Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Vương Bài Pháp Thần
  3. Chương 14 : Chương 14
Trước /23 Sau

[Dịch]Vương Bài Pháp Thần

Chương 14 : Chương 14

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sau khi cơm no rượu say, buổi chiều Ryan bắt tay vào công tác điều nghiên địa hình. (zh: điều nghiên = điều tra nghiên cứu)

Thật ra đánh lén người khác cũng là một nghệ thuật, lúc xưa đối phó với ma thú do chúng có khứu giác rất nhạy nên đã rèn luyện Ryan có một thân công phu đặc biệt.

Bây giờ đối phó với người ngược lại càng thấy thoải mái hơn.

Sau khi quyết định địa điểm ra tay cho ngày hôm nay, Ryan vừa ừ hử ngâm nga một khúc hát vớ vẩn vừa chuẩn bị cho đêm nay, trước tiên ngủ trưa một sau đó chuẩn bị chiến đấu suốt đêm.

Khi màn đêm buông xuống, Ryan đã thu thập xong mọi thứ, sau đó nhẹ nhàng như mèo rời phòng đến trước bàn của tiểu nhị để lên đó một đồng bạc tiền thưởng rồi lập tức rời khỏi khách sạn hướng tới mục tiêu đã định.

Tiểu Bạch vẫn lò cò sát bên cạnh Ryan.

Nó có thể được xem là ma thú đầu tiên của Ryan, hình dạng lại đáng yêu nên thường xuyên được Ryan thả cho đi bộ.

Ban đêm trong thành Dã Lang cũng không vì chuyện ma thú cắn người mà thay đổi, vẫn náo nhiệt như cũ, các ngã tư chủ yếu vẫn đông nghẹt người.

Ryan đi xuyên qua khu phố chính thẳng đến địa điểm mai phục đầu tiên của đêm nay.

Nhưng hôm nay nơi này có không ít người, trước mặt Ryan có hai kiếm sĩ mặt áo đen chặn lại.

Ryan đang muốn xoay người bỏ chạy thì phát hiện đã có một tên kiếm sĩ cũng mặc áo đen ngăn chặn.

Đến nước này cho dù ngốc cũng biết chuyện này nhằm vào mình, Ryan khẽ nhíu mày, ngay khi ba người chuẩn bị mở miệng hỏi Ryan thì…

Ryan đã chạy đã sau đó thoải mái nhảy lên bức tường thấp bên cạnh rồi xoay người vọt đi.

Ba kiếm sĩ sửng sốt, bọn họ phát hiện mục tiêu này phản ứng quá nhanh, hơn nữa có chút không theo lẽ thường. Nếu là người bình thường khi nhìn thấy ba người bọn họ chặn đường thì cho dù đã đoán được mục đích vẫn sẽ hỏi một chút, nhưng tên này lại không hỏi mà trực tiếp quay đầu bỏ chạy.

Sau một thoáng ngây người bọn họ mới phản ứng lại bắt đầu đuổi theo.

Vừa vượt qua bức tường thấp, bọn vẫn thấy thân ảnh thấp thoáng lập tức chia thành ba hướng đuổi theo.

Người chạy theo hướng đông vừa chạy được mười thước liền có cảm giác tê dại, trong nháy mắt hàn khí lan tràn toàn thân, thì ra đã bị băng xà cắn vào đùi.

Tên kiếm sĩ còn chưa kịp phản xạ trở lại thì gáy đã bị đập một gậy rất mạnh làm gã lập tức hôn mê bất tỉnh.

Ryan ném khúc cây xuống đất, động tác nhanh nhẹn hoàn mỹ vơ vét sạch tiền tài trên người tên kiếm sĩ, mấy ngày nay loại chuyện này hắn làm hoài nên rất thành thục, chỉ một hồi công phu ngay cả đồ vật được giấu trong nội y hai lớp của nạn nhân cũng rơi vào tay Ryan.

Sau đó Ryan thả ra bọn ma thú cùng tiểu Bạch vây quanh tên kiếm sĩ giẫm đạp một trận, riêng tiểu Bạch nhỏ nhất vẫn như cũ sở trường chọn nơi dễ đau đớn nhất của người đàn ông để ra tay.

Đến khi Ryan nghe tên chiến sĩ kêu thảm một tiếng rồi tỉnh lại, hắn lập tức thu ma thú lại rồi biến mất.

Khi hai tên kiếm sĩ áo đen trở về thì phát hiện hình dáng thê thảm của đồng bọn, thực sự họ không thể tin được tất cả những chuyện này, một phút trước tên đồng bọn của họ còn “sinh long hoạt hổ” còn bây giờ đã bị đánh thành đầu heo, đã vậy phía dưới hạ thân mọc lên một cây củ cải to đùng. (zh: sinh long hoạt hổ = khỏe mạnh như rồng cọp)

Hai gã kiếm sĩ nhìn nhau hội ý rồi lập tức đuổi theo hướng Ryan bỏ trốn.

Thế nhưng chỉ trong tích tắc bọn họ đành trơ mắt nhìn hình bóng Ryan tan biến ngay trước mặt.

