Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
.Tối hôm đó cùng Tiết Đồng từ quán bar về nhà, sắc mặt anh vẫn không tốt, dọc đường cứ luôn trừng mắt với tôi, làm tôi lúc lái xe lòng vẫn cứ giật thon thót. Tôi hơi bị chột dạ, cánh tay anh lại đang bị thương nên tôi cứ ngoan ngoãn như chó con theo đuôi anh làm đủ mọi việc.
Nhìn cánh tay bị thương của Tiết Đồng, tôi cũng nghĩ đã xảy ra chuyện gì rồi. Làm cảnh sát, công tác một là phải đi đào tạo gì gì đấy, hai là đi bắt tội phạm. Cánh tay trái của anh bị thương, cũng có thể là vì đánh nhau với tên tội phạm kia đi. Tôi làm bác sĩ, tình huống thế này vẫn có thể lo được.
Về đến nhà, Tiết Đồng ngồi xuống sô pha bằng bộ dạng vô cùng lạnh lùng, cứ như đại lão gia quát tôi phải chuẩn bị nước ấm rồi lại bảo muốn tắm, bắt tôi cởi quần áo cho mình. Tôi lườm anh một cái, chẳng hiểu sao cái tên đàn ông thối như anh lại ưa sạch sẽ vậy, hồi trước ở một mình, cứ mùa đông là tôi cơ hồ cả tuần mới tắm được lần, cho dù sau đó kết hôn cũng nhiều nhất một tuần tắm hai ba lượt, đâu có như cái tên này ngày nào cũng tắm.
Tuy nói muốn tắm, anh vẫn cứ như ông lớn ngồi sô pha phòng khách, vừa xem ti vi vừa bắt tôi cởi quần áo. Tôi giựt giựt khóe miệng, mùa đông ai cũng mặc một đống quần áo là vì lạnh đấy, ông anh.
Tôi giờ đang mặc một áo trong giữ ấm, một sơ mi, một áo lông, một cái áo khoác nữa, vừa từ bên ngoài về còn lạnh đến phát run.
Có lẽ vì sắp tới ngày tận thế thật rồi, giờ cả thế giới không phải lũ lụt cũng là hạn hán, động đất, sóng thần, núi lửa… Mùa hè thì nóng muốn chết mà đông cũng lạnh không muốn sống. Rõ ràng thành phố tôi sống là ở dưới chí tuyến Bắc mà, sao gần đây trời lạnh cứ như sắp có tuyết vậy?
Mà trong thời tiết như vậy, ở thành phố phía nam không lò sưởi cũng không hệ thống sưởi hơi thế này, đúng là lạnh đến tận cốt tủy. Tôi bảo Tiết Đồng trời lạnh lắm đừng tắm, hơn nữa tay anh đang bị thương cũng không được dính nước, lau người là được rồi.
Anh lườm tôi nửa ngày, đứng lên về phía phòng ngủ, mở đèn đầu giường nằm tựa ở đó chờ tôi đến lau người cho mình. Cái người này, cứ như ông lớn trong nhà thế… Quên đi, tôi là bác sĩ, anh là bệnh nhân. Hơn nữa, tôi hôm nay cũng đã làm việc không tốt, còn bị bắt quả tang, tôi nhịn.
Tôi đóng cửa sổ phòng ngủ rồi mở điều hòa chỉnh độ ấm, chờ nó hoạt động mới tới trước giường muốn giúp Tiết Đồng cởi đồ, nhưng tay anh còn đang bó bột, không cởi được áo, lúc bó lại không cắt tay áo luôn, thành ra giờ cởi đồ cũng khó.
Kì thực trước đây, cánh tay trái của anh cũng từng bị thương rồi, nhưng lúc đó chỉ nẹp, lại là mùa hè. Giờ đã là mùa đông, quần áo mặc nhiều thật là phiền phức.
Ngay lúc tôi đang tính từ từ giúp anh cởi áo, anh đã giơ cánh tay gõ gõ mấy cái lên tường, vụn cả thạch cao. Tôi hoảng, chạy nhanh lại kiểm tra, phát hiện anh không gãy xương mới thở phào nhẹ nhõm.
“Không sao, chỉ là bị rạn xương chút thôi, bọn họ chuyện bé xé ra to, cứ nhất định bắt tôi bó bột, phiền phức.” Rõ là đụng chút là đau đến nhíu mày mà còn cứ thích giả một bộ đại nam nhân đổ máu không đổ lệ ra vẻ cool lắm. Cái tên ngốc này, giờ có mỗi hai cha đàn ông đàn ang với nhau, anh làm màu làm mè cái ***g gì.
Tôi nhanh nhẹn giúp anh cởi quần áo, chỉ chừa có quần lót rồi bao anh vào chăn. Chạy ra lục lọi, tìm được cái nẹp lần trước anh dỡ xuống giữa chừng, tôi liền đi qua kiên quyết buộc lại, bảo anh không được lộn xộn rồi mới đi lấy nước ấm.
Tôi xả nước ấm vào chậu, ném khăn tắm vào rồi tới giường xốc chăn, giúp Tiết Đồng lau người.
