Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chu Thanh cắn nát ngón tay, bước đến trước mặt Kim Tằm, khõ khõ vào cái vỏ ngoài ánh vàng của nó. “Ngoan nào, quả nhiên có thể sánh ngang với Thái Ất tinh kim, trời ơi, còn chưa tiến hóa được bốn cánh mà đã mạnh vậy rồi, lúc mọc được sáu cánh sẽ còn mạnh đến cỡ nào đây !” Chu Thanh dùng máu của mình vẽ một đạo bùa trên đầu của Kim Tằm, liền đó, một cảm giác mật thiết truyền vào cơ thể Chu Thanh.
“Ha ha, chiêu kết hợp của ma thuật thượng cổ này quả nhiên là thần kỳ, đã có cảm giác nhanh như vậy. Đúng rồi ! Quyển Luyện Khí Tổng Cương của mình sao giống một quyển sách hỗn tạp vậy, cái gì cũng có, đến những mật văn thời cổ xưa, các loại pháp bảo, trận pháp, những báu vật của trời đất đều có ghi chép rõ ràng, chỉ là không có nói đến phương pháp tu luyện, chẳng lẽ quyển sách này chưa hoàn chỉnh ? Còn có quyển thượng, hay là quyển hạ à ? Xem ra môn phái này của ta trước đây không hề đơn giản chút nào, tiếc là lão Lăng Vân này hồ đồ quá, không có dặn dò kỹ càng. Nhưng ta thấy bản thân lão ta có thể cũng không biết.” Chu Thanh lắc đầu, không tiếp tục suy nghĩ lung tung nữa.
“Nhất sinh nhị, thái cực sinh lưỡng nghi, âm dương phân hóa, huyết mạch tương thừa, cấp cấp như luật lệnh ! Đi !” Chu Thanh lại cắn ngón tay nhỏ xuống một giọt máu to như hạt đậu, giọt máu có màu xanh sáng, đó là Chu Thanh đã dùng phương pháp bí mật phân ra một chút thần niệm vào trong giọt máu đó.
“Tu luyện kiếm khí Lăng Không Quyết đã lâu rồi, đến máu cũng ngả sang màu xanh !” Chu Thanh nghĩ. “Tiếc là phi kiếm đã bị cái thứ to to này đánh gãy rồi, xem ra phải tu luyện lại, dù gì thì ta cũng không hài lòng với Thanh Tác kiếm cho lắm, thôi thì cũng được.” Nói xong Chu Thanh nhìn vào cây Hóa Huyết Thần Đao, “Cái thứ to to này mạnh thì đúng là mạnh thật, nhưng lại không dễ khống chế chút nào, chỉ cần không chú tâm là bị hút đến khô người, nếu dùng nó để làm nguyên thần thứ hai, vậy thì…” Chu Thanh hoang tưởng một chút.
Khẽ dốc tay xuống, giọt máu to bằng hạt đậu rơi xuống cơ thể của Kim Tằm sáu cánh, một tí thần niệm vô cùng yếu ớt đã mau chóng lan ra trong cơ thể Kim Tằm, kết cấu cơ thể của Kim Tằm sáu cánh rất đặc trưng, bị Chu Thanh mò được trong một chung trà nhỏ, liền đó thần niệm dừng lại trong đầu Kim Tằm, từ từ bồi dưỡng lớn lên.
Sang trái ! Sang phải ! Tấn công ! Một ánh sáng vàng bay qua bay lại trong không trung, hai chiếc cánh to bằng chiếc quạt hương bồ tạo thành một cơn gió cát trong vòng mười trượng, dọa cho những con rắn đuôi chuông và bọ cạp độc sống về đêm đang ra ngoài tìm kiếm thức ăn phải bỏ chạy ! Sau khi tiếng tấn công thoát ra khỏi miệng Chu Thanh, Kim Tằm mở miệng, nhả ra một chùm tia sáng hình mũi tên, dài khoảng một thước, xoẹt ! Một tiếng đã cắm trên mặt đất, Chu Thanh vội vàng bước lên trên xem, trên mặt đất bị tạo thành rất nhiễu lỗ nhỏ vừa sâu lại vừa đen, cát sỏi cách những lỗ nhỏ khoảng một thước đều đã bị cháy đen hết, một cơn gió lạnh thổi qua, những viên cát sỏi đã bị đốt kết thành từng khối, trông giống như tinh thể của những viên hồng ngọc vậy.
“Thì ra con Kim Tằm này là thuộc tính hỏa, chả trách nó thích ăn hồn phách, chỉ có chân hỏa chi khí mạnh như vậy mới có thể luyện hóa âm hồn, chuyển hóa thành pháp lực của mình !” Chu Thanh phân ra toàn bộ tinh thần để nhập vào bên trong cơ thể Kim Tằm, “Wow ! Cảm giác được bay trên không trung thật là sảng khoái !”
Lúc này, Kim Tằm chính là Chu Thanh, nhìn cơ thể trong hình dạng con sâu của mình, Chu Thanh cảm thấy thật là kỳ diệu, “Sự thần kỳ của tạo hóa quả nhiên không phải là điều mà người bình thường như ta có thể lãnh ngộ được, nhìn nguyên thần thứ hai này, đúng thật là rất kỳ diệu, điều này giống như bản thân ta có đến hai cơ thể, hai cái bản thân giống nhau, ha ha, cơ thể của con Kim Tằm này quá mạnh, chỉ là có chút khó coi, xem ra ta phải cố gắng tu luyện, sớm ngày luyện thành hình người, vậy mới thật sự có một nguyên thần thứ hai chứ”
Theo ý niệm của mình, Kim Tằm sáu cánh lại biến thành bộ dạng chỉ to hơn một tấc rồi bay vào trong miệng của Chu Thanh. Chu Thanh nhắm mắt nhìn vào bên trong, nhìn thấy con Kim Tằm sáu cánh đang đậu trong Đan Điền của mình, dùng một chút sức lực tinh thần từ tâm linh của mình theo kinh mạch đi vào trong Đan Điền, kết hợp với cơ thể chân nguyên hoàn mỹ của mình, dung hòa vào bên trong Kim Tằm, phần đầu của Kim Tằm càng lúc càng mơ hồ, mờ mờ ảo ảo hóa thành khuôn mặt của mình.
