Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hệ Thống Ngu Người (Dịch
  3. Chương 29: Ngươi Có Cần Nữa Không?
Trước /30 Sau

Hệ Thống Ngu Người (Dịch

Chương 29: Ngươi Có Cần Nữa Không?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Phàm ca, xong đời ta rồi, ô ô ô, ta muốn chết qua, sáng nay ta vẫn tưởng là thứ năm, hết rồi, hết thật rồi, kỳ sau chắc ta học lại quá!

Phùng mập mạp cũng luống cuống, tên gia hỏa chủ nhiệm lớp kia nổi tiếng vô tình, năm ngoái liền có không ít người bởi vì thường xuyên trốn học mà phải học lại tất cả các môn.

Cho nên bây giờ nghe Lâm Phàm nói thế cũng không có nghi ngờ, trong lòng hoang mang tột độ.

Lúc này hắn phảng phất đã thấy xa xa có mấy người da đen đang khiêng quan tài nhảy nhịp điệu astronomia đi về phía hắn.

Nếu là phải học lại hết các môn kì này, hắn thật muốn ngồi lên luôn quan tài đó.

"Đừng hoảng hốt, kỳ thật vừa rồi ta chỉ trêu ngươi thôi!"

Lâm Phàm lại bổ sung một tin nhắn.

? ? ?

(╯‵□)╯︵┻━┻

Lộn bàn! ! !

Phùng mập mạp lại đần thối mặt!

Trong đầu là một dấu hỏi chấm cực lớn.

"Đinh, đến từ Phùng mập mạp điểm ngu người: 1000!"

"Đinh, đến từ Phùng mập mạp điểm ngu người: 1100!"

"Đinh, đến từ Phùng mập mạp điểm ngu người: 1500!"

. ..

. ..

Trong đầu Lâm Phàm trong nháy mắt vang lên vô số âm thanh đến từ hệ thống.

Thấp nhất đều là một ngàn.

Tính sơ sơ lần này trực tiếp kiếm hơn vạn điểm ngu người:

Thật là khai quốc công thần a.

Đây mới là khai quốc công thần của Lâm Phàm hắn.

Về sau chờ hắn phát đạt, Phùng mập mạp chính là khai quốc công thần.

Đến thời điểm luận công hành thưởng, hắn chính là người dưới một người trên vạn người.

Lại một đợt phất nhanh.

Lâm Phàm tâm tình cực kì tốt.

Hôm nay thật sự là thu hoạch cực lớn.

Nhất là khi hắn bắt đầu tiến quân lên mạng, đơn giản vài động tác đã kiếm lời đầy bồn đầy bát.

Ngày hôm qua hắn vẫn còn phải chạy ngược chạy xuôi.

Từ khi biết rõ lướt wechat cũng có thể kiếm điểm, về sau, Lâm Phàm liền nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Phùng mập mạp cũng không trả lời.

Lúc này hắn đã có chút tự kỷ!

Trong phòng học.

Lâm Phàm cùng Phùng mập mạp trò chuyện xong.

Liền cảm nhận được có một ánh mắt đang gắt gao chờ hắn.

Lâm Phàm quay đầu xem xét, ánh mắt kia quả nhiên là của Lâm Quyên Nhi.

Nhìn thấy hắn quay đầu nhìn mình, Lâm Quyên Nhi lại hung dữ trừng mắt liếc hắn một cái.

Lâm Phàm liếc qua trên chiếc iphone 12 bị vỡ màn hình nằm trên đất.

Đột nhiên linh quang khẽ động.

Hắn từ chỗ ngồi đứng dậy.

Nhặt chiếc Iphone 12 kia từ dưới đất lên.

Kính cường lực bị vỡ, nát đến rối tinh rối mù, người không biết còn tưởng rằng màn hình bên trong cũng đã vỡ tan vỡ nát.

Lâm Phàm đối với điện thoại cũng có chút nghiên cứu, nhìn một cái liền có thể nhận ra màn hình bên trong không có bị tổn hao gì.

Nếu như muốn sửa cũng chẳng tốn mấy tiền.

Chỉ cần đem điện thoại ra bên ngoài dán lại cường lực là được.

Bất quá máy móc Lâm Phàm cũng là nhìn qua một chút, hẳn là không có vấn đề gì quá lớn.

