Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Qủy Môn Độc Thánh - Thần Y Tu Tiên
  3. Chương 66-70
Trước /83 Sau

Qủy Môn Độc Thánh - Thần Y Tu Tiên

Chương 66-70

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 66: Khỏi cảm ơn, tôi lấy đồ

Trong phút chốc, cả sảnh lớn chìm vào sự yên tĩnh như chết lặng.

Mà Diệp Viễn thì đi từng bước tới chỗ cậu Trung Tam và cô gái áo đỏ đã ngây người đứng đó như hai bức tượng điêu khắc.

“Đến phiên các người rồi!”

“Không, mày không thể giết tao được, bố tao là Trung Tam Dã Long, là đệ nhất cao thủ nước Uy, mày giết tao rồi bố tao chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mày!”

Cậu Trung Tam chìm vào khủng hoảng, đầu tiên là lôi bố mình ra, muốn dùng ông ta để dọa Diệp Viễn.

Đáng tiếc, hắn lại không biết rằng Diệp Viễn vốn đã có nỗi căm thù sâu sắc với Trung Tam Dã Long.

Năm đó, trong nhóm mai phục tấn công anh có lão già Trung Tam Dã Long.

Cậu Trung Tam này không nói mình là con của Trung Tam Dã Long còn đỡ, nói ra rồi Diệp Viễn lại càng không bỏ qua cho hắn.

“Bốp bốp!”

Hai chưởng đánh ra.

Cậu Trung Tam và cô gái áo đỏ kia đã hoàn toàn lìa khỏi cõi đời này.

Đến lúc này, toàn bộ phái Bát Kì của nước Uy đều diệt vong.

“Chúng ta được cứu rồi!”

Không biết ai đã reo lên một tiếng, sau đó mọi người cùng hoan hô ầm lên.

“Cảm ơn cậu Diệp đã cứu mạng!”, Lý Hồng Đào và Ngô Thanh Phong đi tới cảm ơn Diệp Viễn.

Lý Hồng Đào lại đảo mắt nhìn những người đang có mặt ở đó một cái, ánh mắt đầy vẻ khoe khoang.

Như thể đang nói, mấy người thấy chưa, ông đây quen biết với một người ghê gớm như cậu Diệp vậy đấy.

“Cảm ơn anh Diệp!”, Thẩm Tư Phàm và Phạm Thống cũng đi tới lên tiếng cảm ơn.

“Anh Diệp, từ nay về sau anh chính là anh ruột của tôi!”

Sở Vân Phi lại kích động ôm chầm lấy cổ Diệp Viễn, hận không thể hôn anh một cái.

Mọi người ở đó cũng vội vàng bày tỏ sự cảm kích với Diệp Viễn.

Mà Lâm Vãn Tình trước đó vẫn còn nhìn Diệp Viễn như tên háo sắc biến thái cũng vội vàng đi tới, tôn kính cúi người trước Diệp Viễn một cái.

“Cảm ơn anh Diệp!”

Diệp Viễn liếc mắt nhìn Lâm Vãn Tình, sau đó tiện thể nói.

“Cảm ơn thì không cần, thứ này tôi nhận, xem như là công cứu mạng cô đi!”

Diệp Viễn tiện tay lấy cuộn da dê trong tay cậu Trung Tam kia.

Lâm Vãn Tình không dám ý kiến một lời nào.

Nếu hôm nay không có Diệp Viễn, có lẽ hôm nay mạng cô ta đã mất, giữ thứ này thì cũng có ý nghĩa gì đâu.

Còn nữa, thứ này có thể khiến nhiều cao thủ của phái Bát Kì nước Uy tới cướp đoạt như thế, thì sau này chắc chắn cũng là củ khoai nóng bỏng tay được nhiều người thèm khát.

Chi bằng tặng những thứ này cho Diệp Viễn, còn để lại cho anh một ấn tượng tốt.

Đến khi đó, đám người kia mà muốn cướp đoạt thì cũng không liên quan đến phòng đấu giá Gia Tín bọn họ.

