Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Đế Bá
  3. Chương 96 : Chu Dương Thánh Thể (hạ)
Trước /132 Sau

[Dịch] Đế Bá

Chương 96 : Chu Dương Thánh Thể (hạ)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 96: Chu Dương Thánh Thể (hạ)

- Ngươi nói cái gì?

Tô Ung Hoàng nghe Lý Thất Dạ nói vậy liền đưa mắt nhìn hắn, hỏi một cách kỳ quái.

Lý Thất Dạ lắc đầu đáp:

- Không có gì.

Vừa rồi hắn muốn nói Tô Ung Hoàng cùng tổ mẫu của nàng Tô Nữ rất giống nhau. Không chỉ vì nàng có ánh mắt y hệt Tô Nữ, mà ngay cả tinh thần cống hiến cũng giống hệt tổ mẫu của mình.

Một thiếu nữ mười ba tuổi xuất thân từ Thiên Nhai Tô gia, đảm nhiệm chức chưởng môn Tẩy Nhan Cổ Phái, chuyện này quả thực là không dễ dàng chút nào. Phải biết rằng ngày nay Tẩy Nhan Cổ Phái đã xuống dốc, Thiên Nhai Tô gia so với Tẩy Nhan Cổ Phái không biết còn tốt hơn bao nhiêu lần.

Năm đó Tẩy Nhan Cổ Phái khí thế lên tới trời xanh, như vua chúa tại Cửu Thiên Thập Địa. Vinh quang cỡ này, huy hoàng cỡ này nếu đem so với Tô gia hiện giờ, thì Tô gia chỉ là một gia tộc lánh đời thấp bé tại một góc nhỏ mà thôi.

Nhưng mà hôm nay Tẩy Nhan Cổ Phái đã xuống dốc. Tô Ung Hoàng với tư cách là truyền nhân Thiên Nhai Tô gia đứng ra gánh vác trách nhiệm chấn hưng Tẩy Nhan Cổ Phái. Năm đó, tuy một thiếu nữ mười ba tuổi như nàng không được chư lão Tẩy Nhan Cổ Phái chào đón, nhưng nàng vẫn lựa chọn đứng ra nhận trọng trách này.

Bởi vì Tẩy Nhan Cổ Phái là do chính tay tổ tiên nàng Minh Nhân Tiên Đế xây nên.

Trong nội tâm, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một tiếng. Mỗi lần nhớ lại quá khứ, hắn đều không muốn nhắc lại sự kiện trầm trọng này nhiều.

- Ta sẽ nói rõ với Cổ trưởng lão bọn họ, ngày mai ta sẽ truyền ngôi lại cho người.

Tô Ung Hoàng dứt khoát nói. Lời này là xuất phát từ tận tâm can của nàng. Đối với chức chưởng môn Tẩy Nhan Cổ Phái, nàng không hề có chút tham luyến.

Đồ Bất Ngữ vẫn im lặng đứng phía sau lưng nàng chỉ khẽ thở dài một tiếng.

- Ngươi nói sai rồi. Ngươi là hậu nhân chính tông của Minh Nhân Tiên Đế, không ai ngồi ở vị trí này thích hợp hơn cả. Chính xác mà nói, trách nhiệm chấn hưng Tẩy Nhan Cổ Phái không phải của ta, mà là của ngươi! Ngươi nói có đúng hay không? Vì thế ngươi vẫn là chưởng môn Tẩy Nhan Cổ Phái, còn ta vẫn là đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái. Về phần bọn Cổ trưởng lão, ta tin tưởng sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ tin tưởng ngươi mà thôi.

Tô Ung Hoàng nhìn Lý Thất Dạ hồi lâu, cuối cùng, không nói gì thêm nữa, đứng dậy quay đi. Không nghi ngờ gì nữa, nàng đã đồng ý lưu lại.

- Vào ngày Long Sĩ Đầu, Tô gia các ngươi vẫn cử hành đại tế chứ?

Lúc bóng lưng Tô Ung Hoàng sắp biến mất, Lý Thất Dạ không nhịn được hỏi một câu.

Khi nghe được câu này, thân hình Tô Ung Hoàn chấn động thấy rõ. Nàng quay đầu nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, trầm giọng:

- Ngươi làm sao mà biết được chuyện này?

