mới làm được mà thôi!

- Ta là người như thế nào cũng không trọng yếu. Ngươi đã đụng vào điểm kiêng kỵ của ta.

Sắc mặt Lý Thất Dạ lúc này đã hòa hoãn rất nhiều, hắn nói chậm rãi.

Chẳng hiểu vì sao, khi thấy sắc mặt Lý Thất Dạ chuyển biến tốt đẹp trở lại, không chỉ riêng Nam Hoài Nhân, Mạc hộ pháp mà cả Lý Sương Nhan cũng thở dài một hơi.

Lúc Lý Thất Dạ cuồng nộ, bọn họ đều cảm giác như trong lòng bị một tảng đá lớn đè nặng không thở nổi, như chứng kiến một vị Tiên Đế nổi giận, khiến cho người ta sợ hãi.

- Ngươi, ngươi, ngươi muốn làm gì…

Vào thời điểm này, con ốc sên lớn biết tai vạ đã đến rồi, sợ tái cả mặt.

Lý Thất Dạ nói khoan thai:

- Đem ngươi nấu ở trong nồi chứ còn làm gì! Rút khô thọ huyết của ngươi rồi thuận tiện nấu một nồi súp ốc sên uống giải khát. Bọn họ chưa từng thưởng thức qua hương vị của Thiên Ngưu Tổ Oa. Nói không chừng sau khi nếm xong, bọn họ thèm thuồng không ngớt nữa cơ.

- Cái này…tuyệt đối không thể xảy ra a. Không có ngọn lửa nào có khả năng luyện hóa, không có loại nước nào nấu nhừ được thể xác của ta.

Con ốc sên vẫn mạnh miệng lên tiếng.

Lý Thất Dạ chỉ cười trả lời:

- Người khác không thể nhưng ta lại làm được. Ta biết xuất thân của ngươi rõ ràng từng chi tiết, tất nhiên có cách đem ngươi giải quyết. Ngươi có biết nồi nước nấu ngươi này được điều chế ra sao không? Dược vị phối hợp trong đó dùng để nấu súp ốc sên đó, không chỉ thơm ngon mà còn cực kỳ bổ.

Con ốc sên trong nồi nghe Lý Thất Dạ nói xong không kiềm chế nổi, vội thè lưỡi ra nếm thử một chút. Vừa nếm dược vị trong nước xong, nó hoảng sợ cực kỳ. Một khi những dược vị trong nồi được nấu thành nước thuốc thì tuyệt đối khắc chế thân xác của nó.

Lý Thất Dạ nhảy lên mình con ốc sên, lấy Kỳ Môn Đao ra, chậm rãi nói:

- Ngươi nên biết, lấy máu của giống tộc các ngươi cũng là một nghệ thuật. Ta biết, các ngươi có thân xác đao thương không phá nổi, Bảo Khí cũng không làm sứt mẻ mảy may. Thế nhưng, trải qua nấu luộc trong nồi thuốc này, ngươi có lẽ hiểu được hậu quả sẽ như thế nào!

Hắn vừa nói dứt lời liền múa đao chém xuống nhanh như chớp.

Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ đã rạch xuống từng vết đao một lên trên thân xác của con ốc sên. Từng vết đạo này đen xen vào nhau, nối thành một đồ án thần bí. Đồ án này nhìn như một trận thuật hoặc như một đạo chương của một quyển sách, nhưng nhìn kỹ thì nó càng giống công phạt đạo nghĩa của đạo văn phủ lên thân con ốc sên này vậy.

Lúc này, máu tươi từ từ chảy rọc theo những vết đao kia, chúng đỏ tươi vô cùng đẹp đẽ. Mỗi một giọt máu nhỏ xuống giống như những viên bảo châu vô giá, sau khi rơi vào trong nước liền hòa vào nước thuốc đang được đun nấu, trong chốc lát từ trong nồi tỏa ra mùi thuốc mê người. Chỉ cần ngửi thôi, người ta đã thèm nhỏ dãi, nuốt nước miếng ừng ực.

- Thọ Huyết!

Thấy những giọt máu đỏ tươi chảy xuống, Mạc hộ pháp kinh hãi thốt lên. Đối với tu sĩ mà nói, Thọ Huyết vô cùng trân quý, thậm chí có câu nói lưu truyền trong thế gian “nhất huyết vạn tinh”, có nghĩa là một giọt Thọ Huyết chứa đựng vạn giọt tinh hoa của trời đất.

Thủ pháp của Lý Thất Dạ dọa con ốc sên to lớn sợ đến hồn bay phách tán. Chủng tộc của nó thuộc vào loại sinh linh vô cùng thần bí, chúng không phải Yêu tộc hoặc Thiên Thú, Thọ Tinh gì. Lai lịch của bọn chúng cực kỳ động trời, trên đời có một không hai.

Có thể nói, bọn chúng có một cái vỏ thân xác vô cùng cứng rắn, nhưng hôm nay Lý Thất Dạ lại biết cách nấu nhuyễn thân xác của con ốc sên này, hơn nữa còn biết cách rút Thọ Huyết của nó. Con ốc sên biết rằng mình đã gặp được khắc tinh rồi.

Theo sự xói mòn của Thọ Huyết, con ốc sên cảm thấy hồn phách của mình như đang bị hút ra vậy, Chân Mệnh càng lúc càng suy yếu. Nếu cứ tiếp tục như vậy, nó chắc chắn sẽ bị nấu thành một nồi súp ốc sên.

- Ngươi, ngươi, ngươi muốn thế nào? Ngươi, ngươi muốn cái gì!

Rốt cục con ốc sên cực lớn run rẩy hét lớn. Nó chẳng dám mạnh miệng nữa, bằng không kết quả sẽ rất tệ hại.

