Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Kim Gia Hiên Đi Nơi Nào
  3. Chương 61: Việc em thích anh, có thể sẽ càng lâu hơn!!
Trước /113 Sau

Kim Gia Hiên Đi Nơi Nào

Chương 61: Việc em thích anh, có thể sẽ càng lâu hơn!!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Thượng Dương vốn dĩ suy nghĩ là tốt nhất anh nên bay trở về Bắc Kinh ngay lập tức, báo cáo với cấp trên, yêu cầu trợ giúp điều tra vụ án, như vậy thì có thể tiếp cận sâu hơn với các bằng chứng liên quan đến vụ án đã được chứng thực hoặc một số chứng cứ đang làm sai lệch suy đoán hiện tại.

Nhưng rất nhanh đã nghe Kim Húc nhắc nhở: “Nếu Phàn Tinh có hiềm nghi, cho dù chỉ là một sợi tóc chứng cứ có thể chứng minh cô ấy có liên quan đến vụ án giết người này, thì công an thủ đô cũng sẽ không thả cô ấy về Tây Bắc này đâu.”

Không có bất cứ chứng cứ nào cho thấy, Phàn Tinh có liên quan đến cái chết của Nhạc Hiểu Văn.

Phàn Tinh sở dĩ không bị hoài nghi, ngoại trừ có chứng cứ xác thực không ở hiện trường, thì tất cả những vật chứng được phát hiện ở hiện trường vụ án đều không liên quan gì đến cô…… Quan trọng nhất là, cô không quen biết Nhạc Hiểu Văn, không biết việc chồng của mình ngoại tình, cô không có động cơ giết người.

Hung thủ Cố Thiên Kỳ nói: Bản thân đã ngoại tình ở bên ngoài với Nhạc Hiểu Văn trong sáu tháng, gã luôn cảm thấy rất có lỗi với người vợ Phàn Tinh của mình, khi đối mặt với sự dịu dàng săn sóc, am hiểu lòng người của Phàn Tinh thì nội tâm của gã đã rất thống khổ giãy giụa, chính là Phàn Tinh trước sau lại chẳng hay biết gì, vẫn đối xử với gã trước sau như một, mọi chuyện phát triển đến tình trạng như ngày hôm nay, gã cảm thấy người mà mình có lỗi nhất chính là Phàn Tinh.

Vị bảo mẫu đã làm việc ở nhà họ Cố hơn một năm kia nói: mỗi ngày Phàn Tinh đều chăm sóc việc ăn uống cùng cuộc sống hàng ngày của con nhỏ và Cố Thiên Kỳ rất cẩn thận, đưa đón con nhỏ đi học, cư xử với mọi người thân thiết ôn hoà lại hiền hậu, còn giúp chị ta làm việc nhà, lúc rảnh rỗi thường hay đọc sách, cắm hoa, tập yoga. Trước khi vụ án xảy ra, bảo mẫu không phát hiện Phàn Tinh có bất kỳ điều gì khác thường, sau khi vụ án xảy ra mới biết được thì ra Cố Thiên Kỳ ngoại tình còn giết luôn người phụ nữ kia, Phàn Tinh không dám khóc trước mặt con trai, kiên cường mà giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, mỗi khi xoay người quay lưng về phía đứa nhỏ thì liền lấy nước mắt rửa mặt. Phàn Tinh thật sự rất đáng thương a.

Cách nói cùng biểu hiện của Phàn Tinh cũng đều rất thống nhất: Đau lòng vì chồng ngoại tình, đối với cái chết của Nhạc Hiểu Văn cũng cảm thấy rất đáng tiếc, nhưng trước đó, tôi thật sự không biết gì cả.

Các nhân viên hình sự tham gia điều tra vụ án, trong quá trình phá án cũng không phát hiện ra bất cứ yếu tố nào có thể chứng minh câu ‘’không biết gì cả’’ của Phàn Tinh là lời nói dối, cũng không tìm được bất kỳ chứng cứ gì có thể chỉ ra mối liên quan giữa Phàn Tinh và cái chết của Nhạc Hiểu Văn.

