Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Gả Cho Anh Trai Thực Vật Của Nam Chính
  3. Chương 6
Trước /21 Sau

Gả Cho Anh Trai Thực Vật Của Nam Chính

Chương 6

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 07: Chị dâu

Sau khi xử lý tốt mấy chuyện lộn xộn phía sau, chuyện thứ nhất Ninh Thu Thu làm chính là đến phòng Triển Thanh Việt nhìn xem bùa bình an lần trước cô đặt ở bên cạnh hắn thế nào.

Địa điểm hoạt động của Triển Thanh Việt chỉ có trên giường cùng xe lăn. Ra ngoài hóng mát xong, người giúp việc thu xếp đưa hắn trở về giường, treo bình nước, không biết lại muốn truyền loại chất lỏng gì.

Lớp trang điểm trên mặt Triển Thanh Việt đã được rửa sạch, lộ ra dáng vẻ lúc đầu nhìn thuận mắt hơn nhiều, Ninh Thu Thu kìm lòng không được nhìn nhiều thêm mấy lần.

Kỳ thật cô là nhan khống. Nếu như dáng vẻ Triển Thanh Việt không đẹp, coi như đối phương là cái thể chất Thiên Linh Căn tuyệt thế gì đó, cô cũng sẽ không vui vẻ gả cho hắn như thế.

Trong cái thế giới chỉ quan tâm đến ngoại hình này cần phải thực tế vậy đó.

Nghĩ đến trước kia lúc Triển Thanh Việt chưa biến thành người thực vật, khẳng định cũng là bạch mã hoàng tử trong lòng vô số thiếu nữ, thị trường tuyệt đối không chênh lệch so với nam chính.

"Một màn ngoài ý muốn này khẳng định làm không ít giấc mộng thiếu nữ vỡ nát đi." Ninh Thu Thu trong lòng suy nghĩ. Chẳng qua nếu như không phải có cái sự kiện ngoài ý muốn này, dạng người ưu tú như Triển Thanh Việt cũng không tới phiên cô a.

Thưởng thức đủ giá trị nhan sắc của người đàn ông nhà mình, Ninh Thu Thu vuốt phẳng bùa bình an dưới gối hắn. Triển lão gia nói với cô camera trong phòng về sau đều sẽ đóng lại, coi như là tôn trọng hai người bọn họ, đương nhiên trong đó càng nhiều hơn chính là tôn trọng Ninh Thu Thu, cho nên Ninh Thu Thu không cần lo lắng mọi cử động của mình bị giám thị.

Bùa bình an vẫn còn giấu ở dưới gối, cũng không có dấu vết bị động vào. Cũng không biết là bọn họ không phát hiện, hay là phát hiện nhưng không động đến nó.

Bất quá điều khiến Ninh Thu Thu thất vọng vô cùng chính là bùa này dưỡng thất bại, đã trở thành một tờ giấy lộn không hơn không kém.

"..." Ninh Thu Thu cầm tờ giấy vụn kia, trong lúc nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.

Thời gian dưỡng bùa có cái dài cái ngắn, nếu như trong lúc dưỡng xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, tấm bùa này liền bị phế bỏ. Có đôi khi dù không có cái gì ngoài ý muốn, bùa cũng bị dưỡng hỏng.

Cô tại thời điểm còn ở tu chân giới từng thấy có một vẽ phù sư dốc hết tâm huyết, tiêu hết linh lực vẽ một tấm bùa, xem nó như bảo bối mà che chở dưỡng trong phù trận, trông coi bảy ngày bảy đêm, cả quãng thời gian đều không xuất hiện cái gì ngoài ý muốn. Kết quả thời điểm lấy ra bùa lại phát nổ, thành một tờ giấy vệ sinh. Tổng kết nguyên nhân, chỉ có thể nói là vận khí không tốt.

Đương nhiên ở Tu Chân giới, tiền là vạn năng. Có tiền liền có thể chọn được địa phương linh khí dư thừa, dùng thứ tốt dựng dưỡng phù trận. Những cái này đều có thể nâng cao xác suất thành công, thậm chí có thể đổi mệnh.