Lý Thất Dạ nhìn nó một lúc, cuối cùng chậm rãi lên tiếng:

- Như vậy đi, ta vừa vặn thiếu một con thú cưỡi, ngươi làm thú cưỡi của ta vậy.

Lý Thất Dạ nói như vậy làm cho đámngười Nam Hoài Nhân đứng bên cạnh không biết nói gì cho phải. Làm một đại nhân vật, tốt hay xấu cũng đều tuyển một con thú cưỡi đàng hoàng một chút, không cần nói tới những sinh linh tuyệt thế như Chân Long, Phượng Hoàng, nhưng chỉ một con Giao Mã cũng còn có phong cách hơn là con ốc sên to xấu kềnh càng này.

Lời của Lý Thất Dạ làm cho con ốc sên lâm vào trầm mặc. Tuy nhân số của tộc loài bọn chúng rất ít ỏi, nhưng bọn chúng lại có lai lịch đáng được kiêu ngạo, huống chi đạo hạnh của nó cũng cường hãn chẳng thua kém nhiều cường giả. Bây giờ mà làm thú cưỡi cho một tu sĩ của loài người thì nó thực không thể chịu đựng được sỉ nhục.

Nhìn con ốc sên đang lặng im suy nghĩ, Lý Thất Dạ lại lên tiếng:

- Đừng lấy cái ba phần tự nhận là rất giỏi huyết thống kia ra khoe khoang với ta, cho dù lão tổ của tộc loài các ngươi còn sống nhìn thấy ta cũng phải xưng hô vãn bối!

Nghe xong câu này của Lý Thất Dạ, con ốc sên càng kinh hoàng, mở hai mắt to như có thể nhìn chằm chằm vào hắn rồi nói:

- Ngươi, ngươi đến tột cùng là người nào?!

- Ta là người như thế nào cũng không quan trọng lắm. Hoặc là ngươi đi theo ta, hoặc ta sẽ đem ngươi nấu thành súp ốc sên.

Lý Thất Dạ ngưng một chút rồi đổi giọng :

- Nếu theo ta, chỉ cần sau này ngươi tận trung làm hết phận sự, ta sẽ truyền cho ngươi từng giải một cho đến hết Thập Nhị Giải (mười hai Giải).

Câu cuối cùng của Lý Thất Dạ lập tức làm cho tinh thần của con ốc sên chấn động. Nó vốn không muốn làm thú cưỡi của Lý Thất Dạ, thà bị nấu hầm thành súp ốc sên cũng không oán thán gì nữa, nhưng một khi đề cập đến Thập Nhị Giải thì tình huống hoàn toàn khác rồi.

Nó biết, muôn đời đến nay chỉ có một tồn tại biết rõ Thập Nhị Giải, nhưng nhìn ngó thế nào đi nữa thì tiểu tử đứng trước mặt nó này rõ ràng không phải vị tồn tại kia.

- Tốt, ta đáp ứng ngươi!

Cuối cùng, con ốc sên cực lớn quyết định thần phục, làm ra lựa chọn của mình.

- Dùng Chân Mệnh thề a!

Lý Thất Dạ cũng không dễ dàng chấp nhận, chậm rãi phân phó.

Con ốc sên liền lập tức lấy Chân Mệnh lập lời thề. Một màn trước mắt này làm cho thầy trò Nam Hoài Nhân kinh ngạc không ngừng, chuyện lấy Chân Mệnh ra thề là sự tình cực kỳ nghiêm trọng đối với một tu sĩ. Một khi dùng Chân Mệnh để thề, người ta nhất định phải tuân theo lời thề đó, nếu vi phạm sẽ bị cắn trả nghiêm trọng.

Đương nhiên việc lấy Chân Mệnh ra thề phải nằm trong tình huống hai bên tình nguyện thì mới có hiệu lực.

Con ốc sên cực lớn thề xong, Lý Thất Dạ liền sai khiến Nam Hoài Nhân và Mạc hộ pháp kéo nó ra khỏi nồi sắt.

Dịch giả Toàn Cao Thủ: - Alo, anh Yếu đó ạ. Em đây, độc giả Tâm Thần Viện muốn hỏi anh đã ăn súp ốc sên rồi phải không? Có ngon không ạ? Mà khiếp, bọn anh cái gì cũng chén được nhỉ. Chúng em chỉ biết bái phục, bái phục.

Yếm Bút Tiêu Sinh: - Yếm chứ không phải Yếu. Sao anh ghét bọn Tê Cê Tê này thế cơ chứ. Chương sau anh múa thêm chữ cho các chú biết tay. Ờ, canh súp ốc sên ăn rất là hảo lớ, lở háo, ăn song rất ngổ ngáo. Vợ anh hôm nay làm một nồi tẩm bổ. Dạo này anh viết nhiều quá, tối chị bắt xếp hình lồng khung, lắp phi nã pháo mà mãi không xong. Cứ mềm thế nào ấy! Giờ uống bát súp cho bút nó cứng, có cắm vào lọ mực thì cũng ngoáy được vài cái.

Dịch giả TCT: - Vãi. Tại hạ quả thực cám bái hạ phong, chúc anh Yếu Bút sớm thành Mạnh Bút!

Yếm Bút Tiêu Sinh: - Hảo, hảo, nhắn dùm hộ anh cho mấy độc giả bên đó. Nếu đi tăng 9, 10 gì đó nhớ uống bát súp ốc sên nhé, không gẫy cái mà ai cũng không biết đấy thì đừng trách anh không nhắn trước.

Quảng cáo
Trước /132 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Sử Thượng Tối Nan Khai Khải Hệ Thống

Copyright © 2022 - MTruyện.net