Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Quân Hôn Cũng Có Ái
  3. Chương 27+28
Trước /35 Sau

Quân Hôn Cũng Có Ái

Chương 27+28

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

CHƯƠNG 27

Hôm số điểm được công bố, ba Lâm mẹ Lâm đều rất căng thẳng, đến Lâm Vĩ cũng từ trong thành phố trở về. Từ sau khi đôi chân khoẻ lại nhanh nhẹn hơn, anh ấy đã đến một công ty để làm bảo vệ, hiện tại làm cũng không tồi.

Trong nhà không có máy tính, vì thế Tiêu Thần cùng Lâm Hạ đi đến quán nét ở trong xóm để lên xem, ở đó rất nhiều người, có chút chật chội, Tiêu Thần bảo vệ lấy cô rồi chen vào trong đấy, tìm thấy một cái máy tính nằm ở sát trong góc.

Sau khi nhập mã số dự thi vào, trang chủ của điểm sổ đang nhảy ra, một hồi lâu sau mới bật lên.

Tổng điểm là 720 điểm, hạng hai toàn tỉnh!

Lâm Hạ ngây ngốc mà nhìn vào xếp hạng ở trên màn hình, có chút không tin vào mắt mình, tuy rằng ba năm nay mỗi lần đều là hạng nhất toàn thành phố, nhưng toàn thành phố với toàn tỉnh làm sao có thể cùng một khái niệm chứ. Càng huống hồ, đề thi đại học lần này rất khó, có hai câu đề cô làm không được thuận tay cho lắm, còn cho rằng bản thân có thể không còn duyên với hạng nhất toàn thành phố nữa, không ngờ rằng còn được cả hạng hai toàn tỉnh cơ đấy!

“ Ngốc rồi à?” Tiêu Thần xoa xoa đầu của cô, khóe môi hơi hơi cong lên. Anh vẫn luôn biết rằng cô gái nhỏ nhà mình học hành rất giỏi, nhưng không ngờ rằng cô thế mà lại đạt được thành tích tốt hạng hai toàn tỉnh.

Cho đến khi ra khỏi quán net, Lâm Hạ còn chưa thoát khỏi cơn ngây ngốc, nhưng Tiêu Thần đã lấy điện thoại ra gọi điện thoại về nhà của Lâm Hạ, vào lúc này, mọi người có lẽ đều đang chờ đợi nhỉ.

Sau khi nhận được tin tức, ba Lâm mẹ Lâm vui mừng chạy đi khắp nơi thông báo, không đến một tiếng đồng hồ, người của toàn thôn hầu như đều đã biết Lâm Hạ thi đại học thi được thành tích tốt hạng hai toàn tỉnh.

Cho nên khi Lâm Hạ quay về đến nhà, trong sân nhà tụ tập một đội người ở trong thôn cùng với những họ hàng thân thích trong lúc gia đình cô khốn khó lại chạy còn nhanh hơn cả thỏ, thậm chí đến cả Hứa Nhược Nhược và ba mẹ của cô ta cũng đến đây.

“ Tiểu Hạ, dì nghe nói con thi được hạng hai toàn tỉnh hả?” Mẹ của Hứa Nhược Nhược thân thiết kéo lấy tay của cô, nụ cười ở trên mặt thì dịu dàng khỏi phải nói, Lâm Hạ thiếu chút nữa đã cho rằng mình nhận nhầm người rồi, đây thật sự là người dì có cặp mắt mọc trên đỉnh đầu của cô đó sao?

Lâm Hạ bất động thanh sắc mà rút tay của bản thân về, gương mặt lạnh nhạt, chỉ nhẹ nhàng ‘ừm’ một tiếng, chính là không muốn cùng bà ta nói thêm một câu nào.

Từ lúc Tiêu Thần vừa vào cửa, đôi mắt của Hứa Nhược Nhược cơ hồ như luôn dán lên trên người của anh. Những năm này, cô ta thường xuyên đến trường học của Lâm Hạ đợi ở đó, hy vọng có thể thỉnh thoảng gặp được Tiêu Thần, nhưng cô ta lại phát hiện, Tiêu Thần không chỉ biết mất trong cuộc sống của cô ta, thậm chí cũng biến mất trong cuộc sống của Lâm Hạ luôn. Cái phát hiện này khiến cô ta vừa vui mừng lại vừa thất vọng.

Vui mừng là vì Tiêu Thần cuối cùng cũng sáng mắt ra, đem cô gái quê mùa nhan sắc chẳng kinh người như Lâm Hạ đây đá xéo đi, thất vọng là vì mất đi cái bàn đạp là Lâm Hạ đây, cô ta thậm chí đến cả cơ hội gặp mặt Tiêu Thần cũng đều không có.

Nhưng hiện tại, Tiêu Thần và Lâm Hạ lại đứng cùng với nhau, hơn nữa người đàn ông ấy trông lại càng thêm đẹp trai tuấn tú, loại cảm giác vui mừng lại thất vọng lại dâng lên đỉnh đầu. Nhưng mà vui mừng vẫn là nhiều hơn, tuy rằng Lâm Hạ hiện tại miễn cưỡng xem là người đẹp phôi thai, nhưng nếu so sánh với Hứa Nhược Nhược cô ta, thế thì căn bản không có cách nào so được.

Cho nên, Tiêu Thần sớm muộn gì cũng sẽ là vật sở hữu của cô ta!

Hứa Nhược Nhược trong mấy năm nay càng lúc càng trở nên châu tròn ngọc sáng, dung mạo mang theo sự xinh đẹp của một người phụ nữ chững chạc, một ánh mắt nhẹ nhàng, liền có thể khiến từng tốp từng tốp đàn ông tự nguyện gục ngã dưới chân của cô ta.