Chu Thanh từ lâu đã thuộc nằm lòng cách tu luyện nguyên thần thứ hai, nên không hề có chút ngạc nhiên, “Tu luyện nguyên thần thứ hai cần tập trung nhiều sức lực tinh thần ! Hi hi, âm hồn chính là thể tụ hợp của sức mạnh tinh thần, nếu con Kim Tằm này hấp thu một lượng lớn âm hồn, phối hợp với Cửu Lê Thánh Huyết của Liêu Tiểu Tiến, ta chắc chắn trong vòng một tháng sẽ luyện thành nguyên thần thứ hai. Trong vòng một tháng mà luyện thành nguyên thần thứ hai, ta nghĩ từ cổ chí kim chỉ có một mình ta thôi. Ha ha !” Chu Thanh tự kiêu nghĩ.
“Xem ra cũng đã đến lúc đối phó với nó rồi.” Chu Thanh tự nhủ với mình, nhìn vào cây Thiên La Hóa Huyết thần đao đang bị bắc đẩu phong ma trận của mình vây lại, “Vị ‘to to’ này xin giúp một tay đi, đừng có ương bướng nữa được không ? Ta chỉ cần một chút, một chút âm hồn mà mày đã hấp thu là đủ rồi !”
Hình như nó nghe hiểu những lời Chu Thanh nói, thân của cây Thiên La Hóa Huyết thần đao bỗng rung động, phát ra những tiếng kêu sắc bén, cứ như tiếng mèo kêu the thé vào ban đêm, toàn thân Chu Thanh nổi hết cả da gà lên.
“Chẳng lẽ thanh đao này có ý thức của nó à ? Không thể nào, từ xưa đến nay chưa từng nghe nói qua là pháp bảo có ý thức của nó, ngay cả pháp bảo siêu cấp vào thời thượng cổ Phong Thần bảng cũng không có ! Tuy rằng mày cũng thuộc thời kỳ đó, nhưng cũng không thể so bì được, những pháp bảo như Đả Thần tiên, Phiên Thiên ấn, Hỗn Nguyên Kim Đấu, Định Hải Châu, Thiên Địa Trung Ương Mậu Dĩ Kỳ, chẳng phải đến cả những pháp bảo đó cũng không có ý thức của nó sao, sao mày lại có được chứ ?” Chu Thanh tỏ rõ sự nghi hoặc trong lòng.
Nghe được giọng nói của Chu Thanh, thân đao càng rung mạnh, đến cả bảy cục đá ở xung quanh cũng bị rung động theo, ánh sáng xanh từ bốn đôi mắt của hai cái đầu sói trên cán đao phát sáng hơn, những dòng khí âm lạnh giá phát tán từ trên thân đao ra, làm kích động đến cả những hạt cát sỏi xung quanh. Cuối cùng mặt Chu Thanh biến sắc, vội vàng lấy ra chiếc bình ngọc đựng máu của Liêu Tiểu Tiến, chấm chút máu rồi mau chóng vẽ bảy đạo bùa huyền ảo trên bảy cục đá, ánh sáng vàng từ đạo bùa chớp lên rồi biến mất ngay, ánh sáng màu vàng mờ mờ ảo ảo mà mắt thường không nhìn thấy được, chiếu thẳng lên cửu thiên. Đột nhiên, ánh sáng từ bắc đẩu thất tinh ở trên trời sáng hơn, ánh sáng bóng loáng lúc có lúc không chiếu thẳng vào bảy cục đá, vù một tiếng, bảy cục đá đã phản xạ lại lực của bắc đẩu thiên tinh, phát ra bảy tia sáng lấp lánh, chiếu thẳng vào cây Thiên La Hóa Huyết thần đao đang cắm hướng về phía sao bắc cực. Truyện "Phật Đạo "
Bảy tia sáng lấp lánh chạm nhau với ánh sáng xanh của cây Thiên La Hóa Huyết thần đao, một áp lực vô hình, lúc có lúc không tỏa ra khắp xung quanh, ding! Ding! Ding! Chu Thanh bị chấn động phải lùi lại ba bước, nhưng Chu Thanh không hề ngạc nhiên, nếu như Thiên La Hóa Huyết thần đao dễ dàng đối phó như vậy, thì đã không phải là hung vật từ thời cổ đại. Mình cưỡi trên thân nó giống như là bị người phong ấn vậy.
Hắn dùng Thiên Lôi đánh vào thân đao, rồi dùng Bắc Đẩu Phong Ma trận do Huyền Thiên Bắc Đẩu Chân Vũ Đại Đế truyền lại, dẫn theo thần lực độc nhất của Bắc Đẩu Thất Tinh để phá giải tà ma, muốn áp chế những hung hồn trong thân đao, nghiên cứu tiếp bí mật của Thái Cát Tam Đại Hung trận trên thân đao, được mệnh danh sánh ngang với Tru Tiên Kiếm trận, và Lưỡng Nghi Vi Trần trận.
Cây Thiên La Hóa Huyết thần đao này là do một đại gia ma đạo từ thời phong thần thượng cổ chế tạo ra, vị ma đạo đại gia này đã dùng Cửu Thiên Huyền thiết, đồng đỏ trên đỉnh núi, lại thêm chín lần chín tám mươi mốt loại vật liệu quý hiếm trong trời đất, mất hơn ba trăm năm mới chế tạo thành thân đao, sau đó còn chưa thấy hài lòng, lại dùng thủ đoạn thông thiên đem hung trận thời cổ xưa là Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận đánh vào trong thân đao, tạo thành một cây tuyệt thế ma binh.
