Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Eothur Phiêu Lưu Ký
  3. Quyển 4 - Kẻ Bảo Vệ Những Giấc Mơ-Chương 105 : Ngày Thứ Hai (3)
Trước /146 Sau

Eothur Phiêu Lưu Ký

Quyển 4 - Kẻ Bảo Vệ Những Giấc Mơ-Chương 105 : Ngày Thứ Hai (3)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Vài người Beornings chặn cổng nảy ra một ý tưởng trong đầu. Thông qua mấy lỗ hổng trên cánh cửa bảo vệ. Họ nhét mấy ngọn giáo của mình ra bên ngoài, chĩa mũi giáo thẳng vào kẻ thù. Trong nháy mắt, thêm một đợt tấn công của chúng đánh vào làm chiếc cổng rung động dữ dội, chính giữa cổng thì có những mảnh gỗ vụn bị mẻ ra. Và e rằng chỉ cần thêm hai đến ba đợt va chạm nữa, cái đầu của xe công thành sẽ đâm xuyên qua được cổng thị trấn của họ rồi lũ Orc sẽ tràn vào mà không để một ai còn sống sót.

Về mũi giáo của người Beornings. Khi họ thọt ra một cách bất ngờ. Làm cho những tên đẩy xe đứng gần không kịp thời phanh hay bị chiếc xe, người sau kéo lên. Kết cả tự mình dùng lực làm hại đến mình. Bị đâm chết tại chỗ. Một vài mũi giáo cũng bị gãy theo do lực phản khá lớn.

“ Ném chúng xuống ! Phá hủy thứ đó đi. “

Ba chiếc bình gốm chứa “ Hỏa dầu “ được ném một cách thật là chính xác. Dính vào chiếc xe công thành bên dưới. Trên tháp canh, người Woodmen thì dùng mũi tên lửa bắn hạ vào nó. Làm cho chiếc xe bùng cháy một cách nóng bỏng. Còn các tên Orc xung quanh cũng bị tiêu diệt hỏa thiêu theo chiếc xe.

Trơ mắt nhìn thứ vũ khí của quân mình bị thiêu rụi. Chẳng có tên Orc nào đừng đằng sau lại can đảm, gan lỳ dám chạy tới dùng nó phá cổng. Hay kéo nó ra khỏi nơi này. Có phá và cứu được hay không thì chúng không chắc, song làm như vậy có tự sát không. Chúng chắc chắn 100 phần trăm, nên vẻ mặt chúng “ Tao đâu có ngu “. Mặc kệ lời la hét của bọn sĩ quan.

...

Phía Bắc, tên chỉ huy loài Orc đứng trên thung lũng nheo mắt lại nhìn cái thị trấn, hay chính xác gọi là “ cục xương “ khó gặm. Tuy nhiên, mặc cho kế hoạch của mình thất bại, nhưng mặt của hắn ta vẫn trông rất là bình thản như đầu cuộc chiến cho tới bây giờ. Hắn liếm nhẹ bờ môi phía trên nói chuyện một cách vui vẻ.

“ Cho rút lui đi,... “

“ Thưa ngài,... “

“ Ta là chỉ huy hay ngươi là ? “

“ Ngài,... “ Tên kia run sợ cúi cả người xuống áp sát mặt cỏ.

“ Mau kêu hai thằng Troll phát tín hiệu rút quân. “

“ Vâng thưa ngài,... “

...

“ Đùng,... đùng,... “ Bọn Orc ngoáy đầu nhìn về đằng sau. Tai của chúng thì dỏng lên để lắng nghe. Khi hiểu được mệnh lệnh chúng liền rời khỏi chiến trường như là một dòng thủy triều đang rút khỏi mặt đất. Để lại những khuôn mặt mệt mỏi, u buồn, đuối sức,... gục ngã xuống sàn gỗ.

Nhiều người thì đi cà nhắc, lê bước tới bên cạnh những cái xác của người bạn hữu, người thân trong gia đình. Họ cúi đầu trầm mặc không gào thét hay cất một tiếng động gì cả. Đầu đụng đầu, những giọt nước mắt câm nín rơi lấm tấm trên đôi má dính đầy máu, đầy vết bẩn thỉu. Từ đó, nó nhễ nhại rớt xuống những khuôn mặt xanh xao, tím nhợt, và tê tái không còn một chút huyết.

Grimbeorn từ trạng thái gấu trở lại người. Ông ngước đầu nhìn con trai mình cùng với Pollay, Gron, Brain đang theo dõi kẻ thù xa xôi ngoài kia. Cảm thấy thiếu người nào đó, ông ngoảnh đầu tìm kiếm một vòng.

