Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thần Long Ở Rể - Hồ Cửu - Lục Thạc
  3. Chương 29-30
Trước /29 Sau

Thần Long Ở Rể - Hồ Cửu - Lục Thạc

Chương 29-30

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 29: Giang hồ dậy sóng

Chương 29: Giang hồ dậy sóng

Thương Nhật nhíu mày, quả thật tuy nói X.O là địa bàn làm ăn phát đạt nhất của Lão Trư, nhưng hắn ta không chỉ có chỗ này.

Đừng nghĩ Lão Trư chỉ có gia sản ở thành phố này, nhiều thành phố khac gia sản của lão ta cũng khá nhiều.

Ở tại thành phố Gia này, gia sản của Lão Trư chỉ là thiếu tiềm lực so với Thương Nhật. Mà Thương Nhật được giới hắc bạch tung hê là trùm thành phố không phải là không có lý do.

Lão Trư dù nhiều gia sản đến đâu cũng chỉ là nằm gói gọn trong giới hắc đạo, còn với Thương Nhật, ông ta có mối quan hệ sâu xa với giới chính trị, thương nhân.

Có thể nói ngoài thân phận ông trùm ông ta còn là một thương nhân thực thụ, đó là điểm hơn của Thương Nhật.

“Lão Trư, bao nhiêu năm rồi tôi cũng chưa thấy ông như bây giờ.”

Lão Tư nghe Thương Nhật nói vậy thì nhíu mày.

“Lúc này không phải để đùa, ông mang danh trùm thành phố lâu như vậy, đã từng thấy qua cảnh tượng một tòa nhà bị đánh sập, sau đó được dọn dẹp trong vòng một đêm chưa?”

Chương 29: Giang hồ dậy sóng

Thật sự chuyện tranh giành địa bàn không thiếu, cả việc quậy phá đánh sập một nhà hay một công trình cũng không phải không có, nhưng rất hiếm.

Thường là mất thời gian khá nhiều, sau nhiều lần căng thẳng, không thể nói đánh sập là đánh sập.

Quán X.O của Lão Trư càng kỳ lạ hơn, nói sập là sập, dọn dẹp gọn gàng, không có tí dấu vết. Đúng nghĩa là san bằng.

Chưa kể trước đó Lão Trư cũng chưa gây sự với bất kỳ ai, mà dù có gây sự đi nữa thì trong cả thành phố Gia này, ai đủ thực lực làm điều đó chứ?

“Lão Trư, ông chắc chắn là không biết người kia?”

Lúc này Thương Nhật cũng nhíu mày. Cũng không phải là ông ta quan tâm chuyện của Lão Trư, nhưng nếu ở thành phố này có người có đủ thực lực làm điều đó thì vị trí trùm thành phố của ông sẽ lung lay.

“Nếu tôi biết thì tốt rồi.”

Lão Trư thở dài.

“Thực sự là người lạ?”

Chương 29: Giang hồ dậy sóng

Thường Nhật hỏi lần nữa, có hơi trầm tư. Nếu có một người lợi hại như vậy thì lẽ ra ông sẽ biết chứ?

Thuộc hạ của ông không phải dùng để trang trí.

“Ông nghĩ xem, nếu tôi biết hắn là ai, tôi còn phải ngồi đây tìm cách cùng ông sao?”

“Vậy đàn em của ông cũng không nhận ra hắn là ai?”

“Tất cả đều bị bắt, còn dư một tên tép riu thì không biết tên kia là ai.”

Thương Nhật lại càng cảm giác có gì đó không đúng, ông ta chợt nhớ lại chuyện đám lâu la dưới trướng một tên đàn em bị chết ở khu đất hoang khu ổ chuột.

Thực sự Thương Nhật lúc đó cũng không để ý, chuyện bọn lâu la đụng độ không phải là chuyện ông quá quan tâm. Kẻ dưới cứ theo đó làm là được.

Nhưng hôm nay ông ta lại cảm thấy quán X.O của Lão Trư cùng chuyện ở bãi đất hoang kia có chút liên quan.

“Chờ tôi một chút.”