- Bấm đốt tay mà tính đấy.

Lý Thất Dạ than nhẹ, Tô Ung Hoàng cũng không trả lời. Nhưng Lý Thất Dạ đã biết rõ đáp án của nàng.

Có lẽ ngay cả con cháu Tô gia cũng không biết ngày Long Sĩ Đầu chính là ngày sinh nhật Minh Nhân Tiên Đế! Tô Nữ tuy rời đi xa, ngay cả lần gặp Minh Nhân Tiên Đế cuối cùng cũng không có, nhưng nàng vẫn luôn thủy chung yêu thương Minh Nhân Tiên Đế.

Điều này luôn khiến Lý Thất Dạ xấu hổ không thôi. Năm đó chính hắn đã thuyết phục Tô Nữ đi theo Minh Nhân Tiên Đế, đáng tiếc, kết cục lại thành ra thế này.

Tô Ung Hoàng im lặng nhìn Lý Thất Dạ hồi lâu. Cuối cùng nàng quay người rời đi, tuy nhiên lúc ra tới cửa chợt ngoái đầu lại nói:

- Ta không biết ngươi có lai lịch gì. Nhưng ngươi đã muốn ta lưu lại, thì cũng đừng quên một việc, ngươi chính là đệ tử của ta!

Tô Ung Hoàng nói xong liền quay gót đi mất. Lý Thất Dạ mỉm cười, trong lòng nghĩ thầm, ít nhất về điểm này nàng ta không giống Tô Nữ.

- Sư huynh, ta có thể đi ra chưa?

Đồ Bất Ngữ cười thân thiện nói. Lão quái vật ngàn tuổi này hết lần này tới lần khác gọi Lý Thất Dạ là sư huynh, hơn nữa ngữ khí lại vô cùng tự nhiên, thật là khiến người ta phải bội phục.

Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn gã, nói:

- Ngươi dựng thành một cái cục diện rối rắm như vậy. Đến cuối cùng để ta phải đến dọn dẹp. Ngươi là sư đệ của ta đúng hay không, vậy thì về sau ta đi hướng đông ngươi cũng đừng đi hướng tây!

Nhưng mà, Đồ Bất Ngữ không có vẻ gì tức giận, tiếp tục cười nói:

- Sư huynh, chuyện này ngươi không nên trách ta. Chính xác mà nói, đây là cục diện rối rắm do tiền nhiệm chưởng môn bọn hắn dựng nên. Ta chỉ là đệ tử làm chân chạy, những chuyện như vậy đều là bị ép buộc mà thôi.

Lý Thất Dạ trừng mắt liếc lão hồ ly này một cái, tuy vậy, hắn cũng hiểu rõ lão không còn cách nào khác.

***

Đồ Bất Ngữ rời đi chưa bao lâu thì bọn Cổ Thiết Thủ đã liền chạy tới. Vừa thấy Lý Thất Dạ, Tôn trưởng lão nói:

- Như thế nào rồi? Đàm phán như thế nào rồi?

- Cái gì mà như thế nào?

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

- Sự tình của Ma Bối Lĩnh, chúng ta từ từ bàn lại.

- Ma Bối Linh việc này có thể từ từ bàn…

Tiền trưởng lão trầm giọng nói tiếp:

- Nhưng theo cách nhìn của ta, chúng ta trước hết bàn về về chuyện chức vị chưởng môn. Hiện tại là lúc cải cách, có lẽ ngươi nên đảm nhiệm chưởng môn Tẩy Nhan Cổ Phái, trước là để ổn định môn hạ, sau là nâng cao sĩ khí mọi người.

- Ta cũng cảm thấy lời Tiền trưởng lão có chút đạo lý.

Ngô trưởng lão nói:

- Hiện tại chưởng môn luôn ở bên ngoài. Uy vọng của nàng ta trong tông môn không cao, thực sự không phải là nơi để lòng người hướng về. Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta nếu muốn dứt khoát cải cách, ổn định nhân tâm, thì ở thời điểm này chức chưởng môn truyền cho ngươi thật không còn gì tốt bằng.

- Tuy vậy, một khi chưởng môn thoái vị thì nàng vẫn có thể nhận chức trưởng lão. Cũng vừa đúng lúc có một vị trí trưởng lão đang khuyết thiếu.