Ôi chao ơi ! Anh ta đã ngã xuống ! Người anh em không cùng giống loài, huyết thống ! Grimbeorn quấn chiếc khăn quanh người, ông đi từng bước chậm rãi. Những người Woodmen đang bao phủ liền nhường lối cho ông.

Ở giữa, người thủ lĩnh tộc Woodmen đã nhắm mắt lại bình yên ra đi. Đôi tay của ông vẫn còn nắm chặt cây cung bên người, không chịu để nó rời xa nửa bước. Một tinh thần chiến đấu không bao giờ có thể dập tắt.

“ Vĩnh biệt người anh em. Hãy yên nghỉ đi,... “

Phía Nam kẻ thù cũng nghe theo lệnh mà rút quân đi. Eothur cho cái cơ thể uể oải, tê nhức ngồi xuống dựa người lên tường rào. Làn môi hắn bị nứt nẻ, cổ họng thì khô ráo. Toàn thân ướt đẫm mồ hồi từ trên đầu cho tới phần thân. Hắn nhắm mắt mình lại, hít thở thật là đều đặn. Thanh AngaNim vẫn chưa được trở vào bao, nó nằm bên cạnh hắn với ánh sáng đang tắt dần.

“ Mình chưa thể nghỉ ngơi được. “ Đầu Eothur hiện lên một ý nghĩ, không được để mọi người nhìn thấy mình yếu ớt, lung lay hay ngủ tại chỗ này. Nếu không ý chí của mọi người sẽ bị rung động theo. Hắn chống kiếm để đứng dậy, đi tới bên cạnh những người đàn ông dũng cảm đã chiến đấu hết mình. Qua mỗi người, hắn đều vỗ lên vai của họ.

“ Làm tốt lắm,... tốt lắm,... cậu ổn không ? “ Eothur ân cần hỏi thăm từng người một. Và ai nấy đều gượng người đứng thẳng, mạnh mẽ trả lời.

“ Tôi không sao, thưa ngài. “

...

Ba tiếng đồng sau, công việc dọn dẹp được tổ chức. Cổng thị trấn phía Nam được gia cố, sửa chữa lại. Lần này họ khóa chặt nó luôn bằng cách đóng lên thêm hai lớp gỗ chắn ngang. Bao phủ lên bề mặt bị thủng lỗ. Nối liền nó với tường rào trở thành làm một.

Số lượng đồ đạc trang bị được gom lại vào một chỗ và kiểm kê kỹ càng lại. Radagast và phụ nữ được cho thoát khỏi hầm trú ẩn, thực thi nhiệm vụ băng bó người bị thương.

“ Với tình hình này, làm sao ta có thể chống chọi được thêm một đợt tấn công nữa. “ Gron cáu gắt ném mạnh cây rìu ngắn vào bờ tường. Nơi được treo lên một tấm khiên gỗ, và cây rìu của cậu trúng thẳng trọng tâm có nút sắt của nó.

“ Không chống đỡ thì chúng ta làm gì được. “ Pollay ngồi gần đó cất tiếng. Ông cũng hoàn toàn chịu thua trước tình thế nguy cấp này. Họ đã đoán trước được sự tàn khốc của cuộc chiến công phòng, nhưng giờ chẳng có thể làm gì được. Vì cho dù đánh lui bọn chúng bao nhiêu lần, họ vẫn đang nằm trong thế bị động. Chúng bao vây, muốn làm gì thì làm. Muốn đánh thì đánh. Muốn nghỉ thì nghỉ.

“ Hy vọng duy nhất của chúng ta là tộc Elves. “ Bootbeorn cũng có mặt tại nơi này. Ông khiến Pollay, Gron, Brain ngán ngẫm quay mặt đi chỗ khác.

“ Eothur, cậu không muốn nói gì sao ? “ Pollay nhìn qua Eothur, đang đứng khoanh tay dựa vào cột nghĩ gì đó. Rồi mím chặt môi khoảng vài giây mới chịu mở miệng.

“ Rút lui là một kế sách hoàn hảo. Chúng vừa có thể bảo tồn được một số lực lượng. Lại dựa vào thời gian, số lần để hao mòn chúng ta từng một chút một chút. Trong khi chúng ta mòn mỏi chờ đợi, thì chúng muốn tấn công lúc nào thì tấn. Nghỉ lúc nào thì nghỉ. Và rồi quân ta sẽ tự động mất hết tinh thần, sụp đổ hoàn toàn trước một cuộc tấn công ngày càng yếu dần.

