Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận
  3. Chương 101-109
Trước /888 Sau

Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 101-109

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 101

Chỉ bản thân cô biết, để gia tăng tỉ lệ thành công của các ca phẫu thuật, lúc đi du học, cô đã phải nỗ lực như thế nào. Buổi tối người khác ở trong ký túc xá nghỉ ngơi, rất nhiều lúc cô vẫn đang ở trong phòng thực nghiệm của viện Y học, tiến hành một lần lại một lần luyện tập với các thi thể.

Từ bắt đầu nhìn thấy thi thể còn cảm thấy sợ hãi, đến khi có thể một mình ở trong phẫu thuật lúc đêm khuya, cũng chỉ có mình Lương Tiếu Ý biết bản thân đã nổ lực, vất vả như thế nào. Tất cả những điều này, đến cả Savvy- người thân thiết với cô nhất cũng không biết.

Sau khi mỗi một ca phẫu thuật thành công, Lương Tiểu Ý đều sẽ được Tô Lương Mặc ôm một cái. Cô không biết nó có ý nghĩa gì, nhưng cô cảm thấy thời khác này, cái ôm của anh ấm áp đến nỗi có thể làm cô tan chảy, rộng lớn đến mức có thể bao dung cô.

Hiệu suất làm việc của Savvy Wayne và Mạc Tử Xuyên rất cao, sau khi cô đưa danh sách cho họ, hai người này không những thuyết phục được hai bệnh nhân mà còn đưa họ vào bệnh viện England.

Lương Tiểu Ý rất mệt, nhưng nụ cười càng ngày càng xuất hiện nhiều trên gương mặt cô.

“Đồ ngốc, tự chuốc khổ vào thân mà còn cười được. Cho em mệt chết đi” Khi Mạc Tử Xuyên nhìn thấy Lương Tiểu Ý, anh liền độc mồm độc miệng chế giễu nói. Lương Tiếu Ý cười đáp lại: “Nếu như em ngốc, còn có người giúp đứa ngốc làm chuyện dại dột. Anh nói người như vậy có phải cũng bị ngốc không?”

“Móa! Lương Tiểu Ý! Em thèm đòn phải không?” Phương thức ở cạnh nhau của Mạc Tử Xuyên và Lương Tiểu Ý từ trước tới giờ luôn trực tiếp tự nhiên như vậy, không có một chút khách sáo nào. Ở Mỹ như vậy, về thành phố S cũng như thế.

Savvy đứng bên cạnh nở nụ cười, đôi mắt đen nhìn chăm chú vào người con gái đang đùa giỡn với Mạc Tử Xuyên, trong mắt hiện lên sự ôn nhu không dễ phát hiện.

“Đừng nghịch nữa!” Lương Tiểu Ý trêu đùa với Mạc Tử Xuyên một lúc cả người đã ướt đẫm mồ hôi, mệt liền cầu xin tha thứ, ngồi xuống bên cạnh Savvy. Thấy vậy, Savvy ngay lập tức đưa cho cô một chai nước đã được anh mở sẵn. Lương Tiểu Ý cầm lấy chai nước, ngẩng đầu uống một ngụm, rồi bỗng nhiên nói: “Đúng rồi, em có một chuyện vui muốn nói với các anh”

Savvy Wayne dịu dàng cười hỏi: “Chuyện gì khiến em nở nụ cười ngốc nghếch đến thế?”

“Ai ngốc ngếch chứ?” Cô lập tức không hài lòng, một tay cầm chai nước, tay còn lại chống nạnh hung hăng trừng mắt nhìn Savvy Wayne một cái, sau đó thu hồi tâm mắt, trên khuôn mặt mang theo nụ cười thần bí: “Các anh đoán xem, Tô Lương Mặc đã nói gì với em?”

Gương mặt nở nụ cười của Savvy cứng đờ lại, dịu dàng thuận theo ý của Lương Tiểu Ý hỏi: “Ừm, anh ta đã nói gì?”

“Anh ấy nói… Qua hai tháng nữa sẽ tổ chức đám cưới với em trên đảo Yale!”Khi Lương Tiểu Ý nhắc tới Tô Lương Mặc, khuôn mặt liền hiện lên vẻ hạnh phúc, đôi mắt óng ánh có thần, “Kỳ thực nếu không phải em quá bận, bọn em đã tổ chức vào tháng này rồi. Còn nữa, anh ấy nói tổ chức đám cưới tại đảo Yale, Savvy, anh biết đảo Yale là đảo nào không?

Nó ở đâu?… Em thử tìm trên bản đồ, tìm mọi chỗ đều không tìm được đảo nào tên là Yale.”

Savvy Wayne ngắm nhìn khuôn mặt trẻ con phúng phinsg đang cười hạnh phúc trước mặt mình, ngắm nhìn đôi mắt đen óng ánh ngập tràn kỳ vọng của cô, nhìn cô vô cùng phấn khởi kể về việc một người đàn ông khác muốn tổ chức đám cưới với cô… Savvy chùng mắt xuống, che giấu đi sự cô đơn cùng với đau xót trong mắt.

Không đến mấy giây sau, anh ta lại mở ra, ánh mắt dịu dàng nhìn cô gái đang chìm đắm trong hạnh phúc, ấm áp nói: “Tiểu Ý, chúc mừng em, cuối cùng cũng khổ tận cam lai”

Mạc Tử Xuyên nhìn Savvy Wayne, mi tâm nhíu lại, anh ta không thể biểu hiện giống như Savvy, nhưng vẫn có phong độ. Mạc Tử Xuyên cố ra vẻ đau khổ một cách khoa trương: “Ôi làm sao đây, Tiểu Ý của anh sắp bị tên đàn ông khác cướp đi mất rồi! Anh sẽ đau khổ chết mất, hu hu hu… Làm sao bây giời”

Lương Tiểu Ý chân thành nói cảm ơn Savvy Wayne: “Em nhất định mời anh đến đám cưới, anh là bạn thân nhất cũng như chiến hữu của em” Cô lại về phía Mạc Tử Xuyên, bật cười thành tiếng: “Này này, Tử Xuyên, anh đừng tiếp tục dùng chiêu giả vờ đau khổ này nữa, chiêu này lần trước anh dùng qua rồi” Nhớ lại chuyện trước kia, Lương Tiểu Ý lại nhếch mô nở nụ cười, trên mặt tràn ngạp vẻ hoài niệm.

Cô không hề nhìn thấy sự đau đớn bị lông mi che đi nơi đáy mắt của Savvy, cô cũng không hiểu rằng cố ra vẻ đau lòng là để che giấu sự đau khổ thật sự.

Chương 102

Thời gian lại trôi qua thêm nửa tháng nữa, cuộc sống của Lương Tiểu Ý trôi qua cực kỳ phong phú. Trong thời gian nửa tháng này, cô lại liên tiếp cứu sống thêm năm bệnh nhân u não nữa. Không phải lần nào.

