Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Phương Thức Nghịch Tập Của Nữ Phụ Pháo Hôi
  3. Chương 217
Trước /244 Sau

Phương Thức Nghịch Tập Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 217

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nguyệt Ninh liếc mắt một cái, rõ ràng là con hàng này muốn đổi tổ đội với nàng, thế nhưng lại còn bày đặt ra vẻ.

Thấy Nguyệt Ninh nói như vậy, đạo diễn khẽ thở dài:"Nguyệt Ninh nghĩ sao?"

Nguyệt Ninh cũng không tỏ vẻ, nàng nhàn nhạt: "Cũng được, như thế nào đều ổn, ta cũng không muốn chung tổ đội với hắn"

Lưu Minh nghe xong liền cười lạnh:"Tốt thôi"

Đạo diễn cũng không quan tâm Nguyệt Linh và Lưu Minh đang cãi nhau hắn quay lại hỏi lăng cổ người thấy sao.

"Có thể, chỉ cần không phải nữ nhân này, ai cũng được." Lăng cửu lạnh lùng nói một câu.

Thấy Lăng Cửu nói như vậy Lâm nhi liền bắt đầu lộp bộp rơi nước mắt tựa như nàng ta vô cùng ủy khuất.

Đạo diễn ho một tiếng, sau đó mới mở miệng, "Đã tất cả mọi người đồng ý, vậy ngày mai liền đem cộng tác đổi.

"Hôm nay liền đổi!" Lăng Cửu giọng điệu không cho thương lượng, tựa như không muốn cùng Lâm Nhi ở cùng một giây.

Nguyệt Ninh: "..."

Bên này, sau khi đạo diễn rời đi, Lưu Minh mới bắt đầu ôn nhu mà nhìn Lâm Nhi, tiếp đó nói: "Để ta giúp ngươi chuyển đồ đạc"

Lâm Nhi yếu ớt mà nói một câu:"Cám ơn"

Nguyệt Ninh nhìn Lưu Minh ôn nhu với Lâm Nhi, nàng khẽ nhếch môi.

Con hàng này không bao giờ làm vhuyên này giúp nàng, hiện tại hắn lại ra vẻ, Nguyệt Ninh chỉ cảm thấy muốn nôn.

Tương đối nhức cả trứng chính là bạn cùng phòng mới của nàng không hề có hảo tâm như Lưu Minh, người ta trực tiếp về phòng của mình.

Cũng may Vy Vy và Liễu Ni đều đến giúp nàng, may mắn cũng thu dọn xong.

Đồ vật của nàng cũnh không nhiều, chỉ bằng một nữa của Lâm nhi.

Đợi đến khi thu dọn xong, nàng một tay xách vali, một tay xánh mấy cái đồ dùng linh tinh.

Nguyệt Ninh tỏ vẻ: A, nhờ cái quyền năng kia, hiện tại ta đã trở thành cái nữ lực sĩ.

Đợi đến khi Vy Vy và Liễu Ni đi Nguyệt Ninh mới nằm dài trên giường,nàng cảm thấy phương hướng cốt truyện của lần này có đi sai.

Hiện tại nàng lại cùng Lăng Cửu chung một đội, cái hướng đi này thật là kỳ quái, hơn nữa trong kịch bản cũng không có như vậy, có lẽ khi nàng đến đây đã thay đổi đổi rất nhiều.

Nguyệt Linh mệt mỏi nàng vừa nhắm mắt xuống liền ngủ mất.

Sáng sớm hôm sau tổ tiết mục gõ cửa biễt thự Nguyệt Ninh, bọn họ muốn quay cảnh tượng Nguyệt Ninh nấu bữa ăn sáng cho Lăng Cửu, sau đó vung một chút cơm chó.

Nguyệt Ninh cũng không nói gì, nàng chỉ là ngoan ngoãn mà phối hợp, Dù sao nàng cũng muốn ăn sáng.

Đợi đến khi Nguyệt Ninh rửa mặt xong, nàng xuống dưới thì nhìn thấy con hàng Lăng Cửu vừa mới đi chạy bộ về.

Lăng Cửa mặc một bộ áo màu đen, cơ bụng liền có thể nhìn thấy, mồ hôi chảy xuống, nói chung rất có dáng vẻ của một cái nam nhân.

Vốn dĩ Nguyệt Ninh và Lăng Cửu cũng không quen biết, vì thế lần này nàng nhìn thấy hắn đi chạy bộ về, nàng liền có chút sửng sốt.

