Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
  3. Chương 200 : Gặp lại Vong Tình
Trước /211 Sau

[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 200 : Gặp lại Vong Tình

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Thấy Thiên Cơ Tán Nhân và Địa Quyền Tán Nhân xuất hiện, Nhân Xu Tán Nhân liền chạy lại nói:

- Đại ca, nhị ca , hai ngươi nói chuyện gì thế ? Ta đang thấy vị tiểu huynh đệ này hợp ý nên muốn truyền cho hắn một hai chiêu.

Huyết Sát và Đấu Khôi Tử hình như khắc khẩu nên ở bên nhỏ giọng nói:

- Truyền thụ ? Không biết thằng nào vừa bị sư đệ ta đánh bay đi còn bày đặt dạy người ta.

Ở đây toàn là tuyệt đỉnh cao thủ , Huyết sát nói tuy nhỏ nhưng ai cũng nghe thấy.

Dương Diệc Phong , Thất Dạ , Nghịch Thiên nghe được thì cười to . Nhân Xu Tán Nhân nghe vậy nhảy dựng lên quát :

- Huyết Sát tiểu tử , ngươi không nói thì ta cũng đâu nói ngươi câm?

Thiên Cơ Tán Nhân và Địa Quyền Tán Nhân vội ngăn hắn lại, Địa Quyền Tán Nhân nói:

- Lão tam không được hồ đồ.

Thiên Cơ Tán Nhân Đấu Tuyền Tử nói tiếp :

- Thất Dạ tông chủ, xin lỗi đã quấy rầy. Ba huynh đệ chúng ta xin cáo từ, vài ngày nữa lại gặp ở đại hội.

Nói xong liền cùng Địa Quyền Tán Nhân kéo Nhân Xu Tán Nhân tính ly khai.

Nhân Xu Tán Nhân không chịu đi nhìn sang con hươu nướng vàng nuốt nước miếng liên tục.

Huyết Sát thấy Nhân Xu Tán Nhân sắp đi cũng mừng rỡ ai ngờ bị Thất Dạ làm hư chuyện. Thất Dạ ngăn ba người lại nói:

- Ba vị tiền bối nếu như không chê thì ở lại nhậu nhẹt cho vui.

Nhân Xu Tán Nhân nghe xong lời này vội vàng nói theo :

- Đúng a, đại ca . Thất Dạ tiểu tử mặc dù là ma đạo nhưng cũng không tích ác , chẳng lẽ chúng ta không ngồi chung được hay sao.

Dương Diệc Phong nghe vậy thầm nghĩ :

- Tích ác ?? Chẳng lẽ cho rằng thiên kiếp yếu quá hay sao ? Có phải chỉ cần vượt qua thiên kiếp là không sợ trời sợ đất muốn làm gì thì làm hay sao he he he?

- Tiểu tử ngươi nghĩ lung tung gì đó ? Vô cớ sát sinh tất có thiên khiển . Ngươi xem Tu Chân Giới dù có tàn ác đến mấy cũng có ai dám sát vào thế tục không ? vượt qua thiên kiếp thì sao chứ ? Phi thăng rồi còn có Thiên điều mà.

Kinh Thiên thấy Dương Diệc Phong nghĩ lung tung vội vàng nói.

- Ta chỉ suy nghĩ một chút thôi làm gì mà ghê vậy? Ngươi cho rằng ta ngu như vậy sao? Ngươi xem đứa nào ta giết mà không phải là chọc ta trước chứ? Ta có giết dân chúng vô tội đâu.

Dương Diệc Phong oán giận nói.

- Suy nghĩ cũng không được, trừ phi ngươi thoát ra khỏi sự ràng buộc của thiên đạo.

Kinh Thiên cảnh cáo.

- Ý ngươi là chỉ cần thoát khỏi thiên đạo là tùy ý sát sinh.

Dương Diệc Phong chụp được kẻ hở liền công kích.

- Ặc ….

Kinh Thiên không nói ra lời .

Thất Dạ cũng làm bộ không nghe, tiếp tục nhiệt tình nói :

- Ba vị Tán Nhân đều là tiền bối của Tu Chân Giới, đây là việc vãn bối phải làm.

Ba vị Tán Nhân này tính ra quả thật thứ bậc cao hơn Thất Dạ nhiều . Hơn nữa mặc dù ba lão có chút cổ hủ nhưng cũng không đến nổi vô tri như bọn Đạo Môn cho rằng Ma Đạo là phải tà ác , Ma Đạo phải bị đuổi tận giết tuyệt.

Ba lão này cũng không phản đối , lập tức ngồi xuống cùng đám Ma Đầu nâng cốc đập phá . Chuyện này nếu truyền ra ngoài sợ rằng oanh động Tu Chân Giới. Nhưng thực ra cho dù Ngọc Hư Cung biết cũng không dám làm gì họ chứ.

Mọi người đang nhậu nhẹt thì Kinh Thiên nói với Dương Diệc Phong :

- Có người đến.

