Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy!
  3. Chương 59: CHƯƠNG 59: LÂM GIAI NHI.
Trước /2176 Sau

Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy!

Chương 59: CHƯƠNG 59: LÂM GIAI NHI.

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tống Vy cười rồi đáp lại: “Mẹ nấu canh cho chú Đường. Chú ấy bị thương vì mẹ. Mẹ cũng nên bày tỏ một chút” Bây giờ Đường Hạo Tuấn đã về nước rồi. Cô đã đồng ý với Trình Hiệp rồi, cũng không cần phải tuân thủ nữa. “Thì ra là như vậy!” Tống Hải Dương gật gật đầu, tỏ ra là cậu đã biết rồi. Tống Vy xoa đầu cậu một cái: “Đi chơi cùng em gái đi. Mẹ phải làm cơm rồi” “Vâng” Tống Hải Dương đáp lại một tiếng rồi chạy về phòng tìm Tống Dĩnh Nhi. Nhìn cửa phòng của hai đứa con đóng lại rồi, cô mới mỉm cười rồi đi vào nhà bếp. Khi cô vừa mới nấu cơm xong, chuông cửa đột nhiên vang lên. Tống Vy lau qua tay lên cái tạp dề rồi đi ra sảnh mở cửa. Kiều Phàm đứng ngoài cửa cười dịu dàng với cô: “Vy” “Kiều Phàm, sao anh lại tới đây?” Tổng Vy nhìn thấy anh ta thì hơi ngạc nhiên há hốc mồm ra.

Kiều Phàm lấy điện thoại ra lắc lắc: “Em quên rồi. Mấy ngày trước, chúng ta gọi điện thoại cho nhau. Tôi nói về nước rồi thì muốn tới đây.”

“Em không quên. Nhưng anh đâu có nói hôm nay anh quay về đâu. Sao anh cũng không gọi em đi đón anh?” Tống Vy buông tay cầm của cánh cửa ra rồi lấy một đôi dép lê cho anh ta.

Copy từ web VietWriter

Sau khi Kiều Phàm đi vào thì đóng cửa lại. Anh ta vừa thay giày vừa đáp: “Không phải là anh muốn cho em một niềm vui bất ngờ sao? Phải rồi. Đây là quà cho Hải Dương và Dĩnh Nhi”

Nói rồi, anh ta đưa hai cái túi trong tay qua. Tống Vy cũng không khách khí với anh ta. Cô đưa tay ra đón lấy. “Cảm ơn anh, Kiều Phàm” “Không có gì” Kiều Phàm xua tay. Sau đó, ánh mắt anh ta nhìn xung quanh phòng khách một lượt: “Hai đứa trẻ đâu?” “Ở trong phòng” Tống Vy đặt cái túi xuống, bảo anh ta ngồi xuống: “Em đi gọi bọn chúng ra. Vừa hay sắp ăn cơm rồi” “Hay là để tôi đi cho” Kiều Phàm không ngồi xuống mà nhấc chân đi tới phòng của bọn trẻ. Tống Vy cảm thấy như vậy cũng tốt. Cô liền quay lại nhà bếp rồi bưng từng món ra ngoài. Sau khi ăn cơm xong, hai đứa trẻ đi tắm. Còn Tống Vy và Kiều Phàm ở trong nhà bếp rửa bát. Kiều Phàm nhìn cái bình giữ nhiệt ở bên cạnh bồn rửa bát: “Đây là.” Tống Vy đưa một cái bát đã rửa sạch sẽ cho anh ta: “Trong đó là canh xương em nấu cho Đường tổng” “Nấu cho Đường Hạo Tuấn?” Động tác lau bát của Kiều Phàm đột nhiên dừng lại một lát. Con ngươi phía sau cặp kính

vụt lên một tia sáng u ám. Tống Vy không hề phát hiện. Cô lại rửa một cái bát rồi đưa cho anh ta: “Đúng thế?

Nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt của Kiều Phàm nhạt đi: “Anh nghe nói Đường tổng bị thương. Em lại đi nấu canh cho anh ta. Em quan tâm anh ta đến vậy sao?”

Đọc tiếp tại VietWriter nhé !

Tay của Tống Vy bị trượt, suýt chút nữa thì cô làm rơi cái bát. Cô cụp mi mắt xuống, hơi chột dạ đáp lại: “em đâu có quan tâm anh ta. Em làm như vậy là có nguyên nhân cả đấy”

Việc cô nói sai với lòng bị Kiều Phàm nhìn thấy.

Kiều Phàm hiểu rõ có lẽ cô đã có tình cảm với Đường Hạo Tuấn rồi. Đột nhiên con người của anh ta co rúm lại. Đến cả nụ cười ấm áp luôn treo trên mặt cũng xuất hiện một tia bệnh hoạn.

Nhưng rất nhanh tất cả đều biến mất, hồi phục lại với dáng vẻ bình thường. Giống như vừa rồi chỉ là ảo giác.