Đợi sau khi hoàn hồn, Nguyệt Ninh mới nhìn Lăng Cửu sau đó hỏi:"Ta muốn làm chút đồ ăn sáng người có ăn kiêng đồ món gì hay không?"

Lăng Cửu liếc nhìn Nguyệt Ninh một chút, sau đó nói:"Không ăn hành, gừng, tỏi, cái khác tùy ý.

Quăng nói xong câu này, Lăng Cửu lập tức quay lưng rời đi.

Mẹ trứng, không ăn hành gừng tỏi ý nghĩa của cuộc sống ở đâu? Nguyệt Ninh khóe miệng giật giật, sau đó vẫn ngoan ngoãn không bỏ hành gừng tỏi cho hắn.

Nàng đeo lên tạp dề tiếp tục làm buổi sáng.

Thật ra thì nàng nấu ăn cũng là tạm ổn ăn được. Hơn nữa nàng chỉ nấu được một vài món cơ bản, nói chung thì có thể là tạm ổn đi?

Trong thời gian Nguyệt Ninh đang nấu ăn thì tổ tiết mục vẫn đang quay, đợi đến khi nàng làm điểm tâm xong, thì Lăng Cửu cũng mới bước ra.

Tiếp đó nàng đem thức ăn lên bàn.

Lăng Cửu cũng không có khách khí gì, hắn ngồi xuống phần thức ăn của mình, rồi ăn.

Ngay lúc Nguyệt Ninh và Lăng Cửu đang ăn cơm, thì Lâm Nhi cùng một cái người quay phim đi tới.

Trông thấy Lâm nhi, Nguyệt Ninh liền hỏi: "Làm hỏi làm sao vậy? Có chuyện gì sao?

Lâm Nhi nhìn Nguyệt Ninh, cười cười nói: "Ta quên đồ, hiện tại chắc vật đó vẫn đang còn ở trong phòng của ngươi"

Tiếp sau đó, Lâm Nhi quay sang nhìn Lăng Cửu một cái, nhưng hắn vẫn không thèm nhìn nàng ta.

Nguyệt Ninh đứng lên:" Ngươi có muốn ta đi cùng giúp ngươi tìm hay không?"

Lâm Nhi cười cười: "Không cần, ngươi ăn cơm đi, ta một mình lên."

Lâm Nhi liếc mắt nhìn Lăng Cửu một cái sau đó xoay lưng lên phòng.

Một hồi lâu sau Lâm nhi mới bước xuống, trong tay nàng ta cầm sợi dây chuyền, tiếp sau đó nàng cười cười nói: "Ta tìm thấy đồ vật rồi, cảm ơn ngươi."

Nguyệt Ninh có thể chắc chắn rằng Lâm Nhi không có đi tìm đồ vật thất lạc, nàng ta chỉ nàng ta chỉ muốn nhìn Lăng Cửu

Thế nhưng từ đầu đốn cuối hắn đều là lạnh lùng ăn thức ăn của mình, cũng không thèm liếc nhìn Lâm Nhi, tựa như Lâm Nhi chính là một cái người trong suốt.

Đợi đến khi đưa Lâm nhi trở về Nguyệt Ninh lại ngồi lên bàn ăn nàng tò mò mà hỏi:"bởi vì chuyện hôm qua ngươi thua cuộc thế nên tức giận?"

Lăng Cửu liếc nhìn một Nguyệt Ninh một cái sau đó nói:"Ta đứng thứ nhất."

Nguyệt Ninh liếc mắt nói: "Ngươi là đứng thứ nhất nhưng đây là toàn thể đội cùng thi, vì thế tổ của ngươi liền đếm ngược từ dưới đếm lên. Ta là đến thứ hai, thế nhưng tổ của chúng ta là thứ nhất."

Tại trong từ điển của ta, liền không có thua cái chữ này." Lăng Cửu khinh thường bật cười một tiếng, biểu cảm 'Đụng phải heo đồng đội, cho nên mới để các ngươi thắng'

Nguyệt Ninh nhếch miệng, "Nghe nói nhà ngươi đều là làm binh, ra chiến trường đánh giặc một mình ngươi ngưu bức như thế nào đi nửa, thì ngươi cũng không ngăn cản được thiên quân vạn mã, còn phải dựa vào tập thể lực lượng."

Lăng Cửu bật cười một tiếng.