Lâm Hạ cười lạnh nhìn vào Hứa Nhược Nhược đang uốn éo đi đến trước mặt của bọn họ, đến cả một ánh mắt cũng không cho Lâm Hạ, đôi mắt ngập tràn vẻ tình tứ mà nhìn lấy Tiêu Thần, biểu tình đáng thương ở trên mặt tựa như đã chịu phải nỗi uỷ khuất rất lớn, “ Tiêu Thần, mấy năm nay anh đi đâu thế, em không hề nhìn thấy anh, anh vẫn khoẻ chứ?”

Lâm Hạ đột nhiên cảm thấy, người phụ nữ này đầu óc có bệnh à? Chồng chưa cưới của cô đi đâu, có khoẻ hay không cần đến lượt Hứa Nhược Nhược cô ta quan tâm chắc?

Tiêu Thần nhàn nhạt mà gật đầu nói: “ Cảm ơn tiểu thư đã quan tâm. ” Sau đó xoay đầu qua mặt có chút ngạc nhiên mà hỏi Lâm Hạ: “ Tiểu Hạ, vị tiểu thư này là?”

“ Hứa Nhược Nhược. ”

“ Không quen biết. ”

Lâm Hạ: “ ….. ”

Hứa Nhược Nhược: “ ….. ”

Lâm Hạ vẫn luôn cảm thấy Tiêu Thần rất dịu dàng, đối đã với bất cứ ai đều rất hiền lành ôn hòa, nhưng không biết là tại sao, cô chính là trực giác được Tiêu Thần là đang cố ý đối với Hứa Nhược Nhược.

Hứa Nhược Nhược cả mặt tổn thương mà nhìn vào anh, biểu tình có chút khó mà tin được, ở trước kia, cô ta có thể khẳng định mà nói rằng, chỉ cần là người đàn ông nhìn thấy mặt của cô ta một lần thôi, thì sẽ nhớ mãi dáng vẻ của cô ta đến cuối đời, cho dù không phải là yêu, cũng là sự yêu thích và khẳng định của một người đàn ông đối với một người phụ nữ xinh đẹp. Nhưng hiện tại, cô ta mê mang luôn rồi.

Nhìn thấy biểu tình mờ tịt ở trên mặt của Tiêu Thần, cảm thấy tuyệt đối không phải đang gạt người.

“ Anh quên rồi à, ba năm trước chúng ta đã gặp qua. ”

Tiêu Thần nghĩ nghĩ, “ Ồ. ”

Hứa Nhược Nhược chợt sáng mắt lên: “ Anh nhớ rồi à. ”

“ Không có. ”

Hứa Nhược Nhược: “ ……. ”

Lâm Hạ nhịn cười nhịn muốn nội thương, cô nhìn thấy biểu tình ngấm ngầm chịu đựng ở trên mặt của Hứa Nhược Nhược, trong lòng vui mừng đắc ý. Xoay đầu qua nói với Tiêu Thần: “ Tiêu Thần, ba mẹ gọi chúng ta, chúng ta đi thôi. ”

Hứa Nhược Nhược tựa hồ còn muốn nói gì đó, nhưng bị hai người hết thảy làm lơ.

Trong nhà vốn dĩ đã nhỏ rồi, bị tất cả mọi người lấp kín như thế này, căn bản không còn chỗ để đứng nữa. Bất đắc dĩ, Lâm Hạ đành kéo anh đi vào trong phòng ngủ của bản thân mình.

Nhưng cửa còn chưa kịp đóng, Hứa Nhược Nhược liền ở bên ngoài lèm bèm nói lên, cô ta trừng mắt với Lâm Hạ, trong con ngươi lóe lên cơn tức giận: “ Này, Lâm Hạ, cô mới bao tuổi, mà đã học được chuyện đơn độc cùng một người đàn ông xa lạ vào trong phòng? Xem ra ba năm nay cô không những học hành rất giỏi, ở những phương diện nào đó cũng rất lợi hại nhỉ. ”

Vốn dĩ tất cả mọi người đều đang vây quanh ở bên cạnh ba Lâm mẹ Lâm, căn bản không có chú ý đến hai người Lâm Hạ và Tiêu Thần, kết quả Hứa Nhược Nhược hét như thế, mọi người ở trong thôn cùng với những người thân thích họ hàng kia toàn bộ đều đem tầm mắt chuyển hướng đến bọn họ, trong ánh mắt có sự kinh ngạc, có đố kỵ, thậm chí còn mang theo sự khinh bỉ nhàn nhạt.

Lâm Hạ cả mặt ửng đỏ, cô chưa từng bị người khác dùng loại phương thức này để sỉ nhục qua, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì. Ngược lại là Tiêu Thần lạnh mặt mở lời rồi: “ Tôi thường nghe Nguyệt Nhi nói Hứa tiểu thư cô đây trong ba năm này thường hay đến tìm Lâm Hạ để gây rối, tôi còn tưởng rằng là con bé đối với cô có thành kiến, xem ra là không phải rồi. Hứa tiểu thư nếu như không có chuyện gì, có thể đi đến những trung tâm chuyên nghiệp để học lại thái độ và trình độ, là một cô gái cần phải có chút nội hàm mới có người thích được. ”

Mà Hứa Nhược Nhược thế mà lại còn não tàn hỏi: “ Thế nếu em học được rồi thì anh có thích em không?”

“ Đó là chuyện của Hứa tiểu thư, tôi không có hứng thú. Duy nhất chỉ có chuyện của Lâm Hạ tôi mới phải quan tâm. ”

Rất nhiều người ở trong thôn đều không thích cả nhà họ Hứa, hiện tại con gái của Hứa gia đây thế mà lại ở chốn đông người làm ra chuyện mất mặt đến như thế, phần lớn mọi người tức khắc liền thấy cân bằng rồi. Xem đi, nhà bọn họ tuy là có gen tốt, nhưng sinh ra một người con gái lại là não tàn, ông trời quả nhiên rất công bằng nha.

