Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Gả Thay: Cô Dâu Thần Y Của Tiêu Thiếu Gia - Lâm Sơ Nguyệt
  3. Chương 86-87
Trước /106 Sau

Gả Thay: Cô Dâu Thần Y Của Tiêu Thiếu Gia - Lâm Sơ Nguyệt

Chương 86-87

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 86: Tự bế đá đập vào chân mình

Chương 86: Tự bế đá đập vào chân mình

Lâm Phỉ Thuý mang theo tâm trạng giận dữ trở về nhà, cô ta vừa về đã đem chuyện này kể cho Lý Đan Hà nghe.

“Mẹ, mẹ có biết ban nãy đi ra trung tâm thương mại con gặp ai không?!”

“Là ai?”

“Là Lâm Sơ Nguyệt! Hơn nữa chị ta còn đi cùng với một người đàn ông lạ mặt!”

Lâm Phỉ Thuý lôi điện thoại từ trong túi xách ra, đưa cho bà ta xem tấm ảnh mà cô ta chụp được, Lý Đan Hà vừa nhìn đã cảm thán:

“Cô ta sao lại đi cùng với một người đàn ông có khí chất như thế này được?”

“Đúng rồi! Mẹ cũng cảm thấy thế có đúng không? Đã thế chị ta còn khoác tay anh ta rồi hôn anh ta trước mặt con nữa! Đúng là đồ hồ ly tinh mặt dày mà!”

“Sao?” Lý Đan Hà kinh ngạc mở to mắt:

“Cô ta dám làm chuyện đó giữa trung tâm thương mại ư?”

Chương 86: Tự bế đá đập vào chân mình

“Đúng vậy! Chính hai mắt con nhìn rõ ràng! Chị ta thách thức con nói chuyện này ra cho tất cả mọi người biết đi, chị ta không sợ đâu, Lâm Sơ Nguyệt này đúng là có người tình là côn đồ nên rất dương dương tự đắc mà!”

Nhắc tới chuyện ban nãy bị Tiêu Thế Tu doạ sợ, Lâm Phỉ Thuý vẫn còn cảm thấy rất bực bội.

Lý Đan Hà đi hết bất ngờ này tới bất ngờ khác, Lâm Sơ Nguyệt còn quen cả côn đồ? Bà ta nhìn kỹ bức ảnh xem người đó rốt cuộc là ai nhưng đáng tiếc Lâm Phỉ Thuý chỉ chụp được góc nghiêng của anh. Lúc đó cô ta hoàn toàn bị sự đố kỵ che mờ con mắt nên chẳng may may nghi ngờ người đàn ông đó là Tiêu Thế Tu.

“Phỉ Thuý, Lâm Sơ Nguyệt dám đắc ý như vậy à? Không thể để cho cô ta tác oai tác quái như vậy được, chúng ta đi nói chuyện này cho lão thái thái biết đi!”

“Nói chuyện gì cơ?”

Đúng lúc Lâm Chấn Xuyên từ công ty trở về nhà, ông ta nghe được cuộc nói chuyện giữa Lý Đan Hà và Lâm Phỉ Thuý, bèn hỏi.

“Lão gia…anh về rồi à?” Lý Đan Hà nở nụ cười ngọt ngào, đỡ ông ta ngồi xuống ghế.

Chương 86: Tự bế đá đập vào chân mình

Lâm Phỉ Thuý cất vội điện thoại vào trong túi xách, Lâm Chấn Xuyên liếc mắt nhìn cô ta khiến cho cô ta giật mình cúi gằm mặt xuống, biểu cảm đó tất nhiên không thể nào qua mắt được một người lão luyện như ông ta.

“Vừa nãy hai người nói chuyện gì mà có liên quan tới Sơ Nguyệt à?”

“À…” Lý Đan Hà cười trừ:

“Chuyện là, Phỉ Thuý gặp Sơ Nguyệt ở trung tâm thương mại, vấn đề là…” Bà ta ấp a ấp úng ra vẻ khó nói.

Lâm Chấn Xuyên cau mày, nghiêm giọng:

“Vấn đề là như thế nào?”

