Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Tử Xuyên Tam Kiệt (Tử Xuyên
  3. Chương 4 : Tiết 7 Đại thanh trừng
Trước /71 Sau

[Dịch] Tử Xuyên Tam Kiệt (Tử Xuyên

Chương 4 : Tiết 7 Đại thanh trừng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Khi những tia nắng mặt trời đầu tiên của buổi sớm chiếu vào tới đại sảnh hội nghị của quân Trung Ương, hơn ba trăm người tụ tập trong đó lặng ngắt như tờ. Tất cả đều sắc mặt tái nhợt, tơ máu phủ kín đôi mắt, đêm qua không một ai chợp mắt.

Cả một đêm, bọn họ được nghe tiếng quân Viễn Đông hò hét vào thành, tiếng vó ngựa gầm rú, tiếng binh khí giao tranh kịch liệt, tiếng rú thảm trước khi chết, tiếng tuyên cáo Dương Minh Hoa đã chết, tiếng con gái nức nở, tiếng cầu xin, tiếng phòng ốc sập xuống vì thiêu đốt, tiếng bình dân kêu cứu, tiếng tức giận chửi mắng.. và cả tiếng hoa tuyết nhẹ nhàng ‘tịch tịch’ chạm vào mặt đất.

Còn bọn họ, đám chỉ huy lực lượng quân đội vũ trang lớn nhất của thành Đế Đô, phải nói là lực lượng mạnh nhất của thành Đế Đô giờ phút này, lại chỉ có thể nhợt mặt lắng nghe, không mảy may ý thức được rằng, lực lượng trong tay bọn họ hoàn toàn có thể xoay càn khôn, làm chủ cả Đế Đô, và thậm chí là cả vận mệnh của gia tộc..

Bên ngoài vang lên tiếng chân chỉnh tề của một đội ngũ đang bước, giọng khẩu âm Viễn Đông phát lệnh, tiếng thét to, tiếng võ ngựa của quân kỵ, tiếng rền vang “vạn tuế” phủ trời kín đất: đội quân Viễn Đông đội đang chuẩn bị tiến vào khống chế đại bảnh doanh quân Trung Ương.

Sắc mặt vốn tái nhợt nay lại thành trắng bệch, đám sĩ quan nhìn về phía Tử Xuyên Tú, với ánh mắt làm cho Tử Xuyên Tú liên tưởng đến lũ thỏ gặp phải đàn sói. Tử Xuyên Tú rất trịnh trọng hướng về phía bọn họ gật đầu, ý tứ là: “Xin hãy yên tâm, không có việc gì cả.”

o0o

Đại quân hùng dũng tiến vào bao vây hội trường.

Đế Lâm xuất hiện ở cửa. Trải qua một đêm kịch chiến, tinh thần của y trông rất khác lạ, khuôn mặt xinh đẹp cực kỳ nữ tính vấy đầy vết máu, trông rất “diêm dúa”!

Tử Xuyên Tú tiến lên tiếp đón, cười nói:

- Đại ca, một đêm kịch chiến thật là vất vả!

Đây là lần đầu tiên trong ba năm gần đây, gã công khai gọi Đế Lâm là “đại ca”.

Đế Lâm nhìn Tử Xuyên Tú cười:

- Đệ cũng vậy, Xuyên Tú.

Tử Xuyên Tú tuy không hề động thủ, nhưng áp lực về mặt tinh thần chưa chắc đã thoải mái được bằng Đế Lâm.

- Xuyên Tú, kêu người của đệ ra ngoài đi.

Chờ cho Bạch Xuyên cùng đám bộ hạ của Tử Xuyên Tú rút ra khỏi hội trường, Đế Lâm khinh miệt nhìn lướt qua đám sĩ quan đang thấp thỏm lo âu, hạ lệnh:

- Bắt!

Lính Viễn Đông xông lên như hổ như sói, vài người đối phó một người, trói đám sĩ quan quân Trung Ương không một chút phản kháng thật chặt. Khi còn có thể phản kháng đã không chống lại, bây giờ dù có muốn tự vệ cũng đã không còn ý nghĩa.

o0o

Đế Lâm đứng ở giữa tuyên bố:

- Bây giờ ta tuyên cáo thủ lệnh của tổng trưởng:

“Các vị quân Trung Ương, các vị được giao quyền cao, được ăn bổng lớn. Người được chức lớn, hẳn phải là tận tâm báo đáp mà nguyện trung thành với gia tộc. Vậy mà giờ lại ngấm ngầm ủng hộ Dương Minh Hoa, Lôi Tấn một đám nghịch tặc cùng hung cực ác, giết hại người trung lương, khi quân phụ quốc. Ấy chính là vong ân phụ nghĩa, lòng lang dạ sói, đám người các ngươi là loại người gì trong thiên địa?