Nguyệt Ninh : (﹁﹁)

Đây là nói không lại nàng, còn cưỡng ép muốn trang bức a?

Nguyệt Ninh cầm ly sữa trong tay, nàng một hơi uống xuống bụng, sau đó đứng lên nhìn Lăng Cửu nói, "Ta biết ngươi không thích người khác nịnh bợ, cho nên ta cũng liền không khiến ngươi phiền, một hồi ngươi cầm bát rửa đi, ta nấu cơm, về sau chúng ta phân công làm việc."

Lăng Cửu nhìn thoáng qua bát đua trên bàn, sau đó nhàn nhạt ngẩng đầu nhìn Nguyệt Ninh , phảng phất ban ân giống nhau mà nói: "Được rồi, về sau ta cho phép ngươi nịnh bợ ta."

"..." Nguyệt Ninh .

Mau mau cút!

Nguyệt Ninh ngoài cười nhưng trong lòng lại không cười, "Nấu cơm cùng rửa bát ngươi chọn loại nào? Đừng hi vọng ta như cái mẹ ngươi mà chiếu cố ngươi."

"Hai dạng ta cũng không biết." Lăng Cửu dạng chân trên ghế, đại gia giống như nói.

Nguyệt Ninh: "Đến cái bát cũng không rửa?"

Nguyệt Ninh ghét bỏ mà nhìn Lăng Cửu: "Ngươi cái khác lợi hại hơn nữa thì thế nào, rửa bát như vậy cơ bản chuyện cũng không biết, không biết xấu hổ?"

"Chuyện khác giao cho ta, rửa bát nấu cơm giao cho ngươi." Lăng Cửu phủi góc áo.

Nguyệt Ninh nhíu mày, "Không cần, ta cũng không thua gì ngươi, không tin trò chơi hôm nay chúng ta khiêu chiến, ngươi có thể thử nhìn một chút."

"Tốt, ta cho ngươi một cái cơ hội khiêu chiến ta, chỉ cần cùng ta bất phân thắng bại ta coi như ngươi thắng."

Lăng Cửu đầu lông mày lộ ra không ai bì nổi phách lối, thấy Nguyệt Ninh rất ngứa tay.

Nguyệt Ninh liếc mắt.

Cuối cùng vẫn là nhân viên công tác giúp bọn hắn rửa bát, bởi vì Nguyệt Ninh cắn răng kiên trì muốn Lăng Cửu rửa, Lăng Cửu sẽ không, cho nên nhân viên công tác làm.

Ăn xong điểm tâm, đạo diễn liền đi tìm Nguyệt Ninh, hi vọng nàng có thể đưa ra muốn đổi tổ chuyện.

Hiện tại Nguyệt Ninh cộng tác từ Lưu Minh biến thành Lăng Cửu, đây nhất định đến cấp người xem một cái đầy đủ lý do, ai đưa ra đổi cộng tác ai chịu chắc chắn bị dân mạng mắng .

Cho nên tổ tiết mục chỉ có thể cầm danh khí nhỏ nhất Nguyệt Ninh khai đao, kêu nàng ghi chép một cái video muốn đổi tổ, còn lại liền sẽ giao cho tổ tiết mục biên tập, ít nhất phải cấp đại chúng một lời giải thích, không thể không hiểu ra sao hai tổ đổi cộng tác.

Nghe thấy đạo diễn lời nói, Nguyệt Ninh đều phải khí cười, ai đưa ra đổi tổ tìm ai đi, dựa vào cái gì muốn nàng lưng cái này nồi?

Nguyệt Ninh trực tiếp cự tuyệt đạo diễn yêu cầu, khiến đạo diễn có chút đen mặt.

Nhìn ra được đạo diễn tức giận, Nguyệt Ninh cười lạnh, đưa ra loại này chủ ý ngu ngốc, hắn còn có mặt mũi tức giận?

Nguyệt Ninh cũng không thèm để ý đạo diễn, dù sao nàng là chắc là phải bị làm khó dễ, nàng cũng không quan tâm đạo diễn này đôi giày nhỏ.

Bởi vì Nguyệt Ninh hiện tại cùng Lăng Cửu một tổ, chỉnh nàng thì tương đương với tại chỉnh Lăng Cửu, cho nên đạo diễn mặc dù có chút không cao hứng, nhưng cũng không có làm cái gì đặc biệt quá phận cử động.