Ba Lâm thấy Hứa Nhược Nhược muốn dồn Lâm Hạ vào đường cùng, nhất thời tức giận rồi: “ Hứa Cường, Tạ Vi Vi, lập tức đưa con gái các người rời khỏi nơi này, đừng để cô ta ra ngoài đi đến đâu cũng gây mất mặt!”

Tạ Vi Vi chính là mẹ của Hứa Nhược Nhược.

Sau khi nghe thấy lời của Tiêu Thần, Hứa Nhược Nhược cảm thấy đau lòng trong chốc lát, bởi vì đó là lời cự tuyệt rõ ràng không thể nào rõ hơn được nữa, vốn dĩ trong lòng đã đủ tuyệt vọng rồi, lúc này lại nghe thấy một người nông dân có địa vị thấp thế mà lại chỉ tay chỉ chân với cô ta, còn nói cô ta gây mất thể diện, biến tuyệt vọng thành tức giận, cô ta nhào qua nhặt một thanh sắt ở dưới đất lên muốn phang qua đó.

Lâm Hạ tức khắc đứng đơ người ở chỗ cũ, nhưng Tiêu Thần ở bên cạnh lại giống như quỷ hồn mà xông ra đó, bắt được thanh sắt đó. Lúc này, phần mũi của thanh sắt vừa hay đang nhắm thẳng vào phần đầu của ba Lâm.

Mọi người còn chưa phản ứng kịp cái biến cố này, thì Lâm Hạ đột nhiên chạy xông qua đó, khóc nức nở leo lên người của Hứa Nhược Nhược bắt đầu tay đấm chân đá.

“ Lâm Hạ, cô cút đi cho tôi, cô điên rồi!”

Lâm Hạ không có ngừng, khóc nức nở càng đánh càng mạnh. Trong mấy năm nay, cảnh tượng năm đó ba cô ở trước nhà Hứa gia khóc đến run rẩy bả vai cứ luôn xuất hiện trong giấc mơ của cô, cô đã thử quên đi, nhưng cho dù có cố gắng thế nào cũng không thể quên được. Hiện tại cái người này thế mà xém chút nữa đã làm ba cô bị thương, sợi dây nào đó ở trong đầu của Lâm Hạ đã đứt rồi, trong lòng thế mà lại xuất hiện một cỗ ý niệm giết chóc mãnh liệt.

Đến cuối cùng là Tiêu Thần từ sau lưng ôm lấy cô, Lâm Hạ mới dừng tay lại.

Hứa Nhược Nhược bị đánh mặt mày sưng đỏ yếu ớt mà ngã lên người của ba mẹ cô ta, trong mắt bắn ra ý hận mãnh liệt, trong miệng nói: “ Lâm Hạ, tôi nhất định phải đi tố cáo cô, tôi muốn cô ngồi tù cả đời!”

Lâm Hạ khi ấy vốn dĩ là bị ý hận và sự tức giận mãnh liệt nhất thời ở trong đầu, trong lòng vượt qua lý trí của cô, chi phối thân thể của cô, hiện tại nghĩ kỹ lại, nếu như không có ai khuyên ngăn, cô sợ là có thể sẽ thật sự giết chết Hứa Nhược Nhược rồi. Nghĩ như thế, thân thể hiện ra một trận ý lạnh.

“ Cô có thể đi tố cáo Lâm Hạ, nhưng tôi tin rằng đa số mọi người ở đây đều nhìn thấy rồi, vừa rồi là cô muốn dùng thanh sắt để đả thương chú Lâm, còn Lâm Hạ chỉ là nảy ra ý nghĩ muốn bảo vệ ba mình nên mới đánh cô. Đến lúc đó, người thật sự phải ngồi tù là ai, chúng ta cùng thử xem. ” Tiêu Thần thản nhiên nói, nhưng nếu như cẩn thận nhìn vào đôi mắt của anh, sẽ phát hiện ra trong con ngươi của anh có một ngọn lửa nhỏ đang bùng cháy lên. Dáng vẻ mất khống chế vừa rồi của Lâm Hạ, anh không có quên, cũng đoán được nhất định là có liên quan đến Hứa Nhược Nhược.

“ Tiêu Thần……….” Hứa Nhược Nhược lẩm bẩm mà gọi tên anh, tựa hồ như khó mà tin được người đàn ông nhìn bề ngoài trông có vẻ dịu dàng như thế lại đối xử tàn nhẫn với cô ta thế này.

Mẹ Lâm đứng ở bên cạnh ba Lâm cũng khóc đến suýt ngất: “ Ba người các ngươi cút đi cho tôi! Nhà chúng tôi không có người họ hàng như các người, Tiểu Hạ thi được thành tích tốt là chuyện của nhà chúng tôi, không có liên quan gì đến cả các người!”

Lâm Vĩ đỡ lấy đôi vai của mẹ Lâm, đôi mắt cũng có chút đỏ, vừa rồi lúc Hứa Nhược Nhược lấy thanh sắt ném về phía ba Lâm, anh ấy cũng không kịp thời phản ứng lại, nhưng anh là người cố ý không ngăn cản Lâm Hạ đánh Hứa Nhược Nhược, bởi vì cả nhà này thực sự là quá thiếu đánh.

Chính vào lúc này, điện thoại ở trong túi của Tiêu Thần vang lên.

Là mẹ của Tiêu Thần: “ Tiêu Thần, ba mẹ đã đến cửa thôn, con đến đón bọn ta nhé. ”

“ Dạ vâng. ”

Tiêu Thần ngẩng đầu lên nói với ba Lâm mẹ Lâm: “ Ba mẹ của con đã đến trong thôn rồi, cho nên con cùng Lâm Hạ ra ngoài đón họ một chút, chú dì mọi người từ từ nói ạ. ”

Nói xong liền nắm lấy tay của Lâm Hạ đi ra ngoài.