Thế nhưng loại bùa bình an này trong Tu Chân giới là bùa cấp thấp nhất, tùy tiện một người hiểu sơ sơ phù văn đến vẽ cũng có thể dưỡng tốt, chưa từng xuất hiện loại tình huống dưỡng hỏng giống như vậy. Huống chi Ninh Thu Thu là vẽ bùa sư cấp bậc cao thủ.

Chẳng lẽ thật cùng tu vi của bản thân có quan hệ? Nhưng thế giới này căn bản không có cách nào tu luyện a, Ninh Thu Thu đã thử qua nhiều lần đều không được.

Kết quả này làm cô khó mà tiếp nhận. Ninh Thu Thu ngồi trên giường mềm mại, nhìn mỹ nam đang ngủ say, chẳng lẽ thật sự phải hủy hôn?

Bùa dưỡng hỏng đại biểu cái thể chất phù đỉnh của Triển Thanh Việt có tác dụng, vấn đề xuất hiện là ở trên người vẽ phù sư cô.

Chẳng lẽ nguyên nhân là về số lượng?

Có khả năng! Dù sao nơi này cùng Tu Chân giới khác biệt, cũng không thể dùng quan niệm ở thế giới kia để cân nhắc thế giới này. Cô lần này vẽ ra rất nhiều bùa, không bằng đều lấy ra dưỡng thử một chút! Dù sao cô cũng đã gả vào nhà, có thể từ từ nuôi.

Nghĩ tới đây, Ninh Thu Thu hồi sinh đầy máu ngay tại chỗ, chạy về phòng mình lấy hộp đựng bùa đưa sang phòng Triển Thanh Việt. Cô ở khe giữa vỏ gối, vỏ chăn mền, dưới đáy ga giường, những địa phương không dễ bị người ta lật ra đều dán, nhìn qua giống như trấn tà. Nếu không cẩn thận bị phát hiện, Triển lão gia không chừng sẽ nghĩ, Ninh Thu Thu hẳn là xem cháu trai mình thành cương thi hoặc tà ma gì đó mới muốn dùng nhiều lá bùa như vậy trấn trụ hắn.

Vỏ chăn, ga giường của Triển Thanh Việt cố định một tháng đổi một lần. Lần này vì nghênh đón cô đến, đồ dùng trên giường hắn đều đổi mới một lượt. Mặc dù không có khoa trương đổi toàn bộ thành màu đỏ thẫm, nhưng nhìn ra được đều là đồ mới, không có lấy một nếp nhăn, phía trên đệm chăn còn lưu lại mùi thơm sảng khoái do được phơi nắng.

Cho nên trong thời gian ngắn hẳn là không có nguy hiểm. Người giúp việc sẽ không có việc gì cũng đi lật ga giường, đổi vỏ chăn của hắn. Cô chỉ cần trước hôm thay chăn gối đem những thứ này thu về là được.

Ninh Thu Thu vỗ tay ra tiếng, hoàn mỹ!

Buổi tối, Triển lão gia tử bày một bữa tiệc nhỏ, gọi cả Triển Thanh Viễn về, đồng thời dặn dò hắn mang theo bạn gái, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm cũng coi như là "người một nhà".

Triển gia ngoại trừ Triển lão gia cùng anh em Triển Thanh Viễn cũng không còn ai khác. Trong tiểu thuyết có đề cập qua, ba Triển sau khi để Triển Thanh Việt tiếp nhận sự nghiệp trong nhà không lâu liền qua đời, mẹ Triển sau đó đi bước nữa, cũng không được người Triển gia chào đón. Cho nên nói là bữa tiệc hào môn thế gia Triển gia, kỳ thật cũng chỉ có 4 người ngồi cùng một chỗ.

-- còn có một người đang nằm.

Triển lão gia là người có tư tưởng rất tiến bộ. Bình thường những người già quan niệm bảo thủ, hay xem trọng vấn đề môn đăng hộ đối, lại thêm Triển gia là thế gia thương nghiệp, chuyện hôn nhân rất dễ bị xem như lợi ích mà tính toán, chuyện thông gia hợp tác gì đó cũng chẳng hiếm lạ gì. Thế nhưng Triển lão gia ở phương diện này hoàn toàn không có ý kiến. Nữ chính xuất thân không tính là tốt nhưng thái độ đối đãi của ông với nữ chính cùng Ninh Thu Thu đều giống nhau.