“Anh Diệp thích thì cứ lấy đi!”

Chuyện ở đây đã giải quyết xong.

Diệp Viễn vẫn còn lo lắng cho an toàn của Hàn Phong, bèn rời khỏi du thuyền trước.

Trở lại quán trà Thánh Thiên thì đã thấy Thiên Thập Nhất tiêu diệt hết thành viên của phái Bát Kì.

“Lão tam không sao chứ?”

“Không sao! Khi lũ khốn nạn đó tới, anh ba đã khởi động cơ quan ngầm của quán trà Thánh Thiên, đám rác rưởi đó căn bản không thể tấn công vào được”, Thiên Thập Nhất trả lời.

Sau khi mua được nơi này, Thiên Thập Nhất đã bày ra rất nhiều cơ quan cạm bẫy ngầm trong quán trà Thánh Thiên, để đề phòng một số người gây bất lợi cho Hàn Phong di chuyển bất tiện.

“Thế là tốt rồi!”

Ở cùng với Hàn Phong cả buổi tối, Diệp Viễn đang chuẩn bị về nhà thì nhận được điện thoại của Sở Vân Phi.

Sở Vân Phi nói với Diệp Viễn thông qua điện thoại, những nhân vật lớn của Giang Bắc tổ chức một buổi tiệc tối cho Diệp Viễn, muốn cảm ơn ân cứu mạng của anh ngày hôm nay.

Diệp Viễn định từ chối.

Những nghĩ tới những thứ mình cần tìm vẫn chưa gom đủ, cộng thêm việc tìm kiếm những loại thảo dược để chữa chân cho Hàn Phong.

Anh đoán chắc những người tai to mặt lớn đó mà hỗ trợ tìm giúp thì ắt hẳn sẽ tiết kiệm được nhiều thời gian hơn một mình anh mò mẫm nhiều.

Chẳng mấy chốc, Diệp Viễn đã đến nhà hàng của Sở Vân Phi.

Lên đến tầng trên cùng của nhà hàng thì lập tức nhìn thấy những gương mặt lão làng ở Giang Bắc tề tựu đông đủ.

Mọi người nhìn thấy Diệp Viễn bước vào thì đều đứng dậy chào đón.

Chương 67: Đây là bữa sáng?

Bình thường, những người tai to mặt lớn này luôn tỏ thái độ vô cùng kiêu ngạo, nhưng hôm nay họ nhìn Diệp Viễn, người này khiêm tốn hơn cả người kia.

“Anh Diệp, hôm nay vô cùng cảm kích vì ân cứu mạng của anh, nên nhóm chúng tôi cố tình chuẩn bị cho anh bữa tiệc này, chỉ là chuẩn bị quá gấp gáp, mong anh đừng chê”.

Lâm Vãn Tình mặc bộ lễ phục dạ hội được đặt riêng, như một nàng công chúa thanh lịch lại cao quý đi tới.

Nhan sắc của Lâm Vãn Tình vốn đã khuynh quốc khuynh thành, cực kỳ xứng với khí chất tao nhã cùng với dáng người hoàn hảo đó.

Quả thật là xinh đẹp không khác gì tiên nữ hạ phàm, không gì có thể so sánh nổi.

“Cô Lâm khách sáo quá!”

Diệp Viễn khẽ mỉm cười nói.

Sau khi mọi người ngồi xuống, Sở Vân Phi bèn bảo phục vụ mang món ăn lên.

Chẳng mấy chốc, các ông lớn của Giang Châu đã đứng dậy mời rượu, mà Diệp Viễn lại không từ chối bất kỳ ai.

Tất nhiên, trong quá trình mời rượu, mấy ông lớn đều có cùng một động tác, đó là để lại cách liên lạc hoặc danh thiếp của mình cho Diệp Viễn.

Hơn nữa ai cũng thề thốt với Diệp Viễn, sau này chỉ cần anh gặp phải chuyện gì khó xử ở Giang Bắc đều có thể tới tìm họ nhờ giúp đỡ.