Thật ra, chúng ta phòng thủ không có nghĩa là chúng ta không tổn hại được chúng. Nếu nhìn kỹ, số lượng quân phía Nam đã chết gần một nửa. Số phía bắc thì chúng ta không biết,... nhưng tôi tin chúng cũng bị thương nặng,... “ Ai ngồi ở đấy đều nghe Eothur lải nhãi vài từ đầu là hiểu được hắn có ý gì. Họ hụt hẫng,... vì phải tiếp tục cố gắng chờ đợi,... Hazz.

“ Anh bạn Rohan cũng,... “ Gron lẩm bẩm vừa lắc đầu nhẹ.

“ ..., Chúng có thể nghỉ ngơi. Ta phòng thủ nhưng,... đâu có nghĩa là chúng ta không tấn công được. Chúng ta đang có một lực lượng tấn công nhanh hoàn hảo,...“

“ Khoan,... anh vừa nói cái gì ?! “ Gron và tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn Eothur chằm chằm trở lại. Pollay cất tiếng suýt xoa,... Bootbeorn thì nhíu mày, Gron ngẩn ngơ há hóc mồm mình,... Brain căng tròn mắt vì có hứng thú.

“ Chúng ta,... có thể,... tấn công chúng. “ Eothur thốt ra từng chữ một với cái vẻ mặt điềm tĩnh, và ánh mắt lạnh buốt chứa đầy trí tuệ. Hắn còn khiến nguyên cả một không gian trong căn phòng trở nên im lặng, chỉ có tiếng hơi thở của người với người. Thi thoảng là tiếng động từ bên ngoài vọng vào trong,...

“ Chà,... tôi thích đấy. Nhưng kế hoạch là gì ? “ Gron nhún vai hỏi.

“ Đêm nay chắc chắn,... “

“ Cái gì thế kia ?! Nhìn kìa,... ?! “ Tiếng la hét om sòm bên ngoài căn phòng làm Eothur lẫn mọi người cảnh giác. Họ nhanh chóng bước ra, theo những ánh mắt và cái chỉ tay nhìn lên trời cao.

Tại bầu trời phía bắc cao chót vót kia. Ngay giữa những ánh sáng màu vàng và những đám mây màu trắng. Xuất hiện trong mắt Eothur là những cái đốm đen nhỏ bé đang di động với tốc độ khá nhanh. Khi chúng gộp lại, trông như là những đám mây đen đang mang theo những cơn giông tố vào bão chớp sắp tới thị trấn. Nếu thế thì là thật tuyệt vời, nhưng đây không phải. Hắn có thể chắc chắn.

Để nhìn cho rõ hơn, Eothur chạy bứt tốc hết sức mình. Hắn nhảy qua những chướng ngại vật, và leo lên tòa tháp canh. Ở đây mọi thứ đã hiện hình.

Lấy một tay che tạm ánh mặt trời chói lóa. Eothur cuối cùng phát hiện đó là gì ? Không,... phải hỏi chúng là gì ? Có lẽ,... là,... những con dơi,... hút máu. Ngay cả hắn cũng chưa bao giờ gặp lũ này bao giờ cả, chỉ mới thông qua những câu chuyện kể. Và cuộc chiến gần đây nhất có sự góp mặt của chúng là trận đánh năm cánh quân.

Eothur vung mạnh cùi chỏ mình thẳng tâm cái chuông nhỏ nằm bên cạnh. Hắn cúi đầu ra hô lớn khuyên tất cả mọi người. “ Núp đi,... tránh đi,... kẻ thù tới !!! “. Lũ dơi khát máu như đã phát hiện được đối tượng mình cần xử lý đang hoảng loạn. Nguyên cả đàn liền tăng thêm tốc độ bay, vượt qua những đám mây khác và sà xuống.

Mọi người bên dưới cũng nhận ra được cái “ đám mây đen “ không có hảo ý một chút nào cả. Họ thi nhau bỏ chạy tìm những chổ ẩn núp, che dấu. Chỉ cần có thể trốn tránh, là chúng không thể làm gì được cả. Dù sao bọn này chỉ thích hợp dùng để quấy rối, hoặc do thám. Chứ khả năng gây sát thương khá yếu.

Nhiều người Woodmen chưa chịu bỏ trốn. Họ đứng thành hàng với mục đích tấn công đám dơi. Đợi khi chúng tới gần, những mũi tên bay thẳng đối diện và làm cả bầy rớt lẻ tẻ vài con như chúng đang thải,... phân.