“Vấn đề chính là con thấy chị ta đi cùng với một người đàn ông khác!” Lâm Phỉ Thuý chợt xen vào.

“Sao?” Ông ta ngạc nhiên.

“Đây này, ba xem đi!”

Cô ta lại lấy hình chụp đó ra cho Lâm Chấn Xuyên xem, ông ta nhìn xong mà tức giận tới nỗi khoé môi giần giật liên hồi.

Chương 86: Tự bế đá đập vào chân mình

Cô ta lại lấy hình chụp đó ra cho Lâm Chấn Xuyên xem, ông ta nhìn xong mà tức giận tới nỗi khoé môi giần giật liên hồi.

“Con nhỏ đó dám bôi tro trát trấu vào gia đình này như vậy sao?!”

“Ba à, chị ta cùng người đàn ông đó còn hôn nhau ngay trước mặt con, chị ta còn thách thức con nói chuyện này ra nữa, chị ta ngông cuồng lắm!”

Cô ta ra vẻ oan ức kể lại.

“Rầm!” Lâm Chấn Xuyên càng giận dữ, ông ta đấm mạnh tay xuống bàn, chòm râu cũng rung lên vì giận dữ:

“Con nhỏ đó không coi phép tắc của Lâm gia ra cái gì nữa à?! Nếu chuyện này để lão thái thái biết được thì biết úp mặt vào đâu!”

Lâm Phỉ Thuý cười trộm, cô ta càng đổ thêm dầu vào lửa:

“Ba à, bây giờ chị ta lộng hành quá rồi, không còn coi Lâm gia ra cái gì nữa, không biết chừng chị ta gả vào Tiêu gia lại thậm thà thậm thụt chiếm hết gia sản của Tiêu gia ấy chứ?”

Lâm Chấn Xuyên giận dữ đến mức gân xanh nổi cả lên, ông ta nói:

“Không thể để cho con nhỏ đó lộng hành như thế được!”

Chương 86: Tự bế đá đập vào chân mình

Lâm Chấn Xuyên giận dữ đến mức gân xanh nổi cả lên, ông ta nói:

“Không thể để cho con nhỏ đó lộng hành như thế được!”

“Lão gia bớt giận, vậy chuyện này anh định xử lý như thế nào?” Lý Đan Hà xoa dịu ông ta, nhỏ nhẹ hỏi.

Ông ta suy nghĩ một lát, cuối cùng ánh mắt nhìn qua Lâm Phỉ Thuý.

“Phỉ Thuý, Lâm Sơ Nguyệt gả cho Tiêu gia nhưng dù sao Tiêu Thế Tu cũng là con thứ, Tiêu Nhất Minh là con cả, lợi ích bao giờ cũng hơn, đã vậy cậu ta còn mất vợ, nếu như con gả cho Tiêu Nhất Minh thì…”

Lâm Phỉ Thuý không ngờ lại tự bê đá đập vào chân mình, cô ta lắc đầu từ chối:

“Ba à, con thích Mạc Bắc, con muốn lấy anh ấy chứ không phải là lấy Tiêu Nhất Minh.”

Dứt lời, cô ta bèn đưa mắt cầu cứu Lý Đan Hà nhưng bà ta lại đứng về phe của Lâm Chấn Xuyên.

“Phỉ Thuý, ba con nói đúng đấy, Mạc Bắc so với Tiêu Nhất Minh thì còn thua xa, con gả vào nhà họ Tiêu làm đại thiếu phu nhân, áp chế con nhỏ Lâm Sơ Nguyệt kia, tương lai của gia đình ta không còn phải lo gì nữa rồi, đúng không lão gia?”

Lâm Chấn Xuyên gật gù đồng tình, ông ta chỉ vào mặt Lâm Phỉ Thuý, ra quyết định:

“Cứ quyết định như thế đi!”

Lâm Phỉ Thuý nghe như sét đánh ngang tai, cô ta định mở miệng nhưng đã bị ông ta quát:

“Không cần phải nói gì thêm nữa! Ta đã quyết định rồi! Phỉ Thuý, con nhất định phải gả cho Tiêu Nhất Minh!”

