Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Phố Hàng Rong Ở Dị Giới (Dịch
  3. Chương 20: Kế hoạch to lớn
Trước /30 Sau

Phố Hàng Rong Ở Dị Giới (Dịch

Chương 20: Kế hoạch to lớn

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Mộc Dương cảm thấy, hôm nay tốc độ lúc luyện hóa Lôi Diễm Tinh, nhanh hơn trước rất nhiều.

Nhưng, hắn luyện hóa hai viên Lôi Diễm Tinh liên tiếp, cũng chưa thể đột phá đến Linh Thể nhị trọng.

"Xem ra càng về sau, càng cần nhiều Lôi Diễm Tinh, cũng may hôm nay có được không ít, nếu không mình phải nhức đầu tìm cách rồi."

Ánh sáng mặt trời đã chiếu vào trong nhà, Mộc Dương rửa mặt, chuẩn bị mở cửa buôn bán.

Mới vừa mở cửa ra một cái, liền thấy Trần Lệnh Phong đang mặc một bộ quần áo thường ngày đứng ở trước cửa.

"Dô, chào buổi sáng nha."

"Hì hì, chào buổi sáng lão đại."

"Ừ, đi vào giúp ta sắp xếp lại hàng hóa, chúng ta chuẩn bị mở cửa làm việc."

Mộc Dương lấy que cay và miếng khoai tây chiên ra, đặt lên kệ hàng.

Cũng may những hàng hóa này không cần phải bảo quản, nếu không có thể bị lỗ nặng.

Trần Lệnh Phong chia từng loại ra, sau đó đặt chúng vào trên kệ hàng.

Sau đó Mộc Dương nhìn thấy, hắn ta móc một ít món lặt vặt từ trong ngực áo ra, đặt từng cái lên kệ.

Trong đó có binh khí, đan dược trị ngoại thương, thậm chí còn có một ít đồ sứ, đồ chơi, vân vân, đa dạng hình dạng chủng loại.

"Những thứ này là gì?" Mộc Dương tò mò hỏi.

"Ha ha đây đều là một ít vật phẩm của riêng của ta, đã không còn dùng đến nữa, cha ta để cho ta cầm đi bán, bán được hai chúng ta chia năm năm.”

Đây cũng thật là chuyện mới mẽ, từ lúc hắn ta sinh ra, đây là lần đầu tiên bán hàng.

Mộc Dương cũng cảm thấy chuyện này không tồi, dù sao mỗi ngày hắn chỉ bán ít sản phẩm như vậy, muốn kinh doanh thời gian dài thì không thể cứ tiếp tục như vậy được.

"Được, huynh có thể bán những thứ này ở nơi này, chẳng qua tiền bán được, huynh tự giữ lại là được, ta có những sản phẩm kia là đủ rồi."

Trần Lệnh Phong vô cùng vui vẻ nói, "Ha ha, vậy thì quá tốt, tiền tiêu vặt của ta sẽ lên gấp đôi."

Vốn Mộc Dương còn tưởng rằng, tiền trên tay hắn ta sài không hết, bây giờ mới biết, mẫu thân của hắn ta quản tiền tiêu vặt của hắn ta rất chặt.

Lần trước bởi vì phòng đấu giá có bảo bối, cho nên mới cho hắn ta nhiều linh thạch như vậy.

Rất nhanh, đã có khách tới.

Sự xuất hiện của Thiếu thành chủ làm cho không ít khách hàng phải kinh ngạc.

Nhưng bọn họ cũng không hỏi nhiều, dù sao Trần Lệnh Phong có quan hệ rất tốt với Mộc Dương, đây là điều cả thành đều biết.

Đến nổi Thiếu thành chủ bày hàng hóa ở đây, mặc dù không phải là vật hiếm lạ gì cũng không có chỗ thần kỳ nào, nhưng dù sao những thứ này cũng là đồ của Thiếu thành chủ!

Nếu bây giờ làm cho Thiếu thành chủ cảm thấy nhìn quen mặt, vậy sau này cũng có chỗ tốt.

Vì vậy, xảy ra một tình huống kỳ quái, tốc độ bán que cay và miếng khoai tây của Mộc Dương cũng không bằng những thứ lặt vặt kia của Trần Lệnh Phong.

Chuyện này làm cho Mộc Dương cười khổ không thôi, không thể không nói một câu: "Hiệu quả của ngôi sao, thật là đáng sợ."

"Lão đại, huynh tới giúp ta một tay với, ta có chút bán không kịp, quá nhiều người."

