Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Vương Bài Pháp Thần
  3. Chương 16 : Chương 16
Trước /23 Sau

[Dịch]Vương Bài Pháp Thần

Chương 16 : Chương 16

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Ryan thấy sự tình không ổn đang định dùng hai quyển trục cấp chín mở đường máu trốn chạy, bỗng nhiên lại nghe có người ngăn cản động thủ không khỏi quay lại nhìn.

Hắn thấy một tên béo tròn mập mạp mặc quần áo bằng lụa đi tới.

Lập tức Ryan cảm thấy vui trở lại, không phải tên kia là người đã tặng tinh hạch lúc trước sao? Hắn gọi cô bé kia là tiểu thư, chẳng lẽ là cô nàng mà bọn họ đi tìm thuốc cứu?

Thì ra mình đã cứu mỹ nữ, hắc hắc, một quyển trục Bạo lôi thuật cấp mười đã cứu một mỹ nữ, chuyện làm ăn này cũng không tệ.

Ryan bắt đầu ảo tưởng là mỹ nữ sau khi biết hắn đã cứu nàng sẽ giống như trong các tác phẩm kinh điển lấy thân báo đáp hắn, hắc hắc, như vậy không phải mình đã phát tài rồi sao?

Jackson là một trong số ít thánh ma đạo sư của đại lục, không ngờ đồ đệ của hắn lại xuất hiện ở nơi này, quả là có chút nằm ngoài dự đoán của mọi người nha.

Mỹ nữ có chút khó tin, nhìn chằm chằm Ryan, nói:

- Hắn là đồ đệ của thánh ma đạo sư sao?

Quản gia gật đầu xác nhận, lão thầm nghĩ: Cho dù không phải cũng không khác mấy, dám xuất hiện trong lãnh địa của Jackson vốn rất ít, đã vậy người ta còn tùy tiện cho ta một quyển trục Bạo lôi thuật, điều này chứng tỏ hắn không phải người thường.

Bỗng nhiên phía sau xôn xao, vài tên chiến đang vây quanh một gã trung niên tiến vào.

Gã trung niên có thân hình khá mập,mặc quần áo bằng vải thô, dáng người cao ráo, ánh mắt linh lợi có vài phần giống mỹ nữ kia, nhưng có một phần uy nghiêm thuộc loại không giận mà uy.

Gã vừa đến, nhìn rõ tình hình bốn phía mới lạnh lùng nói:

- Nơi này đã xảy ra chuyện gì?

Viên quản gia vội vàng tiến đến bên cạnh thì thầm vài tiếng.

Gã trung niên đầu tiên kinh ngạc, sau đó chuyển sang khiếp sợ, cuối cùng nhìn bộ dạng con gái, trong lòng biết lần này con mình chịu thiệt, nhưng cũng có thể đối phương vô tình.

Gã đột nhiên cười ha hả, hướng về Ryan cười nói:

- Tiểu huynh đệ, thì ra là hiểu lầm, ta vẫn muốn đi cảm tạ Jackson đại nhân nhưng không nghĩ tới sẽ gặp mặt trong tình hướng này. Ta là Gray, nó chính là con gái ta Diana.

Diana nóng nảy chỉ vào Ryan lớn tiếng nói:

- Cha, bắt hắn đi, hắn đã nhìn lén con tắm đó.

- Ta không có, ta bị ba tên chiến sĩ cấp bảy truy đuổi, không chạy không được. Cho nên mới vô tình ngã xuống đây.

- Ngươi nói xạo, ngươi có thể lấy ra quyển trục cấp mười mà vẫn bị ba chiến sĩ cấp bảy đuổi á, ngươi lừa ai vậy?

Ryan sửng sốt, đột nhiên phát hiện mình đã quên mất chuyện lão sư phụ cho mình một đống bảo bối, Ryan cảm thấy hận, hắn hận tới mức đầu tóc muốn rụng hết.

- Cho nên ta mới nói ngươi cố ý, ngươi chính là sắc lang.

- Ta không có mà.

Ryan ủy khuất trả lời.

- Ngươi nhìn lén ta.

- Ta thật sự không có mà.

Ryan có cảm giác gặp phải trở ngại không thể vượt qua, nhưng mặc kệ là tường gì chỉ cần hắn muốn là có thể vượt qua.

Nhưng bốn phía toàn là người và chẳng ai để yên cho hắn vượt đi cả.

- Ngươi còn dám nói, ngươi rõ ràng thấy hết tất cả, ngươi, ngươi rơi ngay vào bồn tắm của ta, cái gì ngươi cũng thấy hết.

- Nhưng, nhưng ta không nhìn lén, ta vô tình mà, ta bị địch nhân đuổi theo rồi rơi xuống.

Ryan cố rặn ra vài giọt nước mắt để chứng minh mình vô tội.

Diana như muốn phát điên, nàng hận không thể ăn thịt tên vô sỉ này, rõ ràng đã thấy hết mà không nhận, tức khí nàng bước qua nắm chặt đầu vai Ryan lắc mạnh, nói:

- Ngươi nói đi, ngươi đã thấy hết, ngươi nhanh thừa nhận đi.