Lương Tiểu Ý cũng chọn phẫu thuật mở sọ, có một số khối u nằm ở vị trí chính diện, hơn nữa kích cỡ cũng nhỏ, không đè lên dây thần kinh, cô sẽ cân nhắc điều trị bằng tia bức xạ gamma.

Trong năm bệnh nhân được cứu chữa tháng này có hai bệnh nhân dùng tia laser cắt bỏ khối u. Nhưng dù nói như thế nào, cô mới bắt đầu kế hoạch chưa được một tháng, cứu chữa rất nhiều bệnh nhân u não mà chưa một lần thất bại.

Chuyện này cũng thật thần kỳ. Phương Xuyên, người cũng là bác sĩ khoa ngoại thần kinh càng thêm ca ngợi cô.

Đương nhiên, kèm với sự thành công, túi tiền của Lương Tiểu Ý cũng xeẹp đi rất nhiều. Cho dù Tô Lương Mặc không yêu cầu cô trả tiền viện phí, thuốc men. Nhưng Lương Tiểu Ý vẫn kiên trì muốn trả, cô nói: “Đây là ước mơ từ nhỏ của em. Em nhất định phải trả viện phí, thuốc men: Bởi sự thành công của Lương Tiểu Ý, mọi người quan tâm chuyện này cũng càng ngày càng nhiều. Hôm nay trong bệnh viện, Lương Tiểu Ý lại đụng phải tên phóng viên đã bám theo cô ba ngày, kiên trì muốn phỏng vấn cô.

Nhìn thấy phóng viên họ Kim đến từ tòa soạn nào đó này, Lương Tiểu Ý lại cảm thấy đau đầu…. Đến tận bây giờ cô vẫn không hiểu, rõ ràng cô làm những chuyện này đều chỉ vì nguyện vọng của mình, tại sao mọi người lại bắt đầu quan tâm đến cô. Lương Tiểu Ý không hề tuyên truyền với bên ngoài, cô thậm chí không thèm giả vờ đăng bất kỳ bức ảnh hoặc dòng chữ nào trên weibo. Nhưng không biết vì sao, lại thu hút sự quan tâm của xã hội.

“Phóng viên Kim, anh có thể đừng đến tìm tôi nữa được không? Tôi đã nói rồi, tôi không nhận phỏng vấn” Lương Tiểu Ý vỗ trán đau đầu nói: “Thật đấy, anh làm như thế này chỉ gây rắc rối cho tôi. Tôi làm những việc này chỉ vì ước mơ lúc nhỏ của tôi mà thôi, tôi không hề muốn “nổi tiếng”, cứ như thế này khiến tôi rất mệt mỏi”

Lương Tiểu Ý nói xong liền bước vào văn phòng, đem vị phóng viên Kim kia khóa ngoài cửa phòng, cô mệt mỏi xoa xoa mi tâm, cởi ra chiếc áo blouse trăng trên người.

Hôm nay Tô Lương Mặc đi công tác, Lương Tiểu Ý không muốn gọi điện thoại kêu lão Lý lái xe đến, đã rất lâu rồi cô không đi về một mình.

Lương Tiểu Ý cầm lấy túi xách đi thang máy xuống lầu, lại phát hiện người trong bệnh viện hôm nay có chút kỳ lạ.

Những người thường ngày hay chào hỏi với cô, vừa nhìn thấy cô liền chạy ra xa, còn có người châu đầu ghé tai, chỉ chỉ trỏ trỏ cô.

Lương Tiểu Ý thấy làm lạ, chẳng lẽ trên mặt cô có gì? Cô lấy chiếc gương mang bên người ra soi mặt… Không có gì cả, không có thứ gì kỳ lạ trên mặt cô hết, vậy những người đó đang nhìn gì chứ?

Bỗng nhiên nhìn thấy một y tá quen thuộc đi đến trước mặt cô, Lương Tiểu Ý vươn tay ra túm cô y tá đó lại: “Tiểu Mỹ, cô biết bọn họ đang nhìn cái gì không…” Lời còn chưa nói hết, Tiểu Mỹ ngẩng đầu lên nhìn thấy là cô, mặt liền biến sắc, hoảng hốt chạy về phía khác, ném lại một câu: “Tôi không biết”

Lương Tiểu Ý cũng không ngốc, dáng vẻ của Tiểu Mỹ rõ ràng là biết nguyên nhân. Cô lại lần lượt nhìn những người quen thân, phản ứng của mỗi người nhìn thấy cô đều giông nhau vội vàng chạy đi. Cô giống như một bãi phân chó, người thấy người tránh.

Đi tới trạm xe bus bên cạnh bệnh viện, vừa lên xe, cảm giác kì lạ ở trong bệnh viện lại một lần nữa xuất hiện trong lòng cô. Cô nhận ra, những người ngồi trên hàng ghế hai bên nhìn cô bằng ánh mắt tràn ngập khinh bỉ cùng miệt thị.

Lương Tiểu Ý đi xuống hàng ghế cuối cùng của xe bus, đang định ngồi xuống, bác gái bên cạnh đột nhiên mắng cô với sắc mắt khó coi: “Đi ra chỗ khác, chỗ này không cho kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm người khác ngĩ Lương Tiểu Ý ngỡ rằng mình nghe nhầm, kinh ngạc nhìn bác gái kia, “Bác, bác nói gì vậy ạ?”

Bác gái hung hãn đứng lên chỉ tay thẳng vào mũi Lương Tiểu Ý mắng to: “Tôi nói cô là kẻ thứ ba không biết xấu hổ, chen chân vào tình cảm của bạn thân! Đúng là không biết xấu hổ, chẳng trách bây giờ trên mạng đều nói phòng cháy phòng trộm phòng bạn thân, đến chồng sắp cưới của bạn thân cũng cướp, chỗ này không chào đón cô! Mau cút xuống xel”

Có người dẫn đầu, những người phía sau cũng không còn kiêng dè gì nữa.

“Đúng vậy, loại người giống như cô đáng ra phải bị bắt vào tù! Vì có được chồng sắp cưới của bạn thân, bèn cố ý sơ suất trong lúc phẫu thuật cho người ta, giết người đoạt mạng! Loại người như cô không xứng đáng làm bác sĩ!”

Chương 103

Lương Tiểu Ý hoảng sợ nhìn bốn phía xung quanh, đầu cô bây giờ cữ kỳ hỗn loạn… Cố ý sơ suất trong ca phẫu thuật của Ôn Tình Noãn, để cướp được chồng sắp cưới của bạn thân… Đây là những chuyện bịa đặt mà trước đó tên Thẩm Minh Viễn gắn mác cho cô, nhưng mà những ân oán đó, sao người xa lạ này lại biết?