Chu trưởng lão khích lệ Lý Thất Dạ, nói:

- Thật sự không còn cách nào khác, nếu như chưởng môn đồng ý thoái vị, sau đó cho nàng làm chức Thái thượng trưởng lão cũng được. Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta hiện tại cũng chưa có chức vị này.

Cũng không thể nói bọn Ngô trưởng lão bọn họ vội vã cướp đoạt quyền lực. Vào tình thế hiện tại của Tẩy Nhan Cổ Phái, loạn trong giặc ngoài, suy yếu lâu ngày. Nếu muốn Tẩy Nhan Cổ Phái quật khởi thì cần có một người có khả năng đem lại kỳ tích, cũng chính là người cầm lái Tẩy Nhan Cổ Phái. Mà Lý Thất Dạ chính là người thích hợp nhất để lựa chọn.

Tô Ung Hoàng tuy trở thành chưởng môn đã lâu, nhưng nàng một mực ở bên ngoài, khiến người ta cảm giác sự có mặt của nàng rất ít.

- Cổ trưởng lão nhìn nhận việc này như thế nào?

Lý Thất Dạ bình tĩnh nhìn Cổ Thiết Thủ, hỏi.

Cổ Thiết Thủ đắng chát nhìn mọi người rồi lên tiếng:

- Ta có thể làm sao đây? Năm đó đưa chưởng môn đăng vị chính là ta. Hiện tại muốn chưởng môn truyền ngôi cũng là ta, ta chẳng phải luôn là người đứng ra là thi hành đó sao? Năm đó sư phụ bọn hắn chọn ta làm người thi hành, hiện tại các ngươi cũng vậy, hình như ta luôn phải đóng vai người xấu nhỉ?

- Cổ huynh, cũng bởi không có cách nào khác mà thôi. Luận địa vị, luận uy vọng trong tông môn, thì cũng chỉ ngươi mới có thể tự mình phán quyết chuyện này.

Tôn trưởng lão cũng chỉ biết khuyên nhủ vài câu.

Cố Thiết Thủ trầm mặc thật lâu, cuối cùng bất đắc dĩ nói:

- Nếu quả thật là vì tông môn, thì ta chỉ có thể lại đeo cái tiếng xấu này lên lưng rồi.

Nói đến đây, ông ta nhìn Lý Thất Dạ nói:

- Thất Dạ, ý của ngươi thế nào?

- Như vậy đi. Các trưởng lão đều về trước, ngày mai chúng ta tại Tổ điện (điện thờ tổ tông) bàn luận chuyện này.

Lý Thất Dạ nói tiếp:

- Các người không phải bảo trong tông môn còn có bức họa của Tổ Sư sao? Ngày mai mang nó đến luôn đi!

Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, các vị trưởng lão trơ mắt nhìn nhau. Cuối cùng cả năm vị trưởng lão cùng gật đầu, sau đó tranh nhau cáo từ. Chỉ có Đại trưởng lão Cố Thiết Thủ là người đi riêng rẽ cuối cùng.

- Cựu Chỉ thế nào rồi?

Cố Thiết Thủ bất luận so với kẻ nào thì vẫn đều là người quan tâm đến sự hưng suy của Tẩy Nhan Cô Phái nhất. Từ sau khi Lý Thất Dạ trở về, ông ta vẫn chưa có cơ hội hỏi thăm việc này.

- Tạm thời hơi khó khăn một chút, chúng ta cần phải có thời gian. Với tình hình hiện tại của Tẩy Nhan Cổ Phải, chúng ta cũng chỉ có thể tạm thời để sự tình của Cựu Chỉ sang một bên. Trước hết quan tâm Ma Bối Lĩnh đã, Ma Bối Lĩnh đối với chúng ta thập phần trọng yếu.

Lý Thất Dạ trả lời.

Cố Thiết Thủ do dự một chút, cuối cùng nói:

- Nhưng mà Ma Bối Lĩnh vốn không thuộc về Tẩy Nhan Cổ Phái. Có thể nói, Ma Bối Lĩnh hiện tại là đất chung toàn thiên hạ. Ma Bối Lĩnh một khi mở cửa, chỉ sợ tất cả các môn phái chỉ cần có chút thực lực sẽ đều đến hết. Vậy thì chúng ta còn có cơ hội tiến nhập Ma Bối Lĩnh nữa sao?