Tất cả bọn họ đều biết rõ, có thể tạo quan hệ với một cao thủ như Diệp Viễn, thì lợi ích là nhiều đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Rượu quá ba lượt, món ăn đầy đủ sắc hương vị, cuối cùng Diệp Viễn cũng đưa ra một lời nhờ vả.

Đó là nhờ bọn họ giúp anh tìm kiếm một lượng dược liệu lớn, một số món đồ cổ hoặc là những thứ có lịch sử không đơn giản.

Đối mặt với sự nhờ vả của Diệp Viễn, mọi người vội vàng đồng ý, ai cũng vỗ ngực cam đoan.

Chắc chắn họ sẽ giúp Diệp Viễn có được những thứ anh cần.

Sau bữa tiệc, Sở Vân Phi đang định đưa Diệp Viễn trở về.

Thì Lâm Vãn Tình đã lặng lẽ đi tới.

“Anh Diệp, lúc nãy tôi nghe nói anh cần một lượng đồ cổ rất lớn, công ty của tôi có khá nhiều món hàng như thế. Nếu anh Diệp cảm thấy hứng thú, chi bằng ngày mai hãy đến công ty tôi xem thử coi có món nào anh đang cần không!”

Lâm Vãn Tình muốn mời Diệp Viễn đều là vì hôm nay cô ta đã chứng kiến thủ đoạn của anh, biết rõ Diệp Viễn là một cao thủ võ đạo.

Đường Bá, vệ sĩ của công ty cô ta đã bị Trúc Diệp giết chết, bây giờ cô ta đang cần gấp một cao thủ đến bảo vệ phòng đấu giá Gia Tín.

Ban đầu cô ta muốn dùng một cái giá khá cao để mời Diệp Viễn về làm cố vấn an toàn cho phòng đấu giá Gia Tín, nhưng lúc nãy cô ta nhìn thấy rất nhiều ông lớn của Giang Bắc đều muốn bày tỏ thành ý với Diệp Viễn.

Cô ta biết, Diệp Viễn mà cần tiền thì chỉ cần anh mở miệng, chắc mấy ông lớn đó sẽ mang cả xe tới trước mặt anh.

Vì vậy, cô ta đã từ bỏ ý định dùng tiền với Diệp Viễn.

Lúc này trong bữa tiệc anh có nói mình cần mọi người tìm giúp một số đồ cổ, và vật dụng cổ xưa.

Lâm Vãn Tình lại thấy cơ hội của mình đã tới.

Thứ Diệp Viễn cần, trong phòng đấu giá của cô ta có rất nhiều.

Vì thế, cô ta muốn dùng nó để trao đổi, muốn mời Diệp Viễn hỗ trợ giữ an toàn cho phòng đấu giá Gia Tín.

Mà phòng đấu giá Gia Tín cũng sẽ cung cấp cho Diệp Viễn những thứ anh cần.

Tất nhiên, Lâm Vãn Tình làm như thế đều có mục đích riêng của cô ta.

“Thế thì ngày mai làm phiền cô Lâm rồi!”

Tất nhiên Diệp Viễn sẽ không từ chối.

“Tốt quá, thế thì ngày mai tôi sẽ chờ anh Diệp ghé thăm!”, Lâm Vãn Tình vô cùng vui sướng nói.

……

Sáng sớm hôm sau, Diệp Viễn tỉnh lại từ trong việc tu luyện.

Sở Vân Phi bèn lái xe chở anh tới trước cổng biệt thự của Lâm Vãn Tình.

Hôm nay, Lâm Vãn Tình mặc một bộ quần áo công sở, bình thường cô ta không trang điểm nhưng hôm nay trên mặt lại có một lớp phấn mỏng.

Trông còn xinh đẹp hơn bao giờ hết.

“Chào buổi sáng anh Diệp!”