Vì bảo đảm cho vinh quang sáng chói của lá cờ đầu ưng thần thánh của gia tộc, đặc biệt lệnh cho quyền Kiểm Sát trưởng Đế Lâm làm đại diện, tiến vào chỉnh đốn kỷ luật của đội quân Trung Ương, làm rõ dư nghiệt của phản loạn, giữ gìn thanh danh quang vinh từ Nhã Lý Mai điện hạ cho tới nay của quân đội trung ương không bị vấy bẩn!

Tử Xuyên Tham Tinh

Ngày 27 tháng Ba năm 779 lịch đế quốc.”

Sau khi đọc xong thủ lệnh, Đế Lâm vung tay:

- Căn cứ chỉ lệnh của tổng trưởng đại nhân, sĩ quan quân đội trung ương đi theo Lôi Tấn làm loạn, tội ác tày trời. Bản quan là quyền Kiểm Sát trưởng hạ lệnh, quân Trung Ương từ phó kì chủ trở lên, toàn bộ giết!

Trong phòng đột nhiên như bị nổ tung, tiếng kêu oan rung trời:

- Oan uổng! Chúng tôi cái gì cũng chưa làm mà!

- Đế Lâm đại nhân, xin được khai ân!

- Chúng tôi từ tối hôm qua đến giờ chỉ ngồi ở đây thôi mà.

Gầm rú kinh người nhất là Cát Tân:

- Tử Xuyên Tú, ngươi thằng chó chết! Ngươi dám gạt chúng ta! Lão tử cho dù thành quỷ cũng không tha cho ngươi! Ngươi cứ chờ đi!

o0o

Tử Xuyên Tú đứng ở bên, nghe đến ngây người, vội vàng đi lên nói cùng Đế Lâm:

- Đại ca, bọn họ thật sự không làm bất cứ chuyện gì cả.

- Đây là ý của tổng trưởng.

- Nhưng là, bọn họ thật sự rất oan uổng..

- Xuyên Tú, đệ thật quá ngây thơ. Trong đấu tranh chính trị làm gì có chuyện oan uổng? Khác biệt chỉ ở chỗ có người chết có ích, có người chết vô ích mà thôi. Đệ làm sao mà nào khẳng định được không ai trong số bọn họ sẽ báo thù cho Dương Minh Hoa? Đến lúc đó thì đệ và ta sẽ là những người đầu tiên gặp rắc rối!

- Tội của bọn họ chưa đáng chết..

- Xuyên Tú, nói lâu như vậy mà đệ vẫn không hiểu. Tội của bọn họ nằm ở chỗ cái gì cũng không làm! Nắm trong tay hơn mười vạn quân binh, vậy mà lại ngồi xem thế cục phát triển, quan sát động tĩnh, nghe ngóng tình hình. Vô luận là bên nào thắng cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Giả sử là Dương Minh Hoa thắng, đệ đến nói với hắn: “Chúng ta bỏ qua chuyện cũ mà kết giao bằng hữu đi!” Đệ nghĩ xem, hắn sẽ bỏ qua cho đệ sao?

Tử Xuyên Tú hít sâu một hơi:

- Bất kể như thế nào, đệ cũng không thể để cho bọn họ chết. Đệ đã thề là sẽ đảm bảo cho bọn họ!

Đế Lâm cười lạnh:

- Lời thề? Lời thề phát ra là để không làm. Đệ đừng nói lằng nhằng với ta nữa, đây là ý của tổng trưởng.

- Tổng trưởng chỉ bảo huynh đến chỉnh đốn, không bảo huynh đến giết người!

- Xuyên Tú! Người làm quan đôi khi phải đoán ý cấp trên, lãnh đạo đôi khí không cần viết toạc ra mọi thứ. Tổng trưởng nếu không vì cái lý do này thì người sai ta đến chỉnh đốn làm gì? Đệ đang ngồi trấn ở đây, sao ông ta lại không trực tiếp phát lệnh tới cho đệ là được?

- Đệ không hiểu! Tóm lại tổng trưởng không có..

- Thôi được rồi, Xuyên Tú! Hiện tại ta là quyền Kiểm Sát trưởng, ta đang chấp hành nhiệm vụ. Đệ tránh ra!

- Đại ca!

Tử Xuyên Tú thét lên một tiếng ai oán, khiến ý chí sắt đá của Đế Lâm cũng mềm đi đôi chút.

- Huynh chậm lại cho đệ một giờ, để đệ đi gặp tổng trưởng hỏi cho rõ ràng!

- Xuyên Tú, làm như vậy không tốt cho tiền đồ của đệ. Tổng trưởng không thích có người nói hộ cho phản đảng. Chuyện này thủ trưởng của đệ là chánh văn phòng Ca San đã nói qua, kết quả nàng ta bị bãi chức, còn nói nàng lập trường không kiên định!

- Đại ca, bao nhiêu năm rồi đệ đã nhờ vả huynh cái gì chưa? Cho đệ một giờ, xin huynh đấy!