Vừa nghe thấy ba mẹ của Tiêu Thần sắp đến, Hứa Nhược Nhược lập tức thay đổi sắc mặt, cô ta đi đến trước mặt của ba Lâm, cả mặt áy náy nói: “ Dượng ơi, dì ơi, vừa rồi Nhược Nhược không hiểu chuyện, vẫn mong hai người tha thứ. ” Nói xong còn đúng lúc rơi xuống vài giọt nước mắt, cái dáng vẻ ấy muốn bao nhiêu vô tội có bấy nhiêu vô tội, muốn bao nhiêu áy náy có bấy nhiêu áy náy.

Tạ Vi Vi cũng phụ hoạ: “ Đúng đó, anh rể, chị à, Nhược Nhược cũng là người có quan hệ huyết thống với hai người, con bé vẫn còn nhỏ như thế, hai người hãy tha thứ cho nó đi. ”

Lâm Vĩ cười khinh một tiếng: “ Hứa Nhược Nhược, nếu như cô không hiểu chuyện thêm vài lần nữa, thế thì ba của tôi có phải mất mạng rồi không? Quan hệ huyết thông? Thời đại này thứ không đáng tin nhất chính là huyết thống, các người không phải là điển hình tốt nhất sao?”

CHƯƠNG 28

Người thôn quê là dễ mềm lòng nhất, ba Lâm thấy Hứa Nhược Nhược đúng thật rất áy náy, cũng liền đồng ý để cô ta ở lại, dù gì cũng có quan hệ huyết thống mà, không thể làm quá tuyệt đối.

Khi Tiêu Viễn Cường cùng với Từ Hiểu đến, đập vào trong mắt nhìn là người đứng đầy nhà, ngây người, Lâm Hạ vội vàng nói: “ Bọn họ đều là họ hàng của nhà bọn con còn có một vài người ở trong thôn, nghe thấy con thi được không tệ nên đến đây để chúc mừng ạ. ”

Tiêu Viễn Cường đã từng sống ở nơi nông thôn, tất nhiên biết được tập tục ở một số nơi nếu nhà nào có chuyện vui thì toàn bộ người ở trong thôn đều sẽ đến chúc mừng, nhưng mà hiện tại cũng đâu có tổ chức tiệc a, sao lại đến hết rồi?

Lâm Hạ và Tiêu Thần vừa vào cửa, phát hiện ra Hứa Nhược Nhược thế mà còn chưa đi, chân mày của hai người đều hơi chau lại không thể nhìn thấy được. Càng đáng hận hơn đó là, cô ta thế mà lại xem nơi này như nhà của mình cầm chén lên rót nước cho ba mẹ của Tiêu Thần.

“ Chú, dì, uống nước ạ. ”

Từ Hiểu ngẩng đầu lên, nhìn thấy vết thương ở trên mặt của cô ta liền lo lắng mà hỏi một câu: “ Con à, vết thương trên mặt của con là ở đâu mà ra thế, sao lại bị thương thành thế này vậy chứ?”

Hứa Nhược Nhược giả vờ như vô ý mà nói : “ Con và Tiểu Hạ chơi cùng với nhau, con bé không cẩn thận làm mặt của con bị thương, nhưng mà con không trách con bé, ai bảo con bé là em gái của con cơ chứ. ”

Lâm Hạ dám khẳng định, Hứa Nhược Nhược tuyệt đốt là đang cố ý!

Nghe thấy thế, Từ Hiểu bất ngờ mà nhìn Lâm Hạ một cái, bà biết rõ Lâm Hạ, bình thường đến cả một câu nặng lời cũng không thường nói với người khác, lần này thế mà lại đánh người rồi, hơn nữa đối tượng còn là chị gái của cô nữa. Ngay lập tức liền hỏi Lâm Hạ: “ Tiểu Hạ, con có phải bị thương ở đâu rồi không, để dì xem xem nào, có đau không?”

“ Con không sao, dì ạ. ”

Từ Hiểu than thở một tiếng, lo lắng nói: “ Tiểu Hạ, nếu như trên người có chỗ nào đau thì nhất định phải nói với dì nhé. ”

“ Dạ. ”

Hứa Nhược Nhược vạn vạn không ngờ đến, Từ Hiểu không những không hỏi cô ta có đau hay không, ngược lại cho rằng là cô ta đánh Lâm Hạ trước, Lâm Hạ là vì bảo vệ bản thân nên mới đánh lại cô ta?!

“ Dì à, con không có đánh con bé, là Lâm Hạ một mình đánh con đấy……” Hứa Nhược Nhược vẫn còn muốn giải thích.

“ Hai vị này chính là anh sui gia chị sui gia nhỉ?” Từ Hiểu vui vẻ mà đứng lên, căn bản không xem Hứa Nhược Nhược đang tồn tại. Theo sau Tiêu Viễn Cường cũng đứng lên, bắt tay cùng với ba Lâm.

Ba Lâm mẹ Lâm vừa rồi quay về phòng để thay quần áo rồi, bọn họ không biết là ba mẹ của Tiêu Thần hôm nay sẽ đến, nhưng bộ quần áo này đã sớm chuẩn bị xong hết rồi.

Từ Hiểu thấy ba Lâm mẹ Lâm ăn mặc tràn ngập không khí vui mừng, hai người lại càng như những đứa trẻ cát tường vậy, đối với hai vị nông dân chất phác này cảm giác rất tốt, khó trách có thể sinh ra một đứa trẻ tốt như Lâm Hạ thế này.

Ba mẹ hai nhà thảo luận một chút về những chi tiết của buổi lễ đính hôn, sau cùng nhất chí quyết định tổ chức một buổi lễ ở thành phố A, sau đó lại làm thêm vài bàn tiệc rượu ở trong nhà.

Tiêu Viễn Cường cùng Từ Hiểu về ngay trong ngày hôm ấy, Lâm Hạ cùng Tiêu Thần ngày hôm sau mới trở về.

