Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Vân Ngạo Cửu Thiên
  3. Chương 12 : Gió lốc mỹ thực
Trước /15 Sau

[Dịch]Vân Ngạo Cửu Thiên

Chương 12 : Gió lốc mỹ thực

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sau khi về nhà, Vân Dạ liền chuyên tâm nghiên cứu mỹ thực .

Vân Dạ góp nhặt rất nhiều tư liệu, đại khái xác định khẩu vị của người ở đây, liền bắt tay vào an bài thực đơn, thuận tiện nhưỡng thêm một ít rượu nơi này không có. Ở kiếp trước, Vân Dạ thích nhất là trước khi thực hiện nhiệm vụ phải uống một chén Mã Lệ Huyết Tinh (tên rượu nhé). Cái loại màu sắc tiên diễm này cùng hương vị nóng bỏng làm cho nàng nhiệt huyết sôi trào. Rượu nơi này rất là giản lược, độ mạnh cũng không cao. Cho nên nàng mới chuẩn bị nhưỡng ra loại rượu mới. Bởi vì tính tình thích rượu ngon, Vân Dạ đối với nhưỡng rượu cũng không xa lạ, hết thảy điều rất quen thuộc.

Sáng sớm vài ngày sau.

“Gia gia, cha mẹ, Tiêu Nhi, lại đây nhìn xem...haha....” Vân Dạ làm một bàn đồ ăn thịnh soạn gọi mọi người tới.

Từng thưởng thức qua tay nghề của Vân Dạ nên Vân Tiêu nhanh chóng lao tới:“Tỷ tỷ, lại làm cái gì ăn ngon sao?” Vân Dạ cười cười không nói.

“Oa, cái gì mà thơm như vậy?” Ngửi được mùi Vân lão gia tử còn buồn ngủ mông lung con mắt lập tức sáng lên. Cái mũi còn làm động tác ngửi ngửi rất là khoa trương.

“Oa, Tiểu Dạ nhi làm món gì a, thơm như vậy?” Lam Linh Nhi cùng Vân Khiếu Thiên cũng lấp tức chạy tới.

“Ha ha, món ăn mới ta nghiên cứu chế tạo cho khách sạn của chúng ta, trước muốn cho mọi người nếm thử .” Vân Dạ vừa nói vừa chia bát đũa cho mọi người.

“Ân, ăn ngon, ăn quá ngon . Nếu thêm vò rượu ngon thì tốt biết bao !” Vân lão gia tử ăn khen ngợi liên tục.

“Nói đến rượu, gia gia, ngươi nếm thử rượu ta mới nhưỡng xem thế nào?” Vân Dạ từ trong hỗn độn chi tâm xuất ra rượu mới nhưỡng vài ngày trước. Nguyên bản, rượu nhưỡng vài ngày là không thể uống , cho dù uống hương vị cũng sẽ không được ngon. Nhưng có hỗn độn chi tâm sẽ không giống như vậy . Này cũng là công năng khác của hỗn độn chi tâm mà Vân Dạ mấy ngày nay vô tình phát hiện được là tốc độ nhưỡng rượu nhanh gấp mấy lần.

Do Vân Dạ nhất thời tâm huyết dâng trào,nghĩ hỗn độn chi tâm có khả năng làm cho tốc độ sinh trưởng của thật vật tăng nhanh, chắc cũng có thể làm cho tốc độ nhưỡng rượu nhanh hơn đi? Vì thế Vân Dạ liền làm một cái thí nghiệm. Kết quả không làm nàng thất vọng. Hơn nữa, có thể là bởi vì có hỗn độn linh khí,rượu được nhưỡng trong hỗn độn chi tâm khi uống vào càng thêm thuần khiết cùng đậm đà hương vị.

Vân Dạ mở nắp vò rượu. Một cỗ mùi hương đặc biệt xông vào mũi. Vân lão gia tử cùng Vân Khiếu Thiên say mê nhắm hai mắt lại. Hồi lâu, hai người đồng thời mở mắt, ánh mắt tỏa sáng nhìn Vân Dạ.

“Tiểu Dạ nhi, đây là rượu gì?” Vân Khiếu Thiên trông mong nhìn vò rượu trong tay Vân Dạ, yết hầu theo vò rượu tới gần mà không ngừng nuốt nước bọt.