Đương nhiên có hỏng hay không, Lâm Phàm cũng không có chút đau lòng nào, dù sao cái này điện thoại cũng không phải của hắn.

Hắn cầm điện thoại đi tới bên cạnh Lâm Quyên Nhi.

"Cái này điện thoại còn lấy không!"

Lâm Quyên Nhi vừa định nói có, kết quả là lại nghe được lời cạnh khóe của Lâm Phàm: "Dù sao điện thoại này cũng hơn một vạn, mắc như vậy, vẫn là nên cầm đi sửa đi!"

Nghe được lời này của Lâm Phàm, nàng trực tiếp đầy vẻ khinh bỉ.

"Lão nương đếu cần, ngươi cho rằng lão nương nghèo rách đít giống như ngươi? Một cái điện thoại ghẻ hơn một vạn mà thôi, lão nương muốn đập thì đập, đập rồi thì vứt!"

Lâm Phàm nghe vậy vẫn có chút không yên tâm nói: "Thật không cần nữa?"

Lâm Quyên Nhi cười lạnh một tiếng.

Nàng nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, nhìn thấy toàn bộ màn hình đều nát đến mơ mơ hồ hồ, sắp vỡ thành cặn bã rồi, dù là muốn sửa đoán chừng cũng phải tốn không ít tiền.

Hơn nữa nhìn thấy ngữ khí như có chút chất vấn của Lâm Phàm , nàng liền có chút khó chịu phất tay: "Lão nương đếu cần nữa!"

Lúc này, Lâm Phàm mới thật yên tâm, đem Iphone 12 bỏ vào trong túi.

Ngu vl a!

Đến lúc đó hắn xé bỏ cái cường lực cũ đi, bán lướt lại cũng được 1 vạn..

Dù là hiện tại Lâm Phàm không thiếu tiền, nhưng là tiền từ trên trời rơi xuống, có thể nhặt vẫn là phải nhặt.

Nhìn thấy Lâm Phàm trực tiếp Iphone 12 của mình bỏ vào trong túi, Lâm Quyên Nhi trong nháy mắt có một chút hối hận.

Lâm Phàm cũng là cười ha hả nói: "Vậy liền cảm tạ thổ hào nha, cái điện thoại này ta vừa nhìn qua rồi, hẳn là không vấn đề gì."

Thấy bộ dáng không tin tưởng của Lâm Quyên Nhi.

Lâm Phàm lại từ trong túi lấy điện thoại ra, sau đó đem tấm cường lực bị vỡ xé đi.

Màn hình bóng loáng bên trong liền lộ ra.

Bên ngoài màn hình không có một tia vết rách.

Nhìn thấy màn hình không có việc gì, Lâm Phàm nhếch miệng cười không ngừng: "Cảm tạ thổ hào, cái điện thoại này ta thấy vẫn còn mới như vậy, hẳn là có thể bán được không ít tiền, chà chà!"

Phốc!

Thấy cảnh này!

Lâm Quyên Nhi trong nháy mắt nổi giận điên lên.

Nàng trừng mắt chỉ vào chiếc iphone 12 trong tay Lâm Phàm, mặt đần thối

Cái điện thoại này vậy mà. ..

Vậy mà căn bản không có hỏng, chẳng qua chỉ bị vỡ nát kính cường lực mà thôi.

Nghĩ đến đây, nàng trong nháy mắt như nằm mộng.

Nhất là vừa rồi Lâm Phàm còn tới hỏi qua nàng có cần chiếc điện thoại này nữa hay không! Cũng tốt bụng thuyết phục nàng nên cầm đi sửa, nói không chừng còn có thể dùng, nhưng chính là nàng vì mặt mũi mà quả quyết cự tuyệt!

Nghĩ đến đây, Lâm Quyên Nhi thiếu chút nữa hộc máu.

Con điện thoại 1 vạn 2!

Cứ như vậy bị nàng chắp tay tặng cho người khác!

"A a a a a a a a a a a. . ."

Trong nháy mắt cả người nàng đều sắp nổ tung!

"Đinh, đến từ Lâm Quyên Nhi điểm ngu người: 500!"

"Đinh, đến từ Lâm Quyên Nhi điểm ngu người: 600!"

"Đinh, đến từ Lâm Quyên Nhi điểm ngu người: 700!"

". . ."

". . ."

Quảng cáo
Trước /30 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bất Bại Đao Thần

Copyright © 2022 - MTruyện.net