Liễu Thư trong truyện Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy của tác giả Trần Hướng Bắc là một hướng dẫn viên du lịch cho một công ty du lịch cỡ lớn, dẫn dắt đoàn du lịch tham quan khắp nơi, ăn ít hơn heo, ngủ trễ hơn gà, chịu mệt nhọc, lao tâm lao lực. Điều này thì cũng thôi, nhưng cô không ngờ ngay cả mạng nhỏ cũng mất dễ như chơi.Bị du khách tùy hứng đẩy xuống sườn núi, cũng may cô mệnh tốt bất hủ phàm nhân không ngã chết, bất hạnh chính là khi tỉnh lại lại là một cảnh long trời lở đất.Nhìn cây đại thụ chung quanh mấy người vây ôm, đây là xuyên không đến rừng rậm nguyên thủy hay sao?Đến khi nhìn thấy con hổ cánh dài sau một giây biến thành người, Liễu Thư đã biết là bản thân vượt qua hệ ngân hà, xuyên qua hàng tỉ năm ánh sáng rồi.Xã hội nguyên thuỷ lạc hậu, cá lớn nuốt cá bé.Thú nhân có thể biến thành nhân thú thật thà chất phát, dũng cảm có chút ngốc ngốc, vĩnh viễn trung thành với bạn đời của mình.Còn có bộ lạc thú nhân nhiệt tình dào dạt, nơi này không có lục đục với nhau, chỉ có phấn đấu cho cuộc sống thật tốt, nỗ lực sinh hoạt.Thậm chí tất cả mọi thứ đều thay đổi tam quan và giới hạn của Liễu Thư, đồng thời đã dần thay đổi cô.Nấu cơm.Cày cấy.Đào cạm bẫy.Làm quần áo.Xây nhà ở.Chẳng lẽ đại thần xuyên không để cho nàng tới đây chính là vì làm cái truyện này sao? Liễu Thư ngồi ở giữa trong một đám khuê phòng tam cô lục bà tám chuyện, cô ngẩng đầu bốn mươi lăm độ nhìn trời đau buồn nghĩ, một lúc sau lại sờ sờ bụng, ừ, còn có sinh đứa nhỏ, ừ, không biết bên trong là mấy tiểu quái thú hay là bé con nho nhỏ.