Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Lệ Hy
“Được, lý do của cậu tớ cho qua, vậy còn cậu? Hoàng Thải Vi!”
Chu Thư Linh chuyển mục tiêu đến trên người Hoàng Thải Vi.
Tố Y thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô nàng này vẫn còn dễ lừa.
“Tớ cũng thế, lần trước khi ba tớ đến Yến Kinh, cũng mua cho tớ ở cảng Minh Nhân. Vốn Tết Nguyên Đán có thể ở tại, tớ không nỡ bỏ các cậu, cho nên định đợi đến khi khai giảng mới qua đó ở.”
Hoàng Thải Vi nén cười, vẻ mặt ‘chân thành’ giải thích với Chu Thư Linh.
“Hả! Các cậu đều có nhà, vậy tớ đây làm sao bây giờ?” Chu Thư Linh mím môi than thở.
“Kỳ thật, nếu thái độ của cậu tốt một chút, van cầu tớ, có lẽ tớ có thể để cho cậu một phòng! Chỉ cần cậu chịu được mỗi ngày cưỡi xe đạp đèo tớ đi học!”
Hoàng Thải Vi đùa với Chu Thư Linh.
“Hoặc là cậu không muốn bôn ba mỗi ngày, cũng có thể ở cùng ba nữ sinh khác cùng ban chúng ta. Nhưng tớ cảm thấy các cô ấy cũng đã ở một học kì, cậu lại đi qua thì không tốt lắm. Bên Tố Y kia, cậu ở không thuận tiện lắm, cho nên vẫn là ở cùng tớ đi.”
” Bắt đầu học kì sau, có lẽ tớ sẽ chỉ học bài chuyên ngành. Đến khi có bài chuyên ngành, các cậu có thể đi học nhờ xe của tớ. Bình thường các cậu cũng chỉ có thể cưỡi xe đạp rồi.”
Tố Y thấy Hoàng Thải Vi để cho Chu Thư Linh ở chỗ của cô ấy cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, kỳ thật một học kỳ sau, ấn tượng của cô với Chu Thư Linh cũng tốt. Tuy bát quái nhưng cực kỳ có chừng mực, mà tính tình vẫn còn rất đơn giản thiện lương.
Nhưng phòng làm việc của mình vừa mới mở, có người ngoài thì không tiện.
“Thật sự có thể chứ? Mình không sợ cưỡi xe đạp đến trường mỗi ngày đâu!”
“Thật ra căn bản tớ không muốn ở cùng ba nữ sinh ban trên, cuối cùng tớ cảm thấy ở cùng các chị ấy không hợp. Hơn nữa người tên là Tạ Khả, đã từng nói nói chúng ta nói bậy về Lữ Bình. Tớ chán ghét cô ta, cho nên tớ không muốn ở chung với cô ta.” Chu Thư Linh hưng phấn hoa chân múa tay vui sướng nói.
“Vậy đúng lúc, dù sao tớ cũng ngại khi ở một mình quá yên lặng.” Cuối cùng Hoàng Thải Vi giả bộ cao lãnh không nổi nữa, cười nói với Chu Thư Linh.
“Ai nha! Thải Vi, cậu thực sự rất tốt! Còn có Tố Y,ôi, tớ đều yêu các cậu muốn chết! Tớ đã biết các cậu không nỡ bỏ tớ mà.”
Chu Thư Linh bò xuống giường,cho Hoàng Thải Vi và Tố Y mỗi người một cái ôm lớn.
Thân thể Tố Y cứng đờ, trong nháy mắt lại thả lỏng xuống. Đã lâu chưa từng được người ôm, Tố Y có một chút không quen.
Nhìn bộ dáng vui vẻ của Chu Thư Linh, lại nhìn Hoàng Thải Vi ra vẻ đứng đắn, trái tim của Tố Y từ từ mềm mại dần.
Đây là tinhfbajn sao? Một đời một đời thật sự có thể có được tình bạn thật sao?
Tố Y ý thức được, không biết từ lúc nào, chính mình đã đặt Hoàng Thải Vi và Chu Thư Linh ở vị trí bạn tốt.
Tuy cô rất có hảo cảm với Hoàng Thải Vi trước, cũng là thật tâm muốn đối xử tốt với cô ấy. Nhưng trước kia chỉ coi đối phương trở thành một cô gái khiế người yêu thích hoặc là hậu bối có duyên hợp mắt mình, mà không thực sự coi cô ấy như bạn bè.
Kiếp trước mình lăn lộn ở làng giải trí nhiều năm như vậy, chưa từng có được tình bạn thực sự. Không nghĩ tới, hiện tại một thoáng thu được hai người bạn thật tình.
Cảm giác có bạn bè — cũng thật không tệ! ”
Dù sao thi xong, tớ và Thải Vi mang cậu đi cảng Minh Nhân nhìn xem, đi trước để biết cửa trước, khai giảng xong cậu có thể trực tiếp qua, không cần trở về ký túc xá nữa.”
Tố Y vừa đứng dậy mặc áo khoác vừa nói.
Hoàng Thải Vi xoay người bắt đầu thu thập các thứ, “Vậy bây giờ có thể thu thập vài thứ mang qua, thừa dịp mấy ngày nay có thời gian thì mang các thứ qua, tránh cho khai giảng xong, còn phải chạy về phía bên này.”