Nhìn thấy Diệp Viễn, Lâm Vãn Tình ngọt ngào bắt chuyện.

Điều đó khiến Diệp Viễn không quen lắm.

Lâm Vãn Tình lại không thấy có gì lạ, cô ta đặt hộp đồ ăn sáng trước mặt Diệp Viễn.

“Anh Diệp, tôi không biết anh thích ăn gì nên đã chọn một số nguyên liệu ngon để làm vài món điểm tâm, mong là anh sẽ thích!”

Nói xong, Lâm Vãn Tình bèn đưa tay bày những món trong hộp ra.

Tôm hùm, bào ngư, trứng cá tầm… Tất cả đều là những thứ vô cùng đắt đỏ.

Nhìn thấy những món ăn đó, Diệp Viễn lại thấy nghi ngờ.

Đây là bữa sáng đấy hả?

Chương 68: Trái tim có vấn đề

Vẻ mặt Sở Vân Phi cũng đầy khó hiểu.

Tuy là Lâm Vãn Tình nhiều tiền, nhưng bữa sáng cũng đâu cần phải xa xỉ đến thế?

Nhìn Lâm Vãn Tình chẳng khác gì cô vợ hiền vợ đảm, không ngừng bày từng món ăn sáng ra bàn.

Cộng với trước khi đến đây, Lâm Vãn Tình có tìm anh ta hỏi thăm về Diệp Viễn.

Sở Vân Phi đột nhiên hiểu ra điều gì đó.

Ánh mắt anh ta nhìn Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình cũng trở nên đen tối hơn rất nhiều.

Diệp Viễn thì lại không để ý tới những điều này, anh nghĩ có lẽ Lâm Vãn Tình muốn cảm ơn ân cứu mạng hôm qua nên mới bày tỏ thành ý thế này.

Ba người ăn hết một bữa sáng vô cùng xa xỉ.

Bèn dời bước đến phòng đấu giá Gia Tín.

Diệp Viễn vừa ngồi vào ghế sau xe Sở Vân Phi, thì Lâm Vãn Tình cũng vào ngồi cùng anh.

Điều này khiến tài xế Sở Vân Phi nở nụ cười mờ ám.

Lâm Vãn Tình vừa mới ngồi xuống bên cạnh Diệp Viễn.

Ánh mắt của anh lại một lần nữa nhìn về phía ngực Lâm Vãn Tình.

Bởi vì nơi đó có một cái khe rất sâu, muốn không chú ý cũng khó.

Tất nhiên, điểm chú ý của Diệp Viễn không phải là cái khe sâu hoắm đó, mà là anh phát hiện chỗ tim Lâm Vãn Tình có một thứ nhỏ bằng hạt đậu phộng.

Bấy giờ, nó đang điên cuồng hấp thu linh khí tản mát, lơ lửng giữa đất trời bên trên hồ nước của biệt thự.

Nên biết rằng, sau khi anh lấy ra lá cờ trận kia thì linh khí của đất trời đã bắt đầu tản mát ra bốn phía, anh cũng chẳng hấp thu được bao nhiêu.

Mà lúc này, thứ ngay tim Lâm Vãn Tình lại hấp thu toàn bộ linh khí đang lơ lửng.

“Chẳng lẽ đó là một trận Tụ Linh loại nhỏ?”

Diệp Viễn vô cùng khiếp sợ.

Mà Lâm Vãn Tình bên cạnh thì nhìn thấy Diệp Viễn đang ngơ ngác nhìn ngực mình.

Cô ta chẳng những không khó chịu, mà còn cố tình hạ thấp ghế ngồi, để Diệp Viễn nhìn rõ hơn.

Diệp Viễn thấy động tác của Lâm Vãn Tình thì cũng sửng sốt, lập tức mở miệng giải thích.

“Cô Lâm đừng hiểu lầm, tôi không phải kẻ háo sắc gì đâu, chuyện xảy ra trong lần đầu tiên gặp cô đều là vì tôi phát hiện tim cô có chút vấn đề gì đó”.