Không biết là ai tiến lên đạp Lương Tiểu Ý một cái. Lương Tiểu Ý không chút phòng bị, cả người lảo đảo, ngã nhào về phía trước, cái trán đập vào tay vịn, hít – đau quá! Lương Tiểu Ý cắn môi, cố gắng kiềm nén nỗi sợ hãi trong lòng.

“Nhìn cô ta kìa, loại kẻ thứ ba này thích giả vờ đáng thương lắm, cô ta còn không biết xấu hổ giả vờ tội nghiệp” Một bà cô ba bố mươi tuổi khoang tay trào phúng nói, “Trên thế giới này không có bức tường nào mà gió không lọt qua, chỉ cần làm việc xấu, sớm muộn cũng bị người khác vạch trần, cái clip kia của cô đã truyền khắp trên mạng rồi. Toàn bộ weibo đều có”

Lương Tiểu Ý ngâng đầu lên, đôi môi run rẩy: “Clip? Clip nào chứ?”

“Giả ngốc à?”

Lương Tiểu Ý vội vã móc điện thoại ra, bật 4G, mở weibo ra…. Cô ngay lập tức nhìn thấy đoạn clip kia!

Đó là clip cô ở “Cúc Đình”, bạn của Tô Lương Mặc- Thiệu Ngôn chất vấn cô chuyện ám hại Ôn Tình Noãn, khi ấy cô nản chí nên đã thừa nhận chuyện đó trước mặt Thiệu Ngôn và Tô Lương Mặc.

Lương Tiểu Ý ngâng đầu lên khỏi điện thoại: “Không phải, mọi chuyện không phải như vậy, mọi người nghe tôi giải thích…”

“Chính miệng cô thừa nhận rồi, còn có gì để giải thích nữa! Loại kẻ thứ ba như cô, một ngày nào đó sẽ bị báo ứng!”

Lương Tiểu Ý đang định giải thích, bỗng nhiên một quả trứng gà ném vào đầu cô, một bà lão mắng cô là hồ ly tinh, xung quanh cô những tiếng trào phúng và khinh bỉ vang lên ngày càng nhiề Đột nhiên có một người lên tiếng: “Tôi nhớ ra rồi, kẻ thứ ba này chính là bác sĩ Lương đang được báo đưa tin việc phẫu thuật miễn phí cho các bệnh nhân u não không có điều kiện chữa trị! Đúng đúng đúng, chính là cô ta, không thể sai được! Lần trước tôi có nhìn thấy ảnh của cô ta trên tạp chí, trên đó còn khái quát cả cuộc đời của cô ta”

“Cô mà không nói tôi cũng không nhớ ra. Bây giờ nhìn lại, đúng thật là cô ta. Nghe nói cô ta chuyên gia não bộ trở về từ Mỹ, lúc đó tôi nhìn thấy báo chí giới thiệu về cô ta liền cảm thấy kỳ quái. Làm gì có ai đang sống sung sướng ở Mỹ, tuổi trẻ có thành tựu, lại quyết định về nước, vừa bỏ tiền vừa bỏ sức khám bệnh miễn phí cho người dưng chứ! Lúc.

đó tôi còn cảm thấy rất cảm động, cho rằng cuối cùng có người học thành tài về nước, không quên mất nguồn gốc của mình!

Bây giờ nghĩ lại, loại kẻ thứ ba không từ thủ đoạn cướp chồng sắp cưới của bạn thân này sao có thể thật lòng khám bệnh cho những người xa lạ kia, tất cả những chuyện đó chắc chắn do cô ta ngụy tạo!”

“Hóa ra còn có chuyện như vậy” Một người phụ nữ trung niên đi về phía trước, túm chặt lấy tóc của Lương Tiểu Ý, một bãi nước bọt nhổ toẹt lên người Lương Tiểu Ý. Lương Tiểu Ý muốn tránh, nhưng người phụ nữ trung niên kia cứ túm chặt lấy tóc của cô, “Cô còn muốn tránh à?” bà ta hét lên một cách chói tai, “Các cô ai đến đây, chụp cho vị giáo sư Lương mua danh chuộc tiếng này một kiểu ảnh, chúng ta cũng đăng lên bảng tin để cho mọi người nhìn thấy, loại hồ ly tinh không biết xấu hổ này gặp phải báo ứng!”

“ÁIĐừng chụp mà, đừng chụp!” Mặc cho Lương Tiểu Ý cầu xin một cách bất lực, những người đó không bỏ qua cho cô. Tài xế xe bus là một bà cô hơn bốn mươi tuổi, trên xe bus xảy ra chuyện như vậy, bà cô đó thế mà cũng không thèm ngăn cản.

Cuối cùng, Lương Tiểu Ý cũng không tiếp tục giấy giụa, cầu xin nữa.

Cô đã không còn muốn giải thích, muốn hiểu lầm thì cứ hiểu lầm đi…

Cô im lặng đứng chỗ đó, mặc cho những người đó mắng chửi bằng những đủ loại lời lẽ khó nghe.

Xung quanh cô đâu đâu cũng là miệng, mà cô chí có một cái, chẳng ai chịu nghe cô giải thích, người nào người nấy đều cho rằng cô là người độc ác, kẻ thứ ba cướp chồng sắp cưới của người khác. Không sao hết, không sao hết, chỉ cần Tô Lương Mặc nguyện ý tin tưởng cô là được. Cô nghĩ như vậy. Nhưng nước mắt lại cứ châm chậm mà rơi xuống.

Lương Tiểu Ý còn chưa đến trạm của mình, nhưng lúc xe bus vừa dừng lại, cô chịu không được mà chạy ra khỏi xe bus một cách điên cuồng.

Chương 104

Trong lúc hốt hoảng chạy trốn, cô vứt lại chiếc túi xách trên xe, tay nắm chặt lấy chiếc điện thoại.

Cả người Lương Tiểu Ý không ngừng run rẩy, cô không biết tất cả những điều là vì cái gì. Địa điểm quay lại trong clip đang không ngừng chia sẻ Weibo chính là “Cúc Đình”, cảnh tượng đó cô cực kỳ quen mắt, cách trang trí ở nơi đó cô đã từng vừa nhìn đã yêu thích.

Cũng là đã từng tại nơi đó, lần đầu tiên người đàn ông lạnh lùng kia bảo vệ cô trước mặt người khác.

Cho dù dù ký ức tại nơi đó không thể coi như là cực kỳ tốt đẹp, nhưng mà ký ức của Lương Tiểu Ý với “Cúc Đình” vẫn cực kỳ sâu đậm.

Nhưng cô không nghĩ tới, clip ngày đó của cô ở “Cúc Đình” sẽ bị người khác tung lên mạng, không ngừng bị chia sẻ trong các nhóm ở weibo, wechat. Có thể có được video nội bộ của “Cúc Đình”, ngoài ông chủ của “Cúc Đình” ra Lương Tiếu Ý không thể nghĩ đến người thứ hai.

Cô rất sợ, sợ đến mức cơ thể không ngừng run rẩy, cầm lấy điện thoại, bấm số điện thoại của Tô Lương Mặc.

