Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trong một biệt thự ở ngoại ô thành Dã Lang, đây là một trong những bất động sản của gia tộc Lockerbie.
Toàn thân Lorant bị quấn vải trắng như xác ướp, phía dưới thân nhô lên tên tiểu đệ sưng to như củ cải.
Lorant rên rỉ đầy thống khổ, trong lòng không ngừng nguyền rủa hai tên khốn một già một trẻ kia.
Bên cạnh Lorant là một lão già chừng sáu mươi tên là Lollard, đôi mắt lão rơm rớm nước mắt khi nhìn về chỗ kia của con trai, sau đó hường về một tên ma pháo sư mặc áo choàng đen, nói:
- Hai vị pháp sư đại nhân, xin hai vị phải giúp con ta trả thù, hai người xem xem, con ta chưa từng bị ai đánh thành bộ dạng như thế này.
Lorant thống khổ nức nở hai tiếng, dùng giọng nói khàn khàn ở cổ, nói:
- Cha, xin cha nhất định phải báo thù cho con. Hai tên kia thật không phải là người.
Tên pháp sư có râu dài như ria chuột nhìn chằm chằm vào vị trí đặc thù trên cơ thể Lorant, nói:
- Hắc, con ngươi đúng là đã gặp phải hai tên tổ tông của loài người rồi, Hắc Ám thần điện bọn ta tự nhận là ghê gớm lắm rồi nhưng so với hai người kia vẫn còn kém cỏi nhiều lắm.
Một tên chiến sĩ áo đen, nói:
- Larry nói đúng đấy, hai người này rất hiểm độc, nếu không phải bọn ta đến sớm mà cứ để con ngươi cứng đến sáng mai như ý bọn chúng thì cái chỗ kia nhất định sẽ tiêu rồi.
Người được gọi là Larry vuốt râu gật gù đồng ý.
Lollard nghiến răng, lớn tiếng nói:
- Larry và Curry đại nhân, thù của con ta xin nhờ hai vị. Gia tộc Lockerbie của ta xin nguyện trung thành với thần Hắc Ám.
Larry cười hắc hắc, nói:
- Thù này đương nhiên phải báo rồi, có điều lần này ta phụng mệnh của Phong Lam điện hạ lấy lý do là tới tạo quan hệ ngoại giao nhưng mục đích chính là giải quyết tên phản bội ngoan cố Kalou kia, về chuyện đối phó với kẻ thù của ngươi phải tạm hoãn một thời gian mới được.
Lollard bất đắc dĩ phải gật đầu, chỉ có thể chờ đợi.
…………………..
Mấy ngày nay trong thành Dã Lang không được yên ổn, đội trị an đã phái ra hơn năm trăm quân để tuần tra mà vẫn không thể ngăn được chuyện ma thú cắn người.
Ma thú cắn người là mấy con băng xà, bọn chúng hành tung xuất quỷ nhập thần, bất kể ngươi ở đâu, chỉ cần xuất hiện nơi công cộng và có cấp bậc dưới cấp sáu là chắc chắn nằm trong phạm vi bị tập kích.
Mặc kệ ngươi là bảo tiêu của nhà giàu, lính đánh thuê hay ma pháp sư thì ma thú cũng chưa từng kiêng kị ngươi, tuy cho đến bây giờ chưa có người chết nhưng khi nạn nhân bị tập kích đều là bị đám băng xà cắn xỉu sau đó sẽ có một bầy ma thú đủ loại xúm lại dùng móng vuốt cào cấu đến mức thân thể te tua.
Chết không sợ nhưng đối với những chiến sĩ cấp năm cấp sáu cái mùi vị bị băng xà đánh lén này lại vô cùng khó chịu, bình thường chỉ có bọn họ đồ sát ma thú nhưng hiện tại đổi vị trí thành ma thú đánh lén bọn họ.
Đã sáu ngày trôi qua, chuyện ma thú cắn người đã làm lòng người hoảng sợ, tầng lớp lãnh đạo cao cấp bắt đầu lo lắng bởi chuyện này liên quan đến tiền đồ làm quan, mà tần suất xảy ra tập kích càng lúc càng tăng, sáng nay từ trụ sở của lính đánh thuê truyền ra tin tức có một gã chiến sĩ cấp bảy bị tấn công, may mà hắn tỉnh táo cảnh giác nên bị đánh lén không thành công, nhưng hắn cũng không bắt được con băng xà nào, mấy ngày nay những con băng xà chẳng những giảo hoạt hơn con người mà dường như cũng ngày càng mạnh hơn.
Mọi người hiểu ra ma thú cuối cùng đã bắt đầu tìm kiếm con mồi cao cấp.
Nhân vật đứng sau sự kiện này chính là Ryan đang ngồi thưởng thức món thịt nướng đặc sắc trong một quán rượu nhỏ, sau đó uống một cốc nước trái cây, lại nghe mọi người đàm luận về mấy con rắn thân yêu của mình. Chỉ là đám người đó khi nhắc đến lũ rắn ấy lại nghiến răng hận thấu xương.