Không có chứng cứ.

“Cho nên hiện tại, em có trở về cũng là uổng công thôi, báo cáo lên cấp trên, vậy sẽ nói báo cáo này như thế nào đây?” Kim Húc nói, “Chẳng lẽ nói là bạn trai cũ của Phàn Tinh nói, Phàn Tinh có thể đang nói dối sao?”

Hắn nhắc nhở Thượng Dương, cho dù là cấp trên ở đơn vị của em có chấp nhận, nhưng không có chứng cứ mới, cứ tùy tiện tham gia vào vụ án giết người này, nếu cuối cùng không có kết quả điều tra mới, vậy thì không khác gì đang tự chuốc lấy phiền phức cho chính mình.

Thượng Dương tích cực nói: “Nhưng đúng là có điểm khả nghi mà, không thể bởi vì mười năm trước anh và Phàn Tinh từng qua lại mà phủ định suy đoán của anh.”

Cuối cùng thì anh cũng đã đồng ý với lập luận của Kim Húc, “ yêu cầu nghề nghiệp không cho phép buông tha bất cứ điểm đáng ngờ nào”, cũng là vì anh vô cùng tin tưởng vào độ nhạy bén về việc điều tra tội phạm của Kim Húc, thậm chí có thể coi như là sùng bái.

Đổi lại, nếu là người khác nghe suy luận của Kim Húc về Phàn Tinh thì chưa chắc đã có được hiệu quả như thế này.

Trong lòng Kim Húc hiểu rõ điểm này, càng làm cho hắn giữa bầu không khí nghiêm túc lại cảm thấy thật vui sướng ngọt ngào, hắn nghiêm túc nói: “Hiện tại không có chứng cứ, đối với điểm đáng ngờ này, cũng rất thiếu sức thuyết phục, em đừng quá sốt ruột, chúng ta cứ cùng nhau nghĩ cách khác đi.”

Thượng Dương cũng biết có gấp cũng vô dụng, dù có nôn nóng bay về Bắc Kinh thì cũng không phải là cách hay, nhưng vẫn không tránh được muốn đạp xe đến đích nhanh hơn, để có thể chuyên tâm suy nghĩ chính sự.

Tốc độ đạp xe của hai người nhanh hơn lúc nãy không ít.

Đoạn đường quanh tường thành này dài khoảng 15km, toàn bộ hành trình dùng tầm 40 phút.

Ánh sáng giữa trưa sáng chói, hai người bọn họ chạy quanh tường thành trở về điểm xuất phát, Thượng Dương chưa quên đây là lần đầu tiên hẹn hò của bọn họ, trong lòng anh tuy là nhớ thương đến vụ án nhiều hơn, nhưng nghĩ nghĩ vẫn muốn nói một câu gì đó dỗ cho người nào đó vui vẻ, nói: “Đạp xe kiểu này cũng vui thật đấy, lần sau có cơ hội anh cùng em đạp nữa đi.”

Kim Húc nói: “Là hẹn hò với anh vui, chứ không phải là đạp xe vui.”

Thượng Dương có lệ nói: “Được được được, đi chơi với anh là vui nhất.”

“Ăn cơm trưa đi? Ăn xong lại tâm sự chuyện bạn gái cũ của anh.” Kim Húc biết trong lòng anh còn đang suy nghĩ về việc của Phàn Tinh.

Một câu nhấn mạnh Phàn Tinh là bạn gái cũ của Kim Húc này, làm tâm tư đã bay xa của Thượng Dương bị túm trở về một chút, chua chua nói: “Hâm mộ anh có bạn gái cũ ghê, hay là cơm trưa anh mời đi.”

Kim Húc cười nói: “Được. Ăn xong rồi về khách sạn sao? Bạn trai hiện tại của anh.”

“Không trở về, tìm một chỗ khác đi.” Thượng Dương nghĩ đến bày biện ở khách sạn, cùng với mấy trận lộn xộn không dứt từ tối hôm qua đến sáng nay, nên có chút xấu hổ, không được tự nhiên nói, “Môi trường ở khách sạn, không thích hợp nói chuyện chính sự.”

