Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Ma Yêu Nữ Lật Gia Tiên
  3. Chương 37-38
Trước /26 Sau

Ma Yêu Nữ Lật Gia Tiên

Chương 37-38

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 37: Trò chơi bắt đầu

Hôm sau.

Nắng sớm đậu lên tầng lá rụng nằm im lìm trên mặt đất. Dưới ánh nắng vàng rực rỡ, sự u ám của căn biệt thự như tan đi bớt, thay vào đó là vẻ cổ kính nguy nga. Trên thực tế, tòa nhà này tuy cũ nhưng lại được tạo nên bằng những vật liệu cao cấp nhất, tinh xảo đến từng chi tiết, nếu không Mộc gia và Kha gia đã chẳng để cho Mộc Như Lam ở lại đây.

Trần Hải đứng chờ trước cửa như mọi khi, thấy cô hồng hào khỏe mạnh đi ra thì mới an tâm.

“Tiểu thư…”

“Chị!” Một giọng nói thanh thoát vang lên, Bạch Tố Tình ngồi ở ghế sau ngượng ngùng cười với Mộc Như Lam.

Bị Bạch Tố Tình ngắt lời, Trần Hải liền cau mày không vui, ông cúi người chào Mộc Như Lam, “Phu nhân nói hôm nay là ngày đầu tiên Bạch tiểu thư đến trường, sợ chưa quen với nội quy của học viện Lưu Tư Lan nên đưa cô ấy theo để tiểu thư hướng dẫn sơ qua.”

Mộc Như Lam nhướn mày một chút rồi mỉm cười gật đầu. Trần Hải mở cửa xe cho cô, đợi đến lúc cô đã ngồi yên trên ghế thì mới lái xe chạy ra khỏi khu nghỉ dưỡng Thanh Hòa.

Bạch Tố Tình ngoái nhìn căn biệt thự màu xám bằng ánh mắt khinh thường, cô ta cứ tưởng bà già kia cho Mộc Như Lam chỗ ở sang trọng lắm, hóa ra chỉ là một cái nhà cũ nát dơ bẩn, đúng là người nào nhà nấy.

Hiện tại Bạch Tố Tình đang mặc đồng phục Lưu Tư Lan, không thể phủ nhận rằng nó rất hợp với cô ta: bộ váy trắng bọc lấy dáng người mảnh khảnh, càng nhìn càng thấy tinh tế, đáng yêu tựa búp bê.

Có điều, chim trĩ vĩnh viễn là chim trĩ, không bao giờ có thể hóa phượng hoàng.

“Tình Tình lo lắng à?” Mộc Như Lam ôn hòa hỏi.

Bạch Tố Tình thấp thỏm gật đầu, “Vâng, không biết nội quy học viện ra sao, mọi người liệu có dễ chịu không, em sợ…”

“Đừng lo, học sinh trong trường rất thân thiện.”

“Thì vì chị là hội trưởng mà,” Bạch Tố Tình ngưỡng mộ nói, đôi mắt long lanh nước khiến người ta đau lòng.

Mộc Như Lam chưa kịp trả lời thì Trần Hải ngồi trước đã nhếch miệng lên tiếng, “Phải, đại tiểu thư của chúng ta là hội trưởng do toàn bộ học viện Lưu Tư Lan nhất trí bầu ra, một học sinh bình thường thì làm sao mà so được.”

“Đều nhờ mọi người chiếu cố,” Cô cười khiêm tốn.

“Chị thật lợi hại, em phải cố gắng học tập chị cho thật tốt mới được!” Bạch Tố Tình vung nắm tay, thoạt nhìn có vẻ khả ái vô tư, nhưng sau lưng chẳng phải đang ngấm ngầm tuyên chiến đó sao?

Mộc Như Lam cười híp mắt, “Chị trông chờ.”

Chị rất trông chờ, chờ xem sau này cưng sẽ chịu bị chà đạp như con chuột chết, hay là làm ra vài chuyện bất ngờ đảo ngược tình thế. Loại trò chơi kích thích này quả thật đáng trông chờ, ha ha…

Căn biệt thự màu xám dần biến mất sau lớp kính ô tô, xe chạy êm ru tới thẳng học viện Lưu Tư Lan.

Thời điểm hai người đến nơi, khu đỗ xe của học viện đã đông nghẹt. Rất nhiều tốp học sinh vừa đi vừa xôn xao nói chuyện phiếm.

Học sinh Lưu Tư Lan đa số đều thuộc biển số xe của Mộc Như Lam nên lúc chiếc xe trườn tới đã có không ít người dừng chân chào đón. Vừa bước xuống xe, Bạch Tố Tình còn chưa kịp nhoẻn miệng cười thì liền bị đám đông xô đẩy đến nỗi xộc xệch cả quần áo.

