Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Sao Thiên Lang đã xuất hiện! Sao Thiên Lang đã xuất hiện!” ( theo mít_ tơ google cho biết thì sao Sirius hay sao Thiên Lang là ngôi sao sáng nhất trên bầu trời ý)
“Nữ thần sông Nile sắp đem phước lành đến cho chúng ta!”
“Mau chuẩn bị hiến tế nhanh lên! ”
“Hi vọng năm nào nữ thần cũng mang đến sự phì nhiêu cho đất nước chúng ta, hi vọng năm nay cũng có được một mùa bội thu!”
Sông Nile hàng năm từ tháng 8 đến tháng 10 sẽ dâng cao, hôm đó khi sao Thiên Lang bắt đầu xuất hiện cũng là lúc sông Nile bắt đầu dâng cao. Sau đó đem phù sa theo những cơn sóng mà đưa đến hai bên bờ. Khi nước rút sẽ để lại bao nhiêu tài nguyên, gây cho Ai Cập một sinh mệnh vĩnh hằng.
Ai Cập, không hề nghi ngờ, mọi người kính ngưỡng sông Nile, họ dựa vào nó mà sinh sống.
Bởi vậy, khi sao Thiên Lang xuất hiện sau lần hiến tế, liền được coi là một điềm lành, may mắn.
Lúc này trên cung điện Thebes của Ai Cập lại một mảnh vui mừng.
Pharaong Seti đệ nhất khi giao chiến với vương quốc Hittite ở biên cảnh lại đạt được thắng lợi. Dù hắn khởi hành về trễ, nhưng khi vừa về tới cung điện thì sao Thiên Lang lại xuất hiện trên bầu trời.
“ Điện hạ vạn tuế! Ai Cập vạn tuế! Sau khi nữ thấnp ( ý là sông Nile á) dâng cao mà chảy dọc theo lãnh thổ, lúc đó sa mạc mới dễ chịu, lãnh thổ ta mới thỏa mãn được cơn khát. Sông Nile a~! Ngài là thần, chi phối hết thảy….Mong Ngài hãy trao tặng cho Ai Cập một sinh mệnh vĩnh hằng…”
“Vương thượng vạn tuế!”
“Pharaong! Mau đem thành ý của chúng ta đến Nữ thần sông Nile đi!”
“Chúc Ai Vập vĩnh tồn!”( vĩnh viễn tồn tại)
Ngải Vi nhìn thấy, một cung điện cao cao đã bị dân chúng bao vây bởi một trạng thái điên cuồng vui mừng. Thời điểm Seti đệ nhất xuất hiện ca tụng sông Nile, thì dân chúng phía dưới chẳng phân biệt nam hay nữ, già hay trẻ đã lớn tiếng la ầm lên mà ca tụng. Lọai này chính là điên cuồng sùng bái, làm cho Ngải Vi không khỏi thấy rung động thật sâu! Chính mắt thấy tất cả, so với một quyển sách dùng ngôn ngữ miêu tả thì đúng là càng thêm sống động, rất thật, rất quý.
“Nefertari!” Thanh âm Bifitu ở phía sau truyền đến.
Ngải Vi quay đầu lại nhìn, không khỏi kinh ngạc một chút.
Hôm nay Bifitu thoạt nhìn rất có khí thế! Hiển nhiên là vì tế điển, quần áo hắn mặc trên người chính là lễ phục. Trên trán đeo trang sức màu vàng có Mắt xà Hoàng kim ( rắn bằng vàng) rất sống động. Trước ngực cũng lóe sáng trang sức màu hoàng kim, mà phía sau chính là cái áo choàng được làm rất tinh tế. Phía dưới không phải mặc quần đùi mà là váy bố chấm đất màu trắng, bên trên có thêu hình kim tuyến vô cùng tinh tế.