“Rượu này tên là Khiếu Liệt Diễm, là loại rượu đặc biệt ta mới nhưỡng ra. Gia gia, lão cha, đến nếm thử.” Vân Dạ đưa cho Vân lão gia tử cùng Vân Khiếu Thiên mỗi người một cái ly. Hai người đã sớm chờ không được, bưng ly rượu lên liền uống.

“Ha, thích a! Đây mới là rượu của nam nhân uống , lại đến một ly!” Vân Khiếu Thiên thở ra một hơi, hào khí vỗ cái bàn,kêu lên.

“Ba!” Vân lão gia tử một cái tát đánh vào trên đầu Vân Khiếu Thiên:“Lão tử đều không có mở miệng nói chuyện ai cho ngươi nói trước , muốn bị đánh!”

Vân Khiếu Thiên ủy khuất nhìn Vân lão gia tử:“Lão cha, bọn nhỏ còn ở đây, ngươi có thể hay không đừng hở một chút liền đánh đầu ta? Thực không hình tượng a!”

“Thúi lắm! Người một nhà muốn hình tượng cái gì? Dạ nhi cùng Tiêu Nhi còn có thể cười ngươi không có hình tượng sao?” Vân lão gia tử quát.

Vân Dạ giật giật khóe miệng, gia gia có phải hay không gần đây chịu cái gì kích thích? Cư nhiên ở trước mặt người nhà nói chuyện thô tục như vậy?Trước kia, Vân lão gia tử tuy rằng hào sảng, nhưng ở trước mặt các nàng cũng chưa bao giờ nói lời thô tục . Vân Dạ không biết là, Vân lão gia tử thay đổi, đại đa số nguyên nhân vẫn là bởi vì nàng.Biểu hiện của Vân Dạ gần đây làm cho Vân lão gia tử thấy được hy vọng tương lai của Vân gia,như vậy bản tính tự nhiên càng thêm cở mở.

“Tiểu Dạ nhi, rượu này ngươi nhưỡng được bao nhiêu? Có thể hay không trước cho ta mười vò ?” Vừa giáo huấn xong Vân Khiếu Thiên, Vân lão gia tử liền xoay người hướng Vân Dạ xin rượu .

Vân Dạ lại từ hỗn độn chi tâm xuất ra hai vò, phân biệt đưa cho Vân lão gia tử cùng Vân Khiếu Thiên mỗi người một vò:“Loại rượu này không thể uống nhiều, một người một ngày nhiều nhất cũng chỉ có thể uống một vò. Uống nhiều đối với thân thể không tốt .”

Không phải Vân Dạ không cho, mà là này rượu bên trong bỏ thêm tử tuyến nhân sâm, dược lực rất mạnh, một lần không thể uống quá nhiều.

“Mới một vò a, Tiểu Dạ nhi,thương lượng một chút, ba vò, ba vò được không?” Vân Khiếu Thiên cầm vò rượu nho nhỏ, lấy lòng hỏi.Người không biết còn tưởng rằng Vân Dạ khi dễ hắn đâu.

Vân Dạ kiên định lắc lắc đầu:“Lão cha,rượu này bên trong ta bỏ thêm dược liệu trân quý, uống nhiều cơ thể sẽ rất nóng.”

“Dược liệu? Ta như thế nào không nhận thấy? Tiểu Dạ nhi bỏ thêm dược liệu gì?” Vân Khiếu Thiên nghi hoặc uống một ngụm, sau đó mờ mịt lắc đầu.

“Ha ha, lão cha không nhận ra cũng là bình thường, loại dược liệu này ở nơi đây không có ai biết. Lão cha ngươi hãy nghe lời của ta, ta sẽ không hại ngươi.” Vân Dạ nhìn động tác Vân Khiếu Thiên , buồn cười khuyên nhủ.

“Đúng rồi, nương, ta cũng có nhưỡng ra rượu chuyên môn giúp dưỡng da nga, ngài đến nếm thử rượu trăm quả ta nhưỡng xem.”

Vân Dạ lại một lần nữa từ hỗn độn chi tâm xuất ra một vò rượu. Rượu trăm quả này là Vân Dạ dùng trăm loại quả thiên nhiên nhưỡng ra một loại rượu trái cây, hương vị ngọt ngào, còn mang theo chút thuần thúy. Trọng yếu nhất là loại rượu này có thể mỹ dung dưỡng nhan, việc nữ nhân chú trọng nhất.

