Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hắc Diệu Môn: Chi Quật Khởi
  3. Chương 50 : Trẻ tuổi dễ dạy
Trước /64 Sau

Hắc Diệu Môn: Chi Quật Khởi

Chương 50 : Trẻ tuổi dễ dạy

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 50: Trẻ tuổi dễ dạy

Dục Thú Thất, Bích Lân Miếu nội.

Dương lão ngồi trên hắc sắc bồ đoàn, sắc mặt nghiêm túc.

Phùng Kiệt ngồi tại phía đối diện bên trong một cái đang nung nước dược đỉnh, thần tràn đầy kính sắc chi ý.

“Phùng sư điệt, lấy ngươi khả năng nội trong vòng một tháng liền đã đột phá Khai Mạch kỳ chứng ngại, điểm này Hắc Diệu Môn đệ tử trên dưới rất khó được”

Dương lão vừa cười vừa nói, trong mắt lồ lộ mấy tia thưởng thức.

“Sư thúc quá khen rồi, bản thân ta chỉ là căn cơ hơn người một chút, hầu hết thời gian đều dành cho tu luyện, cũng không có gì tốt để tán dương."

Phùng Kiệt hết sức khiêm tốn đáp, hắn ba mươi tư tuổi linh căn mới thức tỉnh, so với nhiều người điểm xuất phát quá trễ, nếu không lại tập trung tu luyện, biết bao giờ mới bằng các trưởng lão khác đệ tử, vừa không muốn là xấu mặt sư phó lại vừa vì cầu trường sinh mà tiến lên.

“Lời này không sai, làm người phải biết khiêm tốn, càng kiêu ngạo tự đắc bao nhiêu thì sẽ càng chuốc hậu quả sớm bấy nhiêu!”

Dương lão nói xong lời cuối cùng, thần sắc nghiêm nghị.

Hai tay lão phất lên một cái, xung quanh các hướng rũ xuống mấy bức kinh mạch họa đồ trên cơ thể, nào là lục phủ ngũ tạng đồ, tâm bào đồ, Thập nhị kinh thường mạch đồ, kỳ kinh bát mạch đồ,….

Lão đứng dậy, rảo bước quan sát từng tấm kinh mạch họa đồ, chẳng thèm để ý đến Phùng Kiệt, chỉ lạnh lùng hỏi:

“Tiểu tử, ngươi có biết tu giả ở Khai Mạch kỳ tối quan trọng nhất là ở điều gì hay không?”

Phùng Kiệt ngây ngốc một hồi, hồi tưởng lại những điều sư phó trước đây có nói qua Khai Mạch kỳ điểm trọng yếu vài lần, mới đáp lại:

“Là đả thông toàn bộ kỳ kinh bát mạch thật vững chắc lập nền tảng bắt đầu cho luyện khí kỳ!”

“Nếu như là bình thường tu sĩ, nguyên tắc trên hoàn toàn không sai, bất quá đối với người có linh thể, càng là phòng ngự linh thể lại là thiếu sót trầm trọng.

Người mang phòng ngự linh thể, cho dù là thượng vàng hạ cám phẩm chất nào đi nữa, cũng chỉ có thể được chọn thể tu công pháp, như vậy mới thật sự phát huy hết năng lực của linh thể

Mà muốn phát huy hết toàn bộ sở trường thiên phú của ngươi, nhất định phải đả thông toàn bộ từ lớn tới nhỏ của tất cả các kinh mạch, huyệt đạo trên cơ thể, đem chúng kết nối lại với nhau thành một thể thống nhất.

Có như vậy, sau này tu luyện tâm pháp mới có thể đạt hiệu quả cao nhất, phòng ngự mới thật sự hoàn chỉnh.”

Dương lão lay lắc đầu, mộc trượng men theo các bức họa đồ chỉ vào các đường kinh mạch và huyệt đạo trên cơ thể từ bản này sang bản khác, từ từ giải thích cho Phùng Kiệt hiểu rõ.

Nói rồi, Dương lão lấy ra một cái hồng sắc hộp gỗ, để Phùng Kiệt cởi áo ra, chỉ để lộ một mảnh thân trần.