Ông hôm nay tâm tình rất tốt rất hào hứng, mới vừa vào bàn liền hướng Triển Thanh Viễn nói: "Nâng ly vì chị dâu cháu cùng Vi Lương. Chúng ta người một nhà cạn chén."

Xưng hô chị dâu này rõ ràng làm Triển Thanh Viễn chấn động, nguyên bản tay đang rót rượu cho Triển lão gia bỗng run một cái, kém chút đổ rượu ra bàn.

Một lát sau, hắn mới tiêu hóa được hai chữ này, nâng mắt nhìn Ninh Thu Thu, nói: "Được."

Nam chính nữ chính đều gọi cô là chị dâu, Ninh Thu Thu nội tâm thoải mái vô cùng. Kịch bản phát triển thế này rõ ràng so với chuyện nữ chính nữ phụ cùng tranh một tên đàn ông thú vị hơn nhiều.

Triển Thanh Viễn rót xong rượu cho ông nội liền quay qua rót cho Ninh Thu Thu. Chờ hắn rót đầy chén rượu trước mặt Ninh Thu Thu, Ninh Thu Thu mới tủm tỉm từ trong túi lấy ra hồng bao trước đó đã chuẩn bị xong, đưa tới trước mặt Triển Thanh Viễn: "Một chút lòng thành, mong em không ghét bỏ."

Triển Thanh Viễn: "..."

Cô gái nhỏ ngày xưa đuổi theo sau lưng hắn, đột nhiên thành chị dâu, đây quả thực là tình tiết chỉ xuất hiện trong phim truyền hình ... Triển Thanh Viễn khóe miệng giật một cái. Thế nhưng ở trước mặt lão gia tử hắn không dám lỗ mãng, đành tiếp nhận hồng bao, nói: "Cảm ơn chị dâu."

"Không cần cám ơn" - Ninh Thu Thu cười híp mắt nói, lại đem một cái hồng bao khác đưa cho Quý Vi Lương, "Đây là cho em dâu tương lai, Quý tiểu thư so với trước kia đúng là càng xinh đẹp hơn nha."

"Cảm ơn" - Quý Vi Lương cũng không giống loại hình nam chính cao lãnh kia, ở trước mặt Triển lão gia biểu hiện rất tốt, diễn trò rất đủ, cho nên cũng tiếp nhận hồng bao, tán dương Ninh Thu Thu - "Chị dâu mới là xinh đẹp."

"Thật sao, cảm ơn em nha."

Quý Vi Lương: "..."

Thật là không biết khiêm tốn.

Triển lão gia cũng không có chú ý tới sóng ngầm phun trào giữa bọn họ, chờ Triển Thanh Viễn đem tất cả ly rượu rót đầy, mọi người cùng uống một chén. Ông ngồi xuống, vui tươi hớn hở nói: "Nhà chúng ta đã lâu không náo nhiệt như vậy, từ khi cha cháu qua đời vẫn đều vắng ngắt. Về sau xảy ra chuyện của Thanh Việt, lão già ta cùng Thanh Viễn đều đã quên hai chữ náo nhiệt viết thế nào."

Ninh Thu Thu khéo miệng, biết ý tiếp lời nói: "Về sau ông nội liền muốn quên hai chữ vắng lặng viết thế nào."

Triển lão gia quả nhiên bị lời này dỗ đến mặt mày hớn hở.

Triển Thanh Viễn cũng nói: "Cháu cùng Vi Lương cũng sẽ thường xuyên về thăm ông."

"Tốt, tốt, " - Triển lão gia tử nhẹ gật đầu, còn hỏi - "Vừa rồi nghe các cháu nói chuyện, Thu Thu cùng Vi Lương trước đó có quen biết?"