Trong mắt bọn họ chỉ có Mộc Như Lam, chỉ có vẻ đẹp trời sinh và khí chất đặc biệt không gì sánh nổi của cô.

Bạch Tố Tình lảo đảo suýt ngã, cô ta đứng nhìn Mộc Như Lam được yêu mến cung phụng mà trong lòng tràn ngập ghen tị, hai bàn tay oán hận siết chặt, xem ra sẽ phải mất rất nhiều công sức mới có thể phá hủy địa vị của Mộc Như Lam!

“Được rồi, được rồi,” Mộc Như Lam cất lời, chất giọng mềm mại như một làn nước ấm. Cô rẽ đám đông đến nơi Bạch Tố Tình đang đứng, mỉm cười nắm lấy tay cô ta, “Đây là em gái mình Bạch Tố Tình. Vì gia đình xảy ra vài chuyện nên em ấy đến ở tạm nhà mình, hôm nay là ngày ngày đầu tiên Tình Tình đi học, mong mọi người chiếu cố giúp, có được không?”

Lời nói rất rõ ràng, không hề có từ ngữ mập mờ khiến mọi người hiểu nhầm Bạch Tố Tình là con ngoài giá thú, Mộc Như Lam đơn giản chỉ muốn giới thiệu em gái thôi.

Dưới ánh nhìn tò mò của đám đông, Bạch Tố Tình ngượng ngùng đỏ mặt, tựa như một con nai nhỏ bị dọa sợ. Dáng vẻ nhu nhược đáng yêu ấy khiến rất nhiều nam sinh yêu mến, đồng thời cũng vấp phải sự căm ghét của không ít nữ sinh.

Trong mắt phụ nữ giàu sang, cái bộ dạng đáng yêu quyến rũ mang đầy mùi hồ ly tinh ấy chỉ có ở loại đàn bà chuyên phá hoại gia đình người khác.

Tất nhiên Bạch Tố Tình hiểu rõ điều đó, cũng hiểu rõ rằng giá trị lợi dụng của các nữ sinh cao hơn nam sinh rất nhiều. Vì vậy trước khi tới đây cô ta đã chuẩn bị chu đáo, nhưng không phải là chuẩn bị cho những người này, mà là cho ban F.

Mộc Như Lam đưa Bạch Tố Tình đến ban F, trong lớp học hiện tại chỉ có vài người, họ vừa nhìn thấy Mộc Như Lam và Bạch Tố Tình thì liền hiểu ngay cô ta là em gái của Mộc Như Lam. Bạch Tố Tình im lặng không nói gì, cô ta muốn để dành con át chủ bài đến phút cuối.

“Chị đi trước đây, buổi trưa gặp em ở căng tin nhé,” Mộc Như Lam khẽ liếc nhìn các học sinh trong ban.

Bạch Tố Tình gật đầu, chỉ mong Mộc Như Lam mau mau biến đi cho khuất mắt.

Mộc Như Lam vừa rời khỏi, Bạch Tố Tình liền trút bỏ dáng vẻ e dè ngượng ngùng, tự tin nắm chặt lấy tờ giấy trong túi áo. Cô ta đã sớm chuẩn bị một bài diễn thuyết đầy nhiệt huyết để lay động đám học sinh ăn chơi trác táng này. Mọi thứ đều được điều tra cả rồi, ban F tuy có gia thế hùng hậu nhưng lại bị công việc cướp mất bố mẹ. Thiếu vắng tình thương lâu ngày, họ nảy sinh lòng phản nghịch và khát vọng muốn được công nhận, mà cô ta, sẽ là kẻ soi sáng đường đi cho bọn họ —— cô ta sẽ là kẻ lãnh đạo!

Chương 38: Quá ô nhục

Chuông vào lớp vừa reo, học sinh ban F mới lục tục đi vào. Bạch Tố Tình ngồi ở bàn cuối, nhanh chóng liếc qua gương mặt của những nhân vật chủ chốt, Đoạn Nghiêu, Lễ Thân, Thái Sử Nương Tử, Lưu Bùi Dương, Lê Mặc,…

Mỗi người bọn họ đều là những tay sai mà Bạch Tố Tình rắp tâm thu phục, đồng thời cũng là hậu thuẫn mạnh nhất của Mộc Như Lam, góc tường này xem ra không hề dễ đào.*

*Đào góc tường: một thành ngữ mang nghĩa là đi đường tắt, vụng trộm đánh úp người ta; hoặc là vụng trộm chiếm ưu thế của người khác.