Giống như bọn sói Wargs, lũ dơi hút máu đã được loài Orc huấn luyện làm sao để có thể giữ được những bản tính hung hăng, dữ dằn và nguy hiểm mà vẫn có thể phục vụ được chúng. Vì thế, cuộc phản kích của họ không làm bọn dơi sợ hãi mà càng kích thích thêm.

Bọn chúng bắt đầu tách riêng ra từng con một. Bay đủ hướng tùm lum, lộn xộn, không theo bất kỳ một trật tự cụ thể. Cũng nhờ đến điều này, chúng trở thành những mục tiêu khó bị bắn trúng bởi các mũi tên. Như đám ruồi nhặng, muỗi luôn gây khó chịu cho con người.

Cả một thị trấn tồi tàn nay còn bị đám dơi đen bao trùm mọi thứ. Chúng còn che kín cả khắp bầu trời quang đãng phía trên. Từng con một bắt đầu sà xuống quậy phá và tấn công tất cả những gì chúng gặp được. Từ một con chó, đến một cái vật vô tri vô giác như xô nước chúng cũng quắp lên cao rồi thả xuống.

Gron không tìm được một chổ ở ẩn đẹp. Cậu ta buộc phải chạy vòng quanh cả thị trấn. Tay chân thì quơ lên mọi hướng để xua đuổi đám dơi phá phách chết tiệt này. Và rồi cậu vấp phải một cục đá ngã lăn xuống đất. “ Nếu như,... “ Trước mặt cậu bỗng nhiên hiện lên một cái chảo đen thui đen thủi. Bất động vài giây,... cậu nhận ra nó là một thứ hoàn hảo.

Cầm trên tay cây chảo. Cậu đứng thẳng người dậy và thở ra một làn hơi nhẹ nhõm. “ Tới đây nào. “ Dù mắt đang nhắm nghiền ngẫm, nhưng động tĩnh của lũ dơi vẫn lộ rõ trong thích giác của cậu.

“ Beng,... “ Một con dơi bay ngang qua bị cậu giơ chảo chặn giữa đường. Khuôn mặt nó gần như có thể in lên được mặt chảo,... sống động hơn cả những tầm hình chụp bằng máy ảnh thời hiện đại.

“ Beng,... Beng,... Beng,... “ Ba con dơi bay tới như là những quả bóng Tenins được phát tự động. Ngay lập tức, cậu vung cây chảo như nó là một cây vợt hiện đại. Đánh bay liên hồi ba con đi thật xa.

...

“ Dơi Hư,… !!! “ Radagast bực bội trong khi vén hai ống tay áo của mình lên cao. Sau đó, Ông giữ thật chặt cây trượng làm bằng rễ cây, dùng sức đập bên trái, đánh qua bên phải, khi thì nhảy lên cao đập xuống,… Lũ dơi đen hút máu vẫn cứ như vậy chẳng sợ hãi gì mà bay loanh quanh, sà xuống bên cạnh.

Có con còn ăn cắp chiếc mũ màu nâu quý báu của Radagast. Đem thả giữa không trung, nó xoay tròn vài vòng,… từ từ rớt xuống theo hình xoắn ốc và đáp đất tại một chuồng heo dơ bẩn và hôi hám. Tuy cái chuồng đã bị thiêu rụi, nhưng dấu tích kinh khủng, ghê gớm của nó vẫn còn đấy. Bằng chứng là lúc đứng bên cạnh, bạn sẽ nghe được cái mùi thơm phưng phức,… của,... đám phân vài tháng chưa dọn dẹp. Thật là nồng nặc đến nỗi không gì trên thế giới phê bằng.

Từ căn nhà “ y tế “ tạm thời, Radagast chứng kiến bằng mắt mình khi chiếc mũ trôi nỗi giữa không khí. Ban đầu vị phù thủy nâu còn khá vui tươi, bớt giận. Nhưng khi nhớ lại,… thứ nó đáp xuống là ở đâu. Khuôn mặt ông nay tức giận đỏ hồng thì tiếp tục tăng thêm nhiệt độ. Nếu có một trái trứng rớt xuống đầu ông, bảo đảm món ốp la sẽ được hoàn tất trong giây lát.

“ A,… a,… a,… “ Radagast rú lên với nỗi đắng cay, căm phẫn bộc lộ một cách rõ rệt.

Quảng cáo
Trước /146 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Trước Khi Chết Phải Biết Tình Yêu Là Gì

Copyright © 2022 - MTruyện.net