Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Phố Hàng Rong Ở Dị Giới (Dịch
  3. Chương 4: Khai trương
Trước /30 Sau

Phố Hàng Rong Ở Dị Giới (Dịch

Chương 4: Khai trương

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Mỗi lần Cẩu ca nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, nó đều sẽ trưng ra vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

"Chàng trai trẻ, ta nói này, ngươi phải có lòng cầu tiến, phải biết giác ngộ, ta và ngươi có mối quan hệ cộng sinh, nếu như ngươi không tu luyện thì sao ta có thể tiến hóa được chứ?"

Đúng vậy, Cẩu ca nói nó còn có thể tiến hóa, có thể trở thành Thần thú có sức mạnh thần kì.

Thế nhưng Mộc Dương lại không thèm quan tâm đến nó, hắn cảm thấy dáng vẻ lúc này của Cẩu ca rất đáng yêu, không cần phải thay đổi, yên tâm kiếm tiền mới là vương đạo.

...

Sáng sớm hôm sau, trời mới vừa sáng Mộc Dương đã mở cửa tiệm ra, sau đó bày hàng lên.

Ngoại trừ hai loại que cay của ngày hôm qua ra, hôm nay còn có thêm một vật được đặt trong chiếc hộp gỗ.

Phía trên cửa còn treo một tấm bảng hiệu bằng gỗ, bên trên khắc mấy chữ thô ráp: Cửa hàng nhỏ của Mộc Dương.

Mọi thứ đều đã chuẩn bị xong, bây giờ chỉ cần chờ các mối làm ăn tìm đến cửa nữa thôi.

Nhưng điều khiến hắn không ngờ tới, đó chính là mới chỉ qua mười lăm phút mà đã có một hàng người đông nghịt đứng trước cửa, đường phố bị chen lấn đến mức ngay cả một giọt nước cũng chảy không lọt.

Không còn nghi ngờ gì nữa, que cay trong tay của hắn, kể từ ngày hôm qua đã vang danh khắp thành, được lan truyền từ phố lớn đến ngõ nhỏ.

Có rất nhiều danh môn vọng tộc đã phái người đến đây từ sớm để đợi.

Thậm chí có rất nhiều thế lực, bắt đầu từ tối qua đã phái người đi lùng sục tung tích của Mộc Dương, hòng cướp đoạt vật phẩm.

Nếu không phải do hắn ẩn nấp ở cửa hàng nhỏ này, thì e rằng đã sớm bị các thế lực đó bắt đi rồi.

Thế nhưng Mộc Dương quan sát một lúc lâu, cũng vẫn không thấy bóng dáng của hai người Quý lão và Thiếu thành chủ.

Nếu như hai người đó có thể đến, vậy thì việc làm ăn này sẽ càng được mở rộng thêm rồi.

"Hì hì, xem ra mình đã bị cho leo cây rồi, nhưng cũng không sao cả." Mộc Dương lẩm bẩm, hắn cũng không quá để tâm đến việc này, dù sao bọn họ cũng là những nhân vật lớn, tất nhiên sẽ không dễ dàng xuất hiện ở đây rồi.

 Sau đó hắn liền đến cửa tiệm.

"Các vị! Cảm ơn mọi người đã đến ủng hộ cửa hàng nhỏ này, hôm nay là ngày đầu tiên khai trương cửa hàng, vì để cảm tạ tất cả các khách hàng, tôi quyết định sẽ tiến hành khai trương đại hạ giá! Tất cả các vật phẩm, đều chỉ cần hai vạn Linh Thạch trung phẩm mà thôi!"

Hai vạn Linh Thạch trung phẩm!

Đây chính là một phần mười giá mà ngày hôm qua Quý lão đã bỏ ra.

Ai cũng biết, một khi phòng đấu giá độc chiếm nguồn tài nguyên, nhất định họ sẽ bán ra với giá gấp mấy lần giá gốc, hơn nữa, nó cũng sẽ trở thành vật trong túi của các quý nhân tai to mặt lớn, sẽ chả liên quan gì đến bọn họ nữa.

Làm sao giống như ngày hôm nay được? Chỉ cần xếp hàng đàng hoàng, ai cũng sẽ được hưởng sự đãi ngộ bình đẳng này.

Cái nào tốt hơn có lợi hơn, chỉ cần dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết.

Mộc Dương ngồi ở quầy bán hàng, vui vẻ bắt đầu cuộc mua bán.

Chỉ vừa mới bắt đầu bán thôi mà hai loại que cay kia đã bị giành hết trong thoáng chốc.

Mỗi ngày Mộc Dương chỉ có thể lấy ra một trăm que cay, hai loại que cay cộng lại với nhau cũng chỉ có hai trăm que.

