Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
  3. Chương 4 : Xuống núi
Trước /211 Sau

[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 4 : Xuống núi

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 4 : Hạ sơn

- Sư đệ, tu vi của ngươi đã là Nguyên Anh Kỳ rồi sao ? Trước khi bế quan ngươi mới là Khai Quang Kỳ, chưa tới trăm năm ngươi đã đạt đến Nguyên Anh Kỳ ? Ha Ha Ha, Thiên Sinh Đạo Thể quả thật ghê gớm vậy sao ?

- Không, nếu chỉ có Thiên Sinh Đạo Thể cũng không lợi hại được như vậy

Một vị trưởng lão trả lời.

- Thiên Sinh Đạo Thể tuy là ngàn năm khó tìm, không thể cưỡng cầu nhưng trong lịch sử Ma Tông ta cũng không thiếu Thiên Sinh Đạo Thể, những người đó thành tựu tuy rằng bất phàm nhưng không có ai so sánh được với hắn. Hắn sau này chắc chắn là tiền đồ vô lượng

- Ha ha, các vị trưởng lão đánh giá quá cao tiểu tử ta rồi, ta còn non lắm.

- Không kiêu ngạo, không nóng nảy. Tốt , ánh mắt của Tông chủ thật là cao, tìm được một thiên tài cho Ma Tông chúng ta

- Ha ha, cái đó đương nhiên, Dương Diệc Phong là sư đệ của Thất Dạ ta, đương nhiên không phải ai cũng có thể so bì.

- Được rồi sư huynh, nói nữa ta xấu hổ ha ha

Dương Diệc Phong vội vàng ngăn cản Thất Dạ.

Giao lại đống tàn tích của mật thất cho bọn đệ tử đi thu dọn, Dương Diệc Phong theo Thất Dạ và các vị trưởng lão trở về đại sảnh. Thất Dạ đem chuyện ma tinh nói cho Dương Diệc Phong biết, muốn hắn cho biết ý kiến

- Người không đụng ta, ta cũng không đụng người . Nếu người chọc đến ta, đuổi tận giết tuyệt

Dương Diệc Phong tỏa ra một loại khí thế vô hình. Mọi người trong phòng nghe thấy cũng liên tục gật đầu

- Được, không hỗ là sư đệ của ta , có tính cách ha ha ha. Ý của ngươi cũng giống thảo luận của chúng ta. Hừ, lần này ta muốn cho cả thiên hạ biết sự lợi hại của Ma Tông chúng ta. Sư đệ, ngươi về thu dọn một chút, ngày mai ngươi cũng hạ sơn. Đi một ngày đàng, học một sàng khôn. Ngươi hiện tại đã là Nguyên Anh Kỳ, có tu luyện tiếp cũng không tiến triển , cần phải nhờ chút cảm ngộ mới tăng tiến

- Được, sư huynh

Dương Diệc Phong không hề phản đối, dù sao hắn cũng muốn xuống núi. Tuy nhiên trong lòng cũng chửi lén một câu. Cảm ngộ là cái đếch gì ? Giờ ta đã sáng tạo ra tầng thứ nhất của Hư Không Ngưng Kiếm Thuật, tuy nó mới chỉ là tầng thứ nhất đã có pháp lực như bây giờ ha ha.

Thì ra, Dương Diệc Phong bế quan gần một trăm năm thực sự đã nghiên cứu ra vô thượng mật pháp có thể lấy lực chứng đạo. Hắn dự vào thân thể đã được cải tạo bởi Long Tu Quả, kế thừa khả năng hấp thu linh lực độc đáo của Long Tu Quả, dùng lực khống chế, phản đạo mà đi. Hắn đưa pháp lực bản thân đẩy ra ngoài cơ thể để câu thông với thiên địa linh khí, sau đó đưa linh khí dẫn nhập vào trong cơ thể, làm cho linh khí bên trong và bên ngoài cơ thể hòa nhập với nhau, giống như những giọt nước mưa rơi vào biển rộng. Sau đó thay đổi chân nguyên toàn thân, tạo ra một loại không còn giống với chân nguyên gọi là kiếm nguyên. Kiếm nguyên tràn ngập khắp thân thể, đưa vào đan điền. Hắn đem Kinh Thiên Thần Kiếm trở thành bản mạng pháo bảo, dựa vào nó không ngừng chuyển hóa chân nguyên thành kiếm nguyên. Cuối cùng dùng linh khí ở bên ngoài hình thành nên một thanh kiếm, nhân kiếm hợp nhất.

