Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hắc Ám Chi Quang
  3. Quyển 2 - Khủng Bố Hàng Lâm-Chương 34 : Chiến Đấu (1)
Trước /48 Sau

Hắc Ám Chi Quang

Quyển 2 - Khủng Bố Hàng Lâm-Chương 34 : Chiến Đấu (1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Ngoài đường phố, không biết từ lúc nào những người bị nhiễm nguyền rủa đã lên tới hàng trăm người, khắp nơi đuổi theo dân thường, rồi giống như những dã thú nhào lên xé xác họ.Tiếng la ó thất thanh, tiếng gào thét hoảng sợ vang lên mọi chỗ, mọi người trong lúc nhất thời bỏ chạy nháo nhào, xô đạp lên nhau càng khiến tình hình thêm mất khống chế. Xe hơi đâm vào nhau, tàu điện ngừng chạy, thỉnh thoảng lại xảy ra một vài vụ nổ, tất cả khiến cho toàn bộ thành phố trở thành một đống hỗn loạn.

Năm người Thiên Ma chiến đội kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, tuy rằng họ đã đoán trước được kết cục, nhưng sự việc diễn biến nhanh như vậy còn ngoài suy tính của họ. Ảnh Sát cắn chặt răng, mắt phượng lóe lên hàn mang, lạnh lùng ra lệnh:

- Chia ra, diệt sạch tất cả người lây nhiễm. Ngoài ra tận lực tránh xung đột với cảnh sát.

- Rõ.

Bốn người còn lại ứng thanh một tiếng, theo sau phân tán ra bắt đầu tiêu diệt những người bị nhiễm. Trương Hàm một bước nhảy xa tới gần một tòa siêu thị. Chỗ này đang có hơn chục tên người bị nhiễm đuổi theo mọi người trong tòa nhà. Trên mặt đất đã có vài cái xác bị xé nát, tình cảnh vô cùng huyết tinh.

- Đáng chết.

Trương Hàm một bước bước ra, tới gần một tên người bị nhiễm. Đây là một cô bé chỉ có mười mấy tuổi, nhưng nàng lúc này tóc tai bù xù, hai mắt đỏ sọc, đang đè một người đàn ông trung niên xuống đất, há miệng chuẩn bị cắn vào cổ y. Trương Hàm vừa lúc tới kịp, hắn nhìn qua cô bé, ánh mắt toát ra một tia không đành lòng, nhưng rất nhanh biến mất, đưa tay túm lấy cổ nàng, theo sau vứt mạnh cả người cô bé vào tường.

Rầm!

Cô bé loạng choạng bò dậy, hai mắt đỏ thẫm nhìn Trương Hàm, trong miệng hú lên một tiếng quái dị. Nhất thời toàn bộ siêu thị hơn mười người bị lây nhiễm đều quay đầu qua nhìn chằm chằm Trương Hàm, theo sau cả đám như dã thú điên cuồng xông tới.

Trương Hàm lạnh lùng nhìn những người này. Trong số họ có nam có nữ, có già có trẻ, tất cả trước kia vốn chỉ là những người bình thường, hàng ngày đi làm đi học, bình bình đạm đạm trôi qua cuộc sống của mình. Nhưng hiện tại, bọn họ đã biến thành những con dã thú mất đi linh hồn, chỉ có một dục vọng duy nhất là giết chóc chính đồng loại của mình.

- Nếu để ta biết là ai làm, ta nhất định sẽ xé ngươi thành trăm ngàn mảnh.

Trương Hàm cắn chặt răng, cả người chủ động vọt lên, một quyền đánh nát đầu kẻ bị lây nhiễm gần nhất. Chỉ là cùng lúc, hắn cũng bị ba tên người bị nhiễm ôm chặt lấy, móng tay của bọn họ cào lên bộ chiến phục tạo thành những vệt xước nhỏ. Trương Hàm xoay người, đem một tên ở phía sau bắt được, theo sau đập mạnh xuống đất. Tiếp đó hắn hai tay dang ra cầm lấy cổ của hai tên trước mặt, rồi đem đầu của hai kẻ này đập mạnh vào nhau.

Toác!

Nhất thời, tiếng xương vỡ vang lên, đầu của hai người giống như hai trái dưa hấu bị đập vỡ vụn, máu tươi và óc trắng bắn tóe lên một thân Trương Hàm. Hắn vẻ mặt lạnh lùng, lau lau máu trên mặt, trong mắt dần dần nổi lên một tia sáng đỏ.

Những tên còn lại dù trông thấy đồng loại bị chết thảm nhưng không hề sợ hãi, một đám vẫn lao lên tấn công Trương Hàm. Trương Hàm dưới chân đạp mạnh, đem một kẻ gần nhất đá thẳng vào kệ để hàng. Kệ hàng sụp đổ, kéo theo hàng loạt kệ hàng sau nó cũng đổ theo, chôn vùi tên người bị nhiễm. Trương Hàm tiếp đó cúi người tránh thoát được hai cú vồ tới, hắn vươn tay bắt lấy chân của một tên bị nhiễm. Gã này là một tên béo, thể trọng chí ít có tám chín mươi cân nhưng lúc này lại bị Trương Hàm xách ngược lên giống như một con gà.