Cây ma binh này rất nổi tiếng trong thời kỳ Phong Thần chiến, đã giết không biết bao nhiêu yêu, tiên, ma. Nếu không phải sau đó bị cây Thất Bảo Diệu Thụ trượng đánh bại, không biết nó sẽ còn uống thêm bao nhiêu máu tươi nữa. Những ghi chép liên quan đến Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận, trong Luyện Khí Tổng Cương cũng không nói rõ, chỉ là nhắc sơ qua thôi, đến cả cách bày trận của Tru Tiên Kiếm trận và Lưỡng Nghi Vi Trần trận cũng không có. Chu Thanh tuy không thể xem là đại gia về trận pháp, nhưng cũng có chút thành tựu nhỏ, trong lòng luôn ngưỡng mộ ba đại hung trận trong truyền thuyết này, bây giờ có cơ hội được thấy tận mắt, sao hắn có thể kềm lòng được chứ, cũng như người thành tâm theo phật đột nhiên nhìn thấy Như Lai, quỷ háo sắc ngàn năm nhìn thấy mỹ nữ, quỷ chết đói đột nhiên nhìn thấy vịt quay vậy.
Các bảo vật vốn đều là vật chết, mặc cho pháp bảo lợi hại hơn nữa nếu đã bị mất khống chế thì cũng không gây ra bất cứ nguy hiểm nào, nhưng cây Hóa Huyết thần đao này lại nằm trong số dị thường. Trải qua không biết bao nhiêu năm tích tụ, Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận trong thân đao đã hấp thu quá nhiều oan hồn dạ quỷ, đến cả thân đao cũng hấp thụ không hết, lại dần dần có được một chút ý thức, còn có thể khống chế một số tác dụng kỳ diệu cơ bản của đao. Chu Thanh vì đã nhìn ra được điểm này, chuẩn bị dùng Bắc Đẩu Phong Ma trận áp chế chút ý thức này, để làm rõ điều huyền diệu trong Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận, rồi dựa vào uy lực của đại trận này để đánh tan chút ý thức của nó, để nguyên thần thứ hai của mình là Kim Tằm hấp thu năng lượng tinh thần của những hồn phách còn sót lại, khiến Kim Tằm đông thành bản thể, lập được công lao vô thượng.
Chu Thanh trán đầy mồ hôi nắm chặt thế tay của mình, theo thế tay của Chu Thanh, ánh sáng của bảy ngôi sao Bắc Đẩu Thiên Khu, Bắc Đẩu Thiên Quyền, Bắc Đẩu Thiên Toàn, Bắc Đẩu Thiên Cơ, Bắc Đẩu Ngọc Hoành, Bắc Đẩu Khai Dương, Bắc Đẩu Dao Quang lấp lánh hơn, bảy đường sáng này càng lúc càng nhỏ, dần dần đã áp chế được luồng sáng xanh của Thiên La Hóa Huyết thần đao.
“Chết tiệt ! Sao mà hao phí nhiều công lực vậy ? Nếu không phải do ta đã luyện Kiếm Khí Lăng Không quyết, công lực tăng lên nhiều, thì làm sao có thể thực hiện trận pháp này lâu như thế. Tuy uy lực của trận pháp này không bằng Tứ Tượng Tuyệt Sát trận, nhưng lại có thể dùng được công hiệu phá giải thần uy tà mà độc nhất của nó!”
Nhìn ánh sáng xanh càng lúc càng mờ nhạt, nhưng vẫn rất mạnh mẽ một cách dị thường, cuối cùng một tia sáng xanh chống lại sự công kích của ánh sao, Chu Thanh mấy lần phát thêm lực, cũng không phá được. Tâm thần của Chu Thanh đột nhiên rơi vào một cảnh giới rất kỳ diệu và huyền ảo. Chu Thanh có cảm giác như mọi thứ xung quanh như dừng lại một lúc, hắn cắn vào đầu lưỡi, phụt, phun một ngụm máu tươi ra, cuối cùng Chu Thanh đã dùng đến bản lĩnh thực sự của mình, một ngụm máu tươi bao hàm trong đó là nguyên khí bản mạng của hắn đã cực khổ tu luyện trong năm năm qua đập vào trong ánh sao, rầm ! Ánh sáng xanh bị nổ tan tành vụn nát, tinh huyết của Chu Thanh phối hợp với bảy đường sao sáng, rồi phát nổ trên thân cây đao.
Trên thân đao phát ra tiếng kêu đau khổ. Vốn dĩ đã bị Thiên Lôi làm tổn hại, lại thêm thời gian hình thành của những oan hồn dạ quỷ không đủ lâu, đa số tinh thần đều bị Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận giữ lại, chỉ có thể không chế được một số tác dụng kỳ diệu cơ bản trên thân đao, nếu không thì Chu Thanh có lợi hại gấp mười, gấp trăm lần đi nữa, cũng không thể đột phá được phòng tuyến của ánh sáng xanh. Trong khoảnh khắc ánh sao nổ trên thân đao, một chút tinh thần của Chu Thanh mau chóng tìm ra Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận mà vị ma đạo tiền bối đã đánh vào chỗ hai cái đầu sói ở trên cán đao. Vô số phù hiệu, trận đồ huyền bí, xông thẳng vào trong đầu Chu Thanh. Tuy là Chu Thanh rất bình tĩnh, cũng thật sự đã bị dọa đến toát cả mồ hôi.