Lời Diệp Viễn nói khiến Lâm Vãn Tình vô cùng kinh hãi.

Chuyện tim cô ta có vấn đề chỉ có mình ông nội cô ta biết, từ nhỏ, vì trái tim của cô ta, ông nội đã phải đi khắp Hoa Hạ.

Tìm kiếm danh y, nhưng không ai có thể chữa được cả.

Ông nội muốn chữa khỏi bệnh tim của cô ta nên đã lên kế hoạch dẫn cháu mình ra nước ngoài, để xem ở đó có ai đủ sức chữa trị bệnh tim này hay không.

Nhưng vì một số nguyên nhân, cô ta không cách nào rời khỏi Hoa Hạ.

Cuối cùng, ông nội cô ta đành phải rời nước một mình.

Ông nội cô ta đã đi rất nhiều năm, mãi đến ba năm trước, cuối cùng ông nội cũng về nước.

Nói với cô ta rằng, điện chủ của điện Thiên Thánh chính là một thần y.

Ông nội muốn dẫn cô ta đi tìm điện chủ điện Thiên Thánh để chữa bệnh.

Nhưng khi họ đang định lén rời nước để tìm điện chủ điện Thiên Thánh thì lại nghe được tin tức, điện Thiên Thánh đã bị hủy diệt.

Tin tức đó chính xác là một tin dữ với ông cháu bọn họ.

Ông nội cô ta lập tức ngã quỵ vì cú sốc của tin tức này.

Chẳng được mấy tháng, ông nội đã buông tay rời khỏi thế gian.

Trước khi qua đời, ông nội đã nói cho Lâm Vãn Tình biết về thứ tồn tại trong tim cô ta.

Hơn nữa còn nói với cô ta, nhất định phải lấy thứ đó ra khỏi tim trước năm hai lăm tuổi.

Nếu không, cả đời cô ta sẽ bị hủy hoại.

Ông nội đi rồi, cô ta vẫn luôn tìm kiếm danh y khắp nơi.

Thế nhưng bất đắc dĩ, vẫn không tìm được người đủ sức chữa bệnh cho cô ta.

Mãi đến năm nay, cô ta mới biết được chủ nhân của quán trà Thánh Thiên rất có thể là người của điện Thiên Thánh.

Cô ta mới chạy tới quan trà Thánh Thiên mỗi ngày, muốn nghe ngóng được tin tức của điện chủ điện Thiên Thánh.

Đáng tiếc, cô ta chẳng thể hỏi thăm được gì.

Không ngờ hôm nay Diệp Viễn lại nhận ra được tim cô ta có vấn đề.

“Anh Diệp biết chữa bệnh ư?”, Lâm Vãn Tình xúc động hỏi.

Chương 69: Âm mưu độc ác

“Anh Diệp là người cực kỳ toàn năng, chẳng những có võ công vượt trội mà y thuật cũng thuộc dạng nghịch thiên đấy. Anh ấy còn biết xem tướng, có thể đoán trước tai kiếp họa phúc trên đời!”

Sở Vân Phi lên tiếng trước, khoe khoang với Lâm Vãn Tình.

Ngay sau đó, Sở Vân Phi lại kể cho cô ta nghe chuyện Diệp Viễn thấy anh ta có tai kiếp, cuối cùng sau khi anh ta xảy ra chuyện không may, Diệp Viễn lại cứu mạng anh ta, kết quả anh ta chỉ nằm viện có vài ngày đã khỏi.

Cùng với những chuyện trong nhà Lý Hồng Đào, kể hết cho Lâm Vãn Tình nghe.

Khi Lâm Vãn Tình nghe xong thì miệng có thể nhét được cả quả trứng gà.

Nhớ cái ngày Sở Vân Phi xảy ra chuyện không may thì cô ta cũng có nghe nói, khi đó cô ta định đến bệnh viện thăm một chuyến thì Sở Vân Phi đã xuất viện rồi.

