Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Vô Tự Thiên Thư
  3. Quyển 2-Chương 2 :  VÔ TỰ THIÊN THƯ
Trước /209 Sau

[Dịch] Vô Tự Thiên Thư

Quyển 2-Chương 2 :  VÔ TỰ THIÊN THƯ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Trấn Nguyên chân nhân cười ha ha: “ Bần đạo hôm nay cũng không nhìn thiên đạo, nhưng dù sao trước kia từng mong chờ tới tiên giới, hôm nay có thể đi theo Thiên Tuyển môn chủ xông vào tiên giới một lần, coi như là có thêm điểm kiến thức thôi.”

Ba vị chân nhân kia cũng liên tục gật đầu: “ Cũng được, cũng được, đúng là như thế.”

Bốn người này cùng Tiểu Khai sống nương tựa với nhau thật lâu, đã có giao tình mạc nghịch chi giao, lại cùng hắn gặp qua thần ma hai tộc, trong lòng biết Tiểu Khai có con đường thần tuyển trên đường kì ngộ nhiều hơn, cho nên, vô luận là vì chính mình, hay là vì hữu nghị, hoặc là vì công lý đạo nghĩa, đều cũng nên cùng Tiểu Khai xông vào tiên giới một lần, huống chi, đến tột cùng là ai giả mạo tiên đế? Bí mật lớn như vậy, bọn họ cũng khó miễn không hiếu kỳ.

Tiểu Khai vui vẻ nói: “ Vậy đa tạ, bốn vị tiến vào Diệt Thế Chi Môn được không?”

Bốn vị chân nhân cùng kinh ngạc, lập tức phản ứng: “ Đúng vậy, mạnh mẽ độ Thiên Hà, loại sự tình này một mình ngươi làm thôi.”

Căn cứ sáng thế quy tắc, thực lực càng cao minh, càng khó xuyên toa tam giới, cho nên tiên giới ma giới mới có thể vĩnh không câu thông, tam giới mới có thể bình an vô sự. Ma giới có địa ngục lửa ma, tiên giới cũng có thiên hà, dùng để ngăn trở những cao thủ siêu trác của tạm giới, hôm nay Tiểu Khai và bốn vị chân nhân đều xem như có thực lực đứng đầu tam giới, theo lý thuyết thì tuyệt không cho phép xuyên qua tam giới, nhưng trong tay Tiểu Khai lại có một món đồ thiên hạ vô địch bảo bối, Định Thiên Côn, cho nên, mấy ngày trước, hắn có thể mạnh mẽ xuyên qua địa ngục lửa ma trở lại tu chân giới, hôm nay hắn lại muốn xông qua thiên hà, trực tiếp đánh vào tiên giới!

Sắp tới lúc lên đường, Ngọc Hồ bỗng nhiên lộ ra vẻ do dự, lôi kéo Tiểu Khai ấp a ấp úng nói: “ Chủ nhân, có chuyện này, ta…ta xin lỗi với ngài.”

Tiểu Khai ngạc nhiên nói: “ Ngươi có cái gì sai?”

Ngọc Hồ vẻ mặt càng xấu hổ, thấp giọng nói: “ Chúng ta qua bên kia nói được không?”

Tiểu Khai đối với người hầu này trăm phần trăm tín nhiệm và vừa lòng, cười hì hì lôi kéo hắn qua một bên nói: “ Ngươi nói.”

“ Ách…Là như thế này.” Ngọc Hồ cẩn thận lấy trong lồng ngực ra một viên hạt châu màu xanh biếc: “ Chủ nhân ngài xem.”

Tiểu Khai kì quái lại buồn cười, nói: “ Ngươi một đại nam nhân, không phải định đem hạt châu tặng cho ta chứ?”

Ngọc Hồ lắc đầu: “ Chủ nhân, đây là cự ngao dưới đáy Vong Xuyên nhổ ra đó.”