Chương 87: Bắt gian tại trận

Chương 87: Bắt gian tại trận

“Mẹ! Tại sao ban nãy mẹ lại nói như thế với ba chứ?”

Đợi cho Lâm Chấn Xuyên rời khỏi phòng rồi, Lâm Phỉ Thuý mới dám nói.

Lý Đan Hà ngồi xuống ghế, thong thả nhấp một trà.

“Nói như thế nào?”

“Mẹ, mẹ đừng giả vờ nữa, mẹ cùng với ba ép con gả cho Tiêu Nhất Minh còn gì.” Lâm Phỉ Thuý siết chặt tay thành nắm đấm.

“Phỉ Thuý, gả cho Tiêu Nhất Minh thì có gì mà không tốt? Con còn trông chờ vào thằng nhóc Mạc Bắc kia đến bao giờ? Nó không có ý định lấy con đâu.”

Bà ta nói như dội một gáo nước lạnh xuống đầu cô ta, Lâm Phỉ Thuý bực bội ra mặt:

“Mẹ! Con đã nói là con không lấy Tiêu Nhất Minh rồi mà? Tại sao mẹ và ba cứ ép con thế chứ?”

Lý Đan Hà đặt cạch tách trà xuống bàn, nghiêm mặt nói:

“Lâm Phỉ Thuý! Đây là lệnh của cha con đấy, con muốn chống lại ông ấy sao? Xét về gia thế lẫn vẻ ngoài Tiêu Nhất Minh đều ăn đứt Mạc Bắc, rốt cuộc là con ăn phải bùa mê thuốc lú gì của nó mà say nó như điếu đổ vậy hả?”

Chương 87: Bắt gian tại trận

“Lâm Phỉ Thuý! Đây là lệnh của cha con đấy, con muốn chống lại ông ấy sao? Xét về gia thế lẫn vẻ ngoài Tiêu Nhất Minh đều ăn đứt Mạc Bắc, rốt cuộc là con ăn phải bùa mê thuốc lú gì của nó mà say nó như điếu đổ vậy hả?”

Bà ta nhắc đến Lâm Chấn Xuyên một cái, Lâm Phỉ Thuý như quả bóng xì hơi, cô ta không cam tâm làm một con cờ bị lợi dụng như vậy nhưng cô ta cũng không dám chống lại Lâm Chấn Xuyên.

“Dù thế nào đi chăng nữa con cũng không muốn lấy anh ta!”

Lý Đan Hà thấy cô ta quá cứng đầu, đành phải tung ra chiêu bài cuối cùng.

“Con nghĩ thằng nhóc Mạc Bắc đó yêu con thật ư? Mở to mắt ra mà nhìn đi!”

Bà ta lấy từ trong ngăn tủ ra một xấp ảnh, trong ảnh là cảnh ân ái mặn nồng của anh ta và một người phụ nữ khác.

“Không…không thể nào…” Lâm Phỉ Thuý không tin nổi, bàn tay cầm ảnh còn hơi run, cô ta không tin đây là Mạc Bắc!

“Mẹ lừa con! Anh ấy sẽ không làm như thế với con! Đây là ảnh ghép đúng không?!”

Chương 87: Bắt gian tại trận

Lý Đan Hà nhếch môi cười lạnh, nói:

“Phỉ Thuý, con thật khiến mẹ thất vọng đấy! Chỉ vì yêu một người mà con đánh mất tất cả tôn nghiêm vậy à? Nếu con không tin thì đến khách sạn Di Hoà, phòng vip 419 nhìn tận mắt thì sẽ biết mẹ có lừa con hay không.”

Lâm Phỉ Thuý bán tín bán nghi rời đi, trên đường tới khách sạn cô ta cứ thấp thỏm không thôi, cô ta liên tục giục tài xế đi nhanh lên, nhưng lúc tới nơi rồi thì lại không dám vào.

“Lâm Phỉ Thuý! Mày sợ gì chứ? Nhất định chỉ là một trò lừa đảo thôi, không đời nào Mạc Bắc làm chuyện như vậy cả.”