“Hên quá ! Nếu không phải cây Hóa Huyết thần đao bị Thất Bảo Diệu Thụ trượng đả thương bản thể, Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận còn đang lo giữ chặt lấy một luồng chính khí thuần khiết cuồn cuộn mà cây Thất Bảo Diệu Thụ trượng đã để lại trong cây đao, nên không màng đến ta, chứ không thì e là một chút tinh thần của ta và cả bản thể cũng bị tiêu tan mất, bị Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận hút sạch sẽ, lúc đó thật đúng là vĩnh viễn không được siêu sinh. Ta luông nghĩ những oan hồn dạ quỷ một khi đã rơi vào Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận sẽ bị xóa hết nhận thức, hóa thành năng lượng tinh thần cơ bản nhất, sao còn có được ý thức của bản thân nữa chứ, thì ra là vậy à ! Hi hi ! Bây giờ ta đã tìm ra được những tác dụng cơ bản kỳ diệu của đại trận này, tuy rằng vẫn chưa thể hoàn toàn khống chế được đại trận, nhưng muốn tiêu diệt ý thức, rút ra năng lượng tinh thần còn sót lại là đã đủ rồi, ngày tháng sau này, đợi ta hoàn toàn tham thấu được cách vận chuyển của đại trận này, Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận này đều có người khống chế, muốn loại trừ năng lượng mà Thất Bảo Diệu Thụ trượng để lại trong nó cũng không phải là chuyện khó. Đến lúc đó, có thể luyện thanh Thiên La Hóa Huyết thần đao này trở thành pháp bảo của mình, vậy chẳng phải là thiên hạ vô địch rồi sao ?” Chu Thanh cảm thán vận khí đang vượng của mình, đúng thật là điểm được lửa hỏa diệm rồi.
“Bắc Đẩu Phong Ma, thu!”
“Nếu đã tìm ra được cách giải quyết, một chút ý thức của oan hồn dạ quỷ được lưu lại ở bên ngoài đã bị ta đánh tan, ẩn vào trong Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận. Vậy thì cũng không cần tiếp tục Bắc Đẩu Phong Ma trận nữa.” Chu Thanh tiến lên nắm lấy cán đao, dựa vào một chút lãnh ngộ đối với Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận vừa nãy của mình, vận chuyển chân khí, một chốc sau đã khởi động được công năng luyện hồn của đại trận. Đại trận thật là kỳ diệu, tuy chín phần sức mạnh đã dùng để áp chế luồng chính khí thuần khiết cuồn cuộn mà Thất Bảo Diệu Thụ trượng đã để lại trong cây đao, nhưng luyện hóa chút ý thức của những oan hồn dạ quỷ vẫn không phải là chuyện dễ dàng gì ? Cảm giác như có từng luồng sức mạnh tinh thần thoát ra từ cây đao mà mắt thường không nhìn thấy được. Chu Thanh lập tức gọi nguyên thần thứ hai của mình là Kim Tằm ra, mất thời gian trong một nén nhang, nguyên thân của Kim Tằm mới hấp thụ xong.
Phạch! Phạch! Phạch! Phạch! Kim Tằm sáu cánh hấp thụ năng lượng tinh thần to lớn này, phần đầu bắt đầu nứt ra, như một tờ giấy ánh vàng vậy, nhưng lại bằng cái vỏ ngoài cứng cáp của Thái Ất tinh kim lần lượt ẩn vào trong cơ thể, phần đầu dần dần hiện ra khuôn mặt của Chu Thanh, cuối cùng phần đầu quả nhiên đã hoàn toàn biến thành một khuôn mặt giống y chang Chu Thanh. Nhìn thấy sự việc kỳ lạ này, trong lòng Chu Thanh không hề ngạc nhiên, chỉ có vui mừng. Truyện "Phật Đạo "
“Ha ha! Phần đầu hình thành rồi, hay quá!” Chu Thanh phân ra một chút tinh thần nhập vào phần đầu của Kim Tằm, kết hợp với một chút tinh thần mà mình đã để lại, thì phát hiện ra cái tinh thần mà mình để lại trong Kim Tằm để từ từ mà bồi dưỡng cho lớn mạnh dường như đã lớn hơn gấp trăm lần ? Quả nhiên còn mạnh hơn ý thức bản thể của mình đến mấy lần.
“Đợi khi nào hoàn toàn ngưng tụ thành chân thân, dùng nguyên thần thứ hai này mà thi triển đạo pháp, bố trí trận pháp, e là còn lợi hại hơn nguyên thân của ta gấp mười lần. Ta phải khắc khổ tu luyện mới được, không thể chỉ vì sự lớn mạnh của nguyên thần thứ hai mà bỏ bê việc tu luyện được, dù gì thì sau này nếu muốn tu luyện thành tiên vẫn phải dựa vào bản thể mà.” Cúi đầu nhìn cái thân hình đầu người mình sâu của mình, Chu Thanh thấy chẳng giống cái gì cả, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đã thấy sao mai xuất hiện, trời sắp sáng rồi!
Chỉ trong một đêm, Chu Thanh cảm thấy mình đã có thu hoạch rất lớn, luyện thành nguyên thần thứ hai thì không nói, chỉ là có chút tham ngộ đơn giản đối với Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận thôi cũng đủ để Chu Thanh thu được nhiều lợi. Những hiểu biết nông cạn của mình lúc trước đối với sự vận dụng của các loại bùa chú, cách bố trí cũng đã rộng mở thông thoáng hơn, đủ để khiến sự lãnh ngộ của Chu Thanh đối với trận pháp lên một cấp bậc khác. Tuy tu đạo của mình vẫn không có tiến triển gì, chuyện đau đầu nhất của Chu Thanh vẫn chưa giải quyết, nhưng, sức chiến đấu của Chu Thanh bây giờ không chỉ nâng cao lên gấp mấy lần. Cứ như một người bình thường đột nhiên có một cây súng xung phong.
“Hà! Đợi khi nguyên thần thứ hai của mình tụ thành chân thân, đoán chừng đã là nhân vật Hóa Thần sơ kỳ rồi! Đến lúc đó lấy Thanh Tác kiếm và Tử Dĩnh kiếm, dùng Tam Vị Chân Hỏa luyện thành một thanh phi kiếm cực tốt, để mình tu luyện Kiếm Khí Lăng Không quyết! Bây giờ phi kiếm của mình đã bị hủy, gặp chuyện phiền phức e là không hay, tuy có thể dùng nguyên thần thứ hai để đối địch, nhưng nếu không cẩn thận để tổn thương đến bản thể thì không tốt, cơ thể mình đâu có cứng như Kim Tằm đâu!”