“Xin chào quý khách, thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…”

Sự uất ức tràn ngập trái tim của Lương Tiểu Ý như bị một thùng nước đá dội tắt. Cô muốn tìm một chỗ dựa vào, bởi cô không có kiên cường như vậy. Bất kì ai xảy ra chuyện như thế này đều không thể bình tĩnh lại được.

Lương Tiểu Ý không tin mà một làn rồi lại một lần gọi vào số điện thoại đó, nhưng đầu bên kia điện thoại vĩnh viễn là giọng nói lạnh lo của máy móc.

Ngón tay cô đều ấn đến đỏ lừ… đã bao nhiêu cuộc rồi? Cô cũng không nhớ rõ nữa.

Cô chán chường ngồi xuống chiếc ghế dựa ven đường.

Bất lực, hoang mang, sợ hãi, khủng hoảng, uất ức, bất đắc dĩ… Tất cả các cảm xúc quyện lại với nhau, cô cảm thấy cô sắp không chịu được nữa rồi.

Cô cứ như vậy ngồi trên chiếc ghế dựa ven đường, đôi mắt vô thần nhìn về phía trước, trên đường người đến người đi, chỉ chỉ trỏ trỏ cô, những lời lẽ khó nghe đó, đã vượt qua khỏi sức chịu đựng của cô.

Một người phụ nữ ăn mày ôm đứa trẻ đi qua bên người cô, đứng trước mặt cô, hung hãn nhổ một ngụm nước miếng, “Phi! Loại người như cô mà cũng không biết xấu hổ trở thành bác sĩ. Bác sĩ thì sao chứ?!

Bác sĩ cũng không bằng ăn mày chúng tôi, nhìn bộ dạng của cô cũng không phải loại phụ nữ tốt đẹp gì.”

Trong lòng Lương Tiểu Ý tất cả đều là sự lạc lõng… Nhưng lại có cảm giác không biết nên khóc hay nên cười, bây giờ đến cả ăn mày cũng dùng weibo ư?

Một cô gái mười bảy mười tám tuổi tiến lên phía trước, cô ta hỏi mượn người ăn mày một viên phấn màu, ngồi xổm xuống trước người Lương Tiểu Ý, viết xuống dòng chữ “không biết xấu hổ”. Sau khi viết xong liền ném mạnh viên phấn vào mặt của Lương Tiểu Ý. Khuôn mặt non trẻ chưa bị các chuyện trên đời mài dũa lộ ra vẻ hung dữ ghét ác như cừu: “Cô đi chết đi!” Cô ta căm phẫn ném viên phấn xuống, nguyền rủa Lương Tiểu Ý chết đi.

Lương Tiểu Ý đã không còn để ý những điều này nữa rồi… Cô ngơ ngác nhìn về phía trước, mặc kệ người đến người đi chửi bới mình, làm đủ các loại chuyện quá đáng với mình.

Tô Lương Mặc, lúc em cần anh nhất, sao anh lại không nghe điện thoại, tại sao lại tắt máy… tại sao chứ!

Điện thoại trong tay cô reo lên, đôi mắt ảm đạm của Lương Tiểu Ý ngay lập tức lóe sáng, cô thậm chí không thèm nhìn tên người gọi tới hiển thị trên màn hình đã vội vã ấn nút nghe: “Anh Tô, là anh sao? Anh ở đâu! Em…

Người đàn ông ở đầu bên kia điện thoại nghe vậy, trong mắt thoáng qua vẻ ảm đạm, sau đó giọng nói dịu dàng lập tức ngắt lời Lương Tiểu Ý: “Tiểu Ý, là anh. Em… bây giờ đang ở đâu?”

Đôi mắt sáng rỡ của Lương Tiểu Ý tức thì trở nên xám xịt… Hóa ra không phải là anh.

“Savvy, em… em đang ở trong nhà” Cô nói dối, nhưng cô không muốn khiến họ lo lắng. Xảy ra chuyện lớn như vậy, đoạn clip kia đang được lan truyền đến mức ồn ảo ở trên mạng, Lương Tiểu Ý không cho rằng bọn họ không biết.

Lương Tiểu Ý theo bản năng rụt cổ lại: “Em đang ở nhà thật mà…”

Chương 105

“Lương Tiểu Ý! Anh đã cho em cơ hội nói thật!” Tô Lương Mặc ở đầu bên kia điện thoại gào lên: “Bây giờ anh đang ở nhà! Em nói cho anh biết, nếu như em ở nhà, sao anh không nhìn thấy em!”

“Không phải anh đi họp ở thành phố B sao?” Lương Tiểu Ý vô thức phản bác lại.

Lương Tiểu Ý nghe thấy giọng nói của Lục Trâm ở đầu bên kia điện thoại: “Lương Mặc vội vàng đi tìm cô vứt điện thoại lại cho tôi rồi.

Lương mập, là bạn thân cũng như bạn từ nhỏ của Lương Mặc, tôi phải nói với cô những điều này.

Lương Mặc vừa mới đặt chân đến thành phố B, trong lúc ngẫu nhiên liền nghe được có gặp chuyện rồi. Lương Mặc đến họp cũng không tham gia, trực tiếp dùng máy bay cá nhân quay về.

Vừa về đến nơi liền giống như bị điên xông vào bệnh viện tìm người, nghe thấy cô về nhà rồi, Lương Mặc lại lập tức chạy vội về nhà. Khi bước chân vào nhà, không tìm thấy cô, mới nghĩ tới chuyện gọi điện thoại. Mở điện thoại ra, tất cả đều là cuộc gọi nhỡ của cô, 108 cuộc!

Khi nãy nói chuyện với cô, Tô Lương Mặc cho người tìm cô dựa vào.

định vị của điện thoại, vừa tìm thấy vị trí tọa độ của cô liền vội vàng vứt lại điện thoại phóng xe đi tìm cô. Vì tìm được cô, lần này Lương Mặc đã điều động 50 tên vệ sĩ ưu tú.

… Lương mập, tôi lần đầu tiên nhìn thấy Lương Mặc lo lắng cho một người, sợ hãi cô ¡ tổn thương đến mức như vậy. Vì vậy, Lương mập, đồng ý với tôi, nếu sau này cô phát hiện Lương Mặc làm một số chuyện sai trái, cô cũng phải cho cậu ấy một cơ hội thay đổi. EQ của Lương Mặc ở mức âm, cậu ấy hòan toàn không hiểu rõ trái tim của chính mình”

Lương Tiểu Ý cực kỳ kinh ngạc… Tô Lương Mặc sợ cô xảy ra chuyện, vừa đến thành phố B liền dùng máy bay tư nhân để quay về thành phố S?

Vì vậy đang ở trên máy bay nên anh ấy mới tắt điện thoại?

