Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thiếu Gia Phong Lưu
  3. Chương 47: Tôi có thể ôm em không? Ngực lớn
Trước /483 Sau

Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 47: Tôi có thể ôm em không? Ngực lớn

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Dương như trong tất cả mọi chuyện đều co sự sắp đặt, cũng giống như Thương Nhạc mỗi khi gặp mặt đều ưc hiếp cô gai nay, ma cô gai cũng đã quen bị Thương Nhạc ức hiếp. Vừa nghe thấy những lơi noi ap chế nay của hắn, những giọt nươc trong đôi mắt xinh đẹp của cô đột nhiên thu lại, nhưng vẫn không ngưng được thut thít khoc.

Luc nay Thương Nhạc đột nhiên đưa tay ra, tưởng hắn co y đồ gì bất chính, như con chim sợ canh cong, cô gai sợ hãi lui lại sau một bươc, đôi go bồng đao trươc ngực khẽ nảy lên lam ngươi ta muốn chảy mau mũi.

Lam cho nữ MC kinh ngạc thậm chí co phần xấu hổ, nhưng Thương Ngạc không hề co chut ta y ma chỉ lấy ra một chiếc khăn tay trắng nhẹ nhang lau sạch vệt nươc mắt trên mặt cô. Ngơ ngac nhìn Thương Nhạc, cô cảm nhận được vẻ ân cần, chuyên tâm trong mắt hắn, chỉ co điều gương mặt thản nhiên tươi cươi của hắn lam ngươi ta cảm giac như hắn không co y gì tốt đẹp.

Đột nhiên Thương Nhạc trưng mắt nhìn cô chằm chằm, cô gai sợ tơi mưc tim đập thình thịch, bộ ngực không ngưng phập phồng, mất đi dũng khí đối diện vơi Thương Nhạc, không tự chủ được khẽ thõng mi mắt, rồi lại không kìm nen nổi len len đanh gia Thường Nhạc.

Về phương diện trang phục chính thức, Thường Nhạc vốn thích Dior, con về trang phục ngay thương hắn lại co vẻ thiên về Moschino. Sau khi nha thiết kế tai hoa ngươi Ý nay qua đơi, ngươi kế nhiệm ông đã thổi vao trang phục chut khôi hai, lam giảm bơt vẻ bất cần vốn co của no. Thiết kế đơn giản cô đọng cung mau sắc tươi trẻ lam cho Moschino co một vị trí đặc biệt trong lang thơi trang Ý.

Trên ngươi Thương Nhạc mặc một chiếc ao mau ca phê co một vai vệt mau tím không theo quy tắc nao như những vệt mau được tuy y hắt lên phối vơi chiếc quần đen dai ống côn. Bộ trang phục lam Thương Nhạc nhìn như một rocker, con co vẻ phong đãng kho kìm chế.

Du nhìn như thế nao thì tư ngươi hắn cũng toat ra vẻ nguy hiểm va mê hoặc, điều nay co sưc hấp dẫn không thể khang cự giống như thuốc phiện, co thể lam cho ngươi ta sảng khoai cũng co thể giết chết ngươi, giống như thần binh lợi khí co thể giết ngươi cũng co thể cưu ngươi, vưa như Quy Hoa Bảo Điển co tac dụng mạnh mẽ đến Ngưu Hoan cũng không thể so sanh nổi lại co tac dụng phụ cũng vô cùng mãnh liệt, vưa như Bin Laden, lại vưa như Thương Nhạc…

Trai tim nữ MC đập loạn nhịp, cô đột nhiên nhơ tơi nhật ký của mình, ngươi tình trong mộng ma cô viết ra vưa lương thiện như thiên sư lại vưa tà ác như ma quỷ, ngươi trươc mắt thoạt nhìn rất giống vơi ngươi đo, lại chợt nghĩ Thương Nhạc đã tưng đọc nhật ky của cô, cô lại cang xấu hổ đỏ mặt.

Thương Nhạc bình thản nhin nữ MC net mặt biến chuyển, hồi lâu mơi noi:

- Em tên gi?

- Vũ Thì Tình.

Nữ MC không suy nghĩ lâu buột miệng noi ra, noi xong cũng liền hối hận ngay tại sao mình lại muốn noi cho hắn biết. Tuy nhiên rất nhanh sau đo cô lại tìm được lý do để tự an ủi mình, du sao bản thân mình trong trương nay cũng la ngươi gây mưa tạo gio, tự mình không noi thì sơm muộn gì ngươi nay cũng biết.

Vũ Thì Tình? Chẳng phải la một trong tam đại ngực lớn của học viện Kiêu Tử sao, cũng chính la hot girl họ Vũ ma Cao Tiếu đã tưng noi la bị Ly Lăng Tiêu theo đuổi không rơi? Đung la danh bất hư truyên, không hổ danh la đối tượng thủ dâm của rất nhiều nam sinh trong học viện. Nhìn theo quan điểm thẩm mỹ của Thương Nhạc thì điểm đanh gia tổng hợp của Vũ Thì Tình không kem hơn Lam Tử la bao.

Thường Nhạc lộ ra net cươi kỳ quai, cảm thấy co chut cảm xuc, không ngơ lần trươc đã cươp mất ngươi trong mộng của Hoang Dật Nhiên, lần nay lại muốn cươp y trung nhân