Với tư cách trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái, Cố Thiết Thủ sao lại không muốn thu hồi Ma Bối Lĩnh, có điều ngày hôm nay Tẩy Nhan Cổ Phải đã không còn thực lực để làm điều này nữa.

- Theo cách nhìn của ta, Ma Bối Lĩnh vừa mở, Thánh Thiên Giáo, Bảo Thánh Thượng Quốc nhất định sẽ đến. Giang Tả Thế Gia, Nam Thiên Thượng Quốc cường đại cũng sẽ có mặt. Thậm chí nhiều khả năng có cả Thanh Huyền Cổ Quốc, quái vật khổng lồ vô địch trong các cổ quốc cũng sẽ xuất hiện.

Cổ Thiết Thủ lo lắng nói tiếp:

- Chúng ta lấy cái gì để cùng bọn họ tranh đấu đây?

- Việc này trưởng lão cứ yên tâm.

Lý Thất Dạ bình tĩnh đáp:

- Lúc đó ta sẽ tự mình dẫn quân đi Ma Bối Lĩnh một chuyến. Nếu nó vốn thuộc Tẩy Nhan Cổ Phái, thì việc thu hồi nó chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Lần này đi Ma Bối Lĩnh, ai dám ngăn cản ta, giết không tha!

Cố Thiết Thủ biết rõ Lý Thất Dạ không phải kẻ ăn nói ngông cuồng. Nhưng ông ta không rõ Lý Thất Dạ còn giấu sát chiêu gì có thể cùng Giang Tả Thế Gia, Nam Thiên Thượng Quốc, thậm chí là con quái vật khổng lồ vô địch Thanh Huyền Cổ Quốc kia tranh hùng.

- Vậy thì tốt. Việc đi Ma Bối Lĩnh, chúng ta cứ quyết định như thế! Ma Bối Lĩnh vừa mở, bất luận như thế nào, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta nhất quyết đi vào!

Cuối cùng, Cố Thiết Thủ cũng đồng ý với cách làm của Lý Thất Dạ.

***

Ngày hôm sau, năm vị trưởng lão đều tề tụ tại Tổ điện. Ngoại trừ năm đại trưởng lão ra, còn có Lý Thất Dạ, Tô Ung Hoàng, cùng Đồ Bất Ngữ với tư cách là tùy tùng của Tô Ung Hoàng.

- Hôm nay, chúng ta sẽ bàn luận về sự kiện chức chưởng môn.

Mọi người hợp lại một chỗ, thần sắc bộc lộ vẻ nghiêm trọng. Lý Thất Dạ mở lời dạo đầu.

Dưới tình huống thế này, đam người Chu trưởng lão đều trước hết im lặng. Bọn họ cũng không tiện nói gì, dù sao cưỡng bức thoái vị cũng không phải là sự kiện tốt đẹp. Mặc dù nói: khi Tô Ung Hoàng trở thành chưởng môn đều không được hầu hết mọi người chào đón, nhưng dù sao chức vị chưởng môn của nàng vẫn là hợp pháp.

- Ta biết rõ chư vị trưởng lão, hay thậm chí là hộ pháp tông môn cùng với đường chủ đối với chưởng môn đều có chút khúc mắc.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

- Tuy vậy, hôm nay cũng nên là thời điểm chưởng môn tiến hành nghi thức nhận tổ quy tông.

- Nhận tổ quy tông?

Chư vị trưởng lão đều hơi ngây ngốc một chút. Hôm nay bọn họ tụ lại tưởng rằng chỉ bàn luận về chuyện chức vị chưởng môn, bức Tô Ung Hoàng thoái vị.

- Không sai! Đây đích thực là thời điểm tốt để chưởng môn nhận tổ quy tông.

Lý Thất Dạ đứng lên chậm rãi trịnh trọng nói:

- Chưởng môn Tô Ung Hoàng của chúng ta chính là hậu nhân của tổ sư gia Minh Nhân Tiên Đế!

- Cái gì?

Tin tức này vừa được công bố, liền khiến cho tất cả các trưởng lão chấn động kịch liệt.

Quảng cáo
Trước /132 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Người Thần Bí Bên Gối: Boss, Mượn Cái Thai!

Copyright © 2022 - MTruyện.net