Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Vương Bài Pháp Thần
  3. Chương 10 : Chương 10
Trước /23 Sau

[Dịch]Vương Bài Pháp Thần

Chương 10 : Chương 10

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Đợi đến khi thân xác Lorant bèo nhèo không khác lắm so với yêu cầu thì Ryan mới chậm rãi thu ma thú lại, lúc này Lorant đã sùi bọt mép, mặt mũi cứng đơ, Lorant thầm lo lắng mình chắc không xong rồi vì hắn có cảm giác tiểu đệ đệ hình như đã sưng lên.

Từ phía sau, Gallas trèo lên cửa sổ, nhoài người vào phòng, nói:

- Chơi gì vui vậy ta, từ tít đàng xa đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết rồi.

Melisa ngượng đỏ mặt còn Ryan thì tức giận nói:

- Kính xin ngươi nói chuyện rõ ràng một chút được không?

Gallas thoáng sửng sốt rồi cũng nhận ra sai sót trong lời nói; thì ra là vấn đề ngôn ngữ, lão xấu hổ cười trừ, nói:

- Vậy… vậy chơi xong chưa?

- Sao ngươi không chết đi!

Ryan nắm chặt hai tay như muốn đấm vào mặt Gallas.

Melisa hai tay che mặt, gần như ngượng ngùng muốn chết.

- Ồ ồ, xấu hổ, xấu hổ, lại nói sai nữa rồi, phải hỏi là chuyện các ngươi muốn làm đã làm xong chưa?

- Ngươi chết đi.

Cuối cùng đến cả Melisa cũng chịu không nổi, nàng tùy tiện vơ lấy một chén trà ném về Gallas.

Chén trà trúng ngay giữa trán lão, chỉ thấy hai tay lão buông thỏng, sau đó cả người rớt khỏi lầu, một lát sau lão từ trên lầu chạy lên, trên đầu còn vương vết máu, ủy khuất nói:

- Ta chỉ muốn hỏi Ryan đã đánh tên Lorant kia xong chưa?

- Hừ, ngươi không nói rõ ràng, ta làm sau biết ngươi muốn nói cái gì?

Ryan đạp một cước lên Lorant đang sùi bọt mép, nói:

- Xong rồi, tên khốn này đã bị giáo huấn kỹ lưỡng rồi.

Gallas liếc bộ dạng như chó chết của Lorant, đột nhiên khi nhìn vào chỗ sưng giữa hai đùi Lorant hai mắt chợt phát sáng, nói:

- Hắc hắc, như vậy thì quá tiện nghi cho hắn rồi, ta có một cách khiến hắn sống không bằng chết.

Thật ra Lorant chưa hoàn toàn ngất đi, giờ lại nhìn thấy ánh mắt không có chút ý tốt của lão già khi nhìn vào chỗ kia của mình, là kẻ thông minh hắn đương nhiên biết mình sắp phải trải qua một hồi tai nạn.

- Ngươi chỉnh sửa như thế nào, ta đoán nhất định phải gây tổn hại cho hắn nhiều một chút, phải không?

Hai mắt Ryan cũng tỏa sáng nhìn chăm chú lão già như muốn nhìn ra một chút âm mưu của lão.

- Trước tiên đưa ta một vạn đồng vàng, làm những việc như thế này phải biết quy tắc trong nghề chứ.

Gallas chìa tay về phía Ryan, cứ xem Ryan như một nơi rút tiền tự do vậy.

- Đừng nói là một vạn, cho dù là mười vạn cũng được.

Nói xong, Ryan tùy tiện lấy từ không gian giới chỉ ném ra mười bảo thạch tệ cho Gallas, nói:

- Nếu biện pháp của ngươi không xài được, hừ, ta sẽ bắt ngươi nôn tiền lại đấy.

(zh: Bảo thạch tệ = dùng đá quý làm tiền giống như dùng vàng làm tiền thì gọi là kim tệ)

Ryan đưa tiền rất hào phóng, rất sảng khoái bởi vì tiền của hắn toàn do người khác “tự nguyện” nộp nên khi đem tiền đi cho hắn hoàn toàn không có cảm giác tiếc nuối gì cả.

- Những mười vạn, hắc hắc, không thành vấn đề, không thành vấn đề.

Gallas nắm chặt mười viên đá quý trong tay rồi theo đường cửa sổ nhảy xuống.

Một lúc sau, Gallas trở lại, còn mang theo một cô gái quyến rũ như yêu ma, tuy rằng không xinh đẹp như Melisa nhưng dáng người cực kỳ nóng bỏng, mặc một bộ đồ bằng mỏng gần như trong suốt đi tới.

- Lão già, không phải ngươi xài tới mười vạn để dẫn đến một cô gái chỉ như thế này thôi chứ.

- Tổng cộng năm vạn, đây chính là cô gái có kỹ thuật tốt nhất thành Dã Lang này đó.

Melisa vừa nghe đã biết nghề nghiệp đặc thù của cô gái này, nàng không khỏi tức giận dậm chân chạy xuống lầu.

Gallas chỉ vào Lorant, nói:

- Giúp ta “nghiên cứu” vị đại gia này một chút, chỉ cần làm cho tiểu đệ hắn cứ như vậy đến sáng mai là được rồi.

Cô gái kia nhìn thoáng qua bộ dạng Lorant, đến khi nhìn đến hạ bộ của hắn không khỏi bật cười, nói:

- Hai vị đại gia, các người không phải muốn phế vị tiên sinh này chứ?

- Đương nhiên, đương nhiên.