Bàn tay Ninh Thu Thu đang gắp thức ăn dừng lại, nhìn về phía Quý Vi Lương, phát hiện đối phương cũng đang nhìn cô. Ninh Thu Thu nghĩ đến mục đích đối phương ở chung một chỗ với Triển Thanh Viễn, mỉm cười nói: "Không tính là rất quen, chúng cháu trước đó có cùng tham gia một tiết mục."

Sắc mặt Quý Vi Lương biến hóa.

"Thật sao, đúng là trùng hợp" - Triển lão gia cũng không có truy hỏi thêm quan hệ trước đó của hai người, chỉ nói - "Vậy về sau còn có thể chiếu cố lẫn nhau một chút. Thanh Viễn về sau cũng nhớ chiếu cố chị dâu một chút."

Triển Thanh Viễn ngoại trừ đáp ứng còn có thể nói cái gì.

Mỗi người ôm một tâm tư khác nhau mà ăn xong cơm tối. Sau bữa cơm, Triển lão gia gọi Triển Thanh Viễn vào thư phòng, Ninh Thu Thu đoán hẳn là chuyện 1% cổ phần kia.

Cũng không biết Triển Thanh Viễn sẽ có phản ứng gì.

Đáng tiếc bọn họ không gọi cô lên, Ninh Thu Thu cũng không có cách nào xem náo nhiệt. Trong phòng khách chỉ còn lại hai người cô cùng Quý Vi Lương mắt lớn trừng mắt nhỏ, bầu không khí có chút xấu hổ.

Bất quá, dưới mí mắt Triển lão gia không ai dám làm loạn. Hai người rõ ràng thủy hỏa bất dung, còn muốn giả bộ làm chị em dâu thân thiết, tình thương mến thương.

Ninh Thu Thu ngược lại không có vấn đề gì. Cô cùng Quý Vi Lương, nghiêm chỉnh mà nói là không quen biết, người lúc trước đoạt danh ngạch của cô ta không phải cô, cô cũng không cần thiết phải áy náy, cho nên vô cùng thản nhiên nói với Quý Vi Lương: "Quý tiểu thư qua bên kia ngồi đi."

Quý Vi Lương cỏ vẻ rất không tình nguyện ở chung một chỗ với cô, thế nhưng lại không thể đi trước, chỉ có thể theo Ninh Thu Thu đến ghế salon trong phòng khách ngồi xuống.

Người làm đưa tới hoa quả sau bữa ăn. Ninh Thu Thu chọc lấy một miếng dứa, nhìn Quý Vi Lương không có ý tứ mở miệng nói chuyện, liền chủ động nói ra: "Không nghĩ tới chúng ta vậy mà lại thành chị em dâu. Duyên phận vẫn là rất vi diệu có phải hay không, Quý tiểu thư?"

Nữ chính cũng không phải là loại tiểu Bạch Liên nhu nhược mặc người ức hiếp, cô ta nói: "Đúng vậy, khí độ 'xả mình vì người' của Ninh tiểu thư đúng là làm tôi kính nể, cũng lật đổ nhận thức trước kia của tôi đối với Ninh tiểu thư."

"Xả mình vì người, " - Ninh Thu Thu nhẹ nhàng cười một tiếng, "Xem ra Quý tiểu thư cùng Thanh Viễn đều không tin tôi gả cho anh Thanh Việt là bởi vì yêu. Bất quá cũng có thể lý giải, dù sao ở trong lòng Quý tiểu thư, không có tình cảm thuần túy."

Ninh Thu Thu cố ý đem hai chữ thuần túy nhấn mạnh.

Quý Vi Lương bị đâm trúng tâm tư, nhất thời biến sắc, lạnh mặt xuống.

Bất quá dù sao cũng là nữ chính, cô ta rất nhanh khôi phục lại trấn định:

"Cho dù là tình yêu tốt đẹp nhất trên thế giới này, cũng không có khả năng trăm phần trăm thuần túy. Bất quá Ninh tiểu thư bởi vì tình yêu gả cho Triển đại ca, không mang theo mục đích gì khác tỉ như 'nhà ven hồ được hưởng trước ánh trăng'(1), quả thực làm tôi bội phục. Ninh tiểu thư nhất định phải cùng Triển đại ca thiên trường địa cửu, mới có thể để cho những người không thuần túy như chúng tôi càng thêm tin tưởng tình yêu."

