Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Người Yêu Chí Tử - Thẩm Mai Trang - Phó Kiến Hưng
  3. Chương 41
Trước /89 Sau

Người Yêu Chí Tử - Thẩm Mai Trang - Phó Kiến Hưng

Chương 41

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

CHƯƠNG 41

Chỉ còn lại Trình Quyết Phong, anh ta giật lấy ly rượu trong tay Phó Kiến Hưng, nhìn anh và nói: “Nếu cậu không muốn cô ấy xảy ra chuyện thì mau đưa cô ấy về đi!”

“Cô ấy” ở đây là ám chỉ tôi!

Phó Kiến Hưng nhíu mày, bế ngang tôi lên và ra khỏi hộp đêm. Tôi hơi choáng váng, không biết Trình Quyết Phong rời đi như thế nào. Lúc được Phó Kiến Hưng đặt lên xe, tôi chỉ cảm thấy bụng dưới của mình vô cùng đau đớn.

Tôi co người lại, ôm lấy bụng dưới, Phó Kiến Hưng nhướng mày, anh đặt bàn tay to lớn lên bụng tôi, anh hỏi: “Đau lắm à?”

Tôi gật đầu, trên trán đã bắt đầu lấm tấm mồ hôi.

Anh khởi động xe và nói: “Cố chịu một chút, chúng ta đến bệnh viện!”

Tôi hoảng sợ đến toát mồ hôi lạnh, vội vàng kéo lấy anh, nhìn vào đôi mắt đen láy của anh và lắc đầu nói: “Anh đưa tôi về biệt thự rồi gọi bác sĩ Trình đến, anh ấy có thuốc!”

Anh nhíu mày, có hơi không vui.

Sợ anh nghĩ nhiều, tôi bèn giải thích: “Sau khi phẫu thuật đều là do anh ấy giúp tôi dưỡng sức, anh ấy biết nên làm thế nào!”

Phó Kiến Hưng khựng lại một chút, sau đó khởi động xe, lái theo hướng về biệt thự.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Kỹ thuật lái xe của Phó Kiến Hưng rất tốt, tốc độ lại nhanh, không bao lâu sau chúng tôi đã về đến nơi. Vốn dĩ Trình Quyết Phong phải quay về lấy thuốc nhưng anh ta cũng đến rất nhanh.

Phó Kiến Hưng bế tôi vào phòng ngủ, Trình Quyết Phong cho tôi uống thuốc, cơn đau ở phần bụng dưới cũng dần dần dịu đi.

Sau khi bị giày vò một trận, tôi vừa chóng mặt vừa buồn ngủ nên đã mơ màng ngủ thiếp đi.

Trong cơn mơ, tôi mơ hồ nghe thấy tiếng Phó Kiến Hưng gọi mình. Nhưng tôi ngủ quá sâu, thực sự không mở nổi mắt, chỉ lờ mờ biết hình như anh đích thân thay đồ cho tôi, bế tôi vào phòng tắm và tắm rửa cho tôi.

Trong tiềm thức của mình, tôi muốn cự tuyệt, nhưng làm thế nào cũng không tỉnh lại được.

Tôi mơ hồ cảm nhận được bàn tay to lớn của anh vuốt ve bụng dưới của mình, không biết anh đang làm gì, tôi hơi kháng cự mà vặn vẹo cơ thể.

Trong cơn mê man, tôi được anh bế lên giường, vốn đã rất buồn ngủ nên tôi lại lần nữa chìm sâu vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau!

Có lẽ là do tối qua uống rượu nên cả người tôi đều choáng váng, ngồi trên giường một lúc lâu, điện thoại của tôi đã đổ chuông rất nhiều lần.

Sau khi tỉnh táo lại một chút tôi mới mở máy lên xem, là tin nhắn từ Mộng Thu.

“Người mẫu đêm qua thế nào? Mọi thứ vẫn suôn sẻ chứ?”

Tôi đỡ trán, thật sự cạn lời, gõ mấy chữ gửi cho cô ấy: “Bà chị à, cậu không biết trong vòng một tháng sau khi sảy thai thì không được làm chuyện đó sao?”

Tin nhắn vừa gửi đi chưa được bao lâu, Mộng Thu đã đột nhiên gọi điện tới.

Tôi bắt máy, giọng nói lanh lảnh của cô ấy đã vang lên: “Má nó, sao cậu không nói sớm, đậu xanh, hôm qua tớ còn boa cho người mẫu kia một khoản đó!”

Tôi vươn vai duỗi eo một cái rồi bước xuống giường, kéo rèm cửa ra, nói với cô ấy: “Hôm nào cùng đi dạo phố đi, tớ sẽ mua cho cậu mấy thứ cậu thích. Tối hôm qua tớ đã gặp Lục Hòa Nhi.”

Quảng cáo
Trước /89 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thanh Dương Khê Ca

Copyright © 2022 - MTruyện.net