Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Ta Tương Lai Muốn Làm Hoàng Hậu
  3. Chương 4
Trước /12 Sau

Ta Tương Lai Muốn Làm Hoàng Hậu

Chương 4

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

13.

Tạ Ý không chỉ là cháu trai trưởng của Tạ học giả, còn là đồ đệ ông ấy đắc ý nhất.

Phu tử không dễ cười nói của bọn ta gặp Tạ Lăng, miệng tự nhiên lại cười được ra cả hoa.

Ta vào học muộn, học hành không theo kịp bọn họ.

May thay ta có trí nhớ khá tốt, học thuộc lòng cũng không tồi, nhưng chữ viết thì rất xấu, chỉ có thể sau giờ học lén lút luyện chữ.

“Không phải viết như thế.”

Không biết từ lúc nào, Tạ Ý đã đi đến gần cạnh ta.

Giọng điệu của huynh ấy ôn tồn nhẹ nhàng, nhưng chữ viết lại rất có lực, từng nét từng nét, viết ra một chữ “Mộ*” bên cạnh những chữ viết nghuệch ngoạc của ta.

*không phải mộ mả đâu nhé mà là “mộ” trong ái mộ yêu mến ý

14.

Thẩm Minh Vân đi ngang qua sau lưng ta, giật lấy tờ giấy đầy chữ của ta, hừ lạnh một tiếng.

“Minh Uyển muội muội cũng được đấy, mới tí tuổi đầu đã biết ái mộ người ta rồi.”

“Tạ Ý ca ca, huynh nên tránh xa nàng ta ra, mẹ nàng ta chẳng phải thứ tốt đẹp gì, thủ đoạn bẩn thỉu, mẹ nào con nấy, huynh dây dưa với nàng ta không tốt gì đâu.”

Lời nói như đao sắc khiến mặt ta tái nhợt, ngón tay trắng bệch, nhưng lại chẳng dám nói ra lời nào.

Nếu ta vẫn còn ở cái làng ngoài thành kia, ta có thể đánh Thẩm Minh Vân đến sứt đầu chảy máu, để nàng ta biết cái gì nên nói nên không.

Nhưng ở Thẩm gia, ta chỉ có thể nuốt ngược cơn giận vào trong.

15.

Nhưng ta không ngờ Tạ Ý lại ra mặt thay ta.

Y nói rành mạch và chân thành, chỉ vài ba câu thôi mà đã khiến tai mặt Thẩm Minh Vân nóng lên, ôm mặt bỏ chạy.

Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy Thẩm Minh Vân như vậy, không nhịn nổi bật cười.

Tạ Ý quay sang nhìn ta, ta vội thu lại mặt cười, tưởng rằng huynh ấy định nói ta nhân lúc người khác gặp nạn, bỏ đá xuống giếng.

Vậy mà không ngờ huynh ấy lại nói.

“Minh Uyển muội muội, muội nên cười nhiều chút, tuổi muội còn nhỏ như vậy, sao mà cả ngày luôn u sầu vậy chứ.”

16.

Ta và Tạ Ý thành bạn của nhau.

Huynh ấy thiếu niên anh tài, thiên văn địa lý mọi thứ thông tường, chỉ cần là từ miệng huynh ấy nói ra, có là thứ nhàm chán khô khan thế nào nghe cũng vô cùng thú vị.

Trền đường đến học đường, Thẩm Minh Nhu hỏi ta.

“Ta nghe nói gần đây muội thân với Tạ ca ca lắm.”

Ta còn chưa kịp đáp lời, nàng ta đã tiếp tục mỉm cười nói.

“Tạ ca ca sắp đi rồi.”

Quảng cáo
Trước /12 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bé Ma Tôn, Lại Sư Phụ Thương Nè

Copyright © 2022 - MTruyện.net