Lời này xem như là đem tầng giấy hữu nghị triệt để đâm thủng. Quý Vi Lương ngay cả giả vờ thân cận cũng không muốn làm, có thể thấy cô ta thật sự không thích Ninh Thu Thu.

Bất quá ở góc độ của cô ta cũng có thể lý giải. Dù sao mình ưu tú cố gắng như vậy, kết quả bởi vì gia thế không đấu lại người ta liền bị loại bỏ, đặt ở đâu cũng làm người ta chán ghét.

Nhưng Ninh Thu Thu sẽ không tự nguyện cõng lên lưng cái nồi không thuộc về mình, trên mặt cô ý cười chưa giảm, nói: "Lời này không đúng. Quý tiểu thư cô có tin vào tình yêu hay không thì liên quan gì tới tôi?"

"Lại nói 'nhà ven hồ'..." Ninh Thu Thu nghiền ngẫm ba chữ này, ưu nhã cười, "Có phải hưởng trước ánh trăng hay không tạm thời không nói, nhà xây gần hồ cũng thật khiến cho người ta cảm thấy nguy hiểm(2) đấy, cô nói có phải hay không, Quý tiểu thư?"

Nhìn Quý Vi Lương nghẹn lời nhìn chằm chằm mình, Ninh Thu Thu đắc ý cười.

Nữ phụ ác độc cùng nữ chính lần thứ nhất chính diện giao đấu, nữ chính KO.

----

Ban đêm trước khi về phòng nghỉ ngơi, Ninh Thu Thu liền đến phòng Triển Thanh Việt chuẩn bị nhìn hắn một cái, thuận tiện kiểm tra xem chỗ giấu bùa có bị người giúp việc không có mắt nào lật ra hay không.

Lúc cô đi vào, nhìn thấy Trần Nghị - người đàn ông đã đẩy xe lăn cho Triển Thanh Việt vào cái hôm đầu tiên gặp nhau - đang bê một chậu nước ấm từ nhà tắm đi ra, xem ra là muốn rửa mặt cho Triển Thanh Việt. Cô là vợ hắn, công phu mặt ngoài đương nhiên muốn làm đủ. Thế là cô ân cần tiếp nhận chậu rửa mặt, cười nói: "Anh Trần Nghị, để tôi làm cho."

"Vâng, " Trần Nghị sảng khoái đem chậu rửa mặt đưa cho cô, cười nói, "Chuyện lau người này, để Ninh tiểu thư làm vẫn là thích hợp nhất."

Ninh Thu Thu: "..."

Lau, lau cái gì cơ?!

---------------

(1) Quý Vi Lương nói Thu Thu 'nhà ven hồ được hưởng trước ánh trăng', câu này nghĩa tương tự câu gần quan được ban lộc, muốn mỉa mai Thu Thu làm mọi cách vào Triển gia để kiếm lợi.

(2) Thu Thu trả lời lại 'nhà gần hồ rất nguy hiểm', ý là lợi ích đi kèm với mạo hiểm, đồng thời ám chỉ Quý Vi Lương ở bên cạnh Triển Thanh Viễn cũng nên biết sợ bởi động cơ của cô ta không thuần khiết.

-------

Editor: Mình là người khá kĩ tính nên nhiều khi mình cứ lên mấy chương trước chỉ để sửa lại căn lề, dấu câu, nói chung là mấy thứ râu ria không ảnh hưởng đến nội dung. Không biết sau khi sửa xong wattpad có thông báo đến các bạn hay không :(((( Nếu thấy mình cứ cập nhật mấy chương cũ suốt thì các bạn thông cảm nha :((( Mình sẽ duyệt cẩn thận hơn để hạn chế sửa mấy thứ vớ vẩn như vậy ;-;

Cảm ơn mọi ngườiiiii

Quảng cáo
Trước /21 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Võng Du Chi Phó Chức Chí Cao

Copyright © 2022 - MTruyện.net