Buổi lễ đính hôn được tổ chức ở khách sạn lớn nhất thành phố A ____ Khách sạn Thiên Nguyên. Đó là một trong những sản nghiệp của cậu Tiêu Thần, ông ấy tên Từ Đồng Vũ, ông ấy nghe nói khúc gỗ ngàn năm là Tiêu Thần nhà mình sắp đính hôn, vui mừng đến nỗi thiếu chút nữa nhảy cẫng lên, sau khi kích động liền nói buổi lễ đính hôn cứ giao cho ông ấy phụ trách.

Nhưng điều khiến tất cả mọi người không hề ngờ đến chính là, cô dâu chú rể của ngày hôm ấy không chỉ có một cặp Lâm Hạ cùng Tiêu Thần, mà còn xuất hiện thêm một cặp khác khiến cho tất cả mọi người đều bất ngờ… Tiêu Nguyệt Nhi cùng Cố Quảng Tuyên.

Chuyện là thế này, hôm Tiêu Thần quay về, Cố Quảng Tuyên cũng theo đó mà quay trở về. Cố Quảng Tuyên và Tiêu Thần sinh cùng năm, tuổi tác cũng không còn nhỏ nữa, bởi thế trong nhà đã sắp xếp một hệ liệt hoạt động xem mắt. Vừa hay ngày hôm trước, Cố Quảng Tuyên cuối cùng cũng vừa mắt với một cô gái, trong lúc muốn phát triển thêm một bước nữa, đêm hôm đó Tiêu Nguyệt Nhi đột nhiên lại uống đến say bét nhè.

Càng cẩu huyết hơn là, ngày hôm sau Tiêu Nguyệt Nhi lại ở trên giường của Cố Quảng Tuyên, đồng thời chuyện này vừa hay bị mẹ Cố đang đi đến gọi con trai mình thức dậy nhìn thấy, vì thế hôm nay liền trở thành buổi lễ đính hôn rầm rộ của hai cặp cô dâu chú rể.

“ Hai người các cậu đều đính hôn trong ngày hôm nay, chỉ có tớ là cô độc lẻ loi, thật đau lòng. ” Tả Tiểu Linh mặc bộ lễ phục cúp ngực gợi cảm lúc này vô cùng lười biếng mà dựa vào trước tấm gương trang điểm, trên gương mặt đã trang điểm kỹ càng mang theo một nét ưu thương nhàn nhạt, đôi mắt hơi hơi khép lại, mắt phượng xinh đẹp được vẽ lên một góc độ tuyệt mỹ.

Lâm Hạ nghĩ, cô đã bị nha đầu Tả Tiểu Linh này lừa gạt suốt ba năm. Cô vẫn luôn đinh ninh rằng Tả Tiểu Linh là kiểu con gái dễ thương thanh thuần, kết quả vào hôm tốt nghiệp kia, cô ấy trông giống như đã hoàn toàn biến thành một con người khác vậy. Không những phong cách ăn mặc đã thay đổi lớn 360 độ, mà đến cả tính cách của khác trước rất nhiều.

“ Lâm Hạ, cậu đã bị Tả Tiểu Linh lừa suốt ba năm. ” Tiêu Nguyệt Nhi kéo kéo phần vải mỏng manh ở trên người của Tả Tiểu Linh, ghét bỏ nói: “ Cậu không đi làm diễn viên thật đúng là một tổn thất cực lớn đối với giới giải trí mà, nếu không phải năm đó tớ phát hiện ra món đồ vật ở trong hộp đồ nghề của cậu, biết đâu chừng tớ cũng sẽ giống như Lâm Hạ vậy, không, là còn thảm hơn cậu ấy nữa, bởi vì tớ sẽ bị cậu lừa tận mười mấy năm cơ. ”

Từ nhỏ, Tả Tiểu Linh đối với trang phục đã có một loại đam mê vô cùng mãnh liệt. Nhìn bề ngoài cô ấy trông rất đơn thuần dễ thương, thực chất trong thâm sâu lại hoàn toàn khác biệt, cô ấy vô cùng thích những loại trang phục có kiểu cúp ngực hở lưng thật gợi cảm, bình thường không mặc bởi vì thứ nhất tuổi tác còn nhỏ, thứ hai là bởi vì ba mẹ nhà cô ấy tương đối bảo thủ, không thể chấp nhận cô ấy thế này.

Hiện tại tốt nghiệp rồi, cô ấy không còn là cô gái nhỏ nữa, tuy rằng ba mẹ vẫn sẽ nhắc nhở cô ấy, nhưng cũng không còn bài xích như thế nữa, dù gì rất nhiều người trẻ tuổi đều yêu thích theo đuổi trào lưu mà.

“ Muốn trách thì phải trách bản thân cậu ngốc, còn không biết ngại mà nói tớ à?” Tả Tiểu Linh trừng mắt với Tiêu Nguyệt Nhi một cái, khoé miệng mang nụ cười tà mị, trông giống như một yêu tinh thật sự.

“ Nói ra thì, Nguyệt Nhi, tớ vẫn luôn muốn biết cậu làm cách nào mà tóm được tên đầu gỗ phiền phức Cố Quảng Tuyên kia thế? Tớ mới không thèm tin là cậu đã ngủ cùng anh ta!” Tả Tiểu Linh đột nhiên hỏi.

Lâm Hạ lập tức đem tầm mắt chuyển hướng về phía Tiêu Nguyệt Nhi, thực ra cô cũng rất muốn biết nha. Cố Quảng Tuyên cô đã gặp qua vài lần, nếu nói anh ta đối với Tiêu Nguyệt Nhi vô cảm, thì tại sao ánh mắt của anh ta lại luôn như có như không mà dán lên người của cô ấy, nếu nói có cảm giác, thì anh ta không nên làm lơ tình cảm của Tiêu Nguyệt Nhi dành cho anh ta mà lựa chọn đi xem mắt.

