Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Ngọa Hổ Tàng Long
  3. Ngọa hổ tàng long - Chương 76
Trước /669 Sau

Ngọa Hổ Tàng Long

Ngọa hổ tàng long - Chương 76

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tin tin!

Đúng lúc này, bỗng có tiếng còi xe vang lên.

Một chiếc Phantom đen bóng chầm chậm chạy đến trong ánh nhìn của rất nhiều người dân trong trấn.

Trên xe chỉ in một biển số tạm thời, tất cả đều mới toanh.

Ai cũng phải nhìn chằm chằm vào nó!

Đặc biệt là bố con Lâm Khai Hoài và Lâm Đình Đình, cả hai đều đứng thừ người ra.

Đùa gì vậy chứ?

Trong vòng chưa đến nửa giờ mà không chỉ có xe mới, mà ngay cả biến số tạm thời cũng được in lên rồi.

Chuyện này không chỉ cần tiền mà còn phải cần một nguồn lực kinh khủng khác mới được!

Chẳng lẽ là trùng hợp?

Từ Khang Niên bước xuống xe, đi đến trước mặt Tôn Hàn rồi giao chìa khóa bằng cả hai tay, “Thưa cậu, thời gian gấp rút nên chỉ mua được chiếc xe do một người khác ở Giang Châu đã đặt trước, không phải là chiếc tốt nhất!”

Tôn Hàn hờ hững cầm lấy chìa khóa xe, rồi đưa mắt nhìn hai bố con Lâm Khai Hoài bằng vẻ thích thú, “Chiếc xe này, hẳn là lọt vào mắt xanh của hai người rồi chứ?”

Đôi mắt Lâm Đình Đình hừng hực lửa, chỉ muốn hất văng Liễu Y Y đứng bên cạnh Tôn Hàn.

Người thế này mới chính là chàng rể vàng mà bất kỳ cô gái nào cũng ao ước!

Liễu Y Y chép miệng, quả nhiên là tên Tôn Hàn này lại diễn kịch!

Nhưng trong lòng lại thấy khinh bỉ, dù anh có là con nhà giàu có thì cũng không nên tiêu tiền hoang phí như thế chứ!

“Hừ, dù cậu mua được chiếc Rolls-Royce này thì sao chứ? Cũng đâu phải là xe của Lục Hạo”, Lâm Khai Hoài ngoài miệng vẫn không phục.

Nhưng trong lòng lại đang tự an ủi rằng, không phải là xe của Lục Hạo thì không can hệ gì đến con gái ông ta cả.

“Ai nói là không phải?”

“Tôi và Lục Hạo là anh em tốt, không câu nệ chuyện tiền nong. Nhưng phận làm anh như tôi mà nhiều năm qua không tặng được cho Lục Hạo một món quà tốt thì cũng không hay lắm”.

“Vốn dĩ tôi còn đang suy nghĩ xem nên tặng quà gì Lục Hạo, phải cảm ơn ông đã nhắc nhở tôi”.

“Lục Hạo à, em có thích món quà mà anh tặng em không?”

Đột nhiên, Tôn Hàn đặt chìa khóa tay Lục Hạo.

Yên lặng!

Tất cả mọi người đều im lặng.

Chiếc Rolls-Royce này được tặng cho Lục Hạo!

Đùa gì vậy?

Tôn Hàn không hề nói đùa, mà còn rất nghiêm túc.

Từ Khang Niên là người duy nhất hiểu rõ mối quan hệ giữa anh và Lục Hạo, cũng biết vì sao anh muốn làm như vậy.

“Tôi sẽ sang tên cho cậu Lục!”

Lục Hạo choáng váng, không ngờ anh trai lại… tặng mình một chiếc Phantom!

“Anh ơi, em không dùng được đâu!”

Tôn Hàn cười cười, chỉ tay về phía Từ Khang Niên, “Bây giờ không dùng được, không có nghĩa là sau này cũng vậy. Lục Hạo, về sau cứ theo ông ấy, sớm muộn gì cũng có một ngày cần đến chiếc xe này”.

“Con người anh như thế nào, chẳng lẽ em còn không hiểu sao? Em cũng nên biết quà mà anh đã tặng thì không lý nào lại rút lại!”

Nghe anh nói vậy, Lục Hạo biết mình không chối từ được nữa, bàn tay nắm chặt lấy chiếc chìa khoá xe mà giọng nghẹn ngào, “Đồ mà anh tặng, sao em lại không cần được chứ!”

ông bà Lục nhìn thấy cảnh này đều cảm thấy mừng rỡ vô cùng.

Liễu Y Y dường như đã hiểu được thế nào là tình nghĩa anh em, không cần phải treo trên miệng, mà là trong lòng luôn có nhau.

Quảng cáo
Trước /669 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thập Niên 70 Mỹ Nhân Tuyệt Sắc Đến Nông Trường

Copyright © 2022 - MTruyện.net