Lau mặt trước, râu chắc hẳn sáng nay chưa cạo, giờ đã dài ra không ít, cọ đau cả tay. Rồi đến cổ, ngực, bụng, đùi… Mấy cái là lau xong xuôi. Dù sao trước đây tôi cũng đã từng chăm sóc người bệnh, cũng chẳng có gì áp lực.
Chẳng qua, trước mắt tôi rõ ràng chỉ là thân thể một người đàn ông trung niên, vậy mà chm tôi sao lại hăng hái thế, nó hưng phấn đứng lên, lấy hành động để thể hiện sự tồn tại của mình. Cái con chm này, tôi sờ bà xã thì chẳng thấy lên, đi gọi gái thì giả bộ ngủ, nghe tên đàn ông khác kêu làm chết tôi đi cũng chẳng thấy phản ứng gì, nhưng sao mà vừa đụng tới thân thể Tiết Đồng, nó lại hưng phấn đứng ngay lên vậy chứ?
Tiết Đồng nhìn thấy một khối nổi lên trên quần tôi, cười thật là… mê người. Rõ ràng cũng từng thấy thằng ranh kia cười với mình như vậy, tôi chỉ thấy thật là kì dị, nhưng Tiết Đồng cười như vậy, sao tôi lại cảm thấy như có con chuột nhỏ cứ cào cào trong lòng chứ?
Tôi vội ném khăn vào chậu định rời đi, Tiết Đồng lại nói: “Anh đừng có lau có một nửa thế chứ, trong quần lót cũng phải lau nữa.”
Tôi không biết là đang vui sướng hay xấu hổ, dù trên mặt biểu hiện như không muốn, trong lòng lại không ngừng nghĩ: “Đem lột quần anh ấy xuống, nhanh lột ra, lột ra…”
Chắc lúc lột quần Tiết Đồng ra mắt tôi phải phát sáng xanh lè, lúc cởi anh cũng rất phối hợp nâng hông lên một chút, tôi… tôi vô cùng bỉ ổi cứ nghĩ muốn cho chm mình thân thiết với hoa cúc của anh.
Anh ấy là người bệnh, anh ấy là người bệnh, anh ấy là người bệnh…
Tôi trong lòng tự thôi miên, đưa tay cầm khăn đến lau phía trước cho anh.
Thật vất vả mới lau xong phần xung quanh chm, anh anh anh, vậy mà mở chân muốn tôi lau cả phía dưới. Ây dà, đây là quyến rũ mà người ta vẫn nói đấy sao? Nếu hiện tại một cô gái xinh đẹp làm như vậy, có lẽ sẽ mê đảo hết thảy đàn ông, nhưng là Tiết Đồng làm… lại khiến tôi mê đảo.
Thật ra, chúng tôi cùng nhau hơn bốn năm, lúc nào làm cũng là Tiết Đồng bắt đầu trước, anh giúp tôi cắn cắn trước rồi mới chậm rãi đưa chm tôi cùng hoa cúc của anh tới thân thân thiết, nhưng tôi chưa từng chủ động bao giờ.
Hôm nay nhìn Tiết Đồng thế này, tôi vậy nhưng lại muốn đè ngã anh ra mà làm.
Còn may có điều hòa, trong phòng đã ấm lên không ít, nếu không Tiết Đồng như vậy nhất định sẽ bị cảm mất. Điều hòa của tôi vốn không có chức năng sưởi nhưng mùa đông năm đó Tiết Đồng đến chỗ tôi, anh lấy lí do mùa đông làm không thoải mái giúp tôi đổi điều hòa, giờ đúng là thoải mái hơn.
Khăn tắm không biết đã bị tôi ném qua một bên bao lâu rồi, tay tôi trực tiếp ấn lên hoa cúc của anh, dang rộng chân anh hơn nữa, nửa đè lên người anh. Chm bên anh cũng đứng lên, anh liền dùng tay phải cởi quần cho tôi, đưa hai đứa em của chúng tôi lại gần giao lưu chút. Gỡ tay anh ra, tôi chọc này… hoàn toàn không vào được…
Không bao, không trơn, anh cũng không phải phụ nữ, đương nhiên không vào được rồi.
Tiết Đồng lấy ở ngăn kéo tủ đầu giường ra một lọ KY đưa tôi, nói: “Ngốc, anh phải lấy ngón tay mở rộng chỗ đó của tôi ra trước.”
“Ngón tay… mở ra… Chẳng lẽ, muốn tôi chọc ngón tay vào chỗ đó?” Tôi cầm KY trên tay, ngây ngốc hỏi.
Anh bất đắc dĩ gật gật đầu nói: “Chúng ta đã ở cùng lâu như vậy, thế mà anh cả thường thức như vậy cũng chẳng có.”
“Thì anh đã nói với tôi bao giờ đâu.”
“Được rồi, là tôi sai, anh lại đây, để tôi dạy cho.” Tiết Đồng nhìn tôi, một bộ như vừa bị tôi đánh không bằng.