Chương 10
Bắc đẩu phong ma
Nhóm Dịch: huntercd
Nguồn: vip.vandan
Chu Thanh cắn nát ngón tay, bước đến trước mặt Kim Tằm, khõ khõ vào cái vỏ ngoài ánh vàng của nó. “Ngoan nào, quả nhiên có thể sánh ngang với Thái Ất tinh kim, trời ơi, còn chưa tiến hóa được bốn cánh mà đã mạnh vậy rồi, lúc mọc được sáu cánh sẽ còn mạnh đến cỡ nào đây !” Chu Thanh dùng máu của mình vẽ một đạo bùa trên đầu của Kim Tằm, liền đó, một cảm giác mật thiết truyền vào cơ thể Chu Thanh.
“Ha ha, chiêu kết hợp của ma thuật thượng cổ này quả nhiên là thần kỳ, đã có cảm giác nhanh như vậy. Đúng rồi ! Quyển Luyện Khí Tổng Cương của mình sao giống một quyển sách hỗn tạp vậy, cái gì cũng có, đến những mật văn thời cổ xưa, các loại pháp bảo, trận pháp, những báu vật của trời đất đều có ghi chép rõ ràng, chỉ là không có nói đến phương pháp tu luyện, chẳng lẽ quyển sách này chưa hoàn chỉnh ? Còn có quyển thượng, hay là quyển hạ à ? Xem ra môn phái này của ta trước đây không hề đơn giản chút nào, tiếc là lão Lăng Vân này hồ đồ quá, không có dặn dò kỹ càng. Nhưng ta thấy bản thân lão ta có thể cũng không biết.” Chu Thanh lắc đầu, không tiếp tục suy nghĩ lung tung nữa.
“Nhất sinh nhị, thái cực sinh lưỡng nghi, âm dương phân hóa, huyết mạch tương thừa, cấp cấp như luật lệnh ! Đi !” Chu Thanh lại cắn ngón tay nhỏ xuống một giọt máu to như hạt đậu, giọt máu có màu xanh sáng, đó là Chu Thanh đã dùng phương pháp bí mật phân ra một chút thần niệm vào trong giọt máu đó.
“Tu luyện kiếm khí Lăng Không Quyết đã lâu rồi, đến máu cũng ngả sang màu xanh !” Chu Thanh nghĩ. “Tiếc là phi kiếm đã bị cái thứ to to này đánh gãy rồi, xem ra phải tu luyện lại, dù gì thì ta cũng không hài lòng với Thanh Tác kiếm cho lắm, thôi thì cũng được.” Nói xong Chu Thanh nhìn vào cây Hóa Huyết Thần Đao, “Cái thứ to to này mạnh thì đúng là mạnh thật, nhưng lại không dễ khống chế chút nào, chỉ cần không chú tâm là bị hút đến khô người, nếu dùng nó để làm nguyên thần thứ hai, vậy thì…” Chu Thanh hoang tưởng một chút.
Khẽ dốc tay xuống, giọt máu to bằng hạt đậu rơi xuống cơ thể của Kim Tằm sáu cánh, một tí thần niệm vô cùng yếu ớt đã mau chóng lan ra trong cơ thể Kim Tằm, kết cấu cơ thể của Kim Tằm sáu cánh rất đặc trưng, bị Chu Thanh mò được trong một chung trà nhỏ, liền đó thần niệm dừng lại trong đầu Kim Tằm, từ từ bồi dưỡng lớn lên.
Sang trái ! Sang phải ! Tấn công ! Một ánh sáng vàng bay qua bay lại trong không trung, hai chiếc cánh to bằng chiếc quạt hương bồ tạo thành một cơn gió cát trong vòng mười trượng, dọa cho những con rắn đuôi chuông và bọ cạp độc sống về đêm đang ra ngoài tìm kiếm thức ăn phải bỏ chạy ! Sau khi tiếng tấn công thoát ra khỏi miệng Chu Thanh, Kim Tằm mở miệng, nhả ra một chùm tia sáng hình mũi tên, dài khoảng một thước, xoẹt ! Một tiếng đã cắm trên mặt đất, Chu Thanh vội vàng bước lên trên xem, trên mặt đất bị tạo thành rất nhiễu lỗ nhỏ vừa sâu lại vừa đen, cát sỏi cách những lỗ nhỏ khoảng một thước đều đã bị cháy đen hết, một cơn gió lạnh thổi qua, những viên cát sỏi đã bị đốt kết thành từng khối, trông giống như tinh thể của những viên hồng ngọc vậy.
“Thì ra con Kim Tằm này là thuộc tính hỏa, chả trách nó thích ăn hồn phách, chỉ có chân hỏa chi khí mạnh như vậy mới có thể luyện hóa âm hồn, chuyển hóa thành pháp lực của mình !” Chu Thanh phân ra toàn bộ tinh thần để nhập vào bên trong cơ thể Kim Tằm, “Wow ! Cảm giác được bay trên không trung thật là sảng khoái !”
Lúc này, Kim Tằm chính là Chu Thanh, nhìn cơ thể trong hình dạng con sâu của mình, Chu Thanh cảm thấy thật là kỳ diệu, “Sự thần kỳ của tạo hóa quả nhiên không phải là điều mà người bình thường như ta có thể lãnh ngộ được, nhìn nguyên thần thứ hai này, đúng thật là rất kỳ diệu, điều này giống như bản thân ta có đến hai cơ thể, hai cái bản thân giống nhau, ha ha, cơ thể của con Kim Tằm này quá mạnh, chỉ là có chút khó coi, xem ra ta phải cố gắng tu luyện, sớm ngày luyện thành hình người, vậy mới thật sự có một nguyên thần thứ hai chứ”
Theo ý niệm của mình, Kim Tằm sáu cánh lại biến thành bộ dạng chỉ to hơn một tấc rồi bay vào trong miệng của Chu Thanh. Chu Thanh nhắm mắt nhìn vào bên trong, nhìn thấy con Kim Tằm sáu cánh đang đậu trong Đan Điền của mình, dùng một chút sức lực tinh thần từ tâm linh của mình theo kinh mạch đi vào trong Đan Điền, kết hợp với cơ thể chân nguyên hoàn mỹ của mình, dung hòa vào bên trong Kim Tằm, phần đầu của Kim Tằm càng lúc càng mơ hồ, mờ mờ ảo ảo hóa thành khuôn mặt của mình.