Lương Tiểu Ý nghe được lời nói của Lục Trầm, cực kỳ khó hiểu hỏi: “Anh ấy… đã làm sai chuyện sai trái gì?”

Lục Trầm ở đầu bên kia ại bị cô làm cho choáng váng, khựng lại một chút rồi mới trả lời: “Tôi nói là nếu như, nếu như ấy! Sự thật không có tuyệt đối, đúng không?”

“Ừm” Đúng là như vậy.

“Lương mập, cô bây giờ đang ở đâu thì ngồi im ở đó, tuyệt đối không được chạy loạn, chồng của cô sắp đến nơi rồi. Còn nữa Lương mập, tôi nghe thấy rất nhiều người xung quanh đang mắng cô, đúng không? Bây giờ cô mở to mắt ra, nhớ cho kỹ những người đó, đợi chồng cô đến nơi, mách với cậu ấy. Những người vừa rồi bắt nạt cô mắng cô, đoán chừng sẽ phải chạy tới trước mặt cô cầu xin cô bỏ qua cho bọn họ”

“Ừm… Thôi bỏ qua đi! Cũng, cũng không phải là hận thù sâu sắc gì.

Bọn, bọn họ cũng không cố ý”

Nghe thấy lời nói của người phụ nữ đầu bên kia điện thoại, Lục Trầm quả thật nhanh phục sát đất: “Lương mập, không phải chứ! Cô đều đã bị bọn họ bắt nạt thành như vậy rồi đấy! Tôi bây giờ thật sự tin tưởng, trên đời này còn có đồ ngốc như cô. Lúc trước nghe Lương Mặc nói cô lấy tiền tích góp của mình điều trị cho nhưng bệnh nhân u não khó khắn đó, tôi còn có chút không tin. Bây giờ tôi cũng coi như tin, trên thế giới này thật sự có một kẻ đầu đất như cô”

..” Lương Tiểu Ý bị Lục Trầm xỉa xói đến á khẩu không trả lời được, nhưng tiếng mắng chửi xung quanh gần như đã không còn ảnh hưởng đến cô. Anh ấy vội vàng từ thành phố B quay trở lại để cứu cô!

Có lẽ thời gian cô gọi điện thoại hơi lâu, những người đó ban đầu chỉ là mắng cô, sau đó có một số người không thích cô lờ đi bọn họ, nói chuyện điện thoại, một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi tiến đến, đột nhiên hất rơi điện thoại của Lương Tiểu Ý.

“Tôi chưa bao giờ gặp người nào không biết xấu hổ như cô! Cô đã làm ra chuyện táng tận lương tâm như thế, cũng chưa từng gặp loại phụ nữ như cô có thể ở trên phố bị tất cả mọi người chỉ thẳng vào mặt mắng nhiếc, bình thản như không có chuyện gì nói chuyện điện thoại!

Các cụ có câu người cần có mặt cây cần có vỏ*, loại phụ nữ lòng dạ độc ác như cô đúng là không mặt cũng chẳng có da!”

Người cần có mặt cây cần có vỏ*: ngạn ngữ Trung Quốc ý là con người cần có thể diện như cây cối cần có vỏ vậy, không thể xem thường được.

Lương Tiểu Ý ngạc nhiên nhìn người phụ nữ hơn ba mươi tuổi trước mặt, không hiểu ra làm sao, cô gọi điện thoại thì liên quan gì đến bọn họ. Lương Tiểu Ý không biết rằng trên đời này có rất nhiều người nội tâm thối nát giống như cá chết. Trong hiện thực họ là những kẻ thua cuộc, vì vậy họ rất muốn thể hiện công lý mà bản thân tự cho một khi có cơ hội biểu hiện bản thân mình. Bọn họ đã phạm sai lầm chồng chất, nhưng lại đi rêu rao là người lương thiện đi trừng trị những kẻ ác, trong lòng còn cực kỳ đắc ý.

Chương 106

“Nhìn cái gì mà nhìn! Loại phụ nữ lòng dạ độc ác như cô còn không biết xấu hổ mà lườm tôi! Cho cô lườm đấy! Lườm nữa đi! Còn lườm nữa tôi sẽ đâm mù hai mắt của cô!” Người đàn bà đó cực kỳ hung hãn, chỉ tay thẳng vào mũi Lương Tiểu Ý mở miệng mắng chửi. Khi bà ta nhìn thấy sự khỉnh bỉ trong mắt Lương Tiểu Ý, dây thần kinh nào đó giống như bị kích thích, nhấc tay lên tát vào mặt Lương Tiểu Ý.

Bà ta không chú ý tới khung gian xung quanh vốn ồn áo tiếng chửi bới đã trở nên yên tĩnh. Bà ta chỉ nghĩ rằng hôm nay bà ta nhất định phải đại diện công lý, dạy dỗ ả đàn bà không biết xấu hổ này một trận!

“Cô dám lườm tôi! Lườm tiếp đi…Á!” Người đàn bà giơ tay lên cao, vừa rồi còn kêu gào một cách ngang ngược càn rỡ, trong nháy mắt hét lên giống như heo bị chọc tiết.

“Em là đồ ngốc sao? Bà ta muốn đánh em, em liền ngồi im cho bà ta đánh ư?” Sắc mặt Tô Lương Mặc vô cùng đáng sợ, hung dữ trừng mắt nhìn cô gái bên cạnh. Cái đồ ngốc này, nhất định bị bắt nạt rất nhiều rồi. Tô Lương Mặc cẩn thận nhìn Lương Tiểu Ý một lượt từ đầu đến chân, sắc mặt cũng trở nên càng thêm khó coi: “Em xem bản thân bây giờ nhếch nhác đến mức nào!”

Lòng Lương Tiểu Ý nhói đau… Quả nhiên anh vẫn chê cô nhếch nhác.

“Lương Tiểu Ý! Em nghe đây, em là vợ của Tô Lương Mặc, vợ của Tô Lương Mặc sao có thể cho người khác bắt nạt thành như vậy mà không đánh trả được!” Tô Lương Mặc hung dữ dạy dỗ Lương Tiểu Ý.

Người xung quanh yên lặng không nói… Ngay tại lúc người đàn bà hơn ba mươi tuổi kia ra oai, mười mấy chiếc xe lần lượt đi đến, dừng lại ở chỗ này, mười mấy tên vệ sĩ áo đen đeo kính râm nhanh nhẹn mà trật tự bước xuống xe. Dẫn đầu là một người đàn ông dáng vẻ hiên ngang.

Người đàn bà ba mươi tuổi ra vẻ ta đây kia quay lưng lại, nên không có ngay lập tức nhận ra, do vậy khi bà ta vươn tay định đánh Lương Tiểu Ý liền bị Tô Lương Mặc lập tức nắm chặt lấy cổ tay, lực đạo mạnh tới nỗi trực tiếp làm gãy xương.

“Anh Tô, em vẫn..”

“Em im miệng lại cho anh! Bây giờ anh không muốn nghe em nói!”