Tôi định vói ngón tay vào, nhưng tự dưng lại nghĩ, cái đó với khám hậu môn thì có gì khác nhau? Giờ tôi ngay cả bao tay cũng không đeo lại đem vói tay vào phía sau của một người đàn ông, thật là ghê quá. Là một thầy thuốc, chút sạch sẽ ấy tôi vẫn phải có.
“Vói ngón tay vào đây thì ghê lắm, nhỡ có ct thì sao?” Tôi xấu hổ hỏi Tiết Đồng.
Tiết Đồng gân xanh nổi rần rần nhìn chằm chằm tôi nói: “Mẹ nó, thế bình thường đem chm nhét vào sao anh không nghĩ đến chuyện này?”
“Aish… Thực ra tôi vẫn luôn nghĩ đến.”
Tiết Đồng đẩy tôi ra, nhảy khỏi giường đi phòng sách ngủ. Tôi gõ cửa anh cũng không mở, sau đó, anh có mở nhưng lại vào phòng ngủ rồi khóa tôi bên ngoài. Tôi chỉ có thể tự làm trên giường nhỏ trong phòng sách, nhắm mắt lại, tưởng tượng đang cùng mỹ nữ XX, lại thấy làm sao vẫn thiêu thiếu, nhưng vừa nghĩ đến Tiết Đồng là đã bắn ra.
Xem ra, tôi quả nhiên đã hoàn toàn trở thành một nam đồng chí rồi.
Được rồi, tôi không biết, thế nhưng vẫn còn có internet cơ mà, tôi mặc quần áo mở máy tính lên mạng ngay, bắt đầu tìm hiểu tất cả về nam đồng chí.
Vì vậy… Tôi mở rộng tầm mắt rồi.
Thì ra nam đồng chí lúc làm phải như vậy như vậy rồi còn như vậy nữa, thật là không tra không biết, tra cái là bị dọa nhảy dựng. Làm cùng một người đàn ông làm đến bốn năm rồi mới phát hiện ra mình cũng đã thành nam đồng chí, năng lực tiếp thu của tôi quả là rất mạnh đó.
Chịu đựng đến tận nửa đêm, xem xong một đống phim kia xong tôi rốt cuộc mệt quá mới đi ngủ. Đêm nằm mơ, tất cả diễn viên vừa xem lúc trước biến hết thành tôi với Tiết Đồng.
Có điều… đợi đến lúc tỉnh dậy, nghĩ lại mới phát hiện ra, tôi làm sao còn mơ thấy mình ở phía dưới nữa chứ? Rõ ràng tôi ở phía trên vẫn luôn tốt lắm mà, làm sao còn mơ kì cục vậy? Chẳng lẽ bản năng của tôi muốn anh đè mình í hả?
Hôm sau, tôi dậy thật sớm, làm một đống đồ ăn sáng cho Tiết Đồng, vừa lúc đang định ăn thì nhóc Tô Nam tới, nó như quỷ đói ăn điên cuồng, ăn được kha khá mới nói: “Ba, tối qua ba ra ngoài làm loạn bị chú Tiết bắt được, có phải không?”
“Làm sao con biết?”
“Hôm qua chú ấy gọi cho mẹ, con nghe trộm được, đúng rồi, ba ơi, “gọi gái” (1) là cái gì?”
Mặt tôi đen hơn phân nửa, nghĩ làm sao gạt Tô Nam, Tiết Đồng tay phải cầm bát húp phát hết luôn bát cháo, nói: “Gọi gái chính là đi chơi gái(1) ấy, hiểu chưa? A Đình, cho tôi thêm cháo đi.”
Tôi thật muốn hất cả nồi cháo lên mặt anh ta, nào có ai lại đi trực tiếp nói với trẻ con mấy chuyện này? Tô Nam nhà tôi mới có bảy tuổi, bảy tuổi đó, nó vẫn còn là nụ hoa tương lại của tổ quốc đó?
Tô Nam ăn uống no nê xong chuẩn bị đi học, trước khi đi còn dặn tôi: “Ba, nhớ tối mai phải đi họp phụ huynh đấy, còn nữa, không được nói cho mẹ đâu, nếu không con xui mẹ chuyện ba ra ngoài chơi gái đấy nhé.”
Thôi, giờ đến thằng ranh thối này cũng uy hiếp tôi, là học Tiết Đồng đi.
Tô Nam đi rồi, tôi nhìn khuôn mặt lạnh tanh của Tiết Đồng mới cười gượng bảo: “Tối qua tôi không chơi được mà…”
Tiết Đồng vừa ăn bánh hành tôi chiên, vừa khinh bỉ nhìn tôi: “Hừ, nếu anh mà chơi được thật, tối qua tôi đã băm (2) nát chm anh ra rồi.”
Tôi cảm thấy bụng dưới hơi bị căng thẳng, đột nhiên nghĩ đến nguyên nhân chm mình hôm qua làm sao cũng không cương được, thì ra nó cũng biết hậu quả nếu làm như vậy, xem ra chm tôi còn thông minh hơn cả tôi ấy chứ.
(1) “Gọi gái” QT là “叫小姐” – “gọi tiểu thư”. “Chơi gái” QT là “嫖 X” – “phiêu X”