Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thiên Ẩn Chi Hoán
  3. Chương 24 : Trở về Ẩn Dạ cốc
Trước /45 Sau

Thiên Ẩn Chi Hoán

Chương 24 : Trở về Ẩn Dạ cốc

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Tuyệt Cuồng Táng Thế”

“Giúp ta đánh giá nó.”

Dã Y sau một hồi hưng phấn, đã bình tĩnh lại, và ra mệnh lệnh đầu tiên cho bảo điển.

“Chủ nhân xin thả lỏng tâm trí.”

Sau một lúc, Trù đưa ra nhận xét:

“Được tạo ra để giết chóc, sát khí trùng thiên, bá giả tu luyện sẽ tiến bộ thần tốc. Chủ sát phạt, thế công như lửa nóng, khí thế như vũ bão. Nhưng chỉ công không thủ, không có phụ trợ thần thông. Hấp thu mặt trái của cảm xúc, sẽ ảnh hưởng đến tâm trí, dễ trở nên táo bạo, hiếu sát thành cuồng.

Chỉ có thể xếp vào Bất Diệt thượng phẩm.”

“Khoan đã Trù, ngươi nói chỉ đạt đến Bất Diệt thượng phẩm là sao? Nó là cảnh giới tối thượng còn gi?”

Dã Y nghi ngờ hỏi.

“Tất nhiên không phải, sau Diệt Thế là Phán Xét. Đây mới là cấp độ cao nhất.” Trù trả lời.

Dã Y nghe câu trả lời mà há hốc miệng, những tưởng Tuyệt Cuồng Táng Thế đã là cao cấp nhất, nhưng bây giờ thì…

“Vậy ngươi có thể…hoàn thiện nó.” Tim Dã Y đập thình thịch khi hỏi câu này.

“Tất nhiên thưa chủ nhân…”

“Nhưng cần tiêu tốn mức năng lượng rất lớn. Hiện tại chủ nhân không có khả năng đáp ứng.” Câu trả lời kế tiếp như tạt một gáo nước lạnh.

“Như vậy…” Dã Y trầm ngâm suy nghĩ, sau đó lại tiếp tục hỏi.

“Hiện tại ngươi có thể cải tiến nó đến mức nào?”

“Có thể cân bằng công thủ, giảm thiểu sức ảnh hưởng của mặt trái cảm xúc.” Trù liền trả lời.

“Nếu ta chỉ cần nâng cao lực công kích, không cần nâng cao phòng thủ. Thì với toàn lực, ngươi có thể làm đến đâu?”

“Chỉ đạt đến Phán Xét trung phẩm. Nhưng kiến nghị chủ nhân không nên làm vậy.”

“Đồng thời cũng xin chủ nhân lưu ý ba điều:

Thứ nhất

Vì không có bảo vật để hiến tế, bảo điển sẽ sử dụng năng lượng vốn có để tiến hành nâng cấp công pháp chiến kỹ. Đổi lại giấc ngủ say mười năm, hoặc có thể thức tỉnh sớm hơn nếu có bảo vật phụng dưỡng.

Thứ hai

Nâng cao công kích đồng nghĩa gia tăng hấp thu tiêu cực chi khí. Sự ảnh hưởng lên tâm trí ngài sẽ gia tăng gấp bội.

Thứ ba

Hai thần vật đang bị phong ấn vốn là thiên phú thần thông của ngài. Nhưng vì ngài chưa đủ khả năng để khống chế chúng, nên chúng sẽ ngủ say cùng với bảo điển.

Xin chủ nhân xác nhận mệnh lệnh.”

Từ khi biết được thân thế của mình, Dã Y đã hạ quyết tâm giải cứu cha mẹ. Phần vì choáng ngợp trước sự cường đại của hai vị bá chủ, càng thôi thúc Dã Y tìm kiếm những nguồn sức mạnh lớn lao hơn. Thêm vào đó là sự tự tin vào ý chí của bản thân, tin rằng mình có thể chống lại những cảm xúc tiêu cực, nên Dã Y đã có quyết định mang tính bước ngoặc của cuộc đời mình.

Nhiều năm sau, khi đã trở thành tuyệt đại bá chủ, đứng trên đỉnh của thế giới. Dã Y thỉnh thoảng cũng hồi tưởng về thời điểm này, mà cảm thán vận mệnh thật sự khó lường.