Tô Lương Mặc trầm mặt nói: “Trong điện thoại em nói em đang ở nhà, vụ nói dối này đợi về nhà anh sẽ tính với em. Bây giờ, anh cần cùng bọn họ..” Đôi mắt hẹp dài quét xung quanh một vòng, nhiệt độ nơi đáy mắt có thể đóng băng mọi thứ, sự khắc nghiệt bao trùm trên cả khuôn mặt tuấn mỹ, anh lạnh lùng nói: “Bây giờ, anh muốn tính sổ chuyện họ đánh mắng bắt nạt vợ của Tô Lương Mặc anh”

Nhưng người xung quanh bị dọa đến run rẩy không ngừng… Tô Lương Mặc! Đây chính là Tô Lương Mặc- cá sấu của nước Z!

Mà kẻ thứ ba bọn họ vừa mới nhục mạ bắt nạt… là vợ của Tô Lương Mặc nổi danh thế giới thủ đoạn ác nghiệt năng lực mạnh mẽ.

Vợ của Tô Lương Mặc đó!

Nếu như biết chồng của người phụ nữ này là Tô Lương Mặc, có cho bọn họ trăm lá gan, bọn họ cũng không dám mắng cô một câu.

Đều do cái clip kia!

Clip được quay lại ở “Cúc Đình”, nhưng những người khác trong clip đều được người có tâm cắt đi, chỉ để lại câu độc thoại kia của Lương Tiểu Ý. Đoạn clip được lan truyền trên Weibo và nhóm Wechat là cảnh Lương Tiểu Ý đứng trong “Cúc Đình”, chính miệng nói: “Trong não Ôn Tình Noãn có một khối u, khi phẫu thuật cho cô ta tôi đã cố tình động chân động tay khiến cô ta trở thành người thực vật”

Người đăng tải đoạn clip còn ghi chú thêm câu này “Lương Tiểu Ý đã yêu thầm Tô Lương Mặc nhiều năm, để có được chồng sắp cưới của bạn thân là Tô Lương Mặc, trong lúc phẫu thuật cho bạn thân đã cố ý động tay chân, Lương Tiểu Ý tuyệt đối là kẻ thứ ba”

Do vậy những người nhìn thấy và chia sẻ clip không biết răng chồng sắp cưới của Ôn Tình Noãn chính là đại lão* của thành phố, cá sấu thương nghiệp – Tô Lương Mặc.

*Đại lão: được dùng nhiều ở các vùng nói tiếng Ngô (Giang Tô, Chiết Giang) và tiếng Quảng, nghĩa là đại ca. Sau du nhập vào tiếng phổ thông dùng để chỉ những người có quyền, tiếng nói trong một lĩnh vực nào đó và được mọi người ngưỡng mộ, coi trọng.

“Xin, xin lỗi cô Lương. Tôi, tôi không có xin cô tha thứ cho tôi một lần này!” Người đàn bà hơn ba mươi tuổi vừa rồi còn ra oai, định đánh Lương Tiểu Ý cố chịu đựng cơn đau đớn do gãy xương chỗ cổ tay, hèn mọn cầu xin Lương Tiểu Ý tha thứ.

Những người xung quanh cũng vội vã nói không có cố ý. Cô Lương tha thứ cho chúng tôi đi úng vậy, chúng tôi “Anh Tô, anh xem bọn họ đều chân thành xin lỗi…”

Chương 107

Mặt Tô Lương mặc đen lại, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn cô: “Em im miệng cho anh!” Đây mà gọi là chân thành xin lỗi sao? Bộ não của đồ ngốc này phát triển nhu thế nào vậy? “Anh còn chưa tính sổ với em. Thân mình còn chưa lo xong, còn lo chuyện bao đồng?”

‘Tô Lương Mặc lạnh lùng nhìn chung quanh một vòng, ra lệnh cho thuộc hạ: “Đại Long, những người này giao cho anh xử lý, một người cũng không được bỏ qua. Nên làm như nào anh biết quy định rồi đấy.

Tôi có việc đi trước” Dứt lời, kéo Lương Tiểu Ý đang ngẩn người đi về phía xe, rồi nhét cô một phát vào trong xe. Tự mình cũng theo sau lên xe, chiếc xe Audi màu đen nhanh chóng phóng đi.

Trong chiếc Audi màu đen, lão Lưu ngồi trên ghế lại, Tô Lương Mặc nhét Lương Tiểu Ý vào hàng ghế phía sau, bản thân cũng đi theo chui vào trong xe. Vừa lên xe, Lương Tiểu Ý ngay lập tức nhìn thấy anh lấy ra điện thoại gọi điện cho ai đó.

Điện thoại vang lên vài lần mới được có người nghe. Lương Tiểu Ý nghe thấy cái tên quen thuộc từ trong miệng anh.

Mặt mày của Tô Lương Mặc như nhuốm sương lạnh: “Thiệu Ngôn, cậu nói sao về vụ clip?”

Thiệu Ngôn? Bây giờ Tô Lương Mặc gọi điện thoại cho Thiệu Ngôn làm cái gì? Cô lén nhìn Tô Lương Mặc bên cạnh mình một cách hoài nghỉ.

“Cậu hỏi tớ dựa vào cái gì cho rằng chuyện đó là do cậu làm?” Tô Lương Mặc nở nụ cười trào phúng, vẻ giễu cợt nhuốm lên đáy mắt: “Thiệu Ngôn, cậu nghĩ tớ bị thiểu năng sao?”

Lương Tiểu Ý không biết Thiệu Ngôn ở đầu bên kia điện thoại đã nói gì. Chỉ nhìn thấy người đàn ông ngồi bên cạnh nheo mắt lại một cách nguy hiểm, lạnh lùng cảnh cáo đối phương: “Từ lúc nào việc của tớ lại đến lượt cậu chỉ trích? Tớ muốn đối xử với người phụ nữ của tớ thế nào, đó là chuyện của tớ. Cậu Thiệu, nể tình cậu từng là bạn thân nhiều năm của tớ, lần này, tớ bỏ qua cho cậu”

Lương Tiểu Ý yên lặng nghe Tô Lương Mặc nói chuyện điện thoại, Tô Lương Mặc lườm cô một cái, tiếp tục nói: “Mặc kệ cậu nghĩ như thế nào, chuyện này dừng lại tại đây. Nếu cậu còn tiếp tục gây rắc rối, vậy đừng có trách tớ.”

Giọng nói của Tô Lương Mặc lộ ra sự lạnh lẽo, sau khi cảnh cáo đối phương, liền tắt điện thoại.Anh quay đầu sang có hỏi Lương Tiểu Ý một cách đầy ám chỉ: “Em không muốn nói gì với anh sao?”

“Nói, nói gì chứ?” Người nào đó còn không biết mình sắp chết đến nơi rồi, vẫn ngớ ngẩn hỏi lại.