Buổi sáng lại là làm một chút trò chơi nhỏ, bởi vì Nguyệt Ninh thể lực cũng không tệ, nàng cùng Lăng Cửu một tổ có thể tính là cường cường liên thủ .

Đến lúc chiều, tổ tiết mục dẫn bọn hắn đi chuồng ngựa, sau thi đấu nội dung cùng ngựa có quan hệ, cho nên tổ tiết mục chuyên môn mời tới huấn luyện viên dạy mọi người làm sao cưỡi ngựa.

Đông Cung vợ chồng thường xuyên chụp cổ trang kịch, cưỡi ngựa ống kính rất nhiều, cho nên cơ bản tri thức nên cũng biết, tuy nhiên bọn hắn cũng tính nhẫn nại đi theo huấn luyện viên vừa học 1 lần.

Bên này,

Thấy Nguyệt Ninh dứt khoát lưu loát lên ngựa, Lăng Cửu mắt liếc nàng, "Biết cưỡi ngựa?"

"Hiểu một chút, muốn hay không chạy một vòng?" Nguyệt Ninh hướng Lăng Cửu giương lên cái cằm, ánh mắt mang theo khiêu khích.

Lăng Cửu mở miệng: "Nhìn thấy phía trước cái kia cờ sao? Ai lấy trước đến, coi như người đó thắng." .

Nguyệt Ninh nhìn thoáng qua phía trước, chờ trông thấy cái kia lá cờ về sau, sau đó gật đầu, "Tốt, ta đếm 3 lần, liền bắt đầu. Một, hai, ba."

Nguyệt Ninh vừa dứt lời, nàng cùng Lăng Cửu liền cùng lúc giơ lên roi ngựa, ngựa hí một tiếng bắt đầu hướng phía trước chạy như điên.

Thấy Nguyệt Ninh cùng Lăng Cửu cưỡi ngựa đi, những người khác ngây ngẩn cả người, Liễu Ni một bộ ghen tị dáng vẻ, "Nguyệt tỷ thật sự rất lợi hại, biết thổi sáo, còn biết cưỡi ngựa."

Lâm Nhi nhìn Nguyệt Ninh bóng lưng tỏ ra như có điều suy nghĩ, thẳng đến Vy Vy nhìn tới, nàng mới người vật vô hại cười cười.

Vy Vy cũng nở nụ cười, bất quá tươi cười liền tỏ ra có chút ý vị không rõ, nàng quay đầu tiếp tục đi xem Nguyệt Ninh cùng Lăng Cửu.

Nguyệt Ninh cùng Lăng Cửu cơ hồ là ngang hàng, nhưng Lăng Cửu so Nguyệt Ninh cao không ít, hắn đưa tay liền có thể cầm xuống lá cờ, nhưng Nguyệt Ninh không được, cho nên Lăng Cửu so với nàng có ưu thế.

Lập tức sắp lá cờ chỗ nào rồi, Lăng Cửu đưa tay đi lấy cờ, Nguyệt Ninh vội vàng dùng roi ngựa đem cờ bỏ rơi.

Chờ cờ rơi xuống đất về sau, Nguyệt Ninh dùng mũi chân ôm lấy bàn đạp, sau đó nghiêng người đi nhặt trên đất cờ.

Lăng Cửu phản ứng thật nhanh, trông thấy Nguyệt Ninh xoay người, hắn vội vàng xách lấy Nguyệt Ninh cổ áo.

Nguyệt Ninh vùng vẫy một hồi, thấy giãy dụa không ra, nàng chỉ có thể túm dây cương 1 lần nữa ngồi xong.

Chờ Nguyệt Ninh vừa ngồi xuống, Lăng Cửu liền nghiêng người muốn đi nhặt cờ, Nguyệt Ninh dùng roi ngựa cảnh cáo giống như hướng Lăng Cửu tay quăng tới.

Lăng Cửu vội vàng thu tay về, hai người vây trên mặt đất cờ xoay quanh, giằng co ai cũng nhặt không đến trên đất lá cờ.

"Đây coi là không phải tính bất phân thắng bại, ngươi thua?" Nguyệt Ninh liếc nghiêng lông mày.

Trước đó Lăng Cửu nói, chỉ cần bọn họ bất phân thắng bại, coi như Lăng Cửu truyền.

"Không tính." Lăng Cửu nhàn nhạt nói.

Nguyệt Ninh nhíu mày, "Ngươi nói không tính ngang tay bình phán tiêu chuẩn ở đâu? Ngươi không nhìn thấy chúng ta đều cương ở đây, ai cũng sẽ không để ai nhặt cờ?"