Toàn trường yên tĩnh….

Có mấy con chim nhỏ bay qua….

Diana đột nhiên phát hiện có chút không đúng.

Ryan đang trợn mắt nhìn mình.

Diana dùng khóe mắt liếc nhìn bốn phía, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn mình, Diana nhìn lại toàn thân có cái gì lạ đâu, tìm kiếm cả nửa ngày mới phát hiện vì mình phẫn nộ đã nói gì đó…

A…

Diana phát ra một tiếng thét chói tai, sau đó chạy nhanh về phòng mình, dựa lưng vào cửa. Tim đập mạnh ngực phập phù không ngừng, mặt nóng lên, không ngờ mình dám trước mặt nhiều người nói ra những lời như thế, thật là đáng chết mà.

Diana thật sự muốn chém Ryan thành tám mảnh.

Gray có chút xấu hổ nhìn Ryan, nói:

- Tiên sinh, qua phòng khách nói chuyện nhé, nơi này không tiện lắm.

- Chủ nhân, còn bắt được một tên trộm nữa, người này rất lợi hại, bị thương mười mấy người mới bắt được

Ryan cảm thấy vui vẻ, chỉ vào tên bị đánh mặt mũi bầm dập, nói:

- Chính là tên khốn này đã truy đuổi ta, bằng không ta cũng không chạy đến nông nổi này.

Ryan nói xong liền tiến lên đá Abidal, đá đến khi mặt Abidal đầy là dấu giày mới thôi.

Abidal bị đá lăn lông lốc vài vòng, mặt mũi sưng vù như đầu heo, muốn nói chuyện mà cứ ngọng nghịu, nhìn trừng trừng Ryan, lớn tiếng nói:

- Nga tử hải yêm thâm điểm để, nê môi cản khoái phương lặc nga. [ta là người của Hắc Ám thần điện, các ngươi còn không mau thả ta ra.] (zh: đoạn trên đọc không hiểu là nguyên văn của tác giả được dịch sang Hán Việt, đoạn trong ngoặc vuông cũng là của tác giả đã được dịch lại.)

- Hắn nói cái quái gì thế?

Ryan vắt óc nghiên cứu hồi lâu vẫn không hiểu được hai câu nói này.

Mọi người chung quanh cũng đồng loạt lắc đầu.

Gray đi tới bên cạnh nói:

- Tiểu huynh đệ, ở đây đông người khó làm việc, đem hắn vào đại sảnh thẩm vấn đi.

Ryan cũng gật đầu đồng ý.

Lập tức có vài người ào tới xốc Abidal đi theo hai người.

Căn phòng rất lớn, nhưng lại không làm người ta có cảm giác trống trải, bởi vì bốn phía nơi này có đầy đủ công cụ thích hợp để thẩm vấn.

Hộ viện và bọn bảo tiêu xung quanh từ từ lui xuống, trong phòng chỉ còn vài người canh giữ Abidal và hai người Gray, Ryan.

Ryan ngồi xổm trước mặt Abidal, xoa xoa tay, cười xấu xa, nói:

- Abidal thân mến, ta cho ngươi một cơ hội đó, nói đi, vì sao muốn bắt ta.

- Bất súc [không nói]. (zh: tương tự như đã giải thích ở trên.)

- Đó là do ngươi tự tìm cái chết.

Ryan lấy ra Phong ấn chi thư, nói:

- Vậy cũng đừng trách ta độc ác lấy ngươi làm bao cát cho đám sủng vật của ta luyện tập. (zh: sủng vât = con vật yêu thích)

Sau đó tiểu Bạch và mười một con ma thú lần lượt xuất hiện.

Và cơn ác mộng của Abidal đã tới, mười một con với mười một bộ móng vuốt thi nhau ngược đãi Abidal, nhưng đáng sợ nhất vẫn là con thỏ ở phía dưới.

Tiểu Bạch dường như thiên vị cái vị trí đáng thương kia, với nó việc đứng trên đó nhảy nhót, dẫm đạp đã là một trò vui rồi.

Mọi người trong phòng miệng đều há to như cái bát khi nhìn thấy mười mấy con ma thú xuất hiện, lại nghĩ đến chuyện ma thú cắn người thần bí mấy ngày qua, bọn họ đều nghi ngờ mình đã nhìn thấy hung thủ thật sự, kẻ có thể chỉ trong vài ngày ngắn ngủi có thể tập kích hơn trăm chiến sĩ hoặc ma pháp sư cấp năm cấp sáu không ngờ là vị thiếu niên trước mặt này.

Gray còn trợn mắt kinh ngạc hơn nữa khi nhìn thấy cái nhẫn trên tay Ryan, hắn thấy hành động của Ryan tuy không hay ho gì nhưng cái nhẫn kia nhất định là không gian giới chỉ trong truyền thuyết, cần một lượng lớn tinh hạch ma thú cấp mười một và mười hai cùng với những loại nguyên liệu trân quý và tài năng mới luyện chế thành bảo vật như thế.

Quảng cáo
Trước /23 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Khom Lưng Vì Anh

Copyright © 2022 - MTruyện.net