Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Sát Phá Cổ Giới
  3. Chương 10 :  SÁT PHÁ CỔ GIỚI TÁC GIẢ THIÊN NGHỊCH CHUƠNG 10 SÁT NHÂN LÀM THÍ NGHIỆM !!
Trước /21 Sau

Sát Phá Cổ Giới

Chương 10 :  SÁT PHÁ CỔ GIỚI TÁC GIẢ THIÊN NGHỊCH CHUƠNG 10 SÁT NHÂN LÀM THÍ NGHIỆM !!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cổ Nguyệt Sơn Trại trung không phải Cổ sư chiếm đa số, mà là phàm nhân.

Hắc Dạ Phong Cao, sát nhân tốt thời cơ....

Một khu tiểu nhà tranh đơn sơ, trong nhà có ánh đèn dầu lấp lóe như sắp tắt, một hộ gia đình bốn nguời đang say giấc chiêm bao.

Đột nhiên, một thân ảnh thấp gầy quang lâm truớc sân, duới tiểu nguyệt mịt mờ, lộ ra đôi câu ngọc khát máu, hàm răng trắng nõan nhếch môi cuời mỉm.

Thân ảnh thấp gầy này chính là Phuơng Chính, hắn tàn nhẫn nói :

''Trải qua 6 ngày liên tục sát nhân, mục đích ngày càng gần đến thành công, Mục tiêu đêm nay, cô bé đấy và tỷ tỷ của nàng, còn lại không liên quan nguời, sát !!''

Nói rồi, hai ba cái nguyệt nhận nổi lên xung quanh hắn, thân ảnh như u linh thóat cái đã chui vào nhà.

-----------------------------------------

Một lúc sau...........

Trong vách nhà tranh đơn sơ này, tóat ra một cỗ nồng nặc huyết tinh, bốn cỗ thi thể phân biệt là một nguời trung niên nam nhân, một nguời trung niên phụ nữ, một bà lão, một ông lão.

Họ chết vì bị một vật sắc bén chém đứt cổ, nhưng khuôn mặt họ vẫn bình tĩnh, hiển nhiên họ đều bị giết lúc đang say giấc chiêm bao.

Phuơng Chính thu hồi nguyệt nhận vào thân thể, nhìn về phía góc tuờng, một cô nàng khuôn mặt khả ái đang sợ sệt đứng nép trên góc tuờng, vẻ mặt phẫn nộ nhìn hắn.

''Phuơng Chính, nguơi vô duyên vô cớ tấn công gia gia nãi nãi phụ mẫu của ta, Cổ Nguyệt Linh Nhi ta sẽ báo Gia lão học đuờng, nguơi mau buông muội muội ta ra.''

Phuơng Chính trong tay nắm một cô bé khỏang chừng chín muời tuổi, khuôn mặt khả ái đang say giấc ngủ, thỉnh thỏang còn mỉm cuời.

''Qủa thật xinh đẹp, lớn lên hẳn là một tiểu mỹ nhân bại họai. '' Phuơng Chính không trả lời nàng, mà chăm chú đánh giá cô bé trong tay hắn.

Cổ Nguyệt Linh Nhi tức giận nhìn hắn, nàng vạn vạn không ngờ, hắn lại gia đình mình, nàng may mắn do sáng ăn nhiều hột vịt lộn, đêm đau bụng nên đi vệ sinh, nếu không thì nàng cũng như phụ mẫu bọn họ, chết còn không biết mình chết thế nào.

Phương Chính bỗng nhiên quay đầu lại nhìn nàng, ấm áp nói :

''Ta trả muội muội cho nguơi, đến đây lấy''

Nàng ngạc nhiên, nguyên bản nàng tuởng hắn không buông tha cho muội muội nàng, nhưng hắn lại nói buông tha, nàng cũng không nghĩ nhìu, dè dặt cẩn thận từng buớc một đi tới, chốc lát đã đứng cách Phuơng Chính nữa truợng.

Nhưng dị biến xảy ra, Phuơng Chính nhanh như tia chớp ra tay, bàn tay hướng cô gái non mịn cổ thượng hết thảy, liền đem đánh xỉu.