Kim Húc tán đồng nói: “Có đạo lý, vẫn là lãnh đạo nghĩ chu đáo.”

Rõ ràng là đang nói về một đề tài hạn chế tuổi tác, vậy mà còn dùng giọng điệu của cấp dưới bàn giao công tác cho cấp trên như thế.

Thượng Dương giễu cợt nói: “Cục phó Kim, khó trách anh thăng chức nhanh như vậy, đúng là người chỉ có vẻ ngoài nha.”

“Vậy thì không phải, do cá nhân anh cùng với tập thể lập được một số công lao, việc thăng chức là dựa vào những cái đó nha.” Kim Húc nói.

“Không có ý gì khác,” Thượng Dương thấy hắn đột nhiên đứng đắn, cho rằng hắn không thích kiểu nói đùa này nên mới thành khẩn nói, “Em đương nhiên biết anh thực sự có năng lực rồi.”

Kim Húc lộ ra nụ cười, nói: “Thật ra là anh sắp thăng chức rồi.”

Thượng Dương: “?”

Kim Húc nói: “Đến quý hai, anh sẽ được điều đến văn phòng Tỉnh.”

Thượng Dương ngẩn ra, chúc mừng nói: “Chúc mừng! Huấn luyện an ninh quốc gia chọn anh đi lúc trước, em biết nhất định là có chuyện tốt mà…… văn phòng tỉnh rất ổn, là tổng đội an ninh quốc gia sao?”

Kim Húc nói: “Chắc vậy, còn chưa chính thức xác định.”

Thượng Dương nghĩ, văn phòng tỉnh cũng rất tốt, ít nhất là không cần phải chuyển xe lửa ngồi thêm mấy tiếng nữa mới đến được Bạch Nguyên, rất tốt.

Kim Húc nhìn anh mấy lần, nhăn mi lại, nói: “Em vốn cho rằng anh sẽ được điều đi đâu?”

“Không có a.” Thượng Dương phản xạ có điều kiện mà trả lời, sau đó thì do dự, vẫn là nói thật, anh âm thầm nhớ đến lời lúc trước từng nói với Khúc Liệu Nguyên, nói, “Nếu có thể được điều đến Bắc Kinh thì đương nhiên càng tốt. Nhưng hiện tại cũng rất ổn rồi, em cao hứng thay cho anh nga.”

Kim Húc trầm mặc một lát, mới nói: “Muốn đến được đó thì còn phải chờ lâu lắm.”

Những câu này rất ngắn, cũng không có tin tức gì hữu hiệu. Chính là, Thượng Dương không biết tại sao anh lại có thể nghe hiểu được, Kim Húc là đang nói muốn được điều đến Bắc Kinh thì còn phải chờ thời gian rất lâu, việc kết thúc yêu xa sẽ là chuyện rất lâu sau này.

“Em cảm thấy,” Thượng Dương nghĩ nghĩ, mới thật trịnh trọng mà nghiêm túc nói, “Việc em thích anh, có thể sẽ càng lâu hơn nữa.”

Hai người bọn họ đang đứng dưới chân tường thành Hạ Mã, người đi đường vội vàng, xe như dòng nước chảy.

Chân mày của Kim Húc giãn ra, trong mắt như có ánh sáng màu nhạt đang lưu chuyển, hắn ngoéo ngón tay Thượng Dương một cái, vì kiêng dè đang ở bên ngoài, cho nên rất nhanh đã buông tay, nhẹ giọng nói: “Rất muốn hôn em.”

Tay bị chạm qua của Thượng Dương đút vào túi áo, cũng rất nhẹ nhàng trả lời: “Tích góp lại trước đi, để dành đến buổi tối rồi tính.”

Khi ăn cơm trưa, hai người thảo luận về việc phải làm thế nào để có thể phá vỡ cục diện hiện có.