Nếu Thất Dạ nghe được câu này thì nhất định sẽ thất kinh bởi vì ở đây là địa bàn của Ngọc Hư Cung. Ở đây có thượng cổ đại trận nên người ngoài chỉ có thể đưa thần thức ra phạm vị 50 mét xung quanh . Với pháp lực hiện tại của Dương Diệc Phong thì cũng chỉ có thể dùng Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn mới không bị áp chết . Nhưng Kinh Thiên lại có thể phát hiện ra , điều này chỉ có thề giải thích rằng thần thức của Kinh Thiên đã vượt qua cực hạn của Thượng Cổ Đại Trận.

Vừa dứt lời thì người đã đến, không phải một người mà một đám người.

Thất Dạ bình tĩnh đứng lên nói:

- Nguyên lai là Vong Tình Cung Chủ giá lâm, không đón tiếp từ xa thất lễ , thất lễ.

Thái độ của đám đệ tử Ma Tông với Vong Tình Cung từ sau trận đánh của Vong Tình và Dương Diệc Phong có chút ác liệt. Tuy nhiên những điều này Dương Diệc Phong không biết vì hắn mấy năm qua đều ở bên ngoài. Đừng nói chuyện tình của Ma Đạo , ngay cả chuyện tình trong tông hắn cũng không biết . Hiện tại mấy đệ tử của Ma Tông đang nhìn đám Vong Tình Ma Cung như muốn ăn tươi nuốt sống.

Vong Tình Ma Quân mặc dù xấu hổ nhưng cũng không biết làm sao, trong lòng nàng lúc nào cũng có một âm thanh giục nàng tìm đến nơi này.

- Thất Dạ tông chủ, Vong Tình xin chào.

Thất Dạ người này vừa thấy Vong Tình đến , dựa vào dáng vẻ của nàng thì đã đoán ra 7 8 phần. Hắn cũng không giống đám đệ tử đang hằn học nhìn mà cười đểu nhìn Dương Diệc Phong.

Dương Diệc Phong thấy Thất Dạ “cười gian” thì lòng run lên, suýt nữa rớt bình rượu trong tay. Mỗi lần Thất Dạ như vậy là y như rằng có chuyện không tốt xảy ra.

- Ý đồ của Vong Tình Cung Chủ đến đây thì Thất Dạ đã rõ …

Thất Dạ còn chưa kịp nói thì Nhân Xu Tán Nhân đã xông ra :

- Thì ra là Vong Tình Cung Chủ, bần đạo xin chào.

Nói xong liền làm ra vẻ tiên phong đạo cốt nhưng trong tay còn cầm một cái đùi hươu, tay kia cầm chai rượu thì tiên cốt ở đâu ra?

- Nguyên lai là Nhân Xu Tán Nhân tiền bối, vãn bối xin chào ba vị Tán Nhân.

- Không cần đa lễ.

Thiên Cơ Tán Nhân đứng dậy nói.

Thất Dạ mở miệng nói :

- Vong Tình Cung Chủ xin đợi một chút. Sư đệ, ngươi qua đây.

Dương Diệc Phong lại run lên nhưng Thất Dạ gọi hắn không thể không đến.

- Sư huynh gọi tiểu đệ có chuyện gì?

Dương Diệc Phong run rẩy hỏi.

Thất Dạ cố tình nói:

- Sư huynh và ba vị tiền bối nói chuyện không ngừng được, ngươi đại diện Ma Tông và Vong Tình Cung Chủ đi kiếm chổ nào mà trao đổi chuyện kết minh sắp tới.

Nói xong liền không để ý đến Dương Diệc Phong mà quay sang thi lễ với Vong Tình:

- Bản tông xin lỗi không thể tiếp chuyện.

Nói xong liền cùng đám Huyết Sát , Nghịch Thiên tiếp tục trò chuyện với ba vị Tán Nhân. Nói là chuyện trò thực chất là tranh nhau ăn thịt hươu thơm phức.

Dương Diệc Phong đứng đó không còn cách nào đành phong độ ôm quyền nói:

- Xin mời Vong Tình Cung Chủ.

Vong Tình sóng mắt lưu động nhưng vì có khăn che mặt nên Dương Diệc Phong không thấy vẻ xấu hổ của nàng . Nàng cũng nhanh chóng phân phó cho thủ hạ:

- Các ngươi ở đây chờ, ta đi một chút sẽ trở lại.

Nói xong liền đi theo Dương Diệc Phong.

Đi đến vách đá, ngoại trừ âm thanh trò chuyện huyên náo của bọn Thất Dạ thì chỉ có tiếng gió thổi vi vu . Bên ngoài kia là cảnh non sông tuyệt đẹp.

Dương Diệc Phong quay lưng về phía Vong Tình Ma Quân không nói gì chỉ nhìn cảnh sắc trước mặt . Kể từ khi hắn lột khăn che mặt của Vong Tình thì quan hệ của hai người có chút phức tạp.

Dương Diệc Phong không nói gì thì Vong Tình cũng tự nhiên không mở miệng. Nàng yên lặng nhìn theo bóng lưng cô tịch của Dương Diệc Phong, không nói một lời.

Quảng cáo
Trước /211 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Lúm Đồng Tiền Của Báo

Copyright © 2022 - MTruyện.net