Tiểu Khai lúc này mới lắp bắp kinh hãi, nhìn kỹ vẻ mặt Ngọc Hồ, nói: “ Vậy là sao?”

Ngọc Hồ nhớ lại nói: “ Ngày đó chủ nhân dùng Tịnh Hóa Thủy giúp cự ngao mọc lại hai chân, sau đó bận cùng Ma Tôn đi quan sát thông đạo, ta dừng ở mặt sau, lại bị cự ngao kéo lại, cự ngao hình như có chuyện muốn nói, lại nói không nên lời, khi ta quay đầu lại, đã nhổ hạt châu này vào trong tay ta, sau đó bò vào trong Cửu U Chi Môn. Trong lòng ta rõ ràng biết nó muốn giao hạt châu này cho chủ nhân, nhưng lúc ấy bỗng nhiên nhớ tới vợ ta Huyền Chu Nhi, vì vậy trống rỗng sinh ra một chút lòng riêng, muốn lưu hạt châu xinh đẹp này đưa lại cho vợ ta, ai, ta thật sự là thẹn với lòng tin của chủ nhân.”

Tiểu Khai lại lơ đễnh, ngược lại an ủi: “ Ngọc Hồ, trước kia ngươi là vật khí thành yêu, không có dục vọng, cho nên không có tư tâm, hôm nay ngươi ngộ thông âm dương chi đạo, có giới tính, thì sẽ có nhân tính, lòng riêng thứ này, cũng không có gì đáng xấu hổ.”

Ngọc Hồ khó có thể giải thích, ngược lại thở dài, nói tiếp: “ Ai ngờ vợ ta chỉ là một giới nữ lưu, ngược lại hiểu đạo lý hơn ta nhiều lắm, ngày hôm qua ta tặng hạt châu cho nàng, ngược lại bị nàng mắng cho, nói ta lấy đồ của chủ nhân, không phải là chuyện nên làm của một thuộc hạ, có tổn hại khí tiết nam tử hán, ngày hôm qua ta một đêm không ngủ, càng nghĩ thấy mình thẹn với chủ nhân, cho nên…cho nên lúc này mới hướng chủ nhân thừa nhận sai lầm.”

Trong lòng Tiểu Khai thầm khen Huyền Chu Nhi, không nghĩ tới ngày đó tại Lạc Ưng Giản nhất thời tâm huyết dâng cao, cư nhiên lại giúp cho Ngọc Hồ cưới được một người vợ tốt, đây thật sự là vận khí.

Ngọc Hồ đặt hạt châu vào trong tay Tiểu Khai, nói: “ Chủ nhân, chuyến này Ngọc Hồ không thể hỗ trợ cho chủ nhân, mong chủ nhân đi sớm về sớm, mã đáo thành công.”

Tiểu Khai càng buồn cười: “ Yêu yêu yêu, lúc này mới một đêm không thấy, cư nhiên còn biết học cả lời chúc phúc nữa.”

Ngọc Hồ mặc dù hổ thẹn, nhưng cũng bị hắn làm cười rộ lên: “ Chủ nhân, thật không dám giấu giếm, đây cũng là do vợ ta dạy cho.”

Tiểu Khai nắm hạt châu, dùng Di Lạc Chi Tâm thử xem, trong hạt châu này quả nhiên có lực lượng của cự ngao, nhưng cỗ lực lượng này thập phần yếu kém, hiển nhiên là viên hạt châu này không phải dùng để chiến đấu, Tiểu Khai tò mò, nhịn không được cẩn thận dò xét mấy lần, chỉ cảm thấy điểm lực lượng này sắp xếp thập phần cổ quái, phảng phất như dựa theo quy luật nhất định phân bố, nhưng Di Lạc Chi Tâm lật qua lật lại nghiên cứu, cũng không nghiên cứu ra loại quy luật này có tác dụng gì.