Tiếp đến lão mở hộp gỗ, lấy ra 12 cây kim châm dùng pháp lực cắm vào các huyệt thư thái chỉ giáo:

“Huyệt Trung Cực ở dưới đan điền, huyệt Thiên Đột ở dưới cổ, huyệt Kiên Tỉnh ở vai, tổng cộng mười hai chỗ. Huyệt Trung Cực là nơi giao hội của kinh Túc Tam Âm và mạch Nhâm; huyệt Thiên Đột là nơi giao hội của hai mạch Âm Duy và mạch Nhâm; huyệt Kiên Tỉnh là nơi giao hội của các kinh Thủ Túc Thiếu Dương, Túc Dương Minh, mạch Dương Duy. Thời điểm mười hai thanh kim châm cắm xong, cũng là lúc thập nhị kinh thường mạch và kỳ kinh bát mạch trong cơ thể ngươi được giản cách ra với nhau.

Trong cơ thể con người: tâm, phế, tì, can, thận gọi là ngũ tạng, cộng với tâm bào là sáu thứ thuộc âm. Vị, đại tràng, tiểu tràng, đởm, bàng quang, tam tiêu gọi là lục phủ – sáu thứ này thuộc dương.

Lục phủ ngũ tạng cộng với tâm bào tạng nối liền với thập nhị chính kinh tuần hoàn.

Thủ Thái Âm Phế Kinh, Thủ Thiếu Âm Tâm Kinh, Thủ Quyết Âm Tâm Bào Kinh, Thủ Thái Dương Tiểu Trường Kinh, Thủ Thiếu Dương Tam Tiêu Kinh, Thủ Dương Minh Đại Trường Kinh, sáu kinh này thuộc dương gọi là thủ kinh.

Túc Thái Âm Tỳ Kinh, Túc Thiếu Âm Thận Kinh, Túc Quyết Âm Can Kinh, Túc Thái Dương Bàng Quang Kinh, Túc Thiếu Dương Đảm Kinh, Túc Dương Minh Vị Kinh, sáu kinh còn lại này thuộc âm gọi là túc kinh. Lục dương, lục âm kết hợp tạo thành thập nhị chính kinh.

Còn bát mạch có Nhâm, Đốc, Xung, Đới, Âm Duy, Dương Duy, Âm Kiều, Dương Kiều, không thuộc âm dương chính kinh, đi theo các đường riêng, được gọi là kỳ kinh bát mạch. Tám đường kinh này chứa Bát Mạch Giao Hội Huyệt có tác dụng giống như một đường kênh liên lạc qua lại với thập nhị chính kinh.

Lấy ngươi khả năng trước mắt chỉ có thể dùng phương pháp đả thông huyệt đạo trên Nhâm Đốc hai mạch với tất cả 52 huyệt riêng cùng toàn bộ huyệt đạo trên thập nhị chính kinh. Lục mạch còn lại không có huyệt riêng, như vậy sau này lục mạch giải khai mới có thể đả thông số huyệt đạo chung còn lại.

Có thể nói đả thông càng nhiều huyệt đạo trên cơ thể, thể chất của ngươi càng biến hóa, hơn nữa, phòng ngự cũng tiến bộ thêm một đoạn”

Nói rồi Dương lão đột ngột giơ bàn tay nắm thật mạnh xuống đầu hắn.

“Sư thúc, người….”

Đột nhiên Dương lão ra tay, không khỏi kiến Phùng Kiệt giật mình.

“Ngươi sau này đột phá lên luyện khí kỳ, môn phái sẽ truyền xuống cho ngươi một bộ pháp thể song tu công pháp gọi là Kim Đỉnh Công, cái lão phu hôm nay truyền thụ cho ngươi chính là phần đơn giản hóa tâm pháp của bộ công pháp này, phù hợp cho Khai Mạch kỳ cảnh giới của ngươi, tập trung học thuộc đi!”

Phùng Kiệt cũng không phải người ngu rất có linh tính, không nói nhiều thêm nữa, tập trung lĩnh ngộ Dương lão truyền thụ xuống tâm pháp.