Mười mấy học sinh ban F quen nhau đã lâu, bây giờ tự dưng xuất hiện thêm một Bạch Tố Tình thì không thể nào không thu hút sự chú ý. Lớp học thường ngày ồn ào nay im ắng hẳn, mọi người âm thầm đánh giá cô ta, âm thầm trao đổi ánh mắt.

Nếu Mộc Như Lam không tự mình đến đây gửi lời trước thì ban F đã chẳng thèm rảnh hơi để tâm đến một kẻ vặt vãnh như Bạch Tố Tình, và cũng sẽ không phát hiện ra ánh mắt nhìn bọn họ như nhìn đồ vật của cô ta.

Đôi lúc, những thứ vặt vãnh lại trở thành ngòi nổ trí mạng, cũng như con đê ngàn dặm có thể bị đánh vỡ tan chỉ vì một lỗ kiến nhỏ. Đây chính là lý do Mộc Như Lam tự mình đi tới: cô muốn đặt Bạch Tố Tình vào trung tâm chú ý. Toàn bộ ban F đều lớn lên giữa quyền thế đầy âm mưu và thủ đoạn, chỉ cần tập trung quan sát một chút thì cho dù đó có là lớp mặt nạ ngụy trang tốt nhất, bọn họ cũng thừa sức xé nát.

Thái Sử Nương Tử cau mày, đáy mắt xẹt qua một tia xảo quyệt, cô nhìn về phía Lễ Thân, Lễ Thân lại nhìn về phía chỗ ngồi của Đoạn Nghiêu cách Bạch Tố Tình ba hàng ghế. Đoạn Nghiêu gác hai chân lên bàn, trên tay cầm một quyển sách toán, hắn lơ đãng tiếp nhận ánh nhìn của Lễ Thân rồi đảo mắt về phía Bạch Tố Tình – kẻ đang âm thầm đánh giá những học sinh đang bước vào lớp.

Cứ tưởng là con cừu nhỏ lông trắng, hóa ra là ả sói già bụng đen.

Cái nhìn đầy dã tâm của Bạch Tố Tình khiến bọn họ chỉ muốn khoét con mắt cô ta ra.

Lại còn dám để cho chị gái phải bỏ công sức vì mình, xem ra ở Mộc gia cô ta dã diễn chẳng ít trò. Nếu bọn họ không đặc biệt chú ý thì có khi cũng bị dắt mũi rồi, đồ chết tiệt!

Một lát sau, thầy giáo bước vào lớp, ông đeo một cặp kính nhỏ, trên môi nở nụ cười hài lòng. Đây là giáo viên duy nhất trong học viện Lưu Tư Lan có thể đảm nhận làm chủ nhiệm ban F trong hai năm liên tục, chứng tỏ năng lực của ông ta không hề tầm thường.

“Hôm nay lớp ta có một học sinh mới, các em có để ý không?”

“Dài dòng quá, người thì ngồi thù lù một đống, tụi em có mù đâu mà không thấy,” Thái Sử Nương Tử mất kiên nhẫn phẩy tay, hối thúc ông nhanh nhanh chấm dứt cái đề tài này.

“Sao lại thế? Dù gì cũng phải mời bạn học mới tự giới thiệu một chút chứ,” Thầy giáo đã sớm quen với thái độ chẳng coi ai ra gì của ban F nên cũng không để bụng, ông cười tủm tỉm với Bạch Tố Tình, “Nào, em lên bục tự giới thiệu mình đi.”

Bạch Tố Tình lập tức tự tin đứng dậy, Lễ Thân chậm rãi lên tiếng, “Thầy à, bạn mới của chúng ta nhút nhát như vậy thì làm sao dám lên bục tự giới thiệu được?”

Nhút nhát? Nhìn cô ta bây giờ căn bản là thèm được đi lên muốn chết thì có. Những học sinh xung quanh thầm cười mỉa trong lòng nhưng ngoài mặt lại không có biểu hiện gì. Dù sao Bạch Tố Tình vẫn còn đeo cái danh “em gái Mộc Như Lam”, muốn dạy dỗ cô ta thì phải làm cho thật kín đáo.

Bạch Tố Tình hơi khó chịu nhưng vẫn một mạch đi lên bục giảng, cô ta thầm nghĩ, như thế này mới là đúng với tư liệu điều tra được: ban F vô giáo dục, bất lương, bất trị. Cứ chờ mà xem, rồi sẽ có ngày các người thuần phục dưới chân Bạch Tố Tình này.