Sáu ngày nay, ban ngày Ryan đến giúp Kalou lọc thi độc, đêm đến lại tìm ai đó để đánh lén, đến nay đám rắn của hắn đã có khả năng không chế cơ thể đến mức xuất quỷ nhập thần.
Mấy ngày nay lòng Ryan rất vui bởi quả nhiên đúng như hắn đoán, thả ma thú đi cắn người làm ma thú tiến hóa rất nhanh, trừ tiểu Bạch còn khoảng ba tháng nữa mới có thể lên cấp năm, mười ma thú còn lại chỉ cần nửa tháng nữa là có thể lên cấp rồi, trong sáu ngày qua bọn chúng đã đánh lén hơn trăm người cho nên công hiệu rất rõ rệt.
Khoảng hai ngày nay sau khi nghiên cứu nhiều người, Ryan có cảm giác không ổn lắm nên đang suy nghĩ tìm thời điểm ra tay đánh lén thì một làn gió thơm thổi qua.
Cô bé tóc đỏ Melisa mặc một thân áo giáp nhẹ ngồi xuống trước mặt hắn, cười hì hì nói:
- Ryan, ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy?
- Không nói cho ngươi biết đâu.
Ryan trả lời mà mắt nhìn chằm chằm bộ ngực Melisa chợt nhớ đến ngày trước nàng lộ nửa ngực làm nước miếng chảy ròng ròng.
- Ngươi… đồ lưu manh!!!
Melisa nhìn ra ánh mắt của Ryan, mặt đỏ lên, vội vàng dùng tay che ngực.
- Hắc hắc, đàn ông không xấu đàn bà không thương.
Ryan lập tức dùng lời nói chính nghĩa phản bác.
Melisa nhất thời chán nản, tức giận nói:
- Là tên khốn kiếp nào nói?
- Con chuột già Gallas nói đó.
- Thôi rồi….
Đến nước này Melisa cũng hết chỗ nói, một thiếu niên vốn rất thành thật thuần khiết không ngờ mới đến thành Dã Lang được sáu ngày đã bị lão Gallas làm hỏng.
- Ngươi không ở nhà chăm sóc cha ngươi lại chạy đến đây làm gì? Lỡ cha ngươi xảy ra chuyện gì thì sao?
Melisa trừng mắt nhìn Ryan, nói:
- Đúng là miệng chó không mọc được ngà voi, là cha sai ta đi tìm ngươi, cha nói ngươi cẩn thận một chút vì gần đây xuất hiện ma thú cắn người.
Melisa nói xong chợt nháy mắt một cách đầy giảo hoạt với Ryan, cười hì hì.
Ryan bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, được rồi, tuy ngươi nói vậy nhưng ngươi hẳn biết ai là người tập kích, cho nên ngươi không cần lo lắng cho ta, mau về đi, bên ngoài nguy hiểm lắm.
- Ta và ngươi tuy biết nhau nhưng ta thực sự không rõ, ngươi rõ ràng chỉ là một ma pháp sư cấp bốn lại dám đánh lén người cấp sáu, hơn nữa một đêm đánh lén mười mấy hai mươi người, ngươi làm sao mà được vậy.
Ryan vội đuổi Melisa như đuổi tà, nói:
- Đi đi, ta còn nhỏ lại mau quên, không thích hợp với ngươi, hơn nữa ngươi đi theo ta nếu không may gặp chuyện cho dù ngươi muôn cứu ta thì cuối cùng cũng là do ta cứu người, cho nên nhanh về nhà đi, còn vẫn muốn theo ta thì …
Ryan nói xong lại cười đê tiện và nhìn chằm chằm vào bộ ngực, sau đó đưa tay ra giống như muốn làm trò xấu xa, cười hắc hắc nói:
- Ngực của ngươi chắc cảm giác không tệ, nếu cho ta sờ mó một tí, ta sẽ đáp ứng với ngươi.
Mặt Melisa trở nên đỏ bừng nhìn Ryan trừng trừng rồi lấy dĩa thịt nướng trên bàn đập lên đầu Ryan, tức giận nói:
- Lưu manh….
- Nhưng ta còn chưa sờ mà.
Ryan mở to mắt chớp chớp tỏ vẻ ủy khuất vô tội.
- Ngươi…
Melisa hận không thể cắn chết Ryan ngay tại chỗ, nhưng nàng cảm giác thấy có nhiều ánh mắt đang nhìn mình đành dậm chân bỏ đi
Ryan vừa lấy thịt nướng dính trên đầu xuống vừa quay sang nói với mọi người:
- Này, chúng ta nên kết hôn nhanh lên, mọi người sẽ dễ tha thứ cho ngươi đó.
Mọi người giật mình kinh ngạc rồi đồng thanh ồ lên một tiếng khinh bỉ.
Melisa nghe thế càng chạy nhanh hơn, bây giờ nàng thật sự rất muốn cắn chết tên nhóc này.