Kim Đỉnh công là từ tay Dương lão mà xuất, đương nhiên lão ít nhiều cũng nắm rõ từng điểm mạnh yếu của nó, đoạn tâm pháp kia truyền cho Phùng Kiệt, bất quá chỉ là một đoạn đơn giản hóa luyện khí kỳ tâm pháp, thành phù hợp với Khai Mạch kỳ tu luyện, có như vậy hắn sau này luyện bộ kia Kim Đỉnh Công mới thật sự quen thuộc, làm ít công to.

Trong lúc, Phùng Kiệt còn đang nghiền ngẫm đơn giản hóa tâm pháp, Dương lão từ túi trữ vật thả ra linh hỏa, đoàn linh hỏa này chính là từ Hỏa Đan Phòng của Dương Viễn Trần phải dùng một số điểm cống hiến đổi tới.

Đương nhiên, cống hiển điểm cũng xuất phát từ Kim Huyền Phong mà lấy tới.

Tiếp đến lão mới cho mấy loại linh dược kỳ trân lúc trước đổi vào dược đỉnh.

Chẳng bao lâu sau, tiểu miếu bắt đầu ngập tràn mùi thảo dược nồng nặc, đồng thời còn có hơi nóng cuồn cuộn phán tán ra ngoài đại môn.

“Chần chờ cái gì? Còn không mau luyện hóa dược vật!”

Dương lão mặt mũi đỏ rực quát lên.

Phùng Kiệt trần trụi ngồi trong dược đỉnh, bên trong chính là nước đun nóng hổi. Trên mặt nước còn có dược vật nổi bồng bềnh trông như hoa cỏ.

Nửa người trên của hắn lộ khỏi mặt nước, mười hai thanh kim châm mỗi lúc càng tiến sâu vào da thịt, hắn trên mặt lúc này lại trần đầy vẻ thư thái, rất nhanh liền vận chuyển tâm pháp luyện hóa dược vật.

"Trẻ tuổi dễ dạy a!"

Dương lão nghĩ thầm, không ngừng nhả ra pháp lực, hình thành thập nhị sợi tơ tàm bám lên 12 thanh kim châm, men theo kim châm chạy vòng toàn thân Phùng Kiệt, lúc này đây cơ thể hắn lập tức trở nên trong suốt, thấy rõ các điểm huyệt đạo và đường kinh mạch lớn nhỏ, đây cũng là một dạng trợ giúp Phùng Kiệt giảm bớt thời gian, dành toàn bộ thì giờ luyện hóa dược vật đả thông các điểm huyệt đạo.

Chẳng biết bao lâu sau, lúc hắn mới chậm rãi mở mắt tỉnh dậy thì nước thuốc trong thùng đã lạnh buốt, màu cũng ngả sang đen, sắc trời ngoài cửa sổ cũng tối hẳn.

Trải qua năm, sáu canh giờ vận pháp lực hỗ trợ Phùng Kiệt, Dương lão ngồi trên hắc sắc bồ đoàn phía đối diện, hơn năm thành công lực tiêu hao nên vẻ mặt nham nhở, không giấu khỏi vẻ mệt mỏi.

Hắn đứng dậy, đánh giá thân hình mình một chút, thì cảm giác không khỏi, quả thực huyệt đả thông, mang tới thật lớn hữu ích.

Dược vật đặc chế đúng là không tệ chút nào, phối hợp với thiên phú của bản thân không tới hai năm, hắn đảm bảo đả thông toàn bộ huyệt đạo, kinh mạch thành công trở thành luyện khí kỳ tu sĩ.

“Đa tạ sư thúc nhọc công chỉ điểm!”

Không nói nhiều, Phùng Kiệt lập tức quỳ xuống dập đầu tạ ơn Dương lão.

“Không cần tạ ơn lão phu, ngươi thiên phú hơn người không sớm thì cũng có người chỉ điểm, hơn nữa đây là lão phu cùng sư phó ngươi giao kèo, ân nghĩ gì đó, không cần!”

“Cũng không còn sớm nữa, về nghĩ đi!….ngày mai sẽ là một ngày khó khăn đấy!”

Nói xong, lão từ từ nhắm mắt lại, phẩy tay một cái khiến đại môn tiểu miếu mở toang ra.

Phùng Kiệt hiểu ý liền thi lễ một cái, từ từ lui ra ngoài.

Quảng cáo
Trước /64 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Lưu Quang Nhập Họa

Copyright © 2022 - MTruyện.net