Hư không hóa vật vốn là bản lĩnh của Thần nhưng Dương Diệc Phong chỉ bằng pháp lực của Nguyên Anh Kỳ đã có thể hư không hóa kiếm. Điều này hoàn toàn trái với quy tắc chung của trời đất. Thât ra hư không hóa vật chính là sự nắm giữ bản chất về năng lượng của Thần, họ dùng năng lượng biến ảo mà thành. Còn Dương Diệc Phong lại dựa vào kiếm nguyên tràn ngập trong cơ thể để chuyển hóa năng lượng thành kiếm. Tuy nhiên loại năng lượng kiếm này phải nhờ kiếm nguyên duy trì, nếu mất đi kiếm nguyên thì thanh kiếm sẽ bị phân giải trở lại thành linh khí. Còn hư không hóa vật của Thần, dù có triệt tiêu pháp lực sau khi tạo thành thì vật thể cũng vĩnh viễn không mất đi.

Nếu nói như vậy không phải kiếm nguyên của Dương Diệc Phong sẽ tiêu hao nhanh chóng hay sao? Thật ra không phải. Thứ nhất, Dương Diệc Phong nhờ có Long Tu Quả có thể biến năng lượng tự nhiên thành nguồn bổ sung cho hắn đồng thời dựa vào Huyền Thiên Thần Lục để tu luyện nguyên thần. Nhờ nguyên thần cường đại để điều khiển việc thu nạp năng lượng nên không mất chút pháp lực nào. Thứ hai, nếu ngưng tụ linh khí thành kiếm thì thanh kiếm trong tay trở thành một bộ phận của cơ thể, có thể dễ dàng huy động . Thứ ba, dù cho pháp lực của Dương Diệc Phong đạt tới Nguyên Anh Kỳ nhưng hắn không hề có Nguyên Anh cũng không hề có Kiếm Anh. Theo suy nghĩ của hắn, những thứ này ràng buộc sự phát triển của bản thân.

Tại đan điền của hắn chỉ có Kinh Thiên Thần Kiếm đang xoay tròn trong Thất Thải Chân Hỏa. Trong cơ thể chỉ có kiếm nguyên màu trắng liên tục di chuyển qua 360 đại huyệt tạo thành một vòng tuần hoàn. Nếu như có kính hiển vi tại đây sẽ thấy những nguyên khí màu trắng này do các hạt hình kiếm tạo thành. Những hạt này tràn ngập khắp huyết nhục , tế bào , kinh mạch của Dương Diệc Phong. Quả thật vô cùng huyền ảo, chúng lưu chuyển có trật tự , mỗi lần lưu chuyển lại làm cho hàng triệu lỗ chân lông trở thành lỗ đen điên cuồng hấp thu thiên địa vạn khí.

Vì vậy, Dương Diệc Phong với Hư Không Ngưng Kiếm Thuật này mỗi phút mỗi giây đều đang luyện công, mọi việc hoàn toàn diễn ra một cách tự động. Lúc chiến đấu cũng như vậy, không những không hề tiêu hao mà nhờ vận động kịch liệt làm cho việc hấp thu nhanh hơn , so với luyện công bình thường còn tiến bộ nhanh hơn. Môn Hư Không Ngưng Kiếm Thuật này bản chất của nó chính là sự điều khiển và chỉ huy năng lượng. Nó đưa năng lượng trong thiên địa điều khiển hóa thành một bộ phận của cơ thể. Loại phương pháp này ngoại trừ một ít Thái Cổ Đại Thần như : Nữ Oa, Hồng Quân , Hư Vô … còn lại không thể nào làm được. Những người nọ vốn là trời đất dựng dục tạo ra , họ đương nhiên có năng lực này. Còn Dương Diệc Phong chỉ là một con người trong hàng tỉ con người. Nhưng dù sao Hư Không Ngưng Kiếm Thuật cũng chỉ là một pháp môn đề thăng lực công kích, không thể nào so với thần thông quảng đại của Thái Cổ Đại Thần.

Hiện tại, Dương Diệc Phong mới chỉ sáng tạo ra tầng thứ nhất, cao lắm cũng chỉ có thể điều động một lượng linh khí gấp khoảng 5 lần pháp lực bản thân. Tuy vậy cũng đủ để tăng sức chiến đấu của Dương Diệc Phong ngang với Phân Thần Kỳ cao thủ. Dù cho gặp phải Hợp Thể Kỳ cao thủ , Dương Diệc Phong nhờ vào Hư Không Ngưng Kiếm Thuật cũng có thể bỏ chạy.

Dương Diệc Phong kể từ khi gia nhập Ma Tông đến nay mới được xuống núi, hắn muốn truy cầu cảnh giới cao hơn, lấy lực chứng đạo, không ngừng hoàn thiện Hư Không Ngưng Kiếm Thuật. Làm cho nó trở thành công pháp số một kể từ lúc hỗn độn sơ khai đến nay. Hắn muốn chứng mình với lão tặc thiên rằng hắn Dương Diệc Phong có thể thoát khỏi vận mệnh của ông trời. Chỉ cần một mình hắn cũng đủ để xoay trời chuyển đất.

Quảng cáo
Trước /211 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vị Diện Thương Nhân

Copyright © 2022 - MTruyện.net