Bọn họ cho rằng điểm đáng ngờ hiện tại chính là: Phàn Tinh vẫn một mực nói dối, cô đã sớm biết chồng mình ngoại tình rồi, đã sớm biết cuộc hôn nhân của mình bị người chen chân, chẳng qua là vì mặt mũi hoặc là một nguyên nhân nào khác, mà đã lựa chọn việc ngấm ngầm chịu đựng chứ không muốn nói thẳng ra.

Trước kia, vị này từng là một nữ công an cẩn thận nhạy bén, năng lực quan sát cùng với trí nhớ hơn người, cô không thể nào không cảm giác được việc chồng của mình ngoại tình trong tận sáu tháng như vậy.

Cùng với điểm đáng nghi lớn hơn chính là: Nếu cô chỉ mới biết được việc chồng mình ngoại tình, vậy thì khi bị công an hỏi chuyện, cũng không cần thiết phải nói dối, cô không liên quan gì đến vụ án mạng này, việc lấy lời khai là thuộc quyền riêng tư của công dân, miễn là cô yêu cầu thì công an cũng sẽ không tiết lộ cho truyền thông biết.

Giống như Kim Húc chỉ có thể tìm hiểu về vụ án thông qua tin tức trên mạng, ngay vừa rồi, hắn mới biết được thì ra cách nói của Phàn Tinh với công an cũng là như vậy, cô cũng nói là mình không biết gì cả.

Vậy thì có lý do để phỏng đoán, Phàn Tinh là có liên quan đến vụ án mạng này, có thể không chỉ giới hạn ở chuyện cô đã sớm biết chồng mình ngoại tình đơn giản như vậy.

—— Một loạt suy đoán đó đều chỉ dựa vào hiểu biết của Kim Húc đối với Phàn Tinh mà thôi, chỉ có thể xem như là suy đoán chủ quan.

Không có chứng cứ khách quan.

Thượng Dương nói: “Chờ em tìm người bên đội hình sự, xác định lúc sư tỷ cho lời khai rốt cuộc đã nói những gì đi. Cũng vừa lúc có thể báo với bên kia một tiếng, nói một chút về phương diện hoài nghi trước mắt này, có một vị đồng chí phụ trách vụ án này là bạn học cùng khóa với chúng ta, tên……”

Anh nói tên, Kim Húc gật gật đầu, tỏ vẻ quen biết.

“Cậu ta biết quan hệ giữa anh và Phàn Tinh, lần trước em và các giáo sư cùng đến nhà của Phàn Tinh, cũng từng nói với cậu ta.” Thượng Dương nói, “Còn hoài nghi của chúng ta có thể giúp đỡ cho việc điều tra phá án hay không, tóm lại là mọi người cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi. Cục phó Kim, anh có để ý việc em nói với người khác chuyện em đang ở cùng với anh không?”

Kim Húc: “……”

Trong nháy mắt con ngươi của hắn chấn động, rồi sau đó bỗng nhiên cười rộ lên, nói: “Anh…… tại sao anh lại để ý? Ngược lại là em đó, cứ tùy tiện nói với người khác em xa xôi đến nơi này tìm anh chơi như vậy, không sợ bị người ta nghi ngờ sao?”

Thượng Dương giương mắt nhìn hắn, ánh mắt có chút cố ý trêu đùa, nói: “Sợ người khác nghi ngờ là em theo đuổi anh sao? Em nhất định phải nói không phải, còn phải gửi mail vào trong hệ thống, thanh minh là anh đau khổ theo đuổi em nữa.”

Kim Húc: “…… Có thể.”

Thượng Dương cũng cười rộ lên, nói: “Chọc anh thôi, dù người khác có đoán được cũng sẽ hỏi ngay trong điện thoại. Anh xác định không ngại sao? Vậy chờ khi em gọi điện thoại sẽ nói thẳng, nói là Phàn Tinh có điểm khả nghi, là anh cung cấp mạch suy nghĩ, lại quang minh chính đại nói hiện tại em đang ở cùng với anh, sẽ cùng anh chia sẻ một số thông tin không vi phạm qui định.”

“Anh đương nhiên là không ngại rồi.” Kim Húc nói.