“ Chính là tớ ngủ với anh ấy, sau đó bị người khác bắt gian tại giường, sao nào, có ý kiến?” Tiêu Nguyệt Nhi khiêu khích mà nhìn lấy Tả Tiểu Linh, ở trong mắt tràn đầy sự đắc ý.

Tả Tiểu Linh: “ ……. ”

Lâm Hạ: “ ……… ”

Chính vào lúc này, Tiêu Thần cùng Cố Quảng Tuyên mở cửa phòng nghỉ ngơi ra.

Nhìn thấy Lâm Hạ mặc bộ lễ phục màu vàng nhạt có thắt eo, mắt của Tiêu Thần chợt sáng lên. Dung mạo của cô vốn dĩ đã tương đối xinh đẹp, lúc này lại mặc lên một bộ lễ cũng xinh xắn như thế, trông giống như một tiểu tinh linh rơi xuống trần gian vậy.

Tiêu Nguyệt Nhi cao hơn Lâm Hạ, mặc một chiếc váy dài tua rua màu xanh nước, thiết kế cúp ngực càng khiến cho cô ấy trở nên thanh lịch quyến rũ. Cô ấy duyên dáng yêu kiều mà đứng ở trước mặt Cố Quảng Tuyên, khoé miệng mang ý cười. Trên mặt Cố Quảng Tuyên tuy rằng vẫn có chút buồn bã, nhưng nét vui mừng ở giữa chân mày lại không thể nào che giấu được.

Khi hai cặp đôi cô dâu chú rể bước vào sảnh lớn liền dẫn lên một cỗ náo động, người của toàn bộ thành phố A ai cũng đều biết, con trai của Tiêu gia cùng với con trai của Cố gia cùng nhau đi tham gia quân đội rồi, đồng thời đã thăng đến chức vị trung tá, nhưng mấy năm nay rất ít người nhìn thấy bọn họ. Lúc này vừa xuất hiện, tất cả mọi người không thể không cảm khái gen di truyền của Tiêu gia và Cố gia, lại cộng thêm bên cạnh còn có hai cô gái xinh đẹp tựa thần tiên đứng cùng, buổi tiệc tức khắc đạt đến cao trào mà trước giờ chưa từng có.

Ở một góc khuất tối, ba đôi mắt oán hận đang gắt gao nhìn chằm chằm vào người đang đứng ở giữa vòng vây của tất cả mọi người, đôi tay siết chặt lại, ngón tay đâm vào lòng bàn tay nhưng lại không hề hay biết.

Trong trình độ của đôi mắt, Tiêu Thần cùng Cố Quảng Tuyên là cùng một loại người, đều là quân nhân hợp cách có vui mừng tức giận thích ghét, giống như hiện tại, cho dù trên mặt bọn họ mang theo nét vui mừng, nhưng khi xuất hiện ở trước mặt tất cả mọi người, biểu tình của hai người cũng có thể gọi là nghiêm túc, nhưng duy nhất chỉ có hai cô gái nhỏ đứng bên cạnh bọn họ mới biết được, bọn họ có bao nhiêu dịu dàng.

Lâm Vĩ cùng Hồ Tuyết Tâm khoác tay nhau đi đến trước mặt bọn họ, cầm lên một ly rượu mời Tiêu Thần, “ Tiêu Thần, sau này cậu chính là em rể của anh rồi, không cần biết sau này có xảy ra chuyện gì, anh không cần cậu thời thời khắc khắc đều ở bên cạnh con bé, chỉ hy vọng vào lúc con bé cần cậu nhất thì cậu có thể mang lại sự ấm áp cho con bé, cậu có làm được không?”

Tiêu Thần uống một hớp rượu, giống như đang thề nói: “ Luôn luôn sẵn sàng!”

Ba Lâm mẹ Lâm không có đến, bởi vì đường xá xa xôi, sức khoẻ của bọn họ cũng không phải rất tốt, dù gì bọn họ cũng phải tổ chức một bữa tiệc rượu ở trong nhà, cho nên Lâm Hạ đã khuyên ba mẹ không đến cũng không sao.

Còn Tiêu Nguyệt Nhi bên này, sự xuất hiện của một người phụ nữ đã nằm ngoài dự liệu của cô ấy cùng Cố Quảng Tuyên.

Đặng Mộng Khiết, là đối tượng xem mắt của Cố Quảng Tuyên, một vị giáo sư anh văn có tiếng của trường tiểu học quốc tế, năm nay 24 tuổi, có ba là tổng giám đốc của công ty Đặng Thị chuyên về ô tô.

Lúc nhỏ, cô ta từng gặp qua Cố Quảng Tuyên, khi ấy, cô ta chỉ mới 8 tuổi, nhưng lại nhất kiến chung tình với Cố Quảng Tuyên khi ấy chỉ mới có 13 tuổi, nhưng lại cao to mạnh mẽ. Sau này, cả nhà di dân đến nước Mỹ, từ đó cô ta không còn gặp được Cố Quảng Tuyên nữa. Lúc 22 tuổi, cô ta từ nước Mỹ trở về, lại nhận được tin tức Cố Quảng Tuyên đã sớm đi làm lính rồi.

Nhưng cô ta cũng không có từ bỏ, ngược lại đã chờ được cơ hội có thể cùng anh xem mắt.

Hôm đó, cô ta cố ý ăn mặc đơn giản chất phác, đến cả trang điểm cũng không có, chính là vì muốn cho anh một hình tượng đẹp đẽ nhất. Nhưng vào lúc đã xem mắt thành công, lại có một cô gái xuất hiện, cô ấy uống rượu đến say bét nhè, khóc đến thương tâm, mềm nhũn mà nằm ở trên người của Cố Quảng Tuyên. Đặng Mộng Khiết rõ ràng mà nhìn thấy trong mắt của Cố Quảng Tuyên loé qua sự đau lòng, sau đó ôm lấy cô ấy đến cả một tiếng chào hỏi cũng không nói đã rời đi. Khi một lần nữa nhận được tin tức về anh, tin tức mà cô ta nhận được lại là tin anh sắp đính hôn cùng với con gái của Tiêu gia.

