Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Kim Gia Hiên Đi Nơi Nào
  3. Chương 78: Nhân viên ngoài biên chế: Thương Dương, Khương Vân Khởi
Trước /113 Sau

Kim Gia Hiên Đi Nơi Nào

Chương 78: Nhân viên ngoài biên chế: Thương Dương, Khương Vân Khởi

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

7 giờ 30 tối, màn đêm buông xuống, căn homestayđược dùng để làm bộ chỉ cũng sáng lên mấy ngọn đèn trong phòng, xen lẫn trong trongkhu nhà homestay to lớn, giống như vẫn kinh doanh theo như bình thường.

Một gian phòng dành cho khách lầu hai.

Kim Húc nghiêm túc nói: “Không cần chuyểnhướng đề tài, chuyện ôm ấp hôn hít hơn vậy thì nói sao, khi đó anh sẽ chỉnh đốnlại em sau. Hiện tại là nói chuyện nghiêm túc, việc này không phải đơn giản nhưtrong tưởng tượng của em đâu.”

Thượng Dương nói: “Nga, vậy anh đừng luôn bópnắn em thì lời này sẽ tương đối có sức thuyết phục hơn đấy.”

Kim Húc: “……”

“Rốt cuộc có bao nhiêu phức tạp, dù saothì anh cũng phải nói rõ ràng trước chứ.” Trời đất chứng giám, Thượng Dương mộtlòng muốn nói đứng đắn sự, hoàn toàn không muốn kêu be be vào lúc này ở nơi đâyđâu, nói, “Sao anh lại thế này, càng nói anh càng hăng hái? Hơi đau đấy…… rúttay về đi đội trưởng Kim, bên ngoài cả căn nhà từ trên xuống dưới đều là côngan không đấy.”

Kim Húc thường xuyên không khống chế được sức lực, nghe anh nóiđau mới dừng tay, sau khi để anh ngồi xong, mới nói: “Em nghe anh nói, coi như emkhông biết chuyện gì đi, ngoan ngoãn trở về nội thành tiếp tục công tác của em……Hiện tại không có xe, sáng mai anh đưa em đến bến xe.”

Thượng Dương nói: “Đội trưởng Ngô bảo anhthương lượng với em, anh liền thương lượng với em cái này? Anh vậy là không đượca, khó trách đội trưởng Ngôcó thể làm tổ trưởng của nhóm nhỏ này, anh cũng chỉ biết nhi nữ tình trường(*)mà thôi.”

(*) quyến luyến chuyện tình cảm trai gái.

Kim Húc nói: “Đừng kích anh, vô dụng thôi.Nói một hồi nóng lên anh có thể tiễn em đi ngay bây giờ luôn đấy.”

“Anh gấp cái gì?” Thượng Dương nói, “Có phảiđội trưởng Ngô muốn để em đi tiếp cận Khổng Dược haykhông?”

Kim Húc xụ mặt, nói: “Đủ rồi. Nhân viên điềutra nghiên cứu thì làm côngtác của nhân viên điều tra nghiên cứu đi, đây không phải là chuyện em nên quantâm.”

Thượng Dương nói: “Vậy anh cũng biết em lànhân viên điều tra nghiên cứu? Đội trưởng Ngô có thể có ý tưởng này, chứng minhtrong chuyện này em chính là có chỗ hơn người khác, nếu không tại sao không đểanh đi? Không để đồng nghiệp khácđi chứ?”

Kim Húc nói: “Chỗ hơn người của em là cáigì? Tùy tiện ra khỏi nhà một chuyến liền thu hút đàn ông thích sao?”

Thượng Dương: “……”

Kim Húc nói xong liền ý thức được lời nàykhông thích hợp, vội nói: “Anh không phải có ý kia đâu.”

“Biết rồi.” Thượng Dương ngược lại cũngkhông tức giận, nói, “Anh chính là không muốn em làm, anh sợ em không thể đảmnhiệm, càng sợ em bị nguy hiểm hơn.”