Cô gái yếu đuối liền ngã xuống dưới, Phương Chính cánh tay rất nhanh chụp tới, đem chặn ngang kẹp lấy, ôm vào lòng, tà tà cuời, tà ác thốt lên :

''Nguơi còn non lắm !!''

*******************************

Làm Cổ Nguyệt Linh Nhi mơ mơ hồ hồ mở hai mắt khi, nàng phát hiện chính mình thân ở trong một cái âm u sơn động.

Nàng lắc lắc hỗn loạn đầu, theo bản năng tưởng đứng lên.

Nhưng nàng rất nhanh phát hiện, chính mình bị trói gô, cột vào trên một khối tảng đá.

Nàng cố gắng dãy dụa, nhưng nàng mới là nhất chuyển cổ sư, lại chưa luyện hóa cổ trùng, sức mạnh yếu đến nhỏ nhoi, làm sao gỡ gỡ đuợc dây thừng cột như vậy.

Bị trói tại đây hoàn cảnh lạ lẫm giữa, nàng đột nhiên biến sắc .

Nàng hồi tưởng khởi chính mình bị đánh xỉu kia truớc một màn, là Phuơng Chính giết phụ mẫu bọn họ, còn trảo muội muội của mình.

“Nhưng là Phương Chính hội như thế nào đối phó gia đình ta đâu? Hắn giết phụ mẫu bọn họ rồi, giờ sẽ đối ta và muội muội làm gì ?” Cô gái tứ chi không thể động đậy, nhưng suy nghĩ lại ở cấp tốc bốc lên không ngớt.

Nàng càng nghĩ càng sợ hãi, không khỏi nước mắt chảy xuống.

“Học Đuờng gia lão, tộc trưởng, các nguời đang ở nơi nào nha..cứu ta khỏi đại ma đầu này......” Nàng khóc, cảm nhận được trước nay chưa có cô đơn cùng sợ hãi.

Phương Chính không biết đi nơi nào, trong sơn động quanh quẩn của nàng tiếng khóc.

“Chẳng lẽ Phương Chính là nghĩ đem ta nhốt ở trong này, rồi muốn phá trinh bạch của ta ?” Cổ Nguyệt Linh Nhi trong chốc lát, bỗng nhiên nghĩ đến một loại khả năng.

Vô sỉ !! Hạ Lưu !!

Phương Chính, ta thành quỷ cũng nhất định sẽ không bỏ qua ngươi!! ta dù tự tử chết cũng không để nguơi thực hiện đuợc !!

Nàng hung tợn cắn răng, kiên quyết hô to.

Cổ Nguyệt Linh Nhi từ nhỏ đến lớn, còn không có như vậy hận quá một người.

Đúng lúc này, một trận tiếng bước chân truyền đến.

Chỉ chốc lát sau, Phương Chính thân ảnh liền theo âm u trung hiển lộ mà ra.

“Phương Chính, ngươi muốn làm gì, ngươi mau thả ta! Bằng không, Gia lão và tộc truởng thấy ta không hiện, thấy phụ mẫu thi thể, sẽ tìm ta, đến lúc đó họ mà phát hiện ta bị nguơi đối xử vậy, họ chắc chắn sẽ giết nguơi, mau mau thả ta ra, nguơi giết phụ mẫu ta cũng chỉ là phàm nhân, không bị trách tội đâu..”

Nhìn đến Phương Chính, Cổ Nguyệt Linh Nhi cực lực giãy dụa. Một đôi nộn chân đặng mặt đất, giống như là một chích điệu nhập cạm bẫy nai con.

“Nguơi quả nhiên còn sức để la hét .” Phương Chính hừ lạnh một tiếng.

Cổ Nguyệt Linh Nhi vừa muốn mở miệng, tiếp tục tức giận mắng, bỗng nhiên nhìn đến Phương Chính đốt đèn dầu lên, cảnh tuợng hắc ám đằng sau lưng hắn bỗng sáng lên.

Sau lưng Phương Chính, tám bộ thi thể không chọn vẹn bị treo lơ lửng trên móc, khuôn mặt ai nấy đều dữ tợn cùng hỏang sợ, hiển nhiên chết không nhắm mắt

“Thi Thể..Đều là cổ nguyệt nhất chuyển cổ sư đồng bạn....” Nàng trừng lớn hai mắt, kinh hoảng nói không ra lời, những thi thể này nàng nhận ra, họ đều là bạn của nàng, thiên phú cũng không tốt lắm, đinh đẳng đến bính đẳng tư chất.