Cho nên cô ta nghìn cực vạn khổ mới khiến cho ba cô ta xin được một tấm thiệp mời, chính là vì muốn đến gặp Tiêu Nguyệt Nhi cùng Cố Quảng Tuyên.

Nhìn thấy cô ta, Cố Quảng Tuyên khi này mới nhớ đến chuyện bản thân đã cùng cô ta xem mắt. Anh ta hướng về phía Đặng Mộng Khiết lạnh nhạt gật gật đầu nói: “Đặng tiểu thư. ”

Nghe thấy lời xưng hô xa cách như thế, Đặng Mộng Khiết tức giận đến thở không thông, rõ ràng cô ta cùng với anh ta xem mắt thành công rồi, nhưng tại sao người kết hôn cùng với anh ta lại là Tiêu Nguyệt Nhi chứ?!

Cô ta không thể nổi nóng với anh ta, vì thế chĩa mũi nhọn về phía Tiêu Nguyệt Nhi: “ Cô người phụ nữ này rốt cuộc đã dùng cách gì để ép Cố Quảng Tuyên cùng cô đính hôn hả?”

“ Cô người phụ nữ này ăn nói kiểu gì thế hả, ép cái gì chứ?” Tiêu Nguyệt Nhi trừng mắt với cô ta: “ Tôi và anh Quảng Tuyên từ nhỏ đã cùng nhau trưởng thành, người phụ nữ cô đây làm sao có thể hiểu được tình cảm giữa hai người chúng tôi chứ. ”

“ Cô____”

“ Cô gì mà cô!” Tiêu Nguyệt Nhi phản bác lại: “ Hôm nay là buổi lễ đính hôn của tôi, khách sạn này là của cậu tôi mở đấy, một là cô chúc phúc cho tôi cùng với anh Quảng Tuyên, hai là nhanh chóng cút khỏi nơi này, nơi này chúng tôi không hoan nghênh cô!”

“ Quảng Tuyên, tại sao chứ?” Đặng Mộng Khiết hai mắt ngấn lệ, nhìn trông đáng thương.

“ Đặng tiểu thư, chuyện này đúng thật là tôi thiếu suy nghĩ, tôi xin lỗi cô. ” Trên mặt Cố Quảng Tuyên mang theo ý xin lỗi nhàn nhạt, nhưng cũng chỉ đơn giản là muốn xin lỗi mà thôi.

“ Quảng Tuyên, anh là thật sự tự nguyện đính hôn cùng với cô ta sao?”

“ Cái người phụ nữ này cô làm sao thế hả!” Tiêu Nguyệt Nhi đột nhiên hét lớn: “ Rảnh rỗi chạy đến buổi lễ đính hôn của tôi rồi hỏi chồng chưa cưới của tôi có phải tự nguyện hay không, đầu óc của cô không có bệnh đó chứ?”

“ Sao thế, Nguyệt Nhi?” Tiêu Thần thấy bên này có chút hỗn loạn, liền vội vã đưa theo Lâm Hạ chạy qua đấy.

“ Cô đang chột dạ cái gì hả, có phải bị tôi nói trúng rồi không?” Đặng Mộng Khiết trừng mắt.

“ Cmn cô mới là chột dạ!”

“ Nguyệt Nhi!” Cố Quảng Tuyên kéo chặt lấy Tiêu Nguyệt Nhi đang bùng nổ, sau khi xoa dịu cảm xúc của cô ấy xong mới nói với Đặng Mộng Khiết: “ Đặng tiểu thư, nếu như cô là đến để chúc phúc cho tôi cùng Nguyệt Nhi, tôi và Nguyệt Nhi đều hoan nghênh vô cùng. Nếu như không phải, thế thì mong cô rời đi cho, tôi không hy vọng Nguyệt Nhi phải chịu đựng sự quấy rối của bất cứ ai. ”

Tiêu Nguyệt Nhi khoác lấy cánh tay của Cố Quảng Tuyên, lập tức nở ra nụ cười: “Nghe thấy rồi chứ, mời cô đi cho!”

Sắc mặt của Đặng Mộng Khiết triệt để trắng bệch, cắn cắn răng, cuối cùng cũng đi rồi.

Tiêu Thần đem Cố Quảng Tuyên kéo đến một bên, giáo huấn nói: “ Không ngờ là sau khi cậu vào bộ đội rồi mà vận đào hoa vẫn có thể nở như thường, huynh đệ à, chuyện này cậu làm không tồi nha!”

“ Không có hay bằng cậu. ” Nói xong liền hất hất mặt về phía của Triệu Ngưng Ngọc.

Lúc này, Triệu Ngưng Ngọc mặc một bộ lễ phục màu tím, trên mặt mang vẻ ưu thương nồng đậm, ánh mắt oán hận mà nhìn về phía của Tiêu Thần, ly rượu ở trong tay hơi hơi run lắc, rượu ở trong ly liền đổ ra ngoài một ít.

Tiêu Nguyệt Nhi bị Lâm Hạ đưa đi rồi, động tĩnh vừa rồi đã kinh động đến không ít người, vì để làm dịu đi lòng hiếu kỳ của mọi người, cô đưa Nguyệt Nhi đi đến phòng nghỉ ngơi để lánh nạn.

“ Nguyệt Nhi, người vừa rồi chính là đối tượng xem mắt với Cố Quảng Tuyên nhà cậu sao?”