Chu Thanh từ lâu đã thuộc nằm lòng cách tu luyện nguyên thần thứ hai, nên không hề có chút ngạc nhiên, “Tu luyện nguyên thần thứ hai cần tập trung nhiều sức lực tinh thần ! Hi hi, âm hồn chính là thể tụ hợp của sức mạnh tinh thần, nếu con Kim Tằm này hấp thu một lượng lớn âm hồn, phối hợp với Cửu Lê Thánh Huyết của Liêu Tiểu Tiến, ta chắc chắn trong vòng một tháng sẽ luyện thành nguyên thần thứ hai. Trong vòng một tháng mà luyện thành nguyên thần thứ hai, ta nghĩ từ cổ chí kim chỉ có một mình ta thôi. Ha ha !” Chu Thanh tự kiêu nghĩ.
“Xem ra cũng đã đến lúc đối phó với nó rồi.” Chu Thanh tự nhủ với mình, nhìn vào cây Thiên La Hóa Huyết thần đao đang bị bắc đẩu phong ma trận của mình vây lại, “Vị ‘to to’ này xin giúp một tay đi, đừng có ương bướng nữa được không ? Ta chỉ cần một chút, một chút âm hồn mà mày đã hấp thu là đủ rồi !”
Hình như nó nghe hiểu những lời Chu Thanh nói, thân của cây Thiên La Hóa Huyết thần đao bỗng rung động, phát ra những tiếng kêu sắc bén, cứ như tiếng mèo kêu the thé vào ban đêm, toàn thân Chu Thanh nổi hết cả da gà lên.
“Chẳng lẽ thanh đao này có ý thức của nó à ? Không thể nào, từ xưa đến nay chưa từng nghe nói qua là pháp bảo có ý thức của nó, ngay cả pháp bảo siêu cấp vào thời thượng cổ Phong Thần bảng cũng không có ! Tuy rằng mày cũng thuộc thời kỳ đó, nhưng cũng không thể so bì được, những pháp bảo như Đả Thần tiên, Phiên Thiên ấn, Hỗn Nguyên Kim Đấu, Định Hải Châu, Thiên Địa Trung Ương Mậu Dĩ Kỳ, chẳng phải đến cả những pháp bảo đó cũng không có ý thức của nó sao, sao mày lại có được chứ ?” Chu Thanh tỏ rõ sự nghi hoặc trong lòng.
Nghe được giọng nói của Chu Thanh, thân đao càng rung mạnh, đến cả bảy cục đá ở xung quanh cũng bị rung động theo, ánh sáng xanh từ bốn đôi mắt của hai cái đầu sói trên cán đao phát sáng hơn, những dòng khí âm lạnh giá phát tán từ trên thân đao ra, làm kích động đến cả những hạt cát sỏi xung quanh. Cuối cùng mặt Chu Thanh biến sắc, vội vàng lấy ra chiếc bình ngọc đựng máu của Liêu Tiểu Tiến, chấm chút máu rồi mau chóng vẽ bảy đạo bùa huyền ảo trên bảy cục đá, ánh sáng vàng từ đạo bùa chớp lên rồi biến mất ngay, ánh sáng màu vàng mờ mờ ảo ảo mà mắt thường không nhìn thấy được, chiếu thẳng lên cửu thiên. Đột nhiên, ánh sáng từ bắc đẩu thất tinh ở trên trời sáng hơn, ánh sáng bóng loáng lúc có lúc không chiếu thẳng vào bảy cục đá, vù một tiếng, bảy cục đá đã phản xạ lại lực của bắc đẩu thiên tinh, phát ra bảy tia sáng lấp lánh, chiếu thẳng vào cây Thiên La Hóa Huyết thần đao đang cắm hướng về phía sao bắc cực. Truyện "Phật Đạo "
Bảy tia sáng lấp lánh chạm nhau với ánh sáng xanh của cây Thiên La Hóa Huyết thần đao, một áp lực vô hình, lúc có lúc không tỏa ra khắp xung quanh, ding! Ding! Ding! Chu Thanh bị chấn động phải lùi lại ba bước, nhưng Chu Thanh không hề ngạc nhiên, nếu như Thiên La Hóa Huyết thần đao dễ dàng đối phó như vậy, thì đã không phải là hung vật từ thời cổ đại. Mình cưỡi trên thân nó giống như là bị người phong ấn vậy.
Hắn dùng Thiên Lôi đánh vào thân đao, rồi dùng Bắc Đẩu Phong Ma trận do Huyền Thiên Bắc Đẩu Chân Vũ Đại Đế truyền lại, dẫn theo thần lực độc nhất của Bắc Đẩu Thất Tinh để phá giải tà ma, muốn áp chế những hung hồn trong thân đao, nghiên cứu tiếp bí mật của Thái Cát Tam Đại Hung trận trên thân đao, được mệnh danh sánh ngang với Tru Tiên Kiếm trận, và Lưỡng Nghi Vi Trần trận.
Cây Thiên La Hóa Huyết thần đao này là do một đại gia ma đạo từ thời phong thần thượng cổ chế tạo ra, vị ma đạo đại gia này đã dùng Cửu Thiên Huyền thiết, đồng đỏ trên đỉnh núi, lại thêm chín lần chín tám mươi mốt loại vật liệu quý hiếm trong trời đất, mất hơn ba trăm năm mới chế tạo thành thân đao, sau đó còn chưa thấy hài lòng, lại dùng thủ đoạn thông thiên đem hung trận thời cổ xưa là Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận đánh vào trong thân đao, tạo thành một cây tuyệt thế ma binh.