Thế nhưng ở trên quầy bán, Mộc Dương chỉ lấy ra mỗi loại tám mươi que, bản thân hắn giữ lại một ít, đề phòng tình huống xấu xảy ra.

Qua một lát, hắn đã thu về được ba trăm hai mươi vạn Linh Thạch trung phẩm!

Ở trên Đại lục Linh Vũ này, mọi người dùng võ để quyết định vị thế, mà Linh Thạch lại là vật mà Linh Luyện Giả nhất định phải có, đây là một việc vô cùng đương nhiên, bởi vì Linh Thạch được xem như tiền tệ để sử dụng.

Linh Thạch được chia làm bốn phẩm cấp: Hạ, Trung, Thượng, Siêu cấp.

Tỉ lệ hoán đổi giữa các loại là một trăm, nghĩa là dùng một trăm miếng Linh Thạch hạ phẩm mới có thể đổi được một miếng Linh Thạch trung phẩm.

Mà hiện tại chỉ mới trải qua một lúc thôi mà đã có nhiều Linh Thạch trung phẩm đến vậy rồi!

Nếu như đổi sang Linh Thạch thượng phẩm, vậy thì sẽ có hơn ba vạn !

Một món tiền lớn như vậy, trong phút chốc đã biến hắn trở thành nhà giàu mới nổi.

Thế nhưng, tuy rằng que cay đã bán hết, nhưng mà cái hộp gỗ bên cạnh vẫn chưa có người mua.

Mộc Dương không giới thiệu cho nên cũng chẳng ai biết đó là cái gì, tất nhiên bọn họ sẽ không chịu bỏ tiền ra mua rồi.

Mộc Dương nhìn thấy sự nghi ngờ của mọi người, bèn cười nói:"Ha ha, các vị đừng cảm thấy kì quái, cái này là vật phẩm mới khai trương!"

Chỉ thấy hắn dùng tay cầm ra cái hộp nhỏ lớn chừng bàn tay, Mộc Dương nở một nụ cười thần bí, sau đó nhẹ nhàng mở hộp ra, một mùi hương lập tức xông vào mũi.

Những người ngửi được mùi hương này đều cảm thấy tinh thần trở nên sảng khoái.

Bên trong chiếc hộp kia đặt một mảnh nhỏ hình tròn, nhìn qua có vẻ rất giòn, màu sắc có hơi giống khoai tây.

Mộc Dương cười hì hì nói:"Vật này có tên là miếng khoai tây phòng ngự siêu cấp! Chỉ cần ăn nó liền có thể tăng sức phòng lên đến mức cao nhất! Ví dụ như ta là người bình thường, chỉ cần ăn một miếng thì sẽ tương đương với việc có được Linh Thể phòng ngự tầng thứ tư, có thể xem như đi du lịch tại nhà, thứ cần chuẩn bị cũng chỉ là thức ăn mà thôi! Hôm nay giá của nó vẫn là hai vạn Linh Thạch trung phẩm! Mỗi người chỉ có thể mua một miếng!"

Nghe Mộc Dương miêu tả xong, mọi người cũng không giống như lúc trước lập tức nhào đến tranh giành, mà chỉ đứng nhìn hai bên trái phải sau đó nói thầm với nhau, dường như họ không quá tin tưởng những lời hắn nói.

Dù sao thì hiệu quả của que cay là do mọi người tận mắt nhìn thấy, còn cái gì mà miếng khoai tây phòng ngự siêu cấp kia, bọn họ vẫn chưa được nhìn thấy hiệu quả thật sự của nó.

Tình huống vô cùng khó xử.

Đúng vào lúc này, trong đám người bỗng nhiên truyền ra một trận ầm ĩ.

Chỉ thấy có vãi gã nam nhân cường tráng đứng ra, đẩy những người đứng xung quanh ra một bên sau đó đi đến trước mặt Mộc Dương.

"Mẹ nó ai cho phép ngươi bán hàng ở chỗ này? Có biết đây là địa bàn của ai không hả?"

Gã nam nhân trên mặt có một vết sẹo, chỉ vào mũi Mộc Dương mắng.

Mọi người xung quanh sau khi nhìn rõ mặt của bọn chúng thì lập tức tỏ ra hoảng sợ, vội vã lùi về sau.

Đây là những tên ác bá nổi danh ở trong thành, hôm nay, hiển nhiên bọn chúng đến đây để đạp phá quán.

Mộc Dương cũng đã nhìn ra, nhóm năm người này vậy mà lại đều là Linh Võ Giả, thậm chí tu vi của tên cầm đầu kia còn đạt tới Linh Thể tầng thứ tư, khó trách gã hung hăn càng quấy đến vậy.

Nhưng mà, hắn là người dễ bị bắt nạt đến vậy sao?

 

Quảng cáo
Trước /30 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Gửi Người Tôi Yêu

Copyright © 2022 - MTruyện.net