“ĐƯỢC! MAU MAU TIẾN HÀNH”

Bảo điển được lệnh, liền phát sát như mặt trời nhỏ. Các trang giấy như được gió lật qua từng trang, năng lượng điên cuồng hội tụ…

“… “

“Yên tâm, ta sẽ mau chóng thức tỉnh ngươi.” Vung nhẹ tay, bảo điển liền biến thành điểm sáng rồi tan biến vào mi tâm của Dã Y.

***

Trong sơn động, ba bóng người đang ngồi trước đống lửa.

Dã Y hai tay cầm một tảng thịt lớn, đang dùng sức gặm. Còn Đào lão thì đang ngồi uống rượu, miệng còn cười ha hả khen rượu ngon, riêng Nghiêm Hỏa thì khắp người băng bó.

“Ha ha, ngươi có phải là đàn ông không vậy Nghiêm Hỏa? Bị thương có một chút đã rên rỉ như một cô gái.”

Nghiêm Hỏa không nói không rằng, chạm nhẹ vào người Đào lão. Ngay lập tức, xuất hiện một cơn đau chạy khắp người, khiến ông cứng cả người, đánh rơi luôn ly rượu.

“Khốn khiếp, ngươi muốn chết?”

Dã Y nhìn hai lão già ầm ĩ như trẻ nít mà không nói nên lời.

“Ông nội, Nghiêm Hỏa thúc. Tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?” Cậu nhóc vừa ăn vừa nói.

“Làm gì? Ha ha, tất nhiên con phải trở về Ẩn Dạ cốc.”

“Còn ông thì sao, ông không trở về?”

“Ha ha, ta sẽ đi chu du khắp thế giới. Vấn đề của con đã được giải quyết, ta không phải lo lắng nữa.”

“Vậy mang con theo, con cũng muốn đi.”

Hai mắt Dã Y sáng lên.

“Ha ha, không thể được. Thế giới bên ngoài quá nguy hiểm, thực lực con chưa đủ.”

“Nhưng ta có thể hứa với con, hai năm sau ta sẽ quay lại đón con.”

Đào lão xoa đầu Dã Y triều mến.

“Vả lại con cũng cần phải tu luyện để cứu cha mẹ nữa mà, nhớ chứ?”

“Vậy khi nào ông sẽ đi?” Dã Y thất vọng hỏi.

“Ngay tối hôm nay, Nghiêm Hỏa sẽ đưa con về Ẩn Dạ cốc.”

“Sao lại nhanh như vậy? Ông không thể về Ẩn Dạ cốc với con vài ngày sao?”

Dã Y hốt hoảng hỏi.

“Ha ha, nhóc con mạnh mẽ lên nào. Đi sớm hay đi muộn cũng là đi, cố gắng tu luyện, rồi hai ông cháu chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi.”

Ông vừa cười vừa cố gắng an ủi Dã Y.

Tối hôm đó, tiếng Đào lão vang vọng cả sơn động.

“Dã Y, ta phải đi đây. Con phải mau chóng mạnh mẽ hơn nữa, hai năm sau ta sẽ quay lại đón con.”

Sau khi nói xong, ông bay vọt ra khỏi hang, và mất hút nơi chân trời. Nghiêm Hỏa nhìn theo mà hồi tưởng lại cuộc nói chuyện với ông hôm trước.

“Nghiêm Hỏa, thật sự có tác dụng chứ.”

“Ta không chắc, nhưng còn nước còn tát. Ngươi muốn chết sớm sao?”

Đào lão đứng trầm ngâm suy nghĩ mà không đáp lời.

“Ta biết ngươi lo lắng điều gì. Nhưng ta có thể thay ngươi chăm sóc tiểu thiếu chủ.” Nghiêm Hỏa khuyên nhủ. Đào lão chỉ có thể thở dài gật đầu.

Sau trận chiến, Đào lão đã bị trọng thương. Cửu sắc thần lôi đã làm rạn nứt Thiên Tâm của ông, giờ đây ông chỉ có hai lựa chọn.

Thứ nhất là tiếp tục thủ hộ bên Dã Y, nhưng chỉ kéo dài được hai năm.

Thứ hai là đến Mộng Giới vực tìm kiếm sinh cơ theo như lời giới thiệu của Nghiêm Hỏa.

Cuối cùng ông đã chọn lựa chọn thứ hai, thay vì chết dần chết mòn bên Dã Y.

“Nghiêm Hỏa thúc, chúng ta có thể xuất phát chưa?” Dã Y cắt ngang dòng suy nghĩ của Nghiêm Hỏa, mở miệng hỏi.