“Vậy sao?” Kiều Phàm cười gượng gạo đáp lại. Ngay sau đó, anh ta nhẹ giọng hỏi: “Vy, em biết lần này tôi làm phẫu thuật cho ai không?”

“Em biết. Là người quen của bác sĩ Mạnh và Đường tổng” Cô rửa xong cái bát cuối cùng rồi nói.

Kiều Phàm cầm cái bát này trong tay chậm rãi lau chùi: “Em nói không đúng rồi. Quan hệ của bọn họ còn thân thiết hơn cả người quen nữa. Cô ta tên là Lâm Giai Nhi, là thiên kim của tập đoàn Lâm Thị lúc trước. Mười năm trước, cô ta bị tai nạn

xe. Sức khoẻ của cô ta vẫn luôn không ổn. Mà bảy năm trước, cô ta đột nhiên trở thành người thực vật”

“Thì ra là cô ta!” Nghe anh ta giới thiệu, Tống Vy cũng nhớ ra.

Tập đoàn Lâm Thị là một trong những xí nghiệp nổi tiếng của Thành phố Giang. Nhưng mười năm trước, tập đoàn này đã phá sản rồi. Vợ chồng chủ tịch Lâm lần lượt qua đời. Họ chỉ để lại duy nhất một thiên kim vẫn còn sống thôi.

Nhưng sau khi đám tang của vợ chồng chủ tịch Lâm kết thúc, vị thiên kim đó không còn xuất đầu lộ diện nữa. Không ngờ rằng cô ta lại trở thành người thực vật.

“Cô Lâm này và Đường tổng là thanh mai trúc mã. Từ nhỏ tình cảm của hai người đã vô cùng tốt rồi. Nếu như không xảy ra vụ tai nạn đó thì bọn họ chắc là đã kết hôn từ lâu rồi.” Ánh mắt của Kiều Phàm chăm chú nhìn Tống Vy.

Tống Vy ngây ra một lúc: “Kết hôn?” “Đúng vậy. Nghe nói Đường tổng rất yêu cô Lâm này. Sau khi cô Lâm trở thành người thực vật, anh ta cũng chưa từng từ bỏ mà đi tìm những bậc thầy thôi miên tốt nhất trên thế giới để đánh thức cô ta. Một tháng trước, Đường tổng đã thành công rồi” Kiều Phàm lau bát xong thì cho vào chạn bát.

Tống Vy hơi kinh ngạc há miệng ra: “Anh nói cô Lâm tỉnh rồi?” Kiều Phàm đẩy gọng kính lên: “Đã tỉnh rồi. Nhưng trong não cô ta mọc ra một khối u cho nên cần anh tới làm phẫu thuật. Anh tin chờ sau khi cô Lâm bình phục lại rồi, Đường tổng chắc là sẽ hủy bỏ hôn ước với nhà họ Tống rồi cưới cô Lâm

làm vợ. Dù sao thì đó mới là chân ái của anh ta.”

Chân ái...

“Cái gì?” Tống Vy lập tức nổi giận. Khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng vô cùng đáng sợ. “Cục cưng, vì sao trước đây con không nói cho mẹ biết?” Đôi mắt của Tống Vy đỏ hoe, nước mắt lưng tròng. Tống Hải Dương nắm bàn tay nhỏ bé lại trả lời: “Bởi vì con không muốn mẹ phải buồn bão Đây là điều mà cậu và Dĩnh Nhi đã giao ước với nhau rồi. Vốn dĩ cậu vẫn luôn định sẽ không nói ra với mẹ.

Nhưng nhà trẻ mới nói cuối tuần có hoạt động dành cho bố mẹ và con cái. Nội dung chính là cùng bố mẹ đi đến khu giải trí. Các bạn nhỏ trong trường đều có ba đi cùng. Chỉ có cậu và Dĩnh Nhi là không có.

Cho nên buổi tối hôm nay cậu mới không nhịn được mà hỏi. Tống Vy vô cùng áy náy: “Xin lỗi cục cưng. Mẹ xin lỗi” Thế mà cô lại không biết con của mình lại phải chịu ấm ức như vậy.

Còn có mấy lời nói khó nghe đó vừa nghe là biết có người đang xúi giục những đứa trẻ đó. Đợi khi cô điều tra ra rồi, cô chắc chắn sẽ không bỏ qua cho kẻ đó.

Trong mắt của Tổng Vy tràn đầy sự tức giận.

Hôm sau, Tống Vy biết được chuyện hoạt động của ba mẹ và con cái, lại nghĩ đến khát khao có ba của Hải Dương, cô hít một hơi thật sâu rồi gõ cửa phòng làm việc của Đường Hạo Tuấn.

Quảng cáo
Trước /2176 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Duyên Lệch: Cha Nuôi... Con Yêu Người!

Copyright © 2022 - MTruyện.net