Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hưu Phu
  3. Chương 95: Chap-95
Trước /112 Sau

Hưu Phu

Chương 95: Chap-95

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 95: Tiên trong nước (1)

Edit: Anh

Beta: Hy

“Đem Tấn Vương phi trói lại, trực tiếp đưa đến trước mặt Hoàng Thượng, mang ngọn nguồn sự tình nói cho Hoàng Thượng biết!”

Thẩm Khinh Vũ nhìn thấy bộ dạng vui sướng khi thấy người gặp họa của Vân Ý Sơ, chỉ nghiến răng nghiến lợi hạ lệnh với hộ vệ nơi này!

Hộ vệ hậu thuẫn gian ngoài sau khi nghe được mệnh lệnh của Thẩm Khinh Vũ, đã ngay lập tức bắt lấy tay của Vân Ý Sơ, đem nó giữ ra phía sau lưng, khiến người phía dưới không thể động đậy. Nghe Thẩm Khinh Vũ nói không chút khách khí trực tiếp đem nàng tới chỗ hoàng đế ở Thiên tự hào nhã các.

Để tránh việc Vân Ý Sơ nói bậy rước lấy phiền toái không cần thiết. Trong một khắc nàng ta lơ đãng, Thẩm Khinh Vũ trực tiếp nhét một chiếc khăn vào trong miệng nàng ta, tàn nhẫn nói:

“Xem như để đáp lễ, ta cũng cho ngươi cái đại lễ, ngươi nên đi theo giải thích với biểu huynh đi!”

Vân Ý Sơ bị một cử động này của Thẩm Khinh Vũ, làm sợ tới mức mắt lập tức mở to, một bộ dạng không thể tin tưởng. Thẩm Khinh Vũ thấy nàng ta muôn dạng hoảng sợ như vậy, không nhịn được cười:

“Ta sống lâu như vậy, nhưng vẫn chưa thấy qua đầu đất ngu xuẩn như ngươi. Bản thân làm chuyện xấu còn muốn đem ra cửa nói cho người biết. Ngươi cứ yên tâm, dù việc hôm nay có đầu voi đuôi chuột, thì nhiều nhất ta cũng chỉ tồn tại chút tiếc nuối. Nhưng nếu ngược lại, ngươi hôm nay có lẽ sẽ…”

“Chậc chậc… Xem như có trò hay để nhìn!”

Thẩm Khinh Vũ bật cười xuỳ một tiếng và nói, Vân Ý Sơ luôn như vậy, nàng ta thật sự chính là sự tồn tại thần kỳ, trừ việc thi thoảng chọc người không nên chọc ra, nàng ta còn chính là một bao cỏ di động, cứ luôn thích làm những việc vác đá nện chân mình, giống như việc của hôm nay. So sánh cùng với vị tỷ tỷ kia ở trong cung, quả thật khác nhau một trời một vực, vị kia thì quá biết tính toán, mà nàng ta thì…

“Ưm... ”

Vân Ý Sơ cắn răng, e ngại trong miệng bị nhét khăn gấm, giờ phút này không thể nói chuyện được, chỉ ưm ưm ưm không ngừng.

“Không đầu óc thì nên trở về nấu nhiều não heo ăn bồi bổ. Rốt cuộc,... lấy hình bổ hình, việc hôm nay sẽ khiến cho người nhớ dài dài!”

Thẩm Khinh Vũ không tính cùng nàng ta nói chuyện tiếp, chỉ ra lệnh cho thị vệ đang giữ Vân Ý Sơ, khiến hắn đem người đưa đi!

Sau khi Vân Ý Sơ bị đem đi, Vệ Lương đã bước nhanh về phía trước, nói cho Thẩm Khinh Vũ biết là không thể trì hoãn, nha đầu phía dưới nam phủ này chịu không được bao lâu nữa, vẫn cần có cách nào đấy cứu giúp thì tốt hơn.

Giờ phút này Thẩm Khinh Vũ chỉ nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Tần Liên Dạ, biết khiến nàng ta xuống nước là không có khả năng, giữa những suy nghĩ tới lui, nàng chỉ ra lệnh cho Vệ Lương lấy quần áo tới để thay.

Đào kép nam phủ ở một lúc, sau đó tất cả đều thối lui ra ngoài. Lúc đó tửu sắc chính hàm, cơ quan dấu diếm dưới đài cao dần dần được mở ra.