Cứ tưởng là do bạn thân Liễu Huân của Sở Vân Phi đã cứu mạng anh ta, nào ngờ là do Diệp Viễn cứu.

Điều này khiến Lâm Vãn Tình lập tức tin tưởng vào việc Diệp Viễn biết chữa bệnh.

Còn chuyện Diệp Viễn biết xem tướng số, đoán được tai kiếp họa phúc thì cô ta chỉ cần nhìn thái độ của Lý Hồng Đào cùng Ngô Thanh Phong với Diệp Viễn hôm qua cũng đã nắm được đôi phần.

Nghĩ chắc chuyện đó cũng không phải là giả.

Y thuật của Diệp Viễn rất thần kỳ, hơn nữa còn nhận ra vấn đề khiến Lâm Vãn Tình như nhìn thấy hi vọng một lần nữa.

“Anh Diệp, anh nói tim tôi có vấn đề, vậy anh có thể chữa được không?”

Lâm Vãn Tình vô cùng căng thẳng nhìn Diệp Viễn.

“Có lẽ là được!”, Diệp Viễn đáp: “Nhưng tôi cần xác định rõ thứ trong đó rốt cuộc là cái gì!”

Thật ra Diệp Viễn cũng không chắc chắn, chủ yếu là vì anh không biết thứ trong người cô ta là gì.

“Phải làm gì để anh có thể xác định được?”, Lâm Vãn Tình khá lo lắng hỏi.

Hận không thể bảo Diệp Viễn chữa cho mình luôn bây giờ.

“Đưa tay cho tôi!”

Lâm Vãn Tình vội vàng giơ tay ra, Diệp Viễn nhẹ nhàng cầm lấy cánh tay Lâm Vãn Tình.

Truyền chút linh khí vào trong cơ thể Lâm Vãn Tình, khi chút linh khí đó đi vào cơ thể Lâm Vãn Tình thì lập tức bị thứ trong tim cô ta vội vã hấp thu.

“Không ngờ lại là trận Tụ Linh!”

Lần này thì Diệp Viễn đã có thể chắc chắn, trong tim Lâm Vãn Tình là một trận pháp Tụ Linh thu nhỏ.

Điều này khiến Diệp Viễn phải bội phục, rốt cuộc là một người lợi hại đến mức nào mới có thể gieo một trận Tụ Linh thu nhỏ vào trong cơ thể Lâm Vãn Tình cơ chứ.

Người đó biến cơ thể Lâm Vãn Tình thành một vật dẫn hấp thu linh khí của đất trời.

Sau đó, khi cơ thể Lâm Vãn Tình hấp thu đủ linh khí, lại dùng cơ thể này như cái đỉnh lô để tu luyện.

Diệp Viễn đã từng nhìn thấy trong truyền thừa Quỷ Môn về việc dùng người làm đỉnh lô để tu luyện.

Đó là một trong những cách song tu của người tu tiên thời xưa.

Thuật song tu này vốn là một cách để gia tăng thực lực, rất nhiều người tu tiên đều có người bầu bạn.

Nhưng đặt một trận Tụ Linh trong cơ thể người khác, rồi biến họ thành đỉnh lô để tu luyện lại vô cùng nham hiểm.

Người biến thành đỉnh lô sẽ trở thành một công cụ tu luyện, cuối cùng khi tất cả linh khí trong cơ thể người đó bị hấp thu hết.

Người được dùng làm đỉnh lô cũng sẽ bỏ mạng.

Diệp Viễn cũng chỉ nhìn thấy loại truyền thừa này trong truyền thừa của Quỷ Môn mà thôi, không ngờ bây giờ lại gặp ngoài đời thật.

Nó cũng đồng thời giúp anh hiểu được, thế giới này vẫn còn người tu hành.

“Anh Diệp, thế nào?”

Lâm Vãn Tình lo lắng hỏi.

“Cô Lâm, khi cô còn nhỏ có tiếp xúc với một kẻ có vẻ kỳ lạ nào không, nói cách khác là cơ thể cô có bị kẻ nào đó động tay động chân vào không?”