“Mình tên là Bạch Tố Tình, hôm nay rất vui khi được vào học tại ban F của học viện Lưu Tư Lan. Trước khi đến đây từng có người bảo mình rằng, ban F chứa toàn những kẻ ăn chơi vô học…”

Bài diễn thuyết của Bạch Tố Tình là do nhà văn chuyện nghiệp viết nên, ngôn ngữ giản dị mà thấm thía, truyền cho người nghe một cảm giác hưng phấn khó tả khiến họ ủng hộ vô điều kiện, đến cả Bạch Tố Tình cũng tự thấy nhiệt huyết sôi trào.

Sau khi chữ cuối cùng bật ra khỏi đầu lưỡi, Bạch Tố Tình đưa mắt quan sát phía dưới. Quả nhiên, ai nấy đều đang giương ánh mắt sáng rỡ đầy xúc động nhìn cô ta, hưng phấn đến mức hai má hơi ửng hồng. Bạch Tố Tình thầm đắc ý, cô ta muốn dùng phương pháp đơn giản này để nói cho bọn họ biết, Bạch Tố Tình tuy trông có vẻ nhu nhược mỏng manh nhưng thật ra lại kiên cường mạnh mẽ như tre, xứng đáng cho bọn họ bảo vệ và phục vụ.

“Thật không hổ là hội trướng đại nhân của chúng ta!” Lễ Thân phấn khích nói.

“Phải phải! Mẹ nó, mình kích động chết đi được!” Thái Sử Nương Tử cũng phấn khích không kém.

“Làm mình nhớ lại mùa hè năm ấy, không biết có ai quay video không…”

“Mình! Mình quay rồi!”

Cả phòng xôn xao hẳn lên, học sinh xúc động ghé tai nhau ôn chuyện.

Bạch Tố Tình không khỏi bối rối.

Cái gì thế này? Vì sao lại như vậy? Rõ ràng người diễn thuyết là cô ta, người làm bọn họ sôi trào nhiệt huyết cũng là cô ta, mà tại sao…

Thầy giáo lắc đầu không hài lòng, “Bạch đồng học, em muốn diễn thuyết thì phải tự chuẩn bị lấy chứ, sao lại bắt chước bài diễn thuyết của Mộc Như Lam?”

“Cái gì?” Bạch Tố Tình cừng đờ cả người, ngỡ ngàng nhìn ông.

“Hẳn là cô ta lấy nội dung từ trên mạng xuống. Cũng phải, năm đó Lam Lam của chúng ta ngồi vào ghế hội trưởng cũng đã diễn thuyết một lần, người nghe ai cũng bật khóc, trên mạng còn rầm rộ chuyện đó một thời gian,” Thái Sử Nương Tử nhếch miệng nửa cười nửa không.

“Bất tài thì đừng có thích thể hiện, tưởng tụi này ngu lắm à?”

“Đúng đấy.”

Quả thật Mộc Như Lam đã diễn thuyết bài này vào mùa hè năm ngoái khi được bầu lên làm hội trưởng, từng câu chữ khi ấy như hồi chuông đánh thẳng vào trái tim, tầng tầng rung động. Sau khi video được đăng lên mạng, Mộc Như Lam trở thành đối tượng cho toàn thể học sinh noi theo.

Bạch Tố Tình thuê người viết, không ngờ đối phương lại lấy trực tiếp từ mạng, lừa tiền của cô ta thì không nói, đằng này còn khiến cô ta nhục mặt ngay giữa lớp.

Bạch Tố Tình siết chặt nắm đấm, tờ giấy trong lòng bàn tay bị vò nát, xương trắng nổi lên cồm cộm. Cô ta xấu hổ cúi đầu về lại chỗ ngồi, bên tai toàn là tiếng cười chế nhạo của đám người Thái Sử Nương Tử.

Đáng chết…

Đáng chết đáng chết đáng chết!

Tên nhà văn đáng chết, Mộc Như Lam đáng chết! Không ngờ cô ta lại xui xẻo trở thành cái nền ngu xuẩn làm Mộc Như Lam nổi bật! Mà Mộc Như Lam càng nổi bật, cô ta càng muốn tiêu diệt!

Cứ chờ xem, rồi sẽ có một ngày cô ta khiến Mộc Như Lam chật vật như một con chó đói! Hiện tại Mộc Như Lam đứng cao bao nhiêu, cô ta sẽ đẩy Mộc Như Lam té đau bấy nhiêu! Mộc Như Lam là thiên sứ, vậy thì cô ta sẽ bẻ gãy cánh của Mộc Như Lam!

“Chà… Vẻ mặt thật hung dữ,” Luồng suy nghĩ độc ác bị một giọng nói dễ nghe cắt đứt, Bạch Tố Tình giật nảy mình.

Quảng cáo
Trước /26 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Titanic - Trong Vũ Trụ

Copyright © 2022 - MTruyện.net