Quả nhiên, Lam Linh Nhi vừa uống vào liền có cảm giác ngọt ngào thanh thúy , ôm vò rượu không buông ra .

“Ô ô... Vì sao gia gia cha mẹ đều có, mà Tiêu Nhi lại không có?” Vân Tiêu ở một bên làm bộ không vui chu cái miệng nhỏ nhắn.

Vân Dạ vươn tay nhéo nhéo mặt Vân Tiêu cười nói:“Ha ha, Tiêu Nhi thật đáng yêu. Tiêu Nhi bây giờ còn nhỏ, không thể uống rượu.”

“Vậy sau này Tiêu Nhi lớn lên tỷ tỷ phải nghiên cứu mọi loại rượu mới cho Tiêu Nhi nga? Chỉ cho một mình Tiêu Nhi thôi .” Vân Tiêu hai mắt sáng ngời nhìn Vân Dạ.

Dưới ánh mắt chờ mong của Vân Tiêu, Vân Dạ gật gật đầu:“Ân,sẽ .” Vân Tiêu vui vẻ nở nụ cười.

Nhưng mà, ai cũng không thể tưởng được khi loại rượu này nghiên cứu chế tạo thành , Vân Tiêu cũng không ở bên cạnh Vân Dạ.Qua rất nhiều năm sau, Vân Tiêu mới có thể uống được loại rượu Vân Dạ vì hắn chế tạo ra.

Trải qua nhiều lần xem xét, nhất trí thông qua thực đơn của Vân Dạ. Vân Dạ liền bắt tay vào huấn luyện đầu bếp .

Bên kia, Khách sạn hai nhà Vân,Tiêu hợp tác đang tiến hành trang hoàng, mà người bán hàng....cũng được huấn luyện thành muôn hình muôn dạng . Hết thảy đều theo dự kiến, chỉ kém mộ́t bước cuối cùng. Mấy tháng sau, khách sạn trang hoàng cũng cơ bản làm xong ,động tĩnh lớn như vậy, làm cho tất cả người dân Lạc Nhật đều quan tâm.Mấy tháng này, mọi nơi từ trà lâu cho tới ngoài đường đều bàn tán xôn xao chuyện này,làm cho Vân Dạ giảm đi một phần quảng cáo.

Hôm nay là ngày khách sạn khai trương, còn chưa tới canh giờ khai trương ngoài cửa khách sạn đã chật ních nhân, nghị luận mấy tháng, hôm nay rốt cục có thể chứng kiến rồi.

“Xin chào mọi người, hôm nay quán rượu hai nhà Vân,Tiêu chúng ta hợp tác tên là:Thanh Long khách sạn chính thức khai trương , phàm là khách nhân hôm nay đến mừng khai trương khách sạn của chúng ta, toàn bộ miễn phí.” Vân lão gia tử khí phách mười phần chủ trì khai mạc.

Vừa nghe miễn phí, nguyên bản khách sạn đang đầy người lại càng thêm chật chội.

Ở cửa khách sạn, đứng một hàng nữ tử xinh đẹp mặc sườn xám, lộ ra tươi cười hoàn mỹ, đối với từng khách nhân cúi đầu vấn an. Làm cho mọi người trước mắt sáng ngời,cảm thấy mười phần mới mẻ.

Vừa vào cửa, là một đại sảnh trang hoàng xa hoa, trong đại sảnh là bàn ăn cùng đồ ăn tinh xảo,còn có âm nhạc làm tăng thêm vẻ duyên dáng hoàn mỹ. Hết thảy đều làm cho người ta trước mắt sáng ngời, vừa vào trong đại sảnh liền có một bồi bàn phục vụ đi tới, đưa thực đơn cho khách nhân xem, hỏi ngươi muốn ăn cái gì. Trên thực đơn tất cả thức ăn cùng rượu đều được niêm yết giá, làm cho người ta vừa xem liền hiểu ngay.