Anh nhướng đôi mày kiếm của mình lên, giọng điệu không mang ý tốt hỏi: “Lương Tiểu Ý, em nói xem?”

Cô làm sao biết được… Lương Tiểu Ý khế mím môi, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện.

“Anh Tô, những người vừa nãy, anh định xử lý như thế nào? Cái đó, dọa họ một chút là được rồi… tha cho họ đi…”

“Im miệng!” Anh quay đầu nhìn về phía cô, đôi mắt đen nhuốm vẻ tức giận, “Lương Tiểu Ý, anh còn chưa tính sổ chuyện của em, em còn có lòng lo chuyện người khác!”

“Em..” Lương Tiểu Ý nhận ra, chỉ khi nào anh tức giận mới gọi cả họ cả tên của cô. Cô giống như học sinh tiểu học phạm lỗi, rụt cổ lại trốn về phía sau, cử động này lập tức triệt để chọc giận tổng giám đốc đại nhân đang nổi trận lôi đình. Anh vươn cánh tay thon dài ra, lôi người con gái đang có ý định tránh ra xa mình kéo lại vào trong lòng, ngang ngược giam cầm cô bên trong cánh tay của mình.

Lương Tiểu Ý uốn éo người muốn tránh, giọng nói của Tô Lương Mặc xuyên qua màng nhĩ, chui vào trong tai Lương Tiểu Ý.

“Em còn dám trốn, anh lập tức “xử” em trên xe!”

Lương Tiểu Ý sợ hãi ngẩng đầu lên nhìn anh, liền đập vào một đôi mắt giận dữ ngang tàng. Cô lập tức không dám động đậy. Tên điên này.

tuyệt đối nói được làm được!

Cô ngại ngùng liếc nhìn lão Lưu lái xe một cái lồng ngực anh, giọng nói buồn bực, khế giọng mắn một tên biến thái chính cống!”

Cô nói rất nhỏ, tiếc rằng đôi tai tổng giám đốc đại nhân của chúng †a cực kỳ thính, nghe thấy câu ấy rõ ràng vô cùng. Anh khẽ nhướng mày, trong lòng bắt đầu tính toán xem sau khi về nhà nên xử lý cô như thế nào.

Vùi mạnh đầu vào.

Đây hoàn toàn là…

“Lái nhanh lên, sao lề mề thế!” Anh lạnh lùng nhìn lão Lưu lái xe ngồi phía trước một cái, lão Lưu bị câu nói lạnh lùng của anh dọa thót tim…

Cậu chủ ơi, vợ cậu khiến cậu khó chịu, cũng không thể giận cá chém thớt lên cái xe này của tôi được chứ!

Chương 108

Tuy rằng trong lòng oán hận, lão Lưu vẫn giãm chân ga phía dưới một cái, phóng nhanh về phía trước. Chiếc Audi màu đen xa hoa mà lại không phô trương, khí chất trâm tĩnh, thân xe được thiết kế một cách thướt tha, vẽ ra một đường cong duyên dáng trên đường.

Phanh một cái, xe dừng lại trước cổng biệt thự.

Lương Tiểu Ý bị Tô Lương Mặc ôm chặt eo xuống xe, thím Trương đã đứng đợi ở cổng biệt thự. Chuyện clip của Lương Tiểu Ý ồn ào đến nỗi một người hiếm khi xem các nhóm trong wechat như thím Trương cũng biết.

Vừa nhìn thấy Lương Tiểu Ý, thím Trương lo lắng đến nỗi không để ý tới cậu chủ, bước lên đón, lo âu hỏi: “Tiểu Ý, có phải cháu bị bắt nạt rồi không?” Thím Trương nhìn dáng vẻ nhếch nhác, trên đầu còn có vỏ trứng của Lương Tiểu Ý, “Tiểu Ý, đừng buồn, thím Trương ủng hộ cháu!

Thím tin cháu.”

Trong lòng Lương Tiểu Ý có chút xúc động… Sự bất lực và tủi thân do không nhận được sự tin tưởng trong thời gian dài lập tức hóa thành những giọt nước mắt nóng hổi, cô khàn khàn nói: “Thím Trương, cảm ơn thím! Con, con không sao!”

Tô Lương Mặc híp mắt lại, đúng lúc nói với thím Trương: “Cô ấy mệt cả một ngày rồi, cháu đưa cô ấy đi tắm rửa, thím đi nấu cơm đi”

“Được, được”

Lương Tiểu Ý bị Tô Lương Mặc dẫn lên phòng ngủ trên tầng ba, vừa vào cửa, liền bị đẩy vào phòng vệ sinh, anh nói: “Em bẩn chết đi được, tắm rửa sạch sẽ vào!”

Thoáng qua một lúc, anh nhìn Lương Tiểu Ý vẫn đang đứng im, nhíu mày không hài lòng nói: “Còn không đi tắm đi?”

“Vậy… Anh Tô, anh không đi ra ngoài sao?” Lương Tiểu Ý vặn ngón tay. Bảo cô đi tắm, vậy anh đi ra ngoài đi chứ!

Nhưng rõ ràng anh không muốn đi ra ngoài. Nghe thấy lời của Lương Tiểu Ý, anh khoanh tay lại dựa vào bồn rửa mặt bảng đá cẩm thạch, nhướng mày, tiếng cười phát ra từ trong lỗ mũi: “Vợ, em đang đùa phải không? Em còn nhớ việc em nói dối lúc trước không? Anh muốn em tắm trước mặt anh, đây là trừng phạt khi em nói dối anh”

Lương Tiểu Ý trợn mắt há hốc mồm…

Lương Tiểu Ý trợn mứt há hốc mồm: “…Anh Tô, anh như vậy không được hay cho lắm! Rất, rất…”

“Rất làm sao?” Anh dựa vào bồn rửa mặt làm bằng đá cẩm thạch, nhướng mày nhìn cô.

“Rất… biến thái”

“Ừ, em nói cũng đúng” Tô Lương Mặc giả vờ nghiêm túc n ống như mấy cái roi da nà nến này, còn có BDSM của Nhật Bản nữa, những thứ này anh đều rất có hứng thú. Không bằng sau này chúng ta thử từng cái một”

“Không được!” Anh nhắc đến đâu, mặt cô lại đỏ thêm đến đấy, nghe thấy anh nói muốn thử hết toàn bộ, Lương Tiểu Ý nghĩ cũng không nghĩ vội vàng phản đối… Cô mới không muốn cũng thử những thứ linh tinh đói “Ha ha ha..” Tô Lương Mặc bị phản ứng vội vã của cô chóc cười, lồng ngực gợi cảm theo tiếng cười lớn của anh rung lên liên tục. Tô Lương Mặc cảm thấy trêu chọc cô khiến anh thấy cực kỳ thú vị.

“Nhanh cởi xuống!”

Lương Tiểu Ý cảm thấy người đàn ông trước mắt ngày càng xấu xa.

