Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hệ Thống Ngu Người (Dịch
  3. Chương 22: Biết Sai Sửa Sai Mới Là Người Tốt
Trước /30 Sau

Hệ Thống Ngu Người (Dịch

Chương 22: Biết Sai Sửa Sai Mới Là Người Tốt

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Ngay tại lúc hắn chuẩn bị đứng lên.

Liền thấy Lâm Phàm đã xuất hiện ở bên cạnh hắn, hai tay đè trên bả vai hắn, dùng sức đem hắn ấn nằm trở lại mặt đất, sua đó xoa xoa đôi bàn tay.

Ánh mắt lướt nhìn xung quanh một cái.

Nhìn thấy cách đó không xa có một miếng vỏ dưa hấu, ánh mắt hắn liền sáng lên.

Đem vỏ dưa hấu di chuyển tới bên cạnh lão đại gia, Lâm Phàm tấm tắc gật đầu một cái.

Mà lão đại gia bị đè lại xuống đất cũng là vẻ mặt đần thối.

Tên tiểu tử này sức lực cũng quá lớn, hắn vừa rồi dùng hết sức toàn thân, nhưng kết quả là vẫn bị nhẹ nhàng ấn xuống đất.

Nhìn thấy tên tiểu tử kia kéo một miếng vỏ dưa hấu đến gần, lão đại gia lúc này mưới bừng tỉnh.

Nhất là khi nhìn thấy tên tiểu tử trước mắt này hướng về phía vỏ dưa hấu, một bộ dáng như đang muốn nhắm thật chuẩn, hắn trong nháy mắt liền trở nên luống cuống.

"Đinh, chúc mừng túc chủ thu hoạch được từ lão đại gia điểm ngu người: 1200."

Thanh âm của hệ thống cũng truyền vào trong tai Lâm Phàm.

Hắn có chút không vừa ý, lão đại gia này không được a, hắn đã bày ra tư thế như vậy rồi mà mới chỉ cho hắn được 1200 điểm ngu người:?

Lão đại gia nhìn tư thế chuẩn bị nhắm chuẩn vỏ dưa của Lâm Phàm, hắn cảm giác thận mình đang bắt đầu tê rần.

"Tiểu huynh đệ, đừng đè bả vai ta nữa, đè vậy ai chịu nổi a!"

Lão đại gia sắc mặt có chút không tốt.

"Lão đại gia, eo của ngươi đang đau, cứ tạm thời nằm nghỉ đã, đứng dậy ngay không tốt đâu."

Lâm Phàm chất phác cười một tiếng.

Nghe được lời này của Lâm Phàm, lão đại gia sắc mặt trong nháy mắt tối sầm.

Eo đau nên nằm yên dưới đất, nằm cái em gái ngươi nhà ngươi ấy!

Lão đại gia khóc không ra nước mắt, liên tục hai ngày liền gặp phải gia hỏa cực phẩm như vậy, hắn cũng bó tay rồi.

"Tiểu huynh đệ, cái eo của lão đại gia ta chịu không nổi một cước của ngươi nữa đâu, ngươi hãy bỏ qua cho ta đi!"

Lão đại gia cuối cùng vẫn phải chịu thua, mỗi lần đều là đạp eo hắn, cái này ai mà chịu nổi.

"Lão đại gia, đứng lên đi, chỉ cần ngươi biết sai sửa sai thì vẫn là người tốt!"

Nhìn thấy lão đại gia sợ, Lâm Phàm cũng là mỉm cười.

Trong ánh mắt của Lão đại gia cất giấu một tia ẩn nhẫn.

Thân là lão đại gia trong ngành ăn vạ, hắn tự nhiên trải qua nhiều mưa gió, hôm nay ăn thiệt thòi, về sau sẽ phải trả lại gấp bội.

Lâm Phàm cũng là tiến về phía trước một bước, chuẩn bị đi đỡ lão đại gia.

Lão đại gia thấy thế cũng vô thức đưa tay ra.

Kết quả là đợ cả nửa ngày cũng không có người kéo hắn lên.