Ngày thường vương tử luôn đem cô ôm vào trong ngực. Bây giờ mặc trang phục này vào khiến cô khó thể dời mắt được khỏi cái khí chất vương giả này. Phía sau hắn còn có Mentus ( từ nay gọi Mentus là Mạnh Đồ Tư nha) tóc đỏ rất uy vũ, lại có Litah tuấn tú cơ trí cùng những người liên quan. Mọi người ăn mặc chỉnh tề, bước nhanh về chính điện.
Ngải Vi không khỏi cúi đầu nhìn quần áo của bản thân. Tuy rằng trong phòng mình có rất nhiều trang phục sặc sỡ nhưng là cô ngại phiền toái nên vĩnh viễn chỉ chọn bộ đồ màu trắng mặc vào, không thêm một chút trang sức, lại càng không trang điểm gì. Đi ở trong cung, nếu không phải là cô có mái tóc màu vàng cùng làn da trắng nõn để chứng minh cô là người của Bifitu thì không biết cô sẽ bị coi thành cái dạng gì. Trang phục đơn giản, dáng người nhỏ gầy, người khác chỉ biết đem cô đến thần điện mà phụng dưỡng như tiểu nữ đồng.
Lúc này, cô mới cảm giác được rất nhiều ánh mắt nhìn mình so sánh, đúng là chính mình nhìn rất khó coi. Ở hiện đại, bởi vì thường xuyên muốn cùng papa và anh trai dự tiệc để xã giao nên cô rất chú trọng việc ăn mặc của mình, hơn nữa còn là người nổi bật nhất trong đám đông. Nay…lại bị một đám người cổ đại nhìn từ trên xuống dưới để đem đi so sánh.
Áo quần mộc mạc, tóc không đeo trang sức cũng không đeo cái gì trên cổ….Trừ bỏ lần trước cô có cầm lấy cái vòng tay hoàng kim nhưng lại bị cô cẩn thận bỏ vào cái túi nhỏ bên cạnh.
Cô có vài phần ngượng ngùng đứng sang bên cạnh mà trốn tránh nhưng tên Bifitu lại đi thẳng về phía cô lớn tiếng mà kêu vài lần mà gọi, khiến cho mọi người tập trung nhìn mình, lúc này trong lòng cô thầm oán trách, rủa thầm hắn.
“Nefertari, ngươi đi theo ta, đứng ở phía sau, ta sẽ cho ngươi xem lễ mừng Ai Cập vĩ đại”
Các đại thần, người hầu, cung nữ, trừ bỏ Mentus cùng Litah ra thì tất cả đều bắt đầu nhỏ giọng bàn tán, trong mắt vài phần lạnh băng cùng khinh thường nhìn Ngải Vi.
Ngải Vi nhìn bọn họ một chút, rất biết điều mà vội vàng xua tay “Không không không, không cần, ta ở trong này nhìn xem cũng rất rõ ràng mà”
Bifitu cau mày, dùng sức giữ chặt cô, tiếp tục hướng chính điện mà đi “Nefertari, ngươi lại phản kháng ta! Hôm nay nhất định ngươi phải đi theo ta, không cần lo lắng, đến lúc đó đứng ở phía sau, không được kháng mệnh”
Hắn cũng biết rõ cô lo lắng về trang phục của mình a! Vậy thì vì sao còn bắt cô đi theo hắn, còn chưa đủ dọa người sao….
Hắn luôn để cô ở lại, người cổ đại chính là rất đơn thuần, ai~…làm thế nào để trả lời hắn đây….Ngải Vi lựa chọn trầm mặc, liền bị hắn lôi đi, một đường nghiêng ngả, lảo đảo đi về phía chính điện.
******
“Ngươi đứng ở chỗ này” Bifitu đem Ngải Vi ném tới góc của chính điện, còn bố trí cho hai cung nữ đứng bên cạnh, lại nhìn cô, về phương diện khác cũng chính là sợ cô mặc như vậy sẽ bị vệ binh nghi ngờ mà tra khảo “Hảo hảo mà nhìn”
Nói xong, Bifitu dẫn theo những người liên quan đi, mang theo tia cười đắc ý, hướng đến đài cao ngay phía trước mà đi. Khi hắn xuất hiện trước mắt dân chúng, một tiếng reo hô đinh tai nhức óc cất lên cắt ngang cả bầu trời đêm. Ngải Vi không khỏi kinh ngạc, Bifitu tuổi trẻ như vậy thế nhưng làm sao lại được nhân dân ủng hộ đến thế.....?
