Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Nghịch Lân (New: Chương 43
  3. Chương 40 : Phong Vân Bảng
Trước /41 Sau

[Dịch] Nghịch Lân (New: Chương 43

Chương 40 : Phong Vân Bảng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sự việc vừa rồi đã trôi qua được ba ngày. Tại ba ngày này danh tiếng của Tần Hiên nhất thời lên nhanh như diều gặp gió, được xưng là một nhân vật phong vân. Thẳng đến tận giờ, lớp sương mù của Tần Hiên hoàn toàn bị phá vỡ. Ba ngày này Tần Hiên là đối tượng yêu thích để mọi đối tượng đàm luận.

Vô luận là tiểu lâu hay là các địa phương khác, phàm là nơi có người ở thì chỗ đó đàm luận về Tần Hiên. Tần Hiên tạo thành một hồi oanh động như vậy, cùng với hình ảnh Tần Hiên phế vật ngày trước hoàn toàn không giống nhau.Vài chục năm làm phế vật, một khi hình tượng này bị phá vỡ, vậy sẽ trở thành đề tài nóng bỏng mà mọi người bàn luận ở khắp nơi. Hơn nữa về vấn đề thực lực của Tần Hiên đột ngột tăng cao, có rất nhiều suy đoán cùng lưu truyền nhiều lời khen ngợi.

Phong vân bảng, là một loại tạp chí được phát hành bởi dong binh công hội. Cũng giống như mấy quyển tạp chí ở địa cầu. Phong vân bảng, danh như ý nghĩa. Chính là tin tức trên Thiên nguyên đại lục, những sự tình nóng hổi, vô luận là người hay sự vật, có giá trị thì sẽ có khả năng được ghi lại trên phong vân bảng. Phong vân bảng một tháng phát hành một lần, nên còn có tên gọi là Tuần San.

Mà bây giờ, chuyện Tần Hiên tạo ra một hồi phong vân đã được tuần san kì này ghi chép lại. Theo tuần san in ấn phát hành mà truyền ra khắp đại lục!

Sở dĩ đem chuyện tình của Tần Hiên ghi chép lại, đại khái là vì thân phận lúc trước của Tần Hiên.

Mặt trời đứng bóng, đúng vào thời điểm ăn cơm, tửu lâu phía trước sinh ý đang hưng thịnh thì có một thanh niên tuấn lãng đi tới.

Thanh niên cũng không có gì đặc biệt. Nhưng lại hấp dẫn ánh mắt của mọi người đặt trên vai mình vì có một đầu bạch tuyết tiểu thú đang hết nhìn đông rồi lại ngó tây.

Thiên Nguyên đại lục, việc một số đấu sĩ hoặc ma pháp sư thậm chí một ít quý tộc đệ tử nuôi dưỡng sủng vật cũng là một chuyện hết sức bình thường. Nhưng bây giờ mọi người chứng kiến một thanh niên trên vai có một đầu bạch tuyết tiểu thú, thì bọn họ hai tròng mắt quang mang lộ rõ sự nóng bỏng. Đúng chính là ánh mắt nóng bỏng! Nhưng ánh mắt có thể hòa tan sắt thép này cũng không phải nhằm vào bạch tuyết tiểu thú, mà đôi mắt của bọn họ dồn cả vào người thanh niên.

Tần Hiên không có cau có, tự nhiên hắn cũng đã cảm nhận được những ánh măt nóng bỏng đang nhìn mình. Bất quá Tần Hiên cũng chỉ nhíu mày mà thôi. Tiếp tục mang theo Bảo Bảo đi nhanh vào trong. Sau khi tìm được chỗ ngồi một lúc, từ những thanh âm nghị luận Tần Hiên mới hiểu được phản ứng của mọi người lúc nãy khi nhìn thấy hắn.

“Này huynh đệ, người kia….ngươi nói có thể là Tần Hiên không…Kia chính là Tần Hiên hả ? nghe nói Tần Hiên trên vai cũng có một con bạch tuyết tiểu thú …’’

“ Ây, nhỏ giọng thôi, nói không chừng người kia chính là Tần Hiên đấy” Mặt khác một người cẩn thận nghênh nghếch đầu liếc mắt nhìn Tần Hiên một cái sau đó nói khẽ một tiếng, sợ bị Tần Hiên cái này sát tinh nghe được. Người mà khi diệt cả nhà họ Vu hai tròng mắt cũng không chớp lấy một cái. Mặc dù Vu gia không phải trực tiếp do chính tay Tần Hiên tiêu diệt nhưng vị lục giai cao thủ cùng đương đại gia chủ đều bị hắn giết chết!

Hơn nữa, trải qua lúc này đây sau khi Vu gia đã tan thành mây khói, mục đích của Tần Hiên cuối cùng cũng đạt được.

Tần Hiên vẫn duy trì vẻ mặt lạnh nhạt, rốt cuộc cũng phải lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ.

“Chính mình có như vậy khoa trương?” Nói cái gì mình bái một vị cao nhân làm sư phụ, cái gì ăn linh đan diệu dược. Đám người đó nói cứ như là thật vậy.