Cây ma binh này rất nổi tiếng trong thời kỳ Phong Thần chiến, đã giết không biết bao nhiêu yêu, tiên, ma. Nếu không phải sau đó bị cây Thất Bảo Diệu Thụ trượng đánh bại, không biết nó sẽ còn uống thêm bao nhiêu máu tươi nữa. Những ghi chép liên quan đến Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận, trong Luyện Khí Tổng Cương cũng không nói rõ, chỉ là nhắc sơ qua thôi, đến cả cách bày trận của Tru Tiên Kiếm trận và Lưỡng Nghi Vi Trần trận cũng không có. Chu Thanh tuy không thể xem là đại gia về trận pháp, nhưng cũng có chút thành tựu nhỏ, trong lòng luôn ngưỡng mộ ba đại hung trận trong truyền thuyết này, bây giờ có cơ hội được thấy tận mắt, sao hắn có thể kềm lòng được chứ, cũng như người thành tâm theo phật đột nhiên nhìn thấy Như Lai, quỷ háo sắc ngàn năm nhìn thấy mỹ nữ, quỷ chết đói đột nhiên nhìn thấy vịt quay vậy.
Các bảo vật vốn đều là vật chết, mặc cho pháp bảo lợi hại hơn nữa nếu đã bị mất khống chế thì cũng không gây ra bất cứ nguy hiểm nào, nhưng cây Hóa Huyết thần đao này lại nằm trong số dị thường. Trải qua không biết bao nhiêu năm tích tụ, Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận trong thân đao đã hấp thu quá nhiều oan hồn dạ quỷ, đến cả thân đao cũng hấp thụ không hết, lại dần dần có được một chút ý thức, còn có thể khống chế một số tác dụng kỳ diệu cơ bản của đao. Chu Thanh vì đã nhìn ra được điểm này, chuẩn bị dùng Bắc Đẩu Phong Ma trận áp chế chút ý thức này, để làm rõ điều huyền diệu trong Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận, rồi dựa vào uy lực của đại trận này để đánh tan chút ý thức của nó, để nguyên thần thứ hai của mình là Kim Tằm hấp thu năng lượng tinh thần của những hồn phách còn sót lại, khiến Kim Tằm đông thành bản thể, lập được công lao vô thượng.
Chu Thanh trán đầy mồ hôi nắm chặt thế tay của mình, theo thế tay của Chu Thanh, ánh sáng của bảy ngôi sao Bắc Đẩu Thiên Khu, Bắc Đẩu Thiên Quyền, Bắc Đẩu Thiên Toàn, Bắc Đẩu Thiên Cơ, Bắc Đẩu Ngọc Hoành, Bắc Đẩu Khai Dương, Bắc Đẩu Dao Quang lấp lánh hơn, bảy đường sáng này càng lúc càng nhỏ, dần dần đã áp chế được luồng sáng xanh của Thiên La Hóa Huyết thần đao.
“Chết tiệt ! Sao mà hao phí nhiều công lực vậy ? Nếu không phải do ta đã luyện Kiếm Khí Lăng Không quyết, công lực tăng lên nhiều, thì làm sao có thể thực hiện trận pháp này lâu như thế. Tuy uy lực của trận pháp này không bằng Tứ Tượng Tuyệt Sát trận, nhưng lại có thể dùng được công hiệu phá giải thần uy tà mà độc nhất của nó!”
Nhìn ánh sáng xanh càng lúc càng mờ nhạt, nhưng vẫn rất mạnh mẽ một cách dị thường, cuối cùng một tia sáng xanh chống lại sự công kích của ánh sao, Chu Thanh mấy lần phát thêm lực, cũng không phá được. Tâm thần của Chu Thanh đột nhiên rơi vào một cảnh giới rất kỳ diệu và huyền ảo. Chu Thanh có cảm giác như mọi thứ xung quanh như dừng lại một lúc, hắn cắn vào đầu lưỡi, phụt, phun một ngụm máu tươi ra, cuối cùng Chu Thanh đã dùng đến bản lĩnh thực sự của mình, một ngụm máu tươi bao hàm trong đó là nguyên khí bản mạng của hắn đã cực khổ tu luyện trong năm năm qua đập vào trong ánh sao, rầm ! Ánh sáng xanh bị nổ tan tành vụn nát, tinh huyết của Chu Thanh phối hợp với bảy đường sao sáng, rồi phát nổ trên thân cây đao.
Trên thân đao phát ra tiếng kêu đau khổ. Vốn dĩ đã bị Thiên Lôi làm tổn hại, lại thêm thời gian hình thành của những oan hồn dạ quỷ không đủ lâu, đa số tinh thần đều bị Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận giữ lại, chỉ có thể không chế được một số tác dụng kỳ diệu cơ bản trên thân đao, nếu không thì Chu Thanh có lợi hại gấp mười, gấp trăm lần đi nữa, cũng không thể đột phá được phòng tuyến của ánh sáng xanh. Trong khoảnh khắc ánh sao nổ trên thân đao, một chút tinh thần của Chu Thanh mau chóng tìm ra Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận mà vị ma đạo tiền bối đã đánh vào chỗ hai cái đầu sói ở trên cán đao. Vô số phù hiệu, trận đồ huyền bí, xông thẳng vào trong đầu Chu Thanh. Tuy là Chu Thanh rất bình tĩnh, cũng thật sự đã bị dọa đến toát cả mồ hôi.