Chỉ sợ đại tiệc trước đó đã nổi lên không ít tác dụng đi.
“Vương nhi! (vì Bifitu được mn gọi là vương tử nên aly sẽ gọi là vương nhi thay vì là hoàng nhi) Ngươi xem, nhân dân ủng hộ ngươi như vậy, mau tới đây” Seti đệ nhất, một thân đế vương cao ngạo, người đầy trang sức, hai tay cầm thần trượng tượng trưng cho quyền lực, mang theo khí thế vương giả cùng uy nghiêm, gọi Bifitu lại bên cạnh mình.
“Phụ vương!” Bifitu vội vàng tiến lên hành lễ “Phụ vương thân chinh toàn thắng, vừa trở về liền thấy sao Thiên Lang xuất hiện, thật sự là kinh hỉ a!”
“Ha ha ha ha ha!” Seti đệ nhất cười sản khoái “Ai Cập vĩ đại, sau khi ta thành thần ( nghĩa là chết đó) thì sẽ giao lại Ai Cập vĩ đại này cho con, xem đi dân chúng đang hô hào ngươi kìa! Ngươi phải bảo vệ nơi này, mở rộng ranh giới, tăng cường sức mạnh của đất nước chúng ta! "
“Vương thượng vạn tuế! Ai Cập vạn tuế!”
“Ha ha ha ha!” Hoàng đế Seti đột nhiên chuyển đề tài “Nhân dịp hôm nay là ngày tốt, ta sẽ cho ngươi một hôn sự thích hợp, cũng sẽ làm chủ hôn cho ngươi, mau chóng chọn cho ngươi một hoàng phi đầu tiên. Hoàng huynh, hoàng đệ của ngươi đều đã có thê thiếp. Ngươi giờ đã hai mươi, cũng phải bắt đầu cưới phi tử, mau chóng sinh hạ hài tử, giữ lấy huyết mạch của hoàng thất chứ.”
Bifitu sắc mặt lộ vẻ do dự, Seti dùng thanh âm nghiêm khắc mà nói tiếp “Ta có nghe nói, ngươi thích một cô gái người ngoại quốc, thậm chí vì muốn nạp nàng làm Phi tử mà phiền lòng. Ta không phải là phản đối, nhưng mà, trước đó ngươi nhất định phải nạp chính phi đã, nếu không uy tín của ngươi sẽ bị dao động. Huống hồ, đến lúc đó nói không chừng ngươi cũng có tân hoan (có vợ hoặc người yêu mới) khác. Ha ha ha ha!” Seti cười sang sảng “Chúng thần đi theo ta! Hôm nay ta liền chỉ cho Vương nhi một Hoàng Phi”
Nói xong, Seti đệ nhất mang theo thần tử dời đi, hoàng tử, người hầu chậm rãi hướng đến chính điện mà đi. Bifitu không nói, trầm mặc đi theo phía sau Pharaong.
Ngải Vi đứng ở chỗ tối, không ai chú ý tới cô, mà vừa rồi những lời Seti nói, cô đều nghe được cả.
Bifitu thân là vương tử thứ bảy, nhưng lại có thể làm nhiếp chính vương tử, trừ bỏ tài năng chính trị hơn người thì cũng hẳn là có thêm sự sủng ái của Seti đệ nhất. Nếu đã muốn trong tương lai trở thành Pharaong thì việc nạp nhiều thê thiếp, sinh nhiều con là điều không thể tránh khỏi. Hắn đã 20 tuổi, còn chưa có hôn sự, bản thân cô cũng là rất khác người khi phát sinh tình cảm với hắn đi.
Vuốt ve chiếc túi màu vàng bên người, cô không khỏi âm thầm suy nghĩ, có lẽ ngày trở về…thật sự đã đến…