Diệp Viễn hỏi, anh có thể nhận ra trận Tụ Linh này đã tồn tại trong cơ thể Lâm Vãn Tình rất lâu rồi.

Mà người gieo trận Tụ Linh vào trong đó chắc chắn là một người tu hành.

“Sao anh có thể biết được vậy?”

Lâm Vãn Tình kinh hãi.

Sau đó cô ta lập tức giải thích.

Chuyện là khi Lâm Vãn Tình được sinh ra, bác sĩ kiểm tra thấy tim của cô ta có vấn đề.

Người nhà đã cầu y khắp nơi để có thể chữa trị trái tim cô ta, nhưng lại không tìm thấy một ai cả, không một bác sĩ nào có cách chữa căn bệnh này.

Cuối cùng, bố Lâm Vãn Tình cũng đã tìm thấy một người tài ba dị sĩ, người đó nói mình có thể chữa cho tim Lâm Vãn Tình.

Sau đó gieo một thứ vào tim cô ta.

Khi thứ đó được bỏ vào, tim Lâm Vãn Tình đã tốt lên rất nhiều.

Chương 70: Kế hoạch chu toàn

Khi Lâm Vãn Tình lên mười tuổi, người đó lại tìm tới gia đình cô ta, nói cho Lâm Vãn Tình và người trong nhà biết mình phải gia cố lại thứ kia.

Mà người nhà họ Lâm lại không hề nghi ngờ, cứ thế cho người kia gia cố món đồ của mình.

Hơn nữa người đó còn nói với gia đình Lâm Vãn Tình rằng khi cô hai mươi lăm tuổi phải làm thêm một lần nữa.

Sau khi người đó bỏ đi, bạn của ông nội Lâm Vãn Tình, cũng chính là bác Đường bên cạnh cô ta đã phát hiện ra điều khác thường ở Lâm Vãn Tình.

Sau khi kiểm tra cẩn thận, bác Đường đã nói gia đình Lâm Vãn Tình, cái kẻ gọi là tài ba dị sĩ kia không hề chữa cho Lâm Vãn Tình.

Mà là biến Lâm Vãn Tình thành đỉnh lô để tu luyện.

Hơn nữa còn nói với ông nội Lâm Vãn Tình, tốt nhất là trước hai mươi lăm tuổi phải tìm người lấy trận Tụ Linh đó ra, nếu không cả đời Lâm Vãn Tình sẽ bị hủy.

Cũng chính vì thế, ông nội Lâm Vãn Tình mới phải đi tìm kiếm y bác sĩ khắp nơi.

Đáng tiếc, bọn họ tìm khắp cả nước vẫn không tìm thấy ai đủ sức giải quyết trận Tụ Linh trong tim cô ta.

Mà kẻ gieo trận Tụ Linh vào tim Lâm Vãn Tình cũng đã biết chuyện này.

Trước khi ông nội Lâm Vãn Tình dẫn cô ta ra nước ngoài, người đó đã chủ động tìm tới và bắt cóc bố mẹ Lâm Vãn Tình.

Uy hiếp không cho Lâm Vãn Tình ra nước ngoài, ngoan ngoãn làm đỉnh lô.

Đến hai mươi lăm tuổi, kẻ đó sẽ đến cưới Lâm Vãn Tình và thả bố mẹ cô ta ra.

Cũng vì chuyện này.

Lâm Vãn Tình mới không thể ra nước ngoài, cuối cùng chỉ có một mình ông nội ra nước ngoài tìm bác sĩ.

Rốt cuộc, ông nội cô ta cũng đã may mắn tìm thấy điện Thiên Thánh, hơn nữa còn nhận được sự đồng ý của điện chủ điện Thiên Thánh, cứu chữa cho Lâm Vãn Tình.

Đáng tiếc, khi ông nội Lâm Vãn Tình chuẩn bị lén lút dẫn cô ta ra nước ngoài, thì lại nhận được một tin dữ, đó là điện Thiên Thánh bị diệt.