Hai người bọn họ đối với chuyện come out này, đều không có một chút gánh nặng tâm lý nào.

Bản thân Kim Húc sớm đã suy nghĩ nhiều năm, khả năng tạo thành kết quả đối với chuyện come out này, trước đó đã lựa chọn xong cả rồi.

Nhưng Thượng Dương, mới…… Lúc này mới bao lâu chứ? Thế nhưng cũng đã sẵn lòng thản nhiên đối mặt với chuyện thay đổi về mặt xu hướng giới tính, sẵn lòng đối diện với các ánh nhìn xoi mói thậm chí còn là phê phán của thế tục.

Điều này khiến cho Kim Húc cảm thấy rất bất ngờ, còn có chút thụ sủng nhược kinh (được yêu mà sợ) đâu.

Điều này không giống như sự ngọt ngào cùng ham muốn đến tự nhiên sau khi rơi vào tình yêu cuồng nhiệt, những cái đó là hormone, là Dopamine, là khoái cảm ngắn hạn.

Hoặc là nói trắng ra, có thể theo đuổi được Thượng Dương, vốn dĩ đã ở bên trong dự đoán của Kim Húc.

Phát triển sau khi theo đuổi được, liền không còn nữa.

“Được, vậy em sẽ nói thẳng với bọn họ.” Thượng Dương hoàn toàn không cảm thấy come out là vấn đề gì nghiêm trọng, đây chỉ là chuyện nhỏ, sau khi trưng cầu sự đồng ý của đối phương thì liền không còn xoắn xuýt gì nữa.

Kim Húc nhìn ra điểm này, không biết mình có nên cao hứng hay không.

Đối phương thản nhiên làm gay, nhưng dường như sự thản nhiên này không hề liên quan trực tiếp với hắn a. Điều này được quyết định bởi tính cách thẳng thắn và tự do của Thượng Dương, khả năng không phải là vì “yêu” hắn mà mới làm ra quyết định này.

Chính là, Thượng Dương nửa giờ trước cũng vừa mới nói thích hắn, còn sẽ thích thật lâu nữa.

Phải càng nỗ lực, phải củng cố thành quả thắng lợi, phải bước đến một cấp độ cao hơn. Kim Húc thầm nghĩ.

Thượng Dương nói: “Anh còn suy nghĩ gì không?”

Kim Húc hoàn hồn, nói: “Em thì sao? Nghe em hết.”

Thượng Dương nói: “Chúng ta tích hợp các bản tin thời sự hiện tại và các bài báo trên phương tiện truyền thông lại đi, thấy thế nào? Có một số thứ không liên quan trực tiếp đến vụ án mạng, truyền thông cùng các nhóm truyền thông cá nhân có khả năng còn đào sâu hơn cả công an, cũng không chắc là có thể hữu dụng, chính là vẫn cần phải phân rõ thật giả.”

Kim Húc gật đầu, nói: “Hiện tại cứ lấy tin tức hữu dụng trước, sau đó thì tìm người xác mình thật giả sau.”

Vụ án nữ võng hồng bị giết tạo thành ảnh hưởng xã hội nghiêm trọng, một phần là vì người chết Nhạc Hiểu Văn này chính là một võng hồng nổi tiếng, có lượng fan đông đảo, về mặt khác thì là vì khi vụ án này xảy ra, nó có vài điểm rất giống với vụ án điểm nóng trên mạng xã hội cách đây không lâu.

Cho nên sau khi tin Nhạc Hiểu Văn “mất tích” bị tuôn ra thì đã thu hút rất nhiều sự chú ý, sau đó lại xác nhận cô ta đã tử vong, điều này càng làm dấy lên nhiều cuộc thảo luận sôi nổi ở trên mạng internet.

Sau khi Cục điều tra hình sự bắt tay vào điều tra, ngoại trừ phải giám sát quá trình giải quyết vụ án, cũng phải phối hợp với đại bộ phận ý kiến và thái độ của công chúng hơn, kịp thời công khai những vấn đề nghi vấn cho mọi thành phần trong xã hội biết, hạn chế đến mức thấp nhất những tác động tiêu cực do vụ án đem lại.