Tiêu Nguyệt Nhi uể oải mà gật đầu, “ Cố Quảng Tuyên đáng chết, ai bảo anh ấy rảnh rỗi đi xem mắt làm chi, một đoá hoa mẫu đơn to như tớ đây làm sao anh ấy không nhìn thấy cơ chứ, phải bắt tớ nhắc nhở anh ấy mới được. ”

Lâm Hạ bắt được manh mối then chốt nhất: “ Cậu nhắc nhở anh ấy thế nào?”

“ Tớ nói tớ muốn ngủ cùng anh ấy, không cho tớ ngủ tớ sẽ lập tức đi tìm một người để gả cho họ. ”

Lâm Hạ: “ …….. ” Cô nên nói là cô em gái này quá trực tiếp, hay là nói cô ấy hào sảng?

Đột nhiên, tiếng mở cửa chợt vang lên, Lâm Hạ nhìn thấy một người không hề ngờ đến___Hạ Chiêm Minh.

Từ sau lần ba năm trước tại nhà hàng Tây gặp qua một lần, Lâm Hạ thỉnh thoảng vẫn sẽ nhìn thấy anh ta, mỗi lần, anh ta đều sẽ dùng một loại ánh mắt vô cùng kỳ quái để nhìn vào cô, sau đó nói một câu không hề kiêng nể: Cô vẫn còn phải trưởng thành thêm.

Tuy rằng không biết anh ta là có ý gì, nhưng mỗi lần nhìn thấy anh ta, Lâm Hạ liền cảm thấy toàn thân không dễ chịu, cô cảm giác, Hạ Chiêm Minh trông giống như một con rắn, đang thè lưỡi về phía cô, loại cảm giác ấy vô cùng ghê tợn.

“ Em trưởng thành rồi. ” Đây là câu đầu tiên mà hắn nói.

Lâm Hạ nhíu nhíu mày, trong lòng nghĩ tôi có trưởng thành hay không liên quan gì đến anh.

“ Anh ta là ai thế?” Tiêu Nguyệt Nhi ở bên tai cô nhẹ giọng hỏi.

“ Bạn trai cũ của Hứa Nhược Nhược. ”

Tiêu Nguyệt Nhi chán ghét mà chau chau mũi, cô ấy thực sự quá chán ghét Hứa Nhược Nhược, cho nên đến cả những người hoặc những chuyện có liên quan đến Hứa Nhược Nhược đều cũng sẽ ghét theo, đương nhiên, trong đó không bao gồm Lâm Hạ.

“ Hạ Chiêm Minh, sao anh lại ở đây?” Bên cửa đột nhiên truyền đến giọng nói của Hứa Nhược Nhược.

Hạ Chiêm Minh không trả lời, chỉ ý vị sâu xa mà nhìn Lâm Hạ một cái, sau đó xoay người rời đi.

“ Lâm Hạ, sau khi cô mặc bộ quần áo này lên cũng rất ra dáng con người đấy. ” Hứa Nhược Nhược tuỳ ý kéo kéo vạt váy ngắn của Lâm Hạ, bị cô đánh một phát rồi hất ra.

“ Cô dám đánh tôi?” Hứa Nhược Nhược nâng tay lên, mu bàn tay đều ửng đỏ một mảng.

Lâm Hạ phủi phủi vạt váy, cười nói: “ Hứa Nhược Nhược, cô là muốn tôi chứng minh thêm một lần là tôi có dám đánh cô hay không à?”

“ Cô đừng có quên, tôi là chị họ của cô đấy. ” Hứa Nhược Nhược liếc lấy cô, tựa hồ như muốn liếc đến khi khuôn mặt của cô xuất hiện một cái lỗ luôn vậy.

“ Đúng vậy, tôi quên rồi. ” Lâm Hạ nhàn nhạt mà đáp lại.

“ Hứa Nhược Nhược, ai cho cô vào đây thế?” Tiêu Nguyệt Nhi đẩy Hứa Nhược Nhược ra, ngẩng cao đầu kiêu ngạo mà nhìn vào cô ta: “ Nếu như tôi không nhớ lầm, thì nhà chúng tôi hình như không có mời cô nha. ”

“ Nơi này là khách sạn, tại sao tôi không thể vào chứ?”

Tiêu Nguyệt Nhi đắc ý mà cười cười: “ Không có văn hoá thật đáng sợ! Tôi phổ cập thêm cho cô một chuyện vậy, cái khách sạn này, là em trai của mẹ tôi, là cậu của tôi mở đấy, cô nói xem tôi có cách để khiến cô vĩnh viễn không được vào đây hay không? Hứa Nhược Nhược, tôi khuyên cô tốt nhất là nên nhanh chóng rời khỏi nơi này, nếu không, tôi sẽ phải kêu bảo an đến đây xử lý chuyện này đấy, đến lúc đó, người nhục nhã sẽ là cô đấy. ”

Hứa Nhược Nhược trong chốc lát liền chấn kinh, theo như sự hiểu biết của cô ta, người của Tiêu gia đều là quân nhân, nhưng điều cô ta không ngờ đến chính là, nhà của bọn họ còn họ hàng có thể lập lên khách sạn Thiên Nguyên này.

Cô ta sợ thật sự sẽ bị bảo an đưa đi, chỉ đành trừng mắt với Lâm Hạ một cái rồi tức giận mà rời đi. Cô ta thật sự rất không cam tâm, tại sao Lâm Hạ lại có thể bám lấy được một người đàn ông tốt đến thế, còn Hứa Nhược Nhược cô ta lại không có tình cảnh như thế, cô ta là không xinh đẹp bằng cô, hay là thiếu đi chút may mắn giống như Lâm Hạ thế kia.

Nhưng cô ta tin rằng, cái thứ được gọi là may mắn này, cũng có thể giành lấy mà.

Ví dụ như người phụ nữ đứng ở trước mặt cô ta đây _____ Lâm Hạ.

Quảng cáo
Trước /35 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Mỗi Đêm Đi Đến Động Phủ Của Sư Tôn

Copyright © 2022 - MTruyện.net