Khi Lâm Vãn Tình giải thích tới đó, Diệp Viễn cũng chợt nhớ ra.

Ba năm trước, hình như lão tứ Lâm Thanh Phong làm việc cho anh cũng đã nhờ anh giúp đỡ cứu chữa cho cô em gái họ nhà mình.

Hơn nữa còn nói chỉ cần anh cứu được cô em gái này, lão tứ sẽ làm mai cô em họ đó cho anh.

Khi đó Diệp Viễn đã đồng ý.

Tiếc rằng khi đó là lúc anh dẫn người đến đảo Quỷ Môn, kết quả là bị mai phục, xảy ra chuyện.

Không ngờ người đó lại chính là Lâm Vãn Tình.

Vòng vo một hồi, bản thân anh lại gặp được Lâm Vãn Tình.

Duyên phận quả là một thứ gì đó diệu kỳ.

“Anh Diệp, anh có cách gì để xử lý thứ trong tim tôi không?”

Bây giờ Lâm Vãn Tình thật sự rất lo lắng, chỉ còn chưa tới vài ngày nữa là sinh nhật hai mươi lăm tuổi của cô ta rồi.

Cô ta không muốn mình thật sự trở thành đỉnh lô cho người khác luyện công khi thời gian đó đến.

Năm đó ông nội cũng vì cô ta mà không cam tâm khi chết đi.

Ông nội đi rồi, cô ta cũng đã muốn tìm đến cái chết, nhưng nghĩ tới bố mẹ vẫn còn nằm trong tay người đó, cuối cùng cô ta đã không làm như thế.

Cô ta biết rõ, nếu như cô ta chết, thì kết cục của bố mẹ cô ta chắc chắn sẽ vô cùng thêm thảm.

Không cam tâm bị người nắm bóp nên cô ta mới phải làm mọi cách để tìm cho ra thần y, tìm kiếm người có thể giúp cô ta giải quyết thứ đang nằm trong tim mình.

Cô ta được bác Đường chỉ dẫn rằng có một số cao thủ võ đạo sẽ biết cách xử lý thứ kia.

Đáng tiếc, tìm ba năm, vẫn không tìm được bất kỳ một cao thủ võ đạo nào.

Mãi đến ngày hôm qua, khi cô ta thấy Diệp Viễn thể hiện sức mạnh của mình, giết người của phái Bát Kì nước Uy.

Cô ta biết, Diệp Viễn chính là một cao thủ võ đạo.

Bèn nghĩ cách dùng những món đồ cổ để tiếp cận Diệp Viễn.

Thật ra, kế hoạch ban đầu của Lâm Vãn Tình chính là lấy lòng Diệp Viễn trước.

Để Diệp Viễn trở thành ô dù cho phòng đấu giá Gia Tín.

Sau đó mới tìm cơ hội nhờ Diệp Viện xem giúp trái tim mình xem có cách giải quyết nào không.

Nếu Diệp Viễn không thể làm gì được thứ trong tim cô ta, thì cô ta sẽ tiến hành phương án thứ hai.

Đó là chờ đến sinh nhật hai mươi lăm tuổi của cô ta, người đó tìm tới, sẽ nhờ Diệp Viễn giết chết kẻ đó rồi cứu bố mẹ mình,

Lẽ ra tất cả đều đã được lên kế hoạch kỹ càng, nhưng không ngờ Diệp Viễn còn là một thần y, có thể nhìn thấu vấn đề trong tim cô ta.

“Tạm thời tôi vẫn chưa thể chắc chắn được, còn phải kiểm tra thêm một chút!”, Diệp Viễn trả lời.

Bây giờ Diệp Viễn cũng không thể chắc chắn mình có thể giải quyết trận Tụ Linh này.

Quảng cáo
Trước /83 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Định Mệnh Trái Ngang (Under Gemini

Copyright © 2022 - MTruyện.net