Rượu trong Khách sạn là mấy tháng trước Vân dạ nhưỡng ra , bất quá không thêm dược liệu,không có tốt giống như tặng cho người nhà. Nhưng đối với nơi này tuyệt đối là rượu ngon mà nơi này không có. Cho nên,rượu và thức ăn nơi này so với rượu và thức ăn bình thường đắt tiền hơn nhiều. Làm cho mọi người chấn động. Nhưng hôm nay là miễn phí, cho nên giật mình qua đi liền có thể yên tâm thoải mái hưởng thụ . Đó là hiệu quả Vân Dạ muốn thấy, nàng tin tưởng trù nghệ của chính chính mình, chỉ cần ăn qua một lần sẽ làm cho người ta lưu luyến, mặc dù giá lại cao, khách nhân cũng sẽ không thiếu.Vân Dạ còn muốn đem Thanh Long khách sạn trở thành một khách sạn xa hoa, phát triển đến toàn bộ đại lục.

Trong lúc nhất thời, Thanh Long khách sạn ngay tại Lạc Nhật thành danh khí đại chấn. Thanh Long khách sạn đều thành đối tượng bàn luận của mọi người.

“Ngươi biết không?Đồ ăn ở Thanh Long khách sạn thật sự là ăn quá ngon .Ngày khai trương ta đến đó một lần, cho tới hôm nay còn không quên được. Ai, đáng tiếc đồ ăn nơi đó quá đắc, mỗi món đều bằng tiền công nửa tháng của ta a .”

“Kia tính cái gì, rượu ở đó mới tính là tuyệt nhất,tư vị kia, ai, không thể dùng từ ngữ để hình dung a, sau khi uống qua rượu nơi đó uống lại rượu bình thường liền cảm giác giống như uống nước lả.”

“Đúng vậy đúng vậy, mấy tiểu thư xinh đẹp tiếp khách nơi đó rất tốt nga, một đám thủy nộn , làm cho người ta chảy nước miếng.”

“Thiết, thực không có kiến thức! Ngươi không thấy được đôi song bào thai Vân gia kia sao? Cùng bọn họ so sánh,những tiểu thư tiếp khách kia thật sự là kém cách xa vạn dặm.”

“Ngươi đầu óc nước vào đi? song bào thai Vân gia mới năm tuổi. Cho dù xinh đẹp cũng phải chờ hơn mười năm nữa nha.”

“...”

“...”

...

Quán trà ven đường,mọi người dân mộc mạc vây quanh cùng nhau thảo luận .

Mới ngắn ngủn vài ngày,Thanh Long khách sạn doanh thu liền so với trước kia tăng lên gấp mấy lần. Vân lão gia tử cùng Tiêu lão gia tử miệng đều cười toe tóe.

Vương gia

“Bóp”“Bóp”“Bốp”... Nơi nơi truyền đến các loại thanh âm, Vương gia gia chủ Vương Chính vẫy tay đêm mọi thứ trên bàn đều đập nát, lộ ra gương mặt xanh mét. Chết tiệt, Vân gia làm sao mời được đầu bếp lợi hại như vậy? Vì sao hắn một chút tin tức cũng không có? Nếu cứ tiếp tục như vậy, Vân gia lập tức có thể đuổi theo Vương gia hắn . Đáng giận!

“Cha, ngươi làm sao vậy? Chuyện gì làm ngươi tức giận như vậy?”Đại nữ nhi Vương Chính,Vương Ngọc đi đến. Trong tay còn cầm một cái roi màu lửa đỏ.

“Còn có chuyện gì? Không phải là chuyện Vân gia kia sao.” Vân gia! Vương Chính hung tợn bóp nát cái chén trong tay.

“Thì ra là mấy tên tạp chủng kia a, ta còn tưởng là chuyện gì, phụ thân ngươi đừng lo lắng, ta đi giúp ngươi giáo huấn bọn họ. Ta muốn làm cho Vân gia bọn họ đoạn tử tuyệt tôn!” Vương Ngọc giơ roi lên không trung, biểu tình ngoan độc.

“Đoạn tử tuyệt tôn?Chủ ý này không sai.” Vương Chính lộ ra một cái tươi cười âm hiểm,“Ngọc Nhi, ngươi đừng xúc động, chuyện này để cho ta an bài. Hắc hắc...”

Quảng cáo
Trước /15 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nơi Ta Từng Gặp Gỡ

Copyright © 2022 - MTruyện.net