Chương 29: Giang hồ dậy sóng

Thương Nhật ra hiệu Lão Trư đợi mình, ra hiệu cho tên đàn em đi vào.

Nhìn thấy Thương Nhật ra hiệu, Lão Trư càng căng thẳng hơn, có dự cảm không mấy hay ho.

Tên đàn em từ ngoài chạy vào cúi đầu đứng trước Thương Nhật.

“Lão đại.”

“Mày nói rõ, chuyện ở bãi đất hoang hôm trước là sao?”

“Tất cả đàn em từ Mao Đầu đến Mã Hỏa đều chết thảm, không một ai sống.”

Lão Trư nghe xong thì hơi khựng lại, vội hỏi.

“Chết thế nào?”

Tên đàn em bị Lão Trư hỏi thì hơi lúng túng, nhìn qua phía Thương Nhật. Thấy vậy Lão Trư hơi khó chịu.

“Sao nào Lão Thương? Đến tôi mà đàn em của anh cũng không nể mặt rồi.”

Chương 29: Giang hồ dậy sóng

“Lão Trư cùng chúng ta là người một người nhà, cần gì câu nệ.”

Thương Nhật nhếch mép cười.

Lúc này tên đàn em hiểu ý, thành thật kể lại.

“Khi chúng tôi đến thì anh Mã Hỏa đã chết cùng Mao đầu, những tên khác cũng chết cùng một kiểu…Một đao chiêu dứt khoát, không hề có thương tích nào khác.”

Thương Nhật lúc này mới nhớ lại, thực sự Mã Hỏa chết sao? Tên này vô cùng liều mạng, đánh giết tàn sát nhiều khi ông cũng phải để thuộc hạ đi nhắc nhở.

“Bên ông thì sao?”

Thương Nhật hỏi lại Lão Trư.

“Không có người chết, nhưng…ông cho rằng sự việc bên X.O và bên khu ổ chuột do cùng một người làm?”

Lão Trư có chút suy nghĩ.

“Quả thực rất giống, đều rất nhanh gọn. Đám lâu la kia ít hay nhiều cũng có chút được việc. Không thể trong một đêm giải quyết tất cả mà chỉ bằng một chiêu thức được.”

Chương 29: Giang hồ dậy sóng

“Quả thực rất giống, đều rất nhanh gọn. Đám lâu la kia ít hay nhiều cũng có chút được việc. Không thể trong một đêm giải quyết tất cả mà chỉ bằng một chiêu thức được.”

Tuy Thương Nhật cảm thấy hai chuyện không liên quan, nhưng cũng không hiểu tại sao lại có dự cảm không hay cho lắm.

“Hiện tại, thực lực đối phương chúng ta không nắm được, thân phận cũng không rõ. Hắn cũng gọi cho tôi, muốn tôi quy phục dưới hắn, nếu không sẽ san bằng mọi thứ.”

“Ngang ngược đến vậy?”

Thương Nhật như không tin.

“Quá ngông cuồng sẽ nhận cái kết đắng.” Ông ta lại nhấn mạnh.

“Tôi nghe qua đúng là khá trẻ.” Lão Trư tiếp lời.

“Tuổi trẻ khí thịnh, chưa trải sự đời quá nhiều.” Thương Nhật cảm thán.

“Vẫn phải đề phòng, tôi nghĩ hắn có thực lực thật sự. Ông nghĩ sẽ có kẻ liều mạng tới mức đó sao?”

Lão Trư phản bác.

Chương 30: Chuẩn bị đối đầu

Chương 30: Chuẩn bị đối đầu

Thương Nhật nghe Lão Trư nói vậy ánh mắt hiện lên vẻ khinh thường, Lão Trư này khôn khéo có thừa, hắn ta lăn lộn bao năm nay, không dễ dàng gì.

“Lão Trư, từ khi nào ông lại yếu bóng vía thế kia chứ? Chỉ là một tên ngông cuồng, có thực lực thì sao? Còn có thể làm gì được ông sao?”

“Nếu hắn làm gì tôi thì sao? Ông đừng nghĩ ông không thiệt hại, nếu tôi rớt đại thì người tiếp theo chính là ông đó, Lão đại!”