Kim Húc vốn dĩ không phải một tên dấm tinhmất lý trí, đại đa số kiểu ghen Thượng Dương “Có loại khí chất này”, “dẫn đến họcđệ thích” này kia cũng là mang tâm lý nói giỡn, càng có loại đắc ý khi ThượngDương được người ta thích như vậy, cuối cùng vẫn bị hắn theo đuổi được.

Vấn đề mà hắn để ý hơn nhất định chính làsự an toàn của Thượng Dương. Thượng Dương có tự mình biết mình, kinh nghiệm xungphong xông vào trận địa của anh ở tiền tuyến quá ít, dựa theo tình huống trướcmắt, vụ án này nhất định là phức tạp hơn rất nhiều so với dự đoán của anh.

Kim Húc xin lỗi nói: “Xin lỗi, không nênnói như vậy với em, anh có hơn sốt ruột. Việc này liên quan quá nhiều, đừng nóihiện tại em không biết chuyện, nếu thật sự bị liên lụy vào thì còn có thể sẽ gặpphải rất nhiều nguy hiểm mà ngay đến anh cũng không thể tưởng tượng được.’’

“Nói nghe một chút đi, đều có nguy hiểm gì?”Thượng Dương cố tình lên giọng lãnh đạo, nói, “Đội trưởng Kim, đừng xem thườngem, em cũng không phải là tay mơ mới vào nghề, đừng nghĩ nói mấy câu là có thểdọa được em, không thể thực hiện được đâu.”

Kim Húc: “……”

Thượng Dương hỏi: “Ngoại hình của em thậtsự rất giống em họ của Khổng Dược sao?”

Kim Húc tức giận nói: “Em câm miệng.”

Thượng Dương nói: “Vậy anh hôn em đi.”

Kim Húc dở khóc dở cười nói: “Lãnh đạo, emđang tính làm gì? Cứng không được thì mềm, em đang muốn làm anh tức chết mà.”

Thượng Dương nói: “Nếu như em hoàn toànkhông biết việc này, đương nhiên sẽ không tới xem náo nhiệt, em còn sợ làm chậmtrễ công tác của các anh. Nhưng hiện tại em cũnng đã tiếp xúc tới rồi, anh bảoem giả vờ không biết, xem như chưa từng xảy ra chuyện gì, anh cảm thấy có thểsao? Đây là ngày đầu tiên anh quen biết em à?”

Kim Húc: “……”

Anh không có cách nào với Thượng Dương, khiNgô Mi vừa mới biểu lộ ra ý kia, hắn liền biết sẽ biến thành như thế này.

Từ lúc bắt đầu hắn đã không nghĩ sẽ kéo ThượngDương dính vào, với loại tính cách này của Thượng Dương, người không thân thoạtnhìn sẽ cảm thấy lãnh đạm, còn có chút nghiêm túc, trên thực tế nội tâm lạinóng như lửa, tình cảm đối với công tác đều là chuyện cậu ấy nên làm thì cũng sẽkhông trốn tránh, trách nhiệm cậu ấy nên đảm nhận thì cậu ấy nhất định sẽ đảmnhận.

Cậu ấy chỉ là công tác ở cấp cơ sở chưalâu, luận về hành động luận về tâm, cậu ấy cũng tâm huyết đối với sự nghiệp côngan không kém bất cứ đồng nghiệp cơ sở nào..

“Em phiền chết đi được.” Kim Húc buồn bựcnói, “Nếu không phải thật sự yêu em, anh cũng không muốn để ý em một chút nào.”

Thượng Dương gõ cái bàn nói: “Đội trưởng Kim,nói rõ mọi chuyện xong rồi thì không cần để ý để em nữa.”

“Chờ anh một chút.” Kim Húc đứng dậy, dángvẻ muốn đi ra ngoài lấy đồ vật.

Thượng Dương ngẩng mặt, ngồi đến thẳng tắp,vai lưng cao và thẳng, ngũ quan xinh đẹp, trong ánh mắt mang sự chờ mong.

Kim Húc trở về, cúi người xuống, không nóilời nào mà hôn sâu anh một cái.

Thượng Dương nghĩ thầm hiện tại ai lại muốnhôn môi với anh chứ?…… Nhưng lại nhịn không được mà bị hôn đến xuất thần.