"Tiêu chuẩn là ta không có nghĩ qua ta sẽ thua, hơn nữa thua muốn rửa bát." Lăng Cửu.

"..." Nguyệt Ninh

Nguyệt Ninh mặt đen hỏi: "Ý của ngươi là, ta nhìn giống rửa bát ?"

Lăng Cửu trầm tư một chút, sau đó mở miệng, "Ngươi nhìn so ta rửa sạch sẽ."

"Ha ha, loại này lấy lòng ta không muốn nghe, hoặc là rửa bát, hoặc là nấu cơm, ngươi lựa chọn." Nguyệt Ninh cười lạnh.

Lăng Cửu không nói chuyện, nghiêng người đi nhặt trên đất cờ.

Nguyệt Ninh thấy thế vội vàng ngăn cản, nàng lại quăng một roi phía Lăng Cửu, nhưng Lăng Cửu khăng khăng muốn thắng, cho nên căn bản không có tránh, mu bàn tay của hắn hung hăng chịu một roi vẫn là đem cờ cho nhặt lên.

Lăng Cửu hướng Nguyệt Ninh dương một chút cái cằm, ánh mắt cũng lộ ra kiêu căng: "Ngươi thua."

Nguyệt Ninh : (﹁﹁)

Rửa cái bát có thể chết a, như vậy không chịu thua, chúc ngươi về sau thua cả một đời.

Nguyệt Ninh không thèm để ý Lăng Cửu, nàng nắm dây cương quay đầu hướng đi trở về.

Nguyệt Ninh trở về sau, Liễu Ni liền vây quanh, nàng mắt ngôi sao mà nhìn Nguyệt Ninh: "Nguyệt tỷ, về sau ngươi chính là thần tượng của ta, ngươi quá lợi hại, người khác là đua xe, ngươi đua ngựa, ngươi tuyệt không thua thiếu gia hào môn."

"..." Nguyệt Ninh .

Nguyệt Ninh ngoài cười nhưng trong lòng không cười, nàng giật giật khóe miệng, bão tố ngựa? Từ này làm thế nào nghĩ ra được?

Cùng Lăng Cửu tiếp xúc thời gian lâu dài, Nguyệt Ninh phát hiện con hàng này lòng háo thắng là thật rất mạnh, dù là trò chơi, hắn dù không kiên nhẫn, nhưng thời điểm muốn chơi trò chơi hắn sẽ muốn được hạng nhất.

Liền Lăng Cửu cái này tính tình, nếu là hắn có thể chịu được Lâm Nhi cái trò chơi này lỗ đen liền kì quái.

Tại Lăng Cửu trong mắt, người không phân biệt nam nữ, liền là người có năng lực hoặc không có năng lực, ngươi không có năng lực.

Lăng Cửu rất không chịu được chính là Lâm Nhi, cái loại nữ nhân cũng không có việc gì liền khóc chít chít, hắn té ngã ở chỗ nào liền đứng lên chỗ đó, và nếu ngươi nếu té ngã mà ngồi đợi người khác đỡ, Lăng Cửu chắc chắn sẽ dùng một chân mà dẫm lên.

Cho nên hôm đó, Lâm Nhi trong nước hướng về phía Lăng Cửu cầu cứu, Lăng Cửu sẽ không để ý nàng, ngươi yếu gà không quan hệ, tối thiểu ngươi phải nỗ lực một chút, nhưng nếu ngươi luôn chờ người khác ném mà ăn, ngươi chỗ nào mặt lớn?

Nếu như Lâm Nhi thích Lăng Cửu, nàng xem như chụp tới đùi ngựa trên, Lăng Cửu ghét nhất chính là loại này, loại đáng thương hề hề khóc lóc.

Một cái nam nhân nội tâm cường đại, hắn muốn là đồng dạng cường đại nữ nhân, Lăng Cửu không cần cái loại nữ nhân yếu đuối.

Tất nhiên Lăng Cửu này người tính tình là thật không tốt lắm, chính là cái loại Đại thiếu gia, nhưng chỉ cần vuốt lông vuốt cũng khá tốt, chí ít hơn cái Lưu Minh cái kia âm hiểm tiểu nhân, chí ít Lăng Cửu làm cái gì đều là công khai tới.

Quảng cáo
Trước /244 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thu Phong Triền

Copyright © 2022 - MTruyện.net