Công dụng của Di Lạc Chi Tâm gần nhằm vào các loại lực lượng, nếu loại lực lượng này không quan hệ, thì Di Lạc Chi Tâm cũng không nghiên cứu ra là gì, Tiểu Khai suy nghĩ hồi lâu cũng không lý giải được, liền không nghĩ nữa, hắn bỏ hạt châu vào trong Vạn Uẩn Bình, móc ra Vô Tự Thiên Thư: “ Bốn vị chân nhân, chúng ta vào đi thôi.”

Diệt Thế Chi Môn đã là một phen cảnh tượng khác, Tiểu Khai liếc mắt nhìn lại, mới phát hiện năm người mình đang dẫm lên ngàn dặm trời cao, hắn cúi đầu nhìn xuống, phía dưới không chỉ là trời xanh cỏ bạt ngàn, mà là núi non sông ngòi, hoặc còn điểm thêm các loại các dạng nhà cửa, từ nơi này nhìn lại, còn có thể nhìn thấy nhân loại nhỏ bé đang bận rộn bôn ba, Tiểu Khai kinh ngạc, đang muốn nói chuyện, chợt nghe được thanh âm của Tiểu Tiểu vang lên: “ Ca ca, ngươi tới rồi.”

Tiểu Tiểu đang cưỡi trên lưng một con tham ăn thú, đang từ cách đó không xa bước trên mây mà đến, Tiểu Khai cười nói: “ Như thế nào biến hóa lớn như vậy?”

Tiểu Tiểu gật đầu nói: “ Mới đây Hồ Niệm tỷ tỷ các nàng bỗng nhiên cao hứng, muốn nắn đất tạo người, vì vậy mọi người cùng động thủ, tìm ba ngày thời gian, nặn ra hơn một ngàn người, ai ngờ những người này có năng lực sinh sản dị thường cường đại, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn đã bành trướng mười lần, ta thấy nơi này quá chật chội, rõ ràng ở bên dưới khai mở một giới nữa, gọi là nhân gian giới, đưa bọn họ đi xuống đó hết. Ca ca ngươi xem, phía dưới chính là nhân gian giới đó.”

Tiểu Khai vừa cảm khái vừa kinh ngạc, truy hỏi: “ Vậy nơi này là cái gì giới?”

Tiểu Tiểu cười nói: “ Nơi này đương nhiên là tiên giới, ca ca, nơi này không phải nơi nói chuyện, Hồ Niệm tỷ tỷ bọn họ đều đang ở thần giới, chúng ta đi tới đi.”

Tiểu Khai gật đầu nói: “ Được.”

Sáng thế thần lực của Tiểu Tiểu phát động, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên, đã đi tới một nơi khác, địa phương này Tiểu Khai nhưng thật ra quen thuộc, cũng là nơi ở cũ của Cửu Thiên Huyền Nữ, hôm nay Cửu Thiên Huyền Nữ đã tan thành mây khói, nói vậy nơi này đã bị Tiểu Tiểu lấy dùng. Tiểu Khai nghĩ tới đây, nhịn không được lắc đầu thở dài: “ Lại nói tiếp, thần giới là do Bàn Cổ dùng thần lực còn sót lại của Di Lạc Thần Điện khai mở ra, hôm nay thần giới vẫn còn, Bàn Cổ và Cửu Thiên Huyền Nữ lại vắng mặt, thần giới đã không còn thần tộc tồn tại nữa, ai…”

Tiểu Tiểu ngẩn người, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, nhất thời trên mặt lộ ra nụ cười cổ quái, lắc đầu nói: “ Ca ca, ngươi sai rồi, thần giới còn có thần tộc nga.”

Tiểu Khai lắp bắp kinh hãi: “ Ngươi lại làm ra tân thần nữa?”

Tiểu Tiểu lắc đầu nói: “ Ta cũng không biết vẽ như Tô tỷ tỷ, lại không có kiên nhẫn như vậy.”

Tiểu Khai càng giật mình: “ Chẳng lẽ trong Diệt Thế Chi Môn còn có chủng tộc nguyên thủy hay sao?”