Kết hợp mấy lần thông báo tình huống của công an cùng các bản tin từ một số phương tiện truyền thông chính thức, ngoại trừ có một số chi tiết tạm thời không thể được tiết lộ công khai theo yêu cầu của pháp luật và quy định, trên cơ bản cũng đã có thể khôi phục quá trình điều tra phá án rồi, cùng với tin tức mấu chốt mỗi lần lấy được tiến triển quan trọng.

Mặt khác còn có không ít người thân, bạn bè, người hâm mộ hoặc những người nổi tiếng quen thuộc với Nhạc Hiểu Văn, bọn họ lần lượt phát tán tin tức, tung ra rất nhiều tin tức riêng tư mà Nhạc Hiểu Văn che giấu ở dưới lớp vỏ bọc võng hồng.

Hai người bọn họ ăn cơm xong thì tìm một quán cà phê an tĩnh lại ấm áp ở gần đó.

Thượng Dương lấy máy tính bảng của mình ra rồi kết nối với bàn phím bên ngoài, sau đó liên hệ với đồng nghiệp đội hình sự, phản ánh hoài nghi hiện tại, cùng với xác minh tình hình cụ thể và tỉ mỉ bản khẩu cung của Phàn Tinh.

Kim Húc thì ngồi bên cạnh lướt di động, xem một diễn đàn bát quái nào đó thảo luận về Nhạc Hiểu Văn, có rất nhiều tin tức liên quan đến Nhạc Hiểu Văn sau khi cô ta chết, còn bị đẩy lên cao.

Nhạc Hiểu Văn có ID là “Điềm Nhạc Điềm”, cô ta có trăm vạn fan ở trên trang web video, nhưng cũng có không ít người không thích cô ta, đại đa số người ở trên diễn đàn bát quái này đều là mắng chửi người, bất kể bạn có là võng hồng nổi tiếng hay là lưu lượng cao cấp hay không.

Làm một võng hồng cũng quan tâm đến lưu lượng truy cập và dữ liệu nhấp chuột vào video, nên rớt xuống hay lên hạng đều là tiền tài danh lợi, thực sự là cần phải có một chút năng lực chống lại được áp lực.

Nhạc Hiểu Văn mắc phải trầm cảm mức độ nhẹ, đã từng nhắc đến việc đi khám bác sĩ tâm lý trong một vlog.

Công an đã điều tra việc này, cũng đã được bạn trai cô ta xác nhận, nhưng bệnh tình của cô ta cũng không nghiêm trọng, bác sĩ chỉ kiến nghị cô ta thả lỏng tâm tình, bớt chú ý đến tranh chấp trên mạng internet, không có đến mức phải dùng thuốc.

Chính là theo cách nói của bản thân cô ta ở trên mạng, là cố tình phóng đại bệnh tình của chính mình, có lẽ là vì để tranh thủ được lòng cảm thông, có lẽ chỉ là muốn tỏ ra yếu thế làm nũng với fan, động cơ thật sự thì chỉ có bản thân đương sự mới biết.

Có một số bài đăng cũ trào phúng Nhạc Hiểu Văn đã được đăng lên lại, như “Người làm võng hồng đều bị chứng trầm cảm sao?”, ngay lúc đó bình luận cũng đều là cười nhạo Nhạc Hiểu Văn bán thảm giả vờ bị bệnh trầm cảm để marketing cho bản thân, mà hiện tại khi bị đào bới đưa lên lại đều là đang mắng chửi chủ bài đăng: Điềm Nhạc Điềm cũng đã chết rồi! Có thể bớt khẩu nghiệp một chút đi có được hay không!

Lại có người khác mắng người đã mắng chủ bài đăng: Nhạc gà là tự sát sao? Cô ta do làm tiểu tam mới bị nhân tình giết! Ngày thường còn bày đặt xây dựng hình tượng phụ nữ độc lập! Phi!