Chỉ là, làm cho Tần Hiên thêm bất đắc dĩ và hắn cũng cảm thấy nghi hoặc : Lúc này thời gian mới trôi qua ba ngày, mà sao nhưng người này đều biết đến chuyện của mình? Bất quá mặc dù Tần Hiên còn nhiều điều nghi hoặc. Nhưng đây cũng là điều mà hắn mong muốn, vì hắn đang muốn tên tuổi của mình được rạng danh. Chỉ có thể làm cho tên tuổi của mình như mặt trời chính ngọ thì Tần Hiên mới thực hiện tốt được kế hoạch của mình.

Đúng lúc đó cầu thang của tửu lâu vang vọng tiếng bước chân của một đoàn người đang đi lên.

Nhãn tình nhàm chán, Tần Hiên liếc mắt một cái nhân tiện nhìn xuống, vừa lúc chứng kiến một đoàn bốn người do một thanh niên tóc vàng anh tuấn dẫn đầu đang từ từ đi lên.

Bố Lan Đặc? Người lúc trước đã giúp đỡ Tần Hiên khi gặp phải cô công chúa điêu ngoa kia chính là Bố Lan Đặc!

Tần Hiên chỉ là liếc mắt nhìn Bố Lan Đặc một cái rồi thu hồi ánh mắt chở về. Mặc dù là tình cờ gặp nhau nhưng cũng không có quen thân lắm. Mà bây giờ Tần Hiên cũng không có ý định kết giao, mặc dù Bố Lan Đặc thân phận hiển hách.

Vừa mới đi lên ánh mắt Bố Lan Đặc đã quét qua một vòng tửu lâu. Khi ánh mắt lướt qua nơi Tần Hiên đang ngồi thì dừng lại, vẻ mặt lộ ra vẻ tươi cười.

“Tần huynh đệ, nghĩ không ra tại chỗ này gặp được ngươi. Chẳng lẻ đây là duyên phận sao?" Bố Lan Đặc nhìn Tần Hiên cười nói.

“Nguyên lai là bố lan đặc huynh!” Tần Hiên chậm rãi ngẩng đầu lên tựa hồ như vừa nhìn thấy Bố lan đặc, Tần Hiên trên mặt lộ ra ý cười nhưng trong lòng lại nghĩ “ Quả nhiên là viên phẩn, tiểu tử này cũng không phải là mĩ nữ, nói cái gì mà duyên phận, mịa, tởm quá.”

“Tần huynh đệ, không ngại ta ngồi ở đây chứ” Bố lan đặc chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh Tần Hiên nói.

Tần Hiên nhún vai, vẻ mặt tươi cười nhìn Bố Lan Đặc “ Bố Lan Đặc huynh, chẳng lẽ huynh cũng đến đây ăn cơm sao?”

Bố Lan Đặc cười ngồi xuống, mấy người đi cùng hắn tìm một chỗ gần đó ngồi xuống “ Gặp mặt chính là hữu duyên, chúng ta lần thứ hai tương kiến không bằng hôm nay do tiểu đệ làm chủ, huynh thấy thế nào?” Bố Lan Đặc vừa cười vừa nói.

Tần Hiên không nói gì mà chỉ gật đầu

"Tần huynh đệ, bây giờ ngươi tại đô thành thậm chí là cả đại lục cũng là nhân vật phong vân a.” Nhìn thấy Tần Hiên không nói gì Bố Lan Đặc tự tìm đề tài để nói.

Tần Hiên trong lòng vừa động, có lẽ, Bố Lan Đặc biết câu trả lời. Vì vậy Tần Hiên cười nói : “ Những thứ này không đáng nhắc đến, Bố lan đặc huynh, ta có chút nghi vấn không thể giải đáp có lẽ nên thỉnh giáo huynh một chút ?”

“ Oh? Huynh cứ việc hỏi? Bố Lan Đặc bộ mặt thủy chung vẫn lộ ra vẻ tươi cười.

“ Sự việc ta cùng lục giai cao thủ Vu gia đại chiến có rất ít người biết đến. Nhưng bây giờ tựa hồ rất nhiều người biết và bàn luận?” Tần Hiên đem chính nghi hoặc của mình nói ra.

“ Ha ha “Bố Lan Đặc phá lên cười “ Tần huynh ngươi chẳng lẽ không biết sao?’’

Nhìn Bố Lan Đặc vẻ mặt chế nhạo, Tần Hiên không khỏi cười khan một tiếng “ Cái….kia, ngươi cũng có thể biết được thân phận lúc trước của ta.”

Tần Hiên nói có phần ngập ngừng, mặc dù, hắn cũng chẳng phải Tần Hiên kia.

Nghe Tần Hiên nói, Bố Lan Đặc đang haha cười đột nhiên ngừng lại, sau đó chỉ là cười khan hai tiếng rồi nói “ Tần huynh đệ, đừng để ý. Được rồi huynh đệ xem một chút cái này, ngươi sẽ hiểu ngay.” Vừa nói Bố Lan Đặc sai một người đưa một cuồn sách cho Tần Hiên.

“ Phong Vân Bảng ?”

Tần Hiên nghi hoặc liếc nhìn Bố Lan Đặc một cái, nhưng không biết đối phương có ý tứ gì. Chuyện của mình cùng quyển sách này có cái gì quan hệ?

Bố Lan Đặc vừa cười vừa nói “ Xem đi rồi sẽ biết’’

Mang theo tràn ngập sự nghi hoặc, Tần Hiên mở cuốn sách ra xem.

Quảng cáo
Trước /41 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Mặc Mạch

Copyright © 2022 - MTruyện.net