Gallas cười âm hiểm.

Cô gái gật đầu, nói:

- Chuyện này hai vị yên tâm, ta cam đoan vị tiên sinh này sẽ vẫn cứ như vậy đến sáng mai.

Gallas cười hắc hắc kéo Ryan đang ngẩn người không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Ryan đang định mở miệng hỏi, chợt nghe trên lầu phát ra tiếng gào của Lorant so với khi bị rắn quấn còn thê thảm hơn, không khỏi nghi hoặc hỏi Gallas:

- Lão già, ngươi đang làm gì vậy?

Đang lúc bọn Ryan đang nói chuyện thì tiếng kêu gào của Lorant vẫn tiếp tục không hề có dấu hiệu ngừng lại.

- Hắc hắc, nhóc con, đối với đàn ông mà nói, chuyện gì được tính là thê thảm nhất?

Ryan suy nghĩ một chút, đoán:

- Là không tìm được vợ?

- Sai, không tìm được vợ là chuyện nhỏ, tiểu đệ bị phế đi liên quan đến hạnh phúc cả đời mới đáng nói.

Gallas cười xấu xa, nói:

- Ngươi đánh sưng chỗ kia của hắn qua mấy ngày là hắn khỏe lại, chuyện này không có gì hay, nhưng nếu ngươi thừa dịp này làm cho tiểu đệ hắn đứng hoài, hắc hắc, cái cảm giác sống không bằng chết này… chậc, nếu Lorant vẫn còn cứng đến sáng mai thì hắn chết chắc rồi.

Ryan nghe nói mà toát mồ hôi lạnh, càng nghe Lorant kêu gào thảm thiết hơn.

Đến khi ba người đã rời khỏi sân ra đến bên ngoài vẫn mơ hồ nghe được tiếng kêu gào thê lương của Lorant, vì thế sau này gia tộc Lockerbie phá sản, phòng ốc ở đây chỉ lấy bằng một phần mười giá gốc nhưng không ai dám mua, bởi vì tiếng gào thét liên tục kia mà ngay cả những xung quanh cũng bị ảnh hưởng mà giảm giá trị.

Đám người Sharjah đang quan sát ở các ngõ ngách bên cạnh cũng toát mồ hôi hột, nói:

- Nếu không tận mắt chứng kiến ta thật không tin đường đường người thủ hộ của thành Dã Lang lại là Cuồng chiến sĩ cấp mười hai như Gallas lại làm nên chuyện đáng khinh bỉ như vậy, ôi, thiên thần trên cao, người hầu của ngài lại thành cái dạng như thế, xin ngày tha thứ.

Tên còn lại đá cái tên chiến sĩ cấp bảy tên chiến sĩ cấp bảy xui xẻo bị rắn cắn vừa tỉnh lại một cước rồi hỏi Sharjah:

- Đội trưởng, mấy tên chiến sĩ này phải tính làm sao bây giờ? Nếu cứ để bọn chúng tỉnh lại thì không phải biện pháp tốt, mà ta cũng không muốn nghe tiếng kêu gào như giết heo kia nữa.

- Thôi, cứ giữ nguyên vị trí, nhưng vẫn bao vây chỗ này đến sáng mai - Sharjah nói.

Và như vậy, hi vọng cuối cùng của Lorant đã bị người ta dùng ba bốn câu gạt bỏ.

Gallas chỉ chỉ vào Melisa đang ngoan ngoãn đi theo sau, nói:

- Ngươi đoán xem ta nhìn thấy ai?

- Ai?

- Kalou.

Ryan nhìn Melisa, nói:

- Lão ấy là cha nàng ta à?

Gallas gật đầu, nói:

- Đúng vậy.

- Không ngờ một chiến sĩ cấp mười một lại rơi vào hoàn cảnh như vầy, đến nỗi con gái phải bán thân để kiếm tiền chữa bệnh cho cha, ài…

Ryan ai thán một tiếng.

Gallas nghe được lập tức giật mình sửng sốt một chút, nói:

- Đã xảy ra chuyện gì?

Ryan liền kể lại những gì nghe được.

Gallas nghiến răng, oán hận nói:

- Mịa kiếp, sớm biết như thế ta dùng năm vạn thuê thêm một cô nương nữa, làm hắn cứng suốt hai ngày cho đau chết tên khốn đó rồi.

- Hai, hai vị, có thể đừng nói chuyện vừa rồi với cha ta được không?

Melisa ở sau hai người nhỏ giọng nói.

- Không thành vấn đề, không thành vấn đề, ài, cô bé, thật khó tìm được người như ngươi đó, mà cha ngươi cũng không tệ, không ngờ vẫn bị người ta đánh lén tới mức này.

Trong khi Ryan ở bên cạnh đang há mồm trợn mắt thì Gallas biểu diễn phong thái của một trưởng giả hiền lành.

Có điều sau đó gần một giây…

Melisa khom người thật sâu chào hai người thì phân nửa bộ ngực trắng như tuyết dưới cổ áo lộ ra còn có cái rãnh sâu hoắm kia nữa, điều này lập tức thu hút hai ánh mắt háo sắc bên cạnh.

Khi nàng ngẩng đầu lên, trong nháy mắt nhận ra hai cặp mắt như phát sáng đang hau háu nhìn mình, lập tức sầm mặt lại, nghiến răng nói:

- Hai người đúng là hai tên cuồng d*m mà, sao không đi chết đi.

Quảng cáo
Trước /23 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tổng Tài Baba: Mami Giận Thật Rồi!

Copyright © 2022 - MTruyện.net