Hai người ngẩn ra, bọn họ từng gặp người có khả năng che dấu hành tung trước mắt người khác nhưng cho đến giờ vẫn chưa thấy ai như Ryan, Ryan có thể biến mất vô tung vô ảnh ngay cả khi họ đang nhìn hắn chăm chú.

- Dell, sao lại thế này? Không phải Lorant nói tên kia là ma pháp sư sao?

- Khốn kiếp nhất định tên Lorant kia đã bị người ta đánh thành thằng ngu rồi. Có ma pháp sư nào chạy nhanh như vậy không? Này Abidal, chúng ta làm sao bây giờ?

- Không thể chia nhau ra, tên này rất gian xảo, hơn nữa nhìn bộ dạng vừa rồi rõ ràng có liên quan đến các vụ ma thú cắn người mấy ngày qua, cho nên hai người chúng ta cùng hành động mới được.

Những lời Abidal nói Dell hoàn toàn đồng ý, gã đang định nói chuyện thì chợt nghe có tiếng gió phía sau, tiếp đó một tiếng “bịch” vang lên.

Cả người Dell ngã xuống.

Abidal cuống quýt rút kiếm, xoay người chém mạnh, động tác hoàn mỹ có thể xem là cực hạn của bản thân.

Thế nhưng tốc độ ra tay của người đánh lén phía sau còn nhanh hơn, ngay khi đánh lén thành công đã ném cây gậy ra xa không nói không rằng xoay người bỏ chạy.

Abidal vừa thấy Ryan đã thấy máu nóng bốc lên đỉnh đầu, không dám chậm trễ vội vàng tăng tốc đuổi theo.

Hai mắt Abidal nhìn chằm chằm Ryan không dám buông lỏng, bởi vừa rồi không biết Ryan đã tiếp cận thế nào mà họ không hay biết cho nên nếu để hắn thoát khỏi tầm mắt thì chỉ có trời mới biết mình có thể thành bộ dạng hay ho như Dell hay không?

Hai người một trước một sau cách nhau chừng mười thước không ngừng dậm nhảy trên các nóc nhà.

Đến lúc này Ryan đã vận dụng hết khả năng nhưng thủy chung vẫn không cắt được cái đuôi Abidal.

Nói thế nào thì Abidal cũng là một chiến sĩ cấp bảy mà Ryan dù nhanh hơn nữa cũng không thể hơn được chiến sĩ cấp bảy cho nên bị truy đuổi ngày càng gần,

Abidal nghiến răng vung trường kiếm, chém một nhát về phía trước, nói:

- Đứng lại, nếu không ta chém chết ngươi.

Ryan ngoái đầu nhìn lại, lập tức bị dọa dựng tóc gáy, toàn bộ sức lực liền được dồn xuống đôi chân, chỉ mong bỏ rơi Abidal được chút nào hay chút nấy.

- Nhóc con, còn chạy nữa, ông nội ngươi đây sẽ bắt ngươi sống không bằng chết.

Abidal không nghĩ lời nói của mình tràn đầy uy lực như thế lại càng làm tên chạy trước chạy nhanh hơn.

- Ta khờ thì ngươi cũng đừng ngốc như thế á, anh hai, kính xin ngươi nhớ rõ là ngươi đang đuổi bắt ta, ta mà dừng lại không phải là muốn chết sao?

Ryan không quay đầu lại, hai chân cũng không chậm lại, tốc độ chạy còn muốn nhanh hơn bốn chân của ma thú, Abidal cắn răng cố sức đuổi theo, hắn đã gặp không ít ma pháp sư nhưng chưa thấy qua dạng ma pháp sư mà không giống như ma pháp sư thế này.

Ma pháp sư người ta đánh nhau đều dùng chú ngữ, còn tên này đánh nhau toàn sử dụng gậy đi đánh lén, đó lại chính là thứ ma pháp sư không cần.

Abidal có chút hoài nghi tên kia rốt cuộc là ma pháp sư hay là chiến sĩ, có điều lấy tình huống hiện tại thì tên này ít nhất là một tên lưu manh chuyên dùng gậy đi đánh lén cướp bóc.

Đến nước này Ryan đã mệt muốn đứt hơi mà người phía sau lại truy đuổi càng lúc càng gần, nếu cứ tiếp tục như vậy thế nào cũng bị bắt trong khi hai đùi mình đã muốn nhũn ra.

Ngay sau hai người lại có ba người đang theo sát, lấy thực lực của họ muốn che dấu hai người phía trước thật quá dễ dàng, đại tế tự Sith đã căn dặn chưa đến lúc sống chết thì không được ra tay. Hiện giờ Ryan gặp nguy hiểm nhưng chưa đến mức sắp chết nên ba người tạm thời chưa ra tay cứu viện.

Đương nhiên điều này Ryan không biết, hắn đang mải tìm cơ hội chạy trốn, hiện tại hắn đang hối hận tại sao lúc trước không bỏ trốn luôn cho xong không nên vì ngứa tay nhất thời mà đánh lén người khác.

Chỉ là trên đời này thuốc gì cũng bán nhưng không có thuốc hối hận.

Quảng cáo
Trước /23 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Scream Queens

Copyright © 2022 - MTruyện.net