Phương Chính ha ha cười lạnh, vươn tay đến, vuốt ve khuôn mặt lãnh băng thi thể treo gần đó, cảm khái nói :

'' Bắt đuợc bọn họ, ta tốn không ít kungfu !!''

Qủa là như vậy, hắn muốn thí ngiệm, tất nhiên phải là cổ sư mới đủ tư cách, mà ra tay, phải lựa chọn thiên phú kém không đáng chú ý, lại không có bối cảnh nhân ra tay, lại phải hủy thi diệt tích những phàm nhân liên quan, quả tốn hắn không ít thời gian đâu.

“Nguơi muốn bắt ..” Nàng hỏang sợ muốn nói, nhưng thình lình Phương Chính bỗng nhiên đi tới, ngồi xổm chính mình trước mặt.

“Ngươi muốn làm gì?!” Cô gái tận lực sau này lui, nhưng Phương Chính dễ dàng hay dùng tay phải, chặt chẽ nắm của nàng hai má.

“Diện mạo xinh đẹp đáng yêu, quả thật mỹ nhân bại họai.” Phương Chính thản nhiên đánh giá một câu.

''Xọat !!''

Hắn tay phải thuận thế xuống, túm trụ Linh Nhi áo, dùng sức nhất xả.

Quần áo nhất thời vỡ tan, lộ ra bên trong cao ngạo đôi nhũ hoa.

“A --!” Cô gái sửng sốt một chút sau, mạnh phát ra kịch liệt thét chói tai, điên cuồng giãy dụa. Cho dù là non mịn da thịt bị dây thừng lặc ra đạo đạo vết máu, nàng cũng không quản không để ý.

Phương Chính cười lạnh một tiếng, tiếp tục xé rách.

'Xọat' 'Xọat' 'Xọat'

Rất nhanh, cô gái quần áo tả tơi, thân thể không che dấu lộ ra xuân quang, phía dưới một khỏang rừng rậm xuân quang đẹp đẽ khiến nam nhân ở đây hẳn bị tinh trùng lên não mà chết.

Nhưng Phuơng Chính vẫn lãnh đạm nhìn, như không chút cảm giác, nhưng thật ra duới khố của hắn độn lên một cục to, nhưng hắn vẫn kiềm chế đuợc dục hỏa.

“Không cần, không cần, nguơi tiến nữa, ta cắn luỡi tự tử!” Nàng cảm thấy sợ hãi cực, lớn tiếng khóc hào. Nghĩ đến Phương Chính muốn xx, nàng toàn bộ thân hình đều đang run rẩy.

''Nguơi cắn lưỡi đi, ta sẽ cho muội muội nguơi bị sói ăn thịt, và nhắc truớc, ta thích nhất là gian thi, ha hả'' Phuơng Chính không thèm để ý đáp, cắt đứt ý định tự tử của nàng.

Hắn cũng không áp chế dục hỏa nữa, tiến đến nàng phát tiết dục hỏa.

Một tiếng sau, hắn phát tiết xong bỏ đi, để lại cô gái nức nỡ khóc.

Phuơng Chính nguyên bản muốn giết nàng để thí nghiệm phuơng pháp tạo đan duợc tăng cao tu vi, nhưng nhìn thấy nàng lung linh xinh đẹp như vậy, hắn cũng không kìm đuợc dục hỏa phát tiết thuợng, rõ ràng cải biến nguyên bản ý đồ.

''Đêm truớc vì phát tiết không thể giết nàng vì trời đã gần sáng, phải về kẻo bị nghi ngờ, đêm nay ta nhất định phải giết nàng, nhanh chóng tăng cao tu vi'' Phuơng Chính nhíu mày thì thầm.

Ở thế giới này, tu vi mới là căn bản, cổ trùng là thứ yếu, nếu hắn là cửu chuyển tu vi, há sợ không có cổ trùng, nguợc lại nếu hắn có cửu chuyển cổ trùng lại không có tu vi thi triển, nguợc lại bị nguời sát hại cuớp cổ.'']

Quảng cáo
Trước /21 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hãy Nghe Lời Ba

Copyright © 2022 - MTruyện.net