Thượng Dương mới nói chuyện với đồng nghiệp xong, cũng đưa đầu qua xem hắn đang xem cái gì, hai người cùng nhau xem bài đăng trên diễn đàn.

“Người đang bị xoi mói cả ngày ở đây, hiện tại đã không còn nữa…… Cũng không thể có thay đổi gì tốt hơn.” Thượng Dương hỏi Kim Húc, “Anh đã xem qua khảo sát của hai năm trước chưa? 54% nghề nghiệp của những người sinh năm 1995 đều là võng hồng đấy. Nhìn Nhạc Hiểu Văn như vậy, làm võng hồng có cái gì tốt chứ? Khi còn đi học không lo học hành cho tốt, làm một công việc mà mình thật sự thích, không phải như vậy sẽ ổn hơn sao?”

Kim Húc nói: “Trên đời này, hầu hết mọi người không thực sự muốn làm một công việc, cuộc sống mà không ít người hướng tới chính là có thể ham ăn biếng làm còn có thể kiếm nhiều tiền, giống như võng hồng Nhạc Hiểu Văn này vậy, cô ta thể hiện ra ở trên mạng còn không phải là như vậy sao? Trong nhà có tiền đưa đến Bắc Mỹ du học, thi không qua được thì uống thuốc thông minh, về nước lắc mình biến thành võng hồng, tô son điểm phấn cho xinh đẹp rồi tùy tiện tâm sự với fan, thu nhập của một cái video còn nhiều hơn bạn trai cô ta vất vả gõ code mấy tháng. Là 54% sau năm 95 có vấn đề sao? Bọn họ mới bao lớn, tiến vào xã hội mới được bao lâu? Là bọn họ biến xã hội thành như vậy sao? Rõ ràng là 100% sau năm 70 sau năm 80 sau năm 90 mới có vấn đề đấy.”

Thượng Dương: “……”

“Không nói cái này nữa, em và anh cũng không thể giải quyết được, cứ làm tốt chuyện mình nên làm thôi, cũng coi như là không thẹn với lương tâm đi.” Kim Húc nói, “Bên kia nói như thế nào?”

Thượng Dương đành phải nói: “Sư tỷ thật sự nói trong bản lời khai là chị ấy không biết.”

Kim Húc thở dài, muốn nói chút gì đó nhưng lại không muốn phê bình Phàn Tinh, cúi đầu xem topic kia rồi nói sang chuyện khác, cũng thật sự có một cái ý nghĩ mơ hồ, nói: “Topic này, tại sao lại nói Nhạc Hiểu Văn thiết lập hình tượng người phụ nữ độc lập? Không phải là cô ta dạy trang điểm sao?”

Thượng Dương cứng nhắc tìm tòi một chút từ ngữ mấu chốt, nói: “Hình như là cô ta từng nói qua đề tài phụ nữ độc lập gì đó ở trong một video, không biết video gì, ngày thường cô ta không chỉ dạy mỗi trang điểm, có đôi khi cũng đăng vlog nữa.”

Kim Húc nói: “Hiện tại còn có thể xem không?”

Thượng Dương mở trang web video ra, nói: “Có thể, tổng cộng cô ta có hơn một trăm hai mươi tác phẩm video.”

“Trong sáu tháng gần đây có bao nhiêu cái?” Kim Húc nói. Nhạc Hiểu Văn phát sinh quan hệ với Cố Thiên Kỳ cũng chỉ trong sáu tháng gần đây.

“Chín cái.” Thượng Dương lướt xem, nói, “Bảy cái là dạy trang điểm, hai cái là vlog.”

Kim Húc nói: “Xem thử đi.”

Hai người đàn ông cùng đeo một tai nghe, ngồi dựa gần vào nhau, biểu cảm của hai khuôn mặt đều như là “khát khao học hỏi”, hết sức chăm chú mà cứng nhắc xem video dạy trang điểm của võng hồng “Điềm Nhạc Điềm”.

Nhân viên phục vụ bưng cà phê:…

Quảng cáo
Trước /113 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Hàn Lâm Kí

Copyright © 2022 - MTruyện.net