Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Mùa Đông Này Có Anh
  3. Chương 15: Đi nước ngoài
Trước /34 Sau

Mùa Đông Này Có Anh

Chương 15: Đi nước ngoài

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sau khi cô xuống thì anh cũng đã làm đồ ăn xong rồi. Cô bước đến chỗ anh rồi ngồi xuống.

Nhìn thấy anh vậy thì cô cũng đi ra chỗ anh rồi vỗ vai nói:

"Mày lên phòng tắm đi còn đâu để cho tao là được. Mấy cái cuối này chỉ cần bày ra thôi chứ gì?".

Đình Du quay sang nhìn cô mỉm cười rồi nói:

"Thôi để tao dọn nốt rồi ăn cơm luôn. Chứ đợi tao tắm xong chắc là cơm canh nguội hết rồi còn đâu. Hâm nóng lại cũng làm sao bằng lúc đầu nấu được".

Cô cũng gật đầu rồi đi về bàn ăn. Đình Du thấy vậy cũng dọn dẹp tất cả ra bàn rồi cũng ngồi xuống. Cả hai người vậy mà ăn cơm không nói gì cả.

Đột nhiên Đình Du quay sang nhìn cô rồi lên tiếng:

"Ùm tao có chuyện muốn nói với mày này".

Cô đang ăn cơm thì ngước mặt lên nói:

"Có chuyện gì thì mày nói đi. Trước giờ mày có như này đâu? Toàn nói luôn mà".

Anh im lặng một hồi rồi nói:

"Thật ra là sắp tới công ty có một cuộc làm ăn ở bên nước ngoài. Thế nên là có lẽ tao sẽ không ở đây lâu đâu. Tin này thì tao mới nhận được thôi. Cũng khá là bất ngờ. Có lẽ tao sẽ ở đó một tháng lận vậy nên mới nói với mày".

Nghe tới đây cô đột nhiên dừng ăn. Anh chỉ mới về có mấy ngày thôi mà. Tại sao lại phải đi nữa rồi? Cô ngoài mặt không tỏ vẻ bất cứ gì cả nhưng trong lòng là muốn nổ tung rồi.

Sau khoảng thời gian im lặng thì cô lên tiếng:

"Vậy thì mày cũng lên chuẩn bị đi. Tao không sao đâu. Lần sau có nói thì chừa cái bữa ăn ra. Làm hết hứng ăn rồi".

Đình Du xoa đầu cô rồi nói:

"Tao xin lỗi mày nhiều. Mày đã chờ tao lâu như vậy rồi nhưng vẫn chưa được đền đáp cái gì cả. Bây giờ còn xuất hiện thêm chuyện này làm tao cảm thấy rất có lỗi. Đến gần ngày đi tao dẫn mày đi chơi được không?".

Cô cũng gật đầu mà không nói câu gì cả. Bây giờ phải biết nói làm sao đây? Hãy thử cảm giác chờ người mình yêu suốt 5 năm. Khoảng thời gian mặc dù không quá lớn nhưng cũng không hề nhỏ. Khi mới về thì vui mừng khôn xiết. Nhưng mà mới chỉ mấy ngày mà nó lại phải đi rồi. Cảm giác thật sự hụt hẫng và buồn lòng.

Có lẽ sự thử thách tình yêu của hai người không phải hai bên gia đình mà là khoảng cách. Đâu phải ai cũng dũng cảm để mà yêu xa. Cái cảm giác yêu xa thực sự cô đơn lắm. Người ta yêu gần nếu có giận nhau thì có thể vỗ về, ôm ấp. Còn cái tình yêu xa thì sao? Chỉ cần hai người làm quá với nhau điều gì thì có thể mối quan hệ đó không còn nữa. Vào những ngày lễ người yêu được đi chơi với nhau nhưng yêu xa thì không. Thực sự nể những bạn yêu xa mà đến với nhau được.

Đình Du cũng không nói gì nữa. Cả hai người không biết nói gì với nhau cả. Đến cả bữa cơm này cũng bị bỏ dở. Đâu còn ai có thể có hứng ăn đâu.

Lúc này cô đi ra chỗ Đình Du mà ôm nó rồi nói lí nhí:

"Tối nay mày ngủ chung với tao được chứ? Tao muốn ngủ chung với mày".

Đình Du cũng gật đầu mà xoa đầu cô. Anh cũng hiểu được rằng cô đã trải qua rất nhiều thứ để đợi được anh. Thực sự, anh sẽ trân trọng mối quan hệ này hết sức. Cả hai người không muốn ăn nữa nên bỏ dở ở đó. Đình Du cũng đi lên phòng tắm còn cô ở dưới thì xem phim với ăn hoa quả.

Sau khi Đình Du xong cũng xuống xem phim cùng với cô. Hai người ở cạnh nhau ôm nhau mà xem phim. Trông giống như một đôi tình nhân vậy. Cả hai người muốn bỏ qua chuyện này để tình cảm ổn hơn. Khoảng khắc này muốn dừng lại ngay lập tức. Nó đẹp lắm, thơ mộng lắm. Nhưng không biết cuộc sống sau này sẽ thế nào…

Quảng cáo
Trước /34 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tu Chân Thế Giới Đích Hồng Quân

Copyright © 2022 - MTruyện.net