Kim Húc hôn anh xong, mặt có hơi đỏ, nhéo ởtrên mặt của Thượng Dương một cái, nói: “Ngược lại cũng không thể trách KhổngDược, ai gặp được em mà có thể không biến thành háo sắc chứ, nếu không có chuyện,hiện tại rất muốn chỉnh đốn em.”

Không đợi Thượng Dương nói chuyện, hắn baynhanh đi ra ngoài, thoắt cái đã trở lại, trong tay có thêm một cái máy tính bảng,mở album ra cho Thượng Dương xem một tấm ảnh chụp trước. Ngồi cách Thượng Dươngrất xa, là có hơi sợ bị cướp cò.

Đó là một tấm ảnh chụp, trên ảnh chụp là mộtngười đàn ông tuổi trẻ, để tóc dài, đặt kính râm ở trên đầu, mới bước từ trên mộtchiếc trên xe xuống, bên cạnh có bảo an mang kính đang muốn bung dù cho cậu ta.

Thượng Dương nhìn kỹ một lát, nói: “Cậu tachính là em họ của Khổng Dược sao? Còn có bức ảnh chụp nào rõ ràng hơn không,cái này có hơi xa rồi.”

“Tấm này đều là chụp lén, cậu ta rất ít racửa, cũng không lộ diện côngkhai.” Kim Húc lại lật một tờ giấy chứng nhận từalbum ra.

Thượng Dương nhìn lên, kinh ngạc nói: “Cáinày cách hiện tại ít nhất cũng có năm sáu năm đi?”

Người trẻ tuổi trong tấm ảnh chụp bước xuốngxe trông khoảng 28, 29 tuổi, màu da tái nhợt thân thể gầy yếu, như là ma ốm, ảnhchụp trong giấy chứng nhận lộ vẻ người này trẻ tuổi hơn rất nhiều, cũng khỏe mạnh,đôi mắt có tinh thần hơn.

Kim Húc còn ôm một tia hy vọng cuối cùng, nói: “Dù sao anh nhìn cậu tacũng không giống em lắm.”

Thượng Dương lại nói: “Vẫn có hơi giống. Cậuta và Khổng Dược thật sự là quanhệ anh em bà con sao?”

Kim Húc nói: “Anh chị em họ ruột, nhưng khôngcó quan hệ huyết thống.”

Trong câu nói này có lượng thông tin khá lớn.Thượng Dương không kiềm chế được mà đưa ra suy luận không đứng đắn, Khổng Dượclà gay, vậy “em họ” này cũng vậy sao?

“Có thể là giống như em nghĩ vậy, bất quákhông có gì chứng cứ.” Đối với suy nghĩ của anh Kim Húc hiểu rõ ở trong lòng,sau đó nói, “Em thật cảm thấy vẻ ngoài giống sao? Thị lực của dê không tốt, em khôngcần quá tự tin đâu.”

Thượng Dương buồn cười nói: “Vậy dê làm gìmới được?”

“Ăn ngon, kêu còn hay nữa.” Kim Húc khôngđứng đắn mà chọc anh một câu, lại cứng nhắc lật tài liệu cho anh xem.

Thị lực Thượng Dương rất tốt, năng lực đọccũng không tồi, đọc nhanh như gió mà xem xong, càng xem càng khiếp sợ.

Vụ án này quả nhiên không phải giống với vụbán hàng đa cấp, mức độ phức tạp thật sự là ngoài sức tưởng tượng.

Chẳng những có giam cầm phi pháp tự do cá nhân, tiền bạc kếch xù bịcuốn vào trong đó, còn có vài vụ dân cư mất tích, xí nghiệp chủ đạo cấp tỉnh, nhà giàu nộp thuế giấugiếm huyền cơ sau lưng …… Khótrách Cục an ninh quốc nội phải xuất động, đây là vụ án lớn liên quan đến việcduy trì sự ổn định ở phía Tây Nam này.

Kim Húc nói: “Sợ không? Vẫn là đừng tham dựviệc này, nghe lời đi.”