Đang lúc hắn buồn bực, đột nhiên dưới chỗ thận lại mạnh mẽ truyền tới một cỗ đại lực.

Hắn lại được bay xa 2 mét một lần nữa.

Toàn bộ thân thể đập vào trên bụi cỏ cách vị trí cũ 2 mét.

Ngã trên mặt đất, lão đại gia ôm eo, con mắt trợn tròn.

"Đinh, đến từ lão đại gia điểm ngu người: 1500!"

"Đinh, đến từ lão đại gia điểm ngu người: 1500!"

Lâm Phàm gãi đầu một cái, hơi có chút xin lỗi nói: "Lão đại gia, vỏ dưa hấu, vỏ dưa hấu, là ta dẫm phải vỏ dưa hấu nên mới trượt chân!"

"Đinh, đến từ lão đại gia điểm ngu người: 1500!"

Nghe được câu trả lời của Lâm Phàm ,lão đại gia liền hoài nghi nhân sinh.

Hắn thậm chí cảm giác thận của mình sắp bị phế.

Hắn thật khóc.

Hắn thề về sau nếu còn gặp phải ác nhân trước mặt này, tuyệt đối phải quay đầu rời đi ngay.

Cụm từ lòng lang dạ sói đã không đủ để hình dung mức độ độc ác của tên này nữa.

"Lão đại gia, trên mặt đất bẩn lắm, chúng ta đứng lên đi! Ta dìu ngươi. . ."

"Đừng, đừng, đừng, các ngươi đi nhanh đi, ta... ta tự mình đứng lên."

Lão đại gia trơn tru chuyển mình 360 độ một cái, không biết lấy đâu ra khí lực, bật phắt một cái đứng dậy luôn , sau đó ba chân bốn cẳng, chạy nhanh hơn cả vận động viên điền kinh, chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Sau khi lão đại gia rời đi.

Hiện trường chỉ còn lại hai người Lâm Phàm cùng Hạ Tuyết Đồng.

Toàn bộ quá trình xảy ra, Hạ Tuyết Đồng cảm giác như đang nằm mộng.

Bất quá nàng nhìn ra Lâm Phàm hẳn là tới cứu nàng, nếu như không có Lâm Phàm xuất hiện, nàng khả năng sẽ gặp phải đại phiền toái, nói không chừng còn có thể bị cái lão nhân kia dọa dẫm ăn vạ, dây dưa một hồi lâu.

Ngay tại lúc nàng chuẩn bị cảm tạ hắn..

Liền nghe thấy Lâm Phàm mở miệng: "Lớp trưởng, gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, ta cũng là thuận tay mà thôi, đương nhiên nếu như ngươi thật muốn cảm tạ ta mà nói, vậy ngươi liền lấy thân báo đáp đi!"

Lấy thân báo đáp? ? ?

? ? ?

Hạ Tuyết Đồng đen mặt!

"Đến từ Hạ Tuyết Đồng điểm ngu người: 2500."

Trêu Hạ Tuyết Đồng có một câu Lâm Phàm rất nhanh liền nhận được 2500 điểm ngu người.

Dễ dàng kiếm được 2500 điểm ngu người như vậy, Lâm Phàm khóe miệng hơi nhếch lên một phát, hắn phát hiện giữa người với người cách biệt cũng thật là lớn.

Không nói đâu xa, chính ngay như lão đầu tử kia. Hắn đều đã dùng hết các thủ đoạn: ám chỉ, uy hiếp cộng thêm động thủ, kết quả là một lần cao nhất mới được có 1500 điểm.

Nhưng mà ở chỗ Hạ Tuyết Đồng này.

Lâm Phàm chỉ là ngoài miệng hơi trêu trọc một câu, kết quả là trong nháy mắt thu được 2500 điểm ngu người.

Cách kiếm điểm này quả thật rất thư thái!

Quảng cáo
Trước /30 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nghe Nói Tôi Rất Nghèo

Copyright © 2022 - MTruyện.net