Cô ta tự trấn an mình, sau đó đi lên thang máy tới phòng 419, đứng trước cửa phòng một lúc mới hít sâu một hơi, vươn tay ra gõ cửa mấy tiếng.1

“Cốc cốc.”

Trong phòng, quần áo la liệt dưới đất, trên giường hai thân ảnh vẫn còn ôm lấy nhau, Lâm Phỉ Thuý không thấy ai ra mở cửa, cô ta lại gõ thêm ba tiếng nữa.

Lần này, người trên giường động đậy tỉnh dậy, cô ta nhấc cánh tay của Mạc Bắc ra khỏi eo mình, sau đó quấn chăn xuống giường mở cửa.

Chương 87: Bắt gian tại trận

Lần này, người trên giường động đậy tỉnh dậy, cô ta nhấc cánh tay của Mạc Bắc ra khỏi eo mình, sau đó quấn chăn xuống giường mở cửa.

“Cạch.”

Cánh cửa mở ra, Lâm Phỉ Thuý trợn tròn mắt, lập tức hỏi:

“Cô là ai vậy hả?!”

“Tôi mới là người nên hỏi cô là ai đấy? Tự nhiên đứng trước cửa phòng gõ cửa làm phiền người khác đang ngủ…”

Cô ta uể oải ngáp một cái, Lâm Phỉ Thuý đỏ mắt đẩy mạnh cô ta sang một bên, phi vào bên trong phòng.

Cảnh tượng bên trong khiến cho cô ta sững sờ ngay tại chỗ, dưới sàn quần áo la liệt của cả đàn ông và phụ nữ, đặc biệt là người đàn ông đang nằm trên giường ngủ say kia không ai khác chính là người yêu của cô ta- Mạc Bắc!

“Cô làm cái gì vậy hả?! Ai cho cô tự tiện xông vào đây?!”

Cô gái kia giận dữ khi Lâm Phỉ Thuý đột ngột lao vào trong phòng như vậy, cô gái đó muốn kéo cô ta ra ngoài nhưng ngay lập tức bị ăn một cái tát của Lâm Phỉ Thuý.

“Chát!”

Chương 87: Bắt gian tại trận

“Đồ tiện nhân! Mày còn dám lên tiếng à? Mày có biết tao là ai không hả?!”

Lâm Phỉ Thuý quát, cô gái kia sợ hãi lùi lại vài bước, đúng lúc đó Mạc Bắc tỉnh lại vì tiếng động lớn.

“Có chuyện gì vậy?”

Anh ta vuốt tóc ngồi dậy, nửa thân trên ở trần, trên ngực còn có mấy dấu hôn do cô gái kia để lại. Lâm Phỉ Thuý tức nổ đom đóm mắt, cô ta hét lên:

“Mạc Bắc! Anh dám ngủ với người con gái khác à?! Đồ khốn nạn anh còn coi tôi ra gì nữa không?!”

Anh ta còn chưa tỉnh táo hẳn, tay bóp thái dương cho bớt chóng mặt, trong khi đó tiếng của Lâm Phỉ Thuý cứ oang oang:

“Mạc Bắc! Anh lên tiếng đi! Anh giải thích đi! Cô ta là ai? Tại sao anh lại làm như thế với tôi? Tại sao?!”

Lâm Phỉ Thuý chỉ vào mặt của cô gái kia, cô ta chạy tới rúc vào trong ngực của Mạc Bắc, còn khóc nức nở:

“A Bắc…bà chằn này là ai vậy? Đột nhiên xông vào đây, còn nói linh tinh nữa…em sợ quá..”

“Con tiện nhân kia mày đang làm gì vậy hả?!” Lâm Phỉ Thuý xông đến giật tóc của cô ta, Mạc Bắc đúng lúc lên tiếng:

“Lâm Phỉ Thuý! Cô thôi đi được không? Đủ chưa?”

“Cái gì…? Anh vừa mới nói gì hả Mạc Bắc?”

Cô ta ngỡ ngàng.

Quảng cáo
Trước /106 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vạn Đạo Thành Tiên

Copyright © 2022 - MTruyện.net