“Ừm……” Thượng Dương khẩn trương lại hưngphấn mà cảm khái nói, “Kích thích thật đấy!”

Kim Húc phải bị câu kích thích làm cho cứngđờ, mặt không cảm xúc nói: “Chủ nhiệm Thượng,em nghĩ kỹ rồi à, một khi mũi tên rời khỏi cung tên là không quay đầu lại đượcđâu, nếu em thật sự tham dự vào thì có thể sẽ gặp nguy hiểm……”

Thượng Dương hít sâu một hơi, muốn trả lờihắn, em là một công an, em không sợ nguy hiểm.

Kim Húc đứng đắn nói nói tiếp: “…… Anh sẽcùng em đối mặt.”

Thượng Dương đứng hình.

Kim Húc nói: “Khi em thật sự tiến vào, anhchính là đội trưởng của em. Người yêu kiêm đội trưởng, nếu em có chuyện gì thì chínhlà lấy đi cái mạng này của anh, hiện tại hối hận vẫn còn kịp. Mau nói đi, em hốihận rồi, không muốn làm nữa, muốn về nhà.”

Thượng Dương: “……”

“Được, anh biết rồi.” Kim Húc buồn bựcnói, “Hôn anh một cái, anh sẽ đi tìm Ngô Mi báo cáo công tác.”

Mấy phút đồng hồ sau.

Lầu một mở cửa ăn cơm, các vị công ankhông có việc gì đều xuống dưới dùng cơm, đều là cơm hộp, tự lấy là được.

Thượng Dương và Khương Vân Khởi không quenbiết người khác, hai người đơn độc ngồi ở một cái bàn nhỏ, vừa ăn vừa nói vềtình huống hiện tại.

“Không biết xấu hổ sao?” Thượng Dương hậnsắt không thành thép mà phê bình bạn nối khố kiêm học nghề, thấp giọng nói, “Thếmà lại bị mỹ nữ lừa tiến vào ổ bán hàng đa cấp, nói như thế nào cậu cũng là côngan đấy, việc này trở về mà bị ba mẹ ông ngoại ông nội của cậu biết, tôi xem cậucòn có thể làm người được hay không.”

Khương Vân Khởi: “……”

Anh ta dùng chiếc đũa chỉ chỉ cổ ThượngDương, nói: “Đóng cửa lại, cậu và người yêu của cậu đã làm chuyện xấu gì? Cổ cònđỏ thành như vậy, cậu còn có thể làm người được hay không?”

Thượng Dương nói: “Bớt nói hươu nói vượnđi, không có chuyện đó.”

Vốn dĩ đã không có, hôn môi với người yêu cũngbị xem là chuyện xấu hay sao?

“Trễ chút có thể sẽ có thay đổi công tác,”Thượng Dương có thể phải đi theo nhóm của Kim Húc làm việc, nói trước choKhương Vân Khởi biết, nói, “Tôi sẽ báo cáo lên cấp trên trước, xem sẽ sắp xếp cụ thể như thế nào.”

Khương Vân Khởi đĩnh đạc nói: “Biết rồi, đểcậu đi nằm vùng sao, đội trưởng NgôMi nói sẽ để tôi đi theo cậu.”

Thượng Dương: “? Cái quỷ gì a?!”

Khương Vân Khởi nói như chuyện đương nhiên: “Chính làtên Khổng Dược đó, gã biết hai chúng ta đang đi công tác cùng nhau, tôi mà đi rồibỏ lại mình cậu, vậy sẽ hợp lý sao? Nhân viên công vụ kiểu gì mà tùy tiện như vậy?Tôi đương nhiên phải hỗ trợ cho cậu thật tốt, cậu nghĩ đi, lỡ như lần này lậpcông, tôi liền rửa mối nhục năm xưa, sau này xem ai còn dám gọi tôi là cá mặn,xem ai còn dám nói tôi vào đơn vị nhờ quan hệ cá nhân nữa không?!”