“Không cần mang tất cả. Dù sao chúng ta đóng phí ăn ở một năm, chăn màn gì đó không cần mang, về sau trở lại đi học, giữa trưa có thể về ký túc xá nghỉ trưa.” Tố Y nói với hai người.
Chờ Tố Y lái xe đến ký túc xá xong, ba người thu thập đồ thật tốt nhét đầy một xe, mới chở hai người về phía tiểu khu mở ra bên kia.
“Trình Tố Y, đi bên cậu trước. Để cho Thư Linh cũng nhìn xem cái gì gọi là ‘nhà giàu’!” Hoàng Thải Vi nghiến răng nghiến lợi nói.
“Vậy cậu không muốn làm bạn bè với người giàu sao?”
Tố Y cố ý đùa Hoàng Thải Vi, thuận tay chuyển tay lái đi, hướng về phía biệt thự.
Đến chỗ cửa biệt thự, Chu Thư Linh quỷ khóc sói gào kêu muốn ‘đánh người giàu’, Tố Y tính khí tốt cười để cho hai người đi vào tham quan, tự mình một người từ từ mang các thứ vào.
Mang các thứ đồ vào xong, hai người cũng đã đi từ tầng một đến tầng ba.
“Oa!!! Tố Y, tớ rất thích phòng luyện công kia của cậu! Thích lắm ấy! Còn có phòng thủy tinh bên ngoài kia, tớ cũng rất thích! Tớ thấy có giàn hoa, cậu định trồng hoa ở bên trong sao?”
Vừa mới lên tầng ba, Chu Thư Linh liền hưng phấn hỏi.
“Đúng vậy, tớ định làm một căn nhà ấm trồng hoa. Kỳ thật về sau phía bên tớ muốn làm phòng làm việc, có lẽ cực kỳ thường xuyên có người qua lại giúp tớ ghi âm gì gì đó. Cho nên, không thuận tiện lắm, nếu không tớ đã trực tiếp để cậu ở lại rồi.”
Tố Y thấy Chu Thư Linh thích như vậy, trong lòng khó có được áy náy, đã biết trong này có nhiều phòng như vậy, cũng không quá thuận tiện để cho bạn bè trọ lại.
“Không có việc gì, Thải Vi nói với tớ rồi. Cậu ấy nói nơi này cậu muốn làm thành phòng làm việc, sẽ có bí mật, khẳng định có một chút buôn bán bí mật, tớ trọ lại không tốt lắm. Hơn nữa chúng tớ đã tham quan, tất cả tầng một của cậu đều là chỗ làm việc. Tớ trọ lại, khẳng định sẽ quấy rầy đến cậu. Cho nên tớ ở cùng Thải Vi cũng rất tốt. Chỉ là ta rất thích phòng luyện công của cậu!” Chu Thư Linh tùy tiện nói xong.
“...” Nháy mắt Tố Y hết chỗ nói rồi, Thải Vi cậu biết người trong nhà cậu có biết không?
“Nếu cậu thích mà nói, về sau buổi tối mỗi ngày đến tập múa thể hình với tớ. Không phải cậu muốn muốn học khiêu vũ sao? Tớ dạy cho cậu. Thải Vi cũng đi cùng, coi như rèn luyện thân thể đi!”
“Tớ? Tớ liền coi như xong, trời sinh tứ chi không nhịp nhàng.” Vẻ mặt Hoàng Thải Vi như gặp quỷ nói lời từ chối.
“Thì không định khiêu vũ, cũng có máy chạy bộ, cậu có thể rèn luyện lại. Lâu như vậy, không thấy các cậu tập luyện qua, không thể đi xuống như vậy được.”
Hoàng Thải Vi có chút động lòng, nghĩ nghĩ liền đồng ý.
Mấy người xuống lầu chuẩn bị đi bên Hoàng Thải Vi kia nhìn xem, thuận tiện cũng mang các thứ trong xe đi qua.
Cha của Hoàng Thải Vi mua cho cô ấy tầng mười hai, một thang bộ, một thang máy, cách sắp xếp bảo vệ cũng không tệ.
Tố Y vào cửa xong, phát hiện là một căn nhà ba phòng cực kỳ ấm áp, hai người ở lại cũng cực kì thoải mái.
Bạn học Chu Thư Linh cũng tỏ vẻ phi thường hài lòng.
“Tố Y, năm nay đến nhà tớ ăn tết đi. Nếu không cậu về nhà cũng là một mình.” Hoàng Thải Vi nhìn Tố Y.
“Đúng vậy Tố Y, cậu không muốn đến nhà Thải Vi, đến nhà tớ ăn tết cũng được. Nhà của chúng tớ hàng năm đều về quê ăn tết, cũng náo nhiệt lắm!” Chu Thư Linh tiến đến gần nói.
Tố Y nghĩ nghĩ, vẫn từ chối ý tốt của hai người.
“Tớ vẫn nên về Hàng Châu nhìn kỹ trước hẵng nói, dù sao đi đã lâu không trở về, tớ cũng muốn về xem!”
“Vậy đêm giao thừa cậu làm sao bây giờ?” Hoàng Thải Vi cau mày, không đồng ý nói.
” Cuối cùng tớ cũng phải học thích ứng, yên tâm đi, tớ không sao!” Tố Y mỉm cười trả lời.