Đế Lâm trầm tư một lát:

- Được! Vậy một giờ. Nếu tổng trưởng không đáp ứng, đệ cũng chẳng cần trở lại, dù sao trường hợp này cũng không nên có mặt.

Lời còn chưa dứt, Tử Xuyên Tú đã vọt ra bên ngoài, chỉ bỏ lại một câu:

- Mọi người cứ yên tâm đi, không có việc gì đâu!

Ở cổng doanh trại, gã đoạt lấy một chiến mã của một kỵ binh, cấp tốc phi đến phủ tổng trưởng.

o0o

Chỉ một đêm, những đại lộ xinh đẹp của Đế Đô đã hoàn toàn biến thành địa ngục: xác chết ngổn ngang lẫn lộn với đám tuyết trắng đẹp thuần khiết trông thật dữ dội, thậm chí có những ngã tư đường Tử Xuyên Tú chỉ có thể giục ngựa bước qua lớp lớp thi thể mới có thể đi tiếp..

Bầu trời ban mai trong sáng hằn lên vô khối những cột khói, đó là những phòng ốc bị đốt cháy.. Đám loạn binh đang túm năm tụm ba ý đồ đập phá cửa hàng cướp đoạt vật phẩm. Có một kẻ thấy Tử Xuyên Tú đi qua, nhưng tuyệt không cố kỵ bộ chế phục phó thống lĩnh của gã, định chặn lại để cướp.. ánh đao chợt lóe lên, đầu của gã đã bay đi lông lốc.

Cứ thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng cầu cứu của đàn bà con gái: “Cứu mạng!” Thậm chí có một gã còn định hành lạc ngay tại bên vệ đường nơi Tử Xuyên Tú đi qua, gã không thể không xuống ngựa đuổi chạy mấy gã lính đang muốn làm hành vi cầm thú.

“Đế Lâm, ngươi cầm cái đám binh gì vậy?!” Tử Xuyên Tú phẫn nộ hồi tưởng thời mình còn làm tướng lĩnh trong quân Viễn Đông, binh si quân Viễn Đông lúc đó sao mà nghiêm minh: trưởng quan đi qua, cách năm thước lập tức nhảy lên hành lễ; đối bình dân nho nhã lễ độ; nghiêm cấm gian dâm cướp đoạt..

Bộ hạ của Đế Lâm bây giờ, đừng nói là quân nhân, ngay cả là ‘người’ cũng không xứng!

o0o

Tới phủ tổng trưởng, Tử Xuyên Tú sốt ruột trình bày với sĩ quan thường trực là muốn gặp tổng trưởng.

Viên sĩ quan cũng không vào thông báo, chỉ đáp ứng có thể hẹn trước hộ gã. Đại khái sau hai tuần nữa. Bây giờ đang là thời điểm đặc thù, việc bảo vệ an toàn cho tổng trưởng phải tăng mạnh! Không phải là a Miêu a Cẩu nói gặp là có thể gặp..

Tử Xuyên Tú gấp đến độ muốn giẫm nát gót giầy, hắn lại chuyển sang cầu kiến Sterling.

Rất không khéo, Sterling đại nhân đã phải ra ngoài thành truy kích tàn quân địch.

Mặc cho Tử Xuyên Tú dùng mọi cách từ cầu xin ngọt nhạt đút tiền cho đến đe dọa cưỡng bức.. gã sĩ quan thường trực cứ như được chế từ đá hoa cương, không chịu vào thông báo hộ. Cuối cùng, gã gọi vài vệ binh tống tiễn kẻ dây dưa vô sỉ Tử Xuyên Tú ra khỏi phủ tổng trưởng!

Tử Xuyên Tú thở hắt một hơi, không còn cách nào khác rồi, giờ chỉ có thể là như vậy.

o0o

Đứng trước cổng phủ tổng trưởng, Tử Xuyên Tú lên giọng hô lớn:

- Phó chánh văn phòng của gia tộc, hiện giữ chức phó thống lĩnh, được tổng trưởng tiền nhiệm ban thưởng họ Tử Xuyên tên Tú, cầu kiến tổng trưởng Tử Xuyên Tham Tinh đại nhân, có việc khẩn cấp muốn được bẩm báo!

Giọng điệu tuy không vang dội nhưng chứa đầy chân khí hùng hậu được truyền tới từng góc của khắp phủ tổng trưởng rộng lớn, rất nhiều Cấm Vệ quân từ cửa chính xông ra, vây quanh gã chuẩn bị động thủ..

Một giọng nói từ bên trong truyền ra:

- Tổng trưởng cho phép Tử Xuyên Tú tấn kiến!

Đám vệ binh tránh ra thành một con đường.

Quảng cáo
Trước /71 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tận Kiếp Phù Du – Hoa Tư Dẫn

Copyright © 2022 - MTruyện.net