Thượng Dương: “……”

Hai người bọn họ sắp ăn xong rồi, Kim Húcmới xuống lầu tới, hắn chàohỏi với những người khác rồi cầm cơm hộp lại đây ngồi cùng bàn với Thượng Dương,ánh mắt vừa chạm phải ánh mắt Thượng Dương là mùi cẩu lương cứ như vậy mà bay ra phấp phới.

Khương Vân Khởi nói: “Hai người buồn nônquá, ăn không vô nữa, tôi đi đây.”

Thượng Dương không hề có tình cảm với bạnnối khố: “Lượn đi.”

Kim Húc lại nói: “Khoang hãy lượn, 8 giờrưỡi mở họp, Tiểu Khương nhớ rõ đấy.”

Khương Vân Khởi nói: “Tiểu Khương đã biết,Tiểu Khương lượn đây ạ.”

Sau khi anh ta đi rồi, Thượng Dương còn muốncứu vớt bạn nối khố một chút, anh nói với Kim Húc: “Cậu ấy chỉ mê chơi, hoạtbát, hơi nói nhiều, không có lòng phòng bị, nhân phẩm thật sự…… Thật sự cũngkhông tệ lắm đâu.”

“Anh thấy Tiểu Khương cũng không tồi.” KimHúc nói, ‘’Anh cảm thấy……”

Thượng Dương: “Cái gì?”

Kim Húc mơ hồ đoán được Khương Vân Khởi đangcầm lá bài thợ săn, xuất phát từ tính bảo mật nghiêm khắc, cuối cùng hắn vẫnnói: “Không có gì. Chờ khi mở họp em đi theo anh, đồng nghiệp bên này biết emlà người yêu của anh rồi, cho nên đừng ngại.”

Sáng sớm Thượng Dương đã đoán được, muốn xấuhổ cũng đã xấu hổ xong luôn rồi, bất đắc dĩ nói: “Anh come out thành nghiệnsao? Sao đến chỗ nào cũng như vậy thế?”

Kim Húc nói: “Cái này là em nói oan choanh rồi, em nhìn nhóm người này đi.”

Thượng Dương nhìn mấy vị đồn nghiệp đangăn cơm ở bàn khác, nói: “Làm sao vậy?”

“Không phải công an hình sự dày dặn kinhnghiệp thì chính là an ninh quốc nội dày dặn kinh nghiệm, anh ngược lại cũng muốnđóng chặt cửa tủ lắm chứ,” Kim Húc nói, “Cả cái tủ đều như bị trong suốt ở trướcmặt bọn họ, anh đóng nó còn có ích lợi gì nữa, còn không bằng hào phóng đá văngbản thân luôn cho rồi.”

Thượng Dương cười rộ lên, nói: “Người giỏicó người giỏi hơn, anh cũng có lúc cảm nhận được một chút mùi vị em luôn bị chỉsố thông minh của anh đè ép là thế nào rồi.”

Kim Húc lại nói: “Anh không có đè ép em, emrất thông minh, chỉ là thiếu kinh nghiệm mà thôi. Bất luận ngành nghề gì cũng đềulà quen tay hay việc, làm nhiều lần thì sẽ thuần thục thôi.”

Thượng Dương gật đầu nói: “Cho nên lần nàychính là cơ hội tốt để em tích lũy kinh nghiệm đấy.”

Kim Húc nhắc tới việc này vẫn là không vuigì cho lắm, chỉ là Thượng Dương tự nguyện, hắn cũng không có cách nào, nói sangchuyện khác, nhỏ giọng nói câu đồi trụy: “Không có việc gì để anh xoa bóp nhiềumột chút, chờ anh thuần thục thì sẽ không bóp em đau mãi nữa.”

8 giờ 30, thành viên chủ yếu của tổ điềutra, hơn mười vị thuộc Cục an ninh quốc nội của hai tỉnh Tây Bắc và Tây Namthành lập Tổ Chuyên Án, cùng nhau mở cuộc họp.

Nhân viên ngoài biên chế: Thượng Dương,Khương Vân khởi.

Quảng cáo
Trước /113 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tôi Dựa Vào Vũ Lực Xoay Chuyển Giới Giải Trí

Copyright © 2022 - MTruyện.net