“Hên quá ! Nếu không phải cây Hóa Huyết thần đao bị Thất Bảo Diệu Thụ trượng đả thương bản thể, Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận còn đang lo giữ chặt lấy một luồng chính khí thuần khiết cuồn cuộn mà cây Thất Bảo Diệu Thụ trượng đã để lại trong cây đao, nên không màng đến ta, chứ không thì e là một chút tinh thần của ta và cả bản thể cũng bị tiêu tan mất, bị Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận hút sạch sẽ, lúc đó thật đúng là vĩnh viễn không được siêu sinh. Ta luông nghĩ những oan hồn dạ quỷ một khi đã rơi vào Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận sẽ bị xóa hết nhận thức, hóa thành năng lượng tinh thần cơ bản nhất, sao còn có được ý thức của bản thân nữa chứ, thì ra là vậy à ! Hi hi ! Bây giờ ta đã tìm ra được những tác dụng cơ bản kỳ diệu của đại trận này, tuy rằng vẫn chưa thể hoàn toàn khống chế được đại trận, nhưng muốn tiêu diệt ý thức, rút ra năng lượng tinh thần còn sót lại là đã đủ rồi, ngày tháng sau này, đợi ta hoàn toàn tham thấu được cách vận chuyển của đại trận này, Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận này đều có người khống chế, muốn loại trừ năng lượng mà Thất Bảo Diệu Thụ trượng để lại trong nó cũng không phải là chuyện khó. Đến lúc đó, có thể luyện thanh Thiên La Hóa Huyết thần đao này trở thành pháp bảo của mình, vậy chẳng phải là thiên hạ vô địch rồi sao ?” Chu Thanh cảm thán vận khí đang vượng của mình, đúng thật là điểm được lửa hỏa diệm rồi.
“Bắc Đẩu Phong Ma, thu!”
“Nếu đã tìm ra được cách giải quyết, một chút ý thức của oan hồn dạ quỷ được lưu lại ở bên ngoài đã bị ta đánh tan, ẩn vào trong Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận. Vậy thì cũng không cần tiếp tục Bắc Đẩu Phong Ma trận nữa.” Chu Thanh tiến lên nắm lấy cán đao, dựa vào một chút lãnh ngộ đối với Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận vừa nãy của mình, vận chuyển chân khí, một chốc sau đã khởi động được công năng luyện hồn của đại trận. Đại trận thật là kỳ diệu, tuy chín phần sức mạnh đã dùng để áp chế luồng chính khí thuần khiết cuồn cuộn mà Thất Bảo Diệu Thụ trượng đã để lại trong cây đao, nhưng luyện hóa chút ý thức của những oan hồn dạ quỷ vẫn không phải là chuyện dễ dàng gì ? Cảm giác như có từng luồng sức mạnh tinh thần thoát ra từ cây đao mà mắt thường không nhìn thấy được. Chu Thanh lập tức gọi nguyên thần thứ hai của mình là Kim Tằm ra, mất thời gian trong một nén nhang, nguyên thân của Kim Tằm mới hấp thụ xong.
Phạch! Phạch! Phạch! Phạch! Kim Tằm sáu cánh hấp thụ năng lượng tinh thần to lớn này, phần đầu bắt đầu nứt ra, như một tờ giấy ánh vàng vậy, nhưng lại bằng cái vỏ ngoài cứng cáp của Thái Ất tinh kim lần lượt ẩn vào trong cơ thể, phần đầu dần dần hiện ra khuôn mặt của Chu Thanh, cuối cùng phần đầu quả nhiên đã hoàn toàn biến thành một khuôn mặt giống y chang Chu Thanh. Nhìn thấy sự việc kỳ lạ này, trong lòng Chu Thanh không hề ngạc nhiên, chỉ có vui mừng. Truyện "Phật Đạo "
“Ha ha! Phần đầu hình thành rồi, hay quá!” Chu Thanh phân ra một chút tinh thần nhập vào phần đầu của Kim Tằm, kết hợp với một chút tinh thần mà mình đã để lại, thì phát hiện ra cái tinh thần mà mình để lại trong Kim Tằm để từ từ mà bồi dưỡng cho lớn mạnh dường như đã lớn hơn gấp trăm lần ? Quả nhiên còn mạnh hơn ý thức bản thể của mình đến mấy lần.
“Đợi khi nào hoàn toàn ngưng tụ thành chân thân, dùng nguyên thần thứ hai này mà thi triển đạo pháp, bố trí trận pháp, e là còn lợi hại hơn nguyên thân của ta gấp mười lần. Ta phải khắc khổ tu luyện mới được, không thể chỉ vì sự lớn mạnh của nguyên thần thứ hai mà bỏ bê việc tu luyện được, dù gì thì sau này nếu muốn tu luyện thành tiên vẫn phải dựa vào bản thể mà.” Cúi đầu nhìn cái thân hình đầu người mình sâu của mình, Chu Thanh thấy chẳng giống cái gì cả, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đã thấy sao mai xuất hiện, trời sắp sáng rồi!
Chỉ trong một đêm, Chu Thanh cảm thấy mình đã có thu hoạch rất lớn, luyện thành nguyên thần thứ hai thì không nói, chỉ là có chút tham ngộ đơn giản đối với Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại trận thôi cũng đủ để Chu Thanh thu được nhiều lợi. Những hiểu biết nông cạn của mình lúc trước đối với sự vận dụng của các loại bùa chú, cách bố trí cũng đã rộng mở thông thoáng hơn, đủ để khiến sự lãnh ngộ của Chu Thanh đối với trận pháp lên một cấp bậc khác. Tuy tu đạo của mình vẫn không có tiến triển gì, chuyện đau đầu nhất của Chu Thanh vẫn chưa giải quyết, nhưng, sức chiến đấu của Chu Thanh bây giờ không chỉ nâng cao lên gấp mấy lần. Cứ như một người bình thường đột nhiên có một cây súng xung phong.
“Hà! Đợi khi nguyên thần thứ hai của mình tụ thành chân thân, đoán chừng đã là nhân vật Hóa Thần sơ kỳ rồi! Đến lúc đó lấy Thanh Tác kiếm và Tử Dĩnh kiếm, dùng Tam Vị Chân Hỏa luyện thành một thanh phi kiếm cực tốt, để mình tu luyện Kiếm Khí Lăng Không quyết! Bây giờ phi kiếm của mình đã bị hủy, gặp chuyện phiền phức e là không hay, tuy có thể dùng nguyên thần thứ hai để đối địch, nhưng nếu không cẩn thận để tổn thương đến bản thể thì không tốt, cơ thể mình đâu có cứng như Kim Tằm đâu!”