“ Cũng không phải.” Tiểu Tiểu ra bộ thần bí: “ Ca ca, ta cam đoan ngươi nằm mơ cũng nghĩ không ra thần tộc này làm sao mà tới.”

Tiểu Khai nghiêng đầu suy nghĩ, Bác Học chân nhân lại xen vào nói: “ Chẳng lẽ là Hồ tộc, được Tiểu Tiểu cô nương thăng thành thần tộc sao?”

Tiểu Tiểu càng lắc đầu liên tục: “ Hồ Niệm tỷ tỷ các nàng thiên tư rất thấp, ta muốn thăng họ làm thần tộc, nhưng ta thử qua, phát hiện không được, các nàng nhiều nhất chỉ có thể lên tới tiên giới, nhưng bây giờ thần giới trống trải, ta mới gọi các nàng đi lên chơi thôi.”

Tiểu Khai suy nghĩ hồi lâu, mới giận dữ nói: “ Ta nghĩ không ra.”

Tiểu Tiểu cười vang, có vẻ thập phần đắc ý, tiến đến bên người Tiểu Khai, áp thấp giọng nói: “ Ca ca, ta nói cho ngươi nga, Bàn Cổ hắn…sinh một đứa con.”

Tiểu Khai cả kinh trợn tròn mắt, thất thanh nói: “ Cái gì?”

“ Ca ca, ngươi đừng kỳ quái, kỳ thật là có thể giải thích.” Tiểu Tiểu nhìn thấy bộ dáng này của Tiểu Khai, càng đắc ý, giải thích: “ Bàn Cổ cùng Cửu Thiên Huyền Nữ song tu, vốn hai người cũng tìm được chỗ tốt, kết quả Cửu Thiên Huyền Nữ có được tân thần lực, Bàn Cổ lại không có, ca ca không thấy kỳ quái hay sao? Kỳ thật đáp án rất đơn giản, bởi vì tân thần lực không thuộc về chính hắn, mà là dời tới trên người đứa con hắn.”

Nàng xem bộ dáng Tiểu Khai như không hiểu, lại nói: “ Nói cách khác, trong cơ thể Bàn Cổ đản sanh tân thần lực đồng thời còn đản sanh một tính mạng, kết quả tính mạng này nuốt lấy tân thần lực của hắn, sau đó ở trong bụng hắn kết thành thai nhi, ân, ca ca nói, có tính là đứa con do Bàn Cổ sinh ra không?”

Tiểu Khai cả kinh trợn mắt há hốc mồm, ấp úng nói: “ Kia…kia hắn có biết hay không?”

“ Hắn đương nhiên không biết, nếu không hắn đã sớm lấy tân thần lực này làm của riêng rồi.” Tiểu Tiểu cười nói: “ Huống chi Bàn Cổ đã tan thành mây khói, nếu không phải lúc ấy ta lưu ý một chút, phát hiện trong nguyên thần của hắn có một cỗ lực lượng khác, có lẽ đứa con này của hắn cũng bị ta giết mất.”

Tiểu Khai thở ra một hơi thật dài, du nhiên nói: “ Vị tân thần tộc này bây giờ ở đâu?”

“ Hắn còn không có thành hình đâu.” Tiểu Tiểu nói: “ Ngày đó ta cứu nguyên thần của hắn ra, hắn đã bị sáng thế thần lực của ta đánh cho chỉ còn lại nửa hơi tàn, ta tìm nhiều khí lực mới giữ được mạng hắn, nhưng thân thể vốn còn chưa hoàn toàn của hắn đã bị hủy diệt, mấy ngày này, ta cẩn thận xem xét một thai phụ tại nhân gian giới, đã đem sinh cơ hắn rót đi vào, có lẽ còn phải qua mấy tháng, hắn mới có thể xuất sinh.”

Quảng cáo
Trước /209 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vị Gió Hè

Copyright © 2022 - MTruyện.net