Bên Trần Lệnh Phong quá nhiều người, có chút trở tay không kịp.

Mộc Dương liếc hắn ta một cái, lúc trước là ai nói làm tiểu đệ của hắn đây?

Chỉ chốc lát, mấy món lặt vặt Trần Lệnh Phong mang tới đều đã bị mua hết.

Tốc độ chờ mua còn nhanh hơn gấp mấy lần ngày Mộc Dương khai trương cửa hàng nữa.

"Cũng may là huynh bán hàng ở chỗ ta, còn có thể kéo khách cho ta, nếu như huynh tự mình mở tiệm, vậy ta cũng không cần kinh doanh gì nữa, chuyện làm ăn đều bị huynh đoạt rồi."

Có thể Trần Lệnh Phong không có đầu óc kinh doanh, nhưng chỉ cần gương mặt và thân phận của người này là đủ rồi.

Cũng may người này là bạn hợp tác, mà không phải là đối thủ cạnh tranh.

"Lão đại, đột nhiên ta cảm thấy kinh doanh còn thú vị hơn tu luyện nhiều, ngày mai ta lại mang một ít đồ tới, ta cũng phải xây dựng một đường dây buôn bán, sau này đặc biệt ở chỗ huynh làm ăn! A? Sao hàng của huynh còn nhiều như vậy?"

Trần Lệnh Phong ngây thơ nhìn que cây và khoai tây chiên vẫn chưa bán hết của Mộc Dương nhưng lại không thấy khóe miệng Mộc Dương đang co giật.

"Cmn, huynh còn không biết xấu hổ hỏi ta? Nhanh bán những thứ này đi rồi dọn hàng."

Vội vàng bán hàng xong, rốt cuộc đã đến buổi trưa, miếng khoai tay chiên cuối cùng đã được bán ra ngoài.

Sau khi dọn dẹp xong, mới đóng cửa tiệm.

Mộc Dương rửa tay một cái, thuận tiện làm một ít thức ăn, bưng lên đặt trước mặt Trần Lệnh Phong, phát hiện hắn ta đang cầm bút viết gì đấy.

"Huynh đang làm gì vậy?"

Trần Lệnh Phong ngẩng đầu nhìn Mộc Dương, vẻ mặt rất nghiêm túc: "Lão đại, ta cảm thấy chúng ta có thể nghĩ cách phát triển quy mô của cửa hàng lên một chút."

"Ừ? Ngươi có ý tưởng gì?"

Vốn Mộc Dương nghĩ, chờ sau này hàng hóa mình nhiều hơn thì mới mở rộng cửa hàng.

Bây giờ ít hàng hóa như vậy, chỉ sợ không chống đỡ nổi trong thời gian dài.

Trần Lệnh Phong đặt thứ hắn ta viết tới trước mặt Mộc Dương.

Mộc Dương thấy được chữ hắn ta viết và kế hoạch vạch ra, hết sức ngay ngắn.

"Đây là cái gì? Xem không hiểu."

Cái này giống như bài thi vậy, nhìn một cái đã mệt rã rời.

Trần Lệnh Phong bày trang giấy ra, bắt đầu giải thích cho Mộc Dương: "Huynh nhìn này, bây giờ danh tiếng của huynh rất cao, hơn nữa có ta tham gia, người biết cửa hàng chúng ta sẽ ngày càng nhiều, đã như vậy chúng ta liền lợi dụng ưu thế này."

"Ta cảm thấy, chúng ta nên tiên hạ thủ vi cường, thu mua toàn bộ mấy cửa hàng không ai thuê xung quanh đây, trước chiếm được tài nguyên, sau đó có thể từ từ phát triển lên. Ví dự như trước đó chúng ta mở một cửa hàng bán quần áo ở bên cạnh cửa tiệm hiện tại, chỉ bán quần áo cho phái nữ, hơn nữa quần áo phải vừa đẹp vừa rẻ, như vậy có thể hấp dẫn rất nhiều khách hàng nữ."

"Sau đó, chờ cửa hàng quần áo ổn định rồi, thì lại mở một cái quán ăn nhỏ, quán này chúng ta bán những món ăn hiếm không có ở chỗ chúng ta, có thể bắt được không ít khách thích ăn ngon. Còn nữa, còn có thể mở một cửa hàng đồ chơi, thị trường trẻ em cũng phải nắm giữ."

Quảng cáo
Trước /30 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Kỳ Huyễn Dị Điển

Copyright © 2022 - MTruyện.net