Hơn nữa tính cách cũng cực kỳ tồi tệ, mộ giây trước còn hẳng giọng cười to, một giây sau liền đanh mặt lại.

“Sao thế? Em không muốn cởi sao?” Trên khuôn mặt tuấn mỹ nở một nụ cười của ác ma, anh biếng nhác dựa vào bồn rửa mặt, gọi cảm mà mê người, môi mỏng chậm rãi nhếch lên một độ cong, cực kỳ xấu xa đề nghị: “Hay là em cần anh giúp em cởi?”

“Ai cần anh cởi giúp chứ!” Lương Tiểu Ý đỏ mặt: “Em, em tự cởi”

Chương 109

Đôi mắt hẹp dài của Tô Lương Mặc thoáng qua vẻ khác thường, đôi môi mỏng cong lên một cách vui vẻ, giọng nói từ tính trầm thấp biếng nhác ra lệnh: “Cởi đi!” Anh giống như một vị đế vương, thưởng thức sự ngượng ngùng của người con gái trước mắt.

Lương Tiểu Ý không dám nhìn thẳng vào đôi mắt nóng rực đó, cô dứt khoát quay lưng lại với anh. Tô Lương Mặc thoáng kinh ngạc một chút, nhưng cũng không ngang ngược bắt cô nhất định phải quay người đối mặt với mình.

Lương Tiểu Ý dùng đôi tay run rẩy cởi xuống quần áo ẩn thỉu trên người, trong lòng vô cùng buồn bực… không hiểu vì sao chuyện lại phát triển đến bước này.

Quần áo từng cái từng cái rơi xuống khỏi người cô, Lương Tiểu Ý cảm thấy ánh mắt nóng bỏng sau lung càng ngày càng đốt người, giống như muốn xuyên thủng cô.

Tô Lương Mặc đứng thẳng người, híp mắt lại, nóng bỏng đến đôt người, giọng nói từ tính trầm thấp khàn khàn ra lệnh lần thứ hai: “Mở vòi hoa senl”

Lương Tiểu Ý không hiểu anh có ý gì, nhưng bây giờ trên người cô dính nhơm nhớp, cô cũng không thích để mình bẩn thỉu nhếch nhác như thế này. Theo yêu cầu của anh, Lương Tiểu Ý mở vòi hoa sen, vòi hoa sen được Italy được thiết kế tinh tế đến mức có thể coi như một tác phẩm nghệ thuật, “rào rào rào” dòng nước nóng chảy từ trên đầu xuống trên người cô.

Cổ họng Lương Tiểu Ý lập tức phát ra tiếng than nhẹ đầy thoải mái.

Tuy rằng tiếng than này rất nhỏ, nhưng vẫn bị người đàn ông đang dùng đôi mắt chim ưng nhìn chằm chằm vào cơ thể của cô nghe thấy rõ ràng. Nước nóng trong suốt rơi xuống cơ thể che kín sẹo, hơi nước toát ra, khiến cơ thể ấy trở nên mông lung, trong đôi mắt anh dục hỏa hừng hực bùng cháy.

Trong phòng tắm yên tĩnh đến nỗi chỉ nghe thấy tiếng “rào rào” của vòi hoa sen, đột nhiên một lần nữa vang lên giọng nói khàn khàn của anh: “Quay lại đây!”

Lương Tiểu Ý nghe thấy sự khàn khàn rõ ràng trong giọng nói của anh khi nói mệnh lệnh này, cô cắn môi… chậm rãi quay người lại.

“Không phải tắm sao? Em đứng im như vậy làm sao tắm?” Đôi mắt Tô Lương Mặc nóng bỏng, môi mỏng hơi mím: “Tắm đi!”

Lương Tiểu Ý liếc nhanh anh một cái: “ Em, anh Tô… Em đang tắm mà!” Cô khẽ mím môi, rõ ràng cô đang tắm rồi mà!

“Dùng tay!” Giọng nói có chút ngả ngớn khàn khàn ra lệnh.

Hả? Lương Tiểu Ý hơi ngạc nhiên nhìn người đàn ông đang dựa vào bồn rửa mặt.

Lần này Lương Tiểu Ý nhìn thẳng vào ánh mắt của Tô Lương Mặc, tầm mắt cô ngay lập tức bị anh bắt được. Đôi môi mỏng của Tô Lương Mặc nhếch lên, đáy mắt lóe qua ý cười xấu xa, xảo quyệt.

“Anh nói, dùng tay cọ” Anh xấu xa nói: “Dùng ngón tay của em, bắt đầu từ cổ, mỗi tấc đều phải rửa sạch sẽ”

Hít~ Lương Tiểu Ý hít một hơi lạnh, ngây người nhìn Tô Lương Mặc… Cô không dám tin rằng người đàn ông này có thể quang minh chính đại nói ra những lời bỉ ổi như vậy.

Lương Tiểu Ý hiểu rõ sự ngang ngược và xấu xa của anh, nếu như cô không làm theo lời anh nói, rất có khả năng khiến “hình phạt” của anh càng thêm độc ác. Cô cắn răng, nhắm chặt mắt lại làm theo…

Không phải chỉ là tắm rửa thôi hay sao? Có gì mà không làm được chứ!

Kỳ thật vốn cũng chẳng có gì ghê gớm, lúc cô tắm rửa cũng phải dội cả người. Nhưng mà vốn chẳng có gì, từ trong miệng anh nói ra lại mang theo ý tứ khác, thêm cả đôi mắt đang quan sát cả quá trình kia khiến Lương Tiểu Ý vô cớ cảm thấy xấu hổ.

Cô lại không phải là vũ nữ biểu diễn trong vũ trường!

“Được rồi chứ!” Lương Tiểu Ý nghiến răng nghiến lợi tức giận nhìn Tô Lương Mặc… Một người con gái cho dù tính tình có tốt tới đâu, nếu bị anh giày vò như thế này mà còn không tức giận, mới là lạ!

Trong lòng cô bốc lên một cơn lửa giận, còn chưa kịp phát hỏa liền bị anh đè lên. Mùi hương đặc biệt của Tô Lương Mặc xông vào trong mũi cô, dưới vòi hoa sen anh hôn cô một cách triền miên, cánh tay ngang ngược siết chặt lấy cơ thể cô, giống như muốn đem cả người cô khác vào trong cơ thể anh.

“Vợ ơi, mặc kệ lúc đó cáu giận với em hay là bây giờ trừng phạt em, tất cả đều chỉ là vì anh muốn khiến em nhớ kĩ bài học lần này. Về sau nếu như có người bắt nạt em, em cũng đừng có ngốc nghếch để im cho họ bắt nạt, em còn có anh. Ai dám bắt nạt em, em liền mách với anh.

Anh sẽ làm chỗ dựa cho em”

Quảng cáo
Trước /888 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Phúc Hắc Yêu Nghiệt

Copyright © 2022 - MTruyện.net