***

Nhờ sự nỗ lực của Ẩn Dạ thôn dân, Thủy Nguyệt thung lũng sau hai năm đang dần dần phục hồi diện mạo vốn có. Mặt dù mặt đất vẫn còn tàn tích của thảm họa băng lang năm xưa, nhưng với sự cố gắng của các tu luyện giả thuộc mộc, và thủy hệ, thì màu xanh của cây cỏ cũng đã dần dần bao phủ cả thung lũng, những hồ nước cạn khô lại được lấp đầy.

Dừng trước thung lũng, Nghiêm Hỏa nói:

“Tiểu thiếu chủ, ta sẽ ẩn thân phụ cận. Xin phát tín hiệu để triệu hồi ta khi cần thiết.”

“Đa tạ Nghiêm Hỏa thúc.” Dã Y gật đầu tỏ vẻ cảm ơn.

Ngẩng đầu nhìn Nghiêm Hỏa bay vụt đi xong, Dã Y liến tiến vào thung lũng, hướng về Ẩn Dạ cốc.

Khác ngày thường, thay vì phóng đi như tên bắn thì Dã Y lại tản bộ nhàn nhã trên một con đường mòn. Hai bên đường, cảnh vật dường như đẹp hơn vào đêm trăng. Dã Y vừa đi vừa suy nghĩ cho cuộc sống của mình thời gian tới, cuộc sống không có ông nội, không có một người thân, thì mình phải làm gì.

Bỗng nhiên có tiếng hò hét thu hút sự chú ý của Dã Y.

Từ trong cốc, một đám đông đang truy đuổi thứ gì đó. Dã Y tập trung nhìn kĩ, thì nhận ra đó là một hắc y nhân. Thân pháp của hắn vô cùng kì dị, trong phạm vi ngắn hắn có thể tạo ra vô số thân ảnh như thật, những thân ảnh này sẽ thoát đi theo những hướng khác nhau. Kết hợp với tốc độ di chuyển cực nhanh, như lướt đi trên mặt đất, khiến cho việc nắm bắt hắn vô cùng khó khăn.

“Hắn đã xâm nhập điện thờ, mau bắt lấy hắn” Một thanh niên cao lớn dẫn đầu đoàn người hét lớn, không phải Khang Hải thì ai.

Còn hắc y nhân thì vẫn như một bóng ma thoát về hướng của Dã Y.

Nhìn kẻ địch đang đến, Dã Y liền đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, mắt nhắm nghiền. Sau khi Vạn Ác bị thức tỉnh, không cần phải vận công, thỉnh thoảng Dã Y vẫn có thể cảm giác được những cảm xúc tiêu cực trong một phạm vi nhất định.

Hắc Y nhân có thân pháp cực kỳ linh mẫn, nhưng thực lực hắn lại chẳng ra sao. Vì thế hắn vẫn có chút lo lắng, sợ hãi, vì Ẩn Dạ cốc có rất nhiều cao thủ có thể bắt hắn dễ dàng. Chưa ra khỏi thung lũng hắn vẫn chưa an tâm.

Bất ngờ một thân ảnh như cơn gió lốc ập tới, hắc y nhân vội vã vận dụng thân pháp tránh né. Nhưng đối phương vẫn như hình với bóng theo sát hắn. Hắc y nhân tức giận, từ trong tay bắn ra một thanh chủy thủ, nhắm thẳng vào đầu địch thủ.

Mở trừng mắt, khi hắc y nhân ra đòn tấn công, trong chớp mắt hắn sẽ không biến hướng. Dã Y liền chớp lấy thời cơ ra đòn.

“Ầm ầm”

Đòn đánh cực mạnh hất tung hắc y nhân về phía Khang Hải.

“Ha ha, đa tạ đã giúp đỡ.” Khang Hải liền bồi thêm một cước, đánh cho hắc y nhân trào cả bọt mép.

“Khang Hải đại ca vẫn hào sảng như trước.” Dã Y chấp tay chào.

“Đệ là…”

Trở về Ẩn Dạ cốc, đã chính thức mở ra cuộc phiêu lưu của Dã Y. Hãy tiếp tục theo dõi, thế giới rộng lớn sắp mở ra rồi.

Quảng cáo
Trước /45 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cửu Chuyển Kim Thân Quyết

Copyright © 2022 - MTruyện.net