Một trận khói nhẹ quanh quẩn dưới đám sương, che đậy bên trong một hồ nước đầy trong như thủy tinh, một thân áo lụa màu đỏ bọc lấy thân thể, tóc dài rủ thẳng xuống như một tia lụa buộc phía sau đầu. Thẩm Khinh Vũ ở trong nước cuộn tròn thân mình, giống như vừa sinh con, an tĩnh ngủ say……

Lúc đó, âm thanh ống sáo du dương vang lên, một bên ca linh theo tiếng sáo nhẹ giọng ngâm nga làn điệu dị quốc mà mọi người chưa từng nghe, âm thanh linh hoạt kỳ ảo, uyển chuyển du dương, giống như sơn linh bên trong sơn cốc, lôi cuốn vào cảnh ngoạn mục, vô hạn mơ màng…

Mà trong lúc tiếng sáo cùng tiếng ca kia đồng thời vang lên, Thẩm Khinh Vũ trong nước chậm rãi duỗi thân thân thể mềm mại, bàn tay trắng ở trong nước theo tiếng ca mà xẹt qua một đường rực rỡ, một động tác múa, dáng người giãn ra, di chuyển thân thể ở trong nước giống như nhân ngư, nhẹ nhàng bay múa, bóng dáng động đậy. Lụa mỏng màu đỏ trong tay tùy theo chuyển động khi múa, một vài khoảnh khắc sẽ linh động tung bay, dáng múa như mơ.

Tiếng sáo từng đợt từng đợt giống như tiếng trời, âm phù* nhảy vào nhân tâm, nước gợn lưu chuyển, giờ phút này Thẩm Khinh Vũ như nhân ngư biến ảo trong nước, tự nhiên vui sướng cao du ở trong nước, tươi đẹp động lòng người đến như vậy, nhiếp nhân tâm phách*, nhuộm một màu tóc đen, hồng nhan tiếu lệ*, lụa mỏng nhẹ nhàng, như tiên tử trong nước, làm người khác say mê người bên trong…

*Âm phù: nốt nhạc

*Nhiếp nhân tâm phách: Ý chỉ một sự vật quá tốt đẹp, khiến mình đánh mất bản thân, giống như bị hút hồn.

*Hồng nhan tiếu lệ: nhan sắc xinh đẹp, diễm lệ.

Cho đến khi tiếng hát ở bên trong đài cao đã ngừng và dải tơ lụa màu đỏ đã sớm buông xuống. Thẩm Khinh Vũ từ trong nước nóng đứng dậy, trong tay dính một làn nước mỏng rơi xuống giữa không trung rơi vào hoa cầu, cánh hoa mỏng, xoay tròn rơi xuống, như tiên nữ tán hoa, phía dưới vỗ tay không ngừng, khiến người như si như say……

Thẩm Khinh Vũ mang theo lụa trong tay xoay người đi xuống, mũi chân có chút trắng như tuyết. Lúc đó, Quý Bắc Thần bên trên lầu hai sau khi nhìn thấy thân ảnh của nàng, sớm đã đi lấy áo khoác da gấu màu đen dùng để tản bộ của mình xuống, trực tiếp đi lên đài cao, đem toàn bộ thân thể ướt dầm dề của nàng khóa lại bên trong chiếc áo khoác. Quý Niệm Thanh một đường đi theo phụ thân, đứng bên cạnh ngọt ngào kêu một tiếng:

“Mẫu thân thật xinh đẹp!”

Nếu người không hiểu rõ, chỉ nhìn hình ảnh tựa như thần tiên quyến lữ tình thâm bất thọ này, đều sẽ cho rằng bọn họ là một nhà ba người, mà cái hình ảnh này lại gây chói mắt đối với người nào đó ở phía trên lầu hai!

Nếu không phải sợ giờ phút này Thẩm Khinh Vũ nhìn thấy hắn sẽ trực tiếp xoay người rời đi, hắn hận không thể phi thân từ cửa sổ này xuống, đem một chân đá tên nam nhân chướng mắt kia một phát!

Hắn giờ phút này, không dám đi gặp Thẩm Khinh Vũ, chỉ dám giống như bây giờ, giống mấy cái bọn đạo chích trốn ở chỗ tối, đứng xa xa nhìn nàng…

Quảng cáo
Trước /112 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bệnh &Amp;Amp;Amp;Amp;Quot;Không Thể Yêu&Amp;Amp;Amp;Amp;Quot;

Copyright © 2022 - MTruyện.net