Hắn nắm chặt chân tên béo, tiếp theo giống như vung gậy bóng chày đem cả người tên béo vung mạnh vào những kẻ khác. Nhất thời trong siêu thị vang lên hàng loạt tiếng xương cốt vỡ vụn, tàn thi văng khắp nơi, trong không khí tràn ngập một mảnh huyết vụ. Chờ cho Trương Hàm dừng tay, tên béo trong tay hắn đã biến thành một mảnh thịt nát, mà xung quanh cũng không còn bất kì tên người bị nhiễm nào tồn tại.

Lúc này phía sau lưng Trương Hàm chợt vang lên một tiếng xé gió, Trương Hàm khẽ nghiêng người, cánh tay hơi vung đánh bay kẻ đánh lén. Kẻ này giãy dụa bò lên, nhưng cả thân thể nó xương cốt gần như đã vỡ vụn, không tài nào đứng dậy nổi.

Trương Hàm tiến tới gần, nhìn kỹ gương mặt non nớt chỉ có mười mấy tuổi trước mắt, kẻ vừa đánh lén hắn chính là cô bé lúc nãy. Nhìn vào đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy điên cuồng của nàng, Trương Hàm khẽ thở dài, một bàn tay đặt lên đầu cô bé, thấp giọng nói:

- Ta sẽ báo thù cho nhóc.

Dứt lời, tay hắn dụng lực bóp mạnh.

Rắc!

Ở một chỗ khác trong thành phố, Vô Hư lúc này đang đứng trên nóc một tòa cao ốc. Hắn một tay cầm gậy, một tay chắp trước ngực, hai mắt nhìn về phía xa không biết đang suy nghĩ gì. Chiến phục của Vô Hư rất khác biệt so với mọi người trong đội, vẻ ngoài của nó chẳng khác gì một bộ áo cà sa đen tuyền cả. Lúc này gió lớn nổi lên kéo theo vạt áo của hắn tung bay, mang theo vài phần xuất trần, nhưng nếu phối hợp với cảnh hỗn loạn phía dưới, lại tạo nên một cảm giác vô cùng quỷ dị. Bỗng nhiên trước mặt Vô Hư không gian hơi rung động, một gương mặt quỷ như khóc như cười hiện lên, kèm theo đó là một giọng nói bất nam bất nữ.

- Thực sự không ngờ Ma Tăng ngươi lại đang ở Hong Kong, ra ngoài dự liệu của chúng ta.

- Tình cờ mà thôi.

Vô Hư lắc nhẹ đầu, nhàn nhạt nói.

- Sao ngươi biết là chúng ta làm?

Mặt quỷ dần dần trở nên ngưng thực, theo sau toàn bộ thân hình của người tới cũng hiện ra. Hắn mặc một bộ hắc bào, trên mặt chính là đeo mặt nạ quỷ kia, hai tay hắn chắp sau lưng, trôi nổi trên không trung lạnh lùng quan sát Vô Hư.

- Trên thế giới có thể làm được loại nguyền rủa quy mô lớn như vậy không quá ba người. Mà vụ việc lần này, rất giống với tác phong của ngươi, Tiếu Bi Tiếu.

Vô Hư bình tĩnh nhìn hắc bào nhân, khẽ nói.

- Ha ha ha, không ngờ ngươi lại hiểu rõ ta như vậy, thực sự là vinh hạnh. Chỉ là ngươi thân là cao tăng, không đi cứu giúp đám người bị nạn kia mà lại chạy lên đây hóng gió ngắm cảnh, có chút không ổn nha.

Tiếu Bi Tiếu cười lên ba tiếng, âm dương quái khí nói. Vô Hư chắp tay niệm một tiếng phật hiệu, thản nhiên nói:

- A di đà phật, nếu không tìm ra nguồn gốc của quỷ vật, người bị hại sẽ chỉ càng lúc càng nhiều. Thay vì cứu người trong vô vọng, bần tăng thà chọn cách hóa giải căn nguyên của việc này còn hơn.

- Nếu vậy còn chờ gì nữa?

Tiếu Bi Tiếu một tay đưa ra phía trước, làm dầu mời. Vô Hư đưa tay thò vào trong túi áo gửi đi một tin nhắn cho Ảnh Sát, theo sau mỉm cười, dưới chân đạp nhẹ bước ra một bước.

- Đúng là không cần chờ nữa.

Vô Hư trong tay gậy vung lên, huyễn hóa ra một đường côn ảnh khổng lồ, giống như kinh thiên chi trụ hướng về Tiếu Bi Tiếu đập mạnh tới. Tiếu Bi Tiếu hai mắt lóe lên hắc mang, bàn tay khẽ đảo, hai luồng hắc hỏa từ trong tay hắn phụt ra hóa thành hai đầu biên bức to lớn lao vào côn ảnh.

Nhất thời trên nóc nhà kim quang nổ mạnh, hắc ám đan xen, đem toàn bộ một vùng trời biến thành hai màu vang đen xen lẫn. Chiến đấu, đã bắt đầu...

Quảng cáo
Trước /48 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Kinh Niên Thư

Copyright © 2022 - MTruyện.net