Giọng nói đầy bực tức của Lão Trư làm cho những tên đàn em im lặng không dám ngẩng đầu lên.

Thương Nhật biết rõ, trong giới hắc đạo, ngoài mặt tuy tranh giành, nhưng thực sự nếu một người thực lực như Lão Trư rơi đài, cũng chính là nguy cơ cho những kẻ khác.

“Tôi sẽ liên hệ với bên Lão Lý, ông ta sẽ có cách giúp ông.” Thương Nhật lên tiếng sau khi suy nghĩ.

“Lão Lý? Ông ta chịu giúp sao?” Lão Trư hơi nghi ngờ.

“Chắc chắn sẽ giúp. Một kẻ có năng lực thế kia thì càng uy hiếp ông ta hơn chúng ta. Chưa kể, ông ta có thể huy động quân đội.” Thương Nhật càng cảm thấy bản thân quen biết đúng người.

Chương 30: Chuẩn bị đối đầu

“Chắc chắn sẽ giúp. Một kẻ có năng lực thế kia thì càng uy hiếp ông ta hơn chúng ta. Chưa kể, ông ta có thể huy động quân đội.” Thương Nhật càng cảm thấy bản thân quen biết đúng người.

“Lý Thừa Tam có thể huy động quân đội? Ông đùa tôi à?” Lão Trư bất ngờ không khép được miệng.

Huy động quân đội đó, không phải chuyện đùa.

Ai cũng biết ở khắp chốn Đông Uy, có quan hệ với quân đội là một niềm vinh dự. Quân đội có thực lực một chọi một ngàn, thế lực quân đội chỉ chịu lệnh từ chỉ huy, mà người có thể có mối quan hệ tốt tới mức có thể huy động quân đội thì phải biết là người có thế lực và quan hệ tốt thế nào.

Phải nói ở Đông Uy, quân đội như hồn của đất nước, họ được vinh danh, được ghi nhận, được chào đón. Họ không bị ràng buộc bởi bất kỳ thế lực nào, mục tiêu của họ chỉ vì lợi ích đất nước.

Chính vì vậy, khi nghe nói Lý Thừa Tam là Chủ tịch thành phố Gia, mà có thể điều động quân đội, xem ra thực lực ông ta không nhỏ.

“Không phải ông thân thiết với Dương Minh Thành sao?” Lão Trư thắc mắc.

Cũng vì ngày thường ai trong thành phố Gia cũng biết Thương Nhật chính là thân thiết với Dương Minh Thành hơn ai hết.

Chương 30: Chuẩn bị đối đầu

Cũng vì ngày thường ai trong thành phố Gia cũng biết Thương Nhật chính là thân thiết với Dương Minh Thành hơn ai hết.

Có bất kỳ món ngon, bữa tiệc hỷ nào mà hai người không xuất hiện chứ.

Nhưng chỉ hai người họ hiểu rõ, sự thân thiết kia cũng vì lợi ích đôi bên mà thôi. Mà người Thương Nhật xem như đáng giá kết thân cũng chỉ có Lý Thừa Tam.

Lão Lý này đừng nhìn chỉ là một Chủ tịch thành phố mà coi thường, quan hệ của ông ta vô cùng sâu rộng, Dương Minh Thành leo lên vị trí phó chủ tịch cũng do ông ta nâng đỡ.

Nếu Lão Lý không trong tối ngoài sáng ẩn ý để Thương Nhật giúp đỡ Dương Minh Thành thì có lẽ ông ta cũng không biết hai người kia còn mối quan hệ sâu xa như vậy.

“Có những chuyện không thể nói rõ, ông hiểu mà.” Thương Nhật bí ẩn nói.

“Được, vậy trăm sự nhờ ông, chỉ cần chuyện này xong, tôi sẽ hậu tạ.” Lão Trư cũng không nhiều lời.

“Được, tôi sẽ không để ông mất mặt.” Thương Nhật cũng vui vẻ nhận lời.

Sau khi Lão Trư rời đi, Thương Nhật nhanh chóng liên hệ với Lão Lý.

Chương 30: Chuẩn bị đối đầu

“Lão Lý, gặp mặt một chút, không phiền chứ?”

“Lão Thương, hôm nay là có chuyện gì mà rồng lại muốn đến nhà tôm thế kia?”

Giọng nói trầm đục của Lão Lý lộ chút uy quyền.

“Tất nhiên là có chuyện, còn là chuyện nghiêm trọng. Lão Lý ông biết chuyện quán X.O cùng đám lâu la chết ở bãi đất hoang rồi chứ?” Thương Nhật cũng không dài dòng mà vào thẳng vấn đề.

Đầu dây bên kia hơi khựng lại, im lặng một chút như đang suy nghĩ.

“Đến chỗ cũ.”

Sau đó là tiếng tít tít.

Thương Nhật biết, Lão Lý luôn cẩn trọng, thậm chí có chút cứng nhắc. Nhưng người như ông ta thì có lẽ nên vậy.

“Chuẩn bị xe đi.”

Tên đàn em gật đầu rồi nhanh chóng đi làm.

Chương 30: Chuẩn bị đối đầu

Thành phố Gia từ khi nào lại là nơi ngọa hổ tàng long rồi?

Tại biệt thự Bạch Nguyệt,

Hồ Cửu nhìn xung quanh khu biệt thự này rồi thở dài một hơi, cha mẹ của Dung Vị mấy ngày qua vẫn luôn trông ngóng con trai quay về.

Họ vừa nhìn thấy Hồ Cửu thì vô cùng vui mừng.

“Hồ Cửu, vào đi con trai, ăn sáng chưa?” Tuyết Ngụy vội vàng đứng dậy lên tiếng.

Dung Thất cũng mừng rõ đứng dậy.

“Cha mẹ nuôi. Ăn thôi nào.” Hồ Cửu cười trả lời.

“Con ngồi đi, mấy nay có việc bận à? Không thấy con ghé qua.” Dung Thất chậm rãi hỏi han.

“Cũng…có chút. Chuyện Dung Vị…” Hồ Cửu cảm giác hơi khó nói, anh cũng không biết nên nói thế nào cho phải.

Dung Thất vội vàng nói: “Đừng lo lắng, chuyện Dung Vị chúng ta biết…rất khó…Đừng quá đặt nặng, xem như là do số mệnh.”

Chương 30: Chuẩn bị đối đầu

Dung Thất vội vàng nói: “Đừng lo lắng, chuyện Dung Vị chúng ta biết…rất khó…Đừng quá đặt nặng, xem như là do số mệnh.”

Nhìn Dung Thất vô cùng thấu tình, Dung Vị là con ruột của ông, nhưng ông lại tỏ ra không nôn nóng.

Hồ Cửu biết bản thân hai người lớn tuổi này mong ngóng Dung Vị, nhưng cũng là thật tâm đối đãi với anh.

“Cha mẹ nuôi, hai người lo lắng quá rồi. Dung Vị hết tháng này có thể về, trong trại giam cậu ta cũng được hưởng chế độ tốt nhất rồi. Chỉ là…con đang chuẩn bị một số việc trước khi cậu ấy về đây, ít nhất cũng không kéo đến sự trả đũa của bên khác.”

Dừng một chút, Hồ Cửu tiếp tục nói.

“Trước mắt con sẽ tìm người bảo vệ cha mẹ, sau đó…có lẽ trong hai tháng, cha mẹ nên ở nhà cho an toàn.”

“Có nguy hiểm? Vậy…con…” Tuyết Ngụy cảm thấy lo sợ.

“Con không sao cả, mọi người yên tâm. Dung Vị sau khi về sẽ ở đây, tốt nhất mọi người cố gắng ở lại nhà trong hai tháng. Sau khi xong việc, có lẽ sẽ bình thường.” Hồ Cửu suy nghĩ một chút.

Quảng cáo
Trước /29 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hệ Liệt Thực Hoan Giả Yêu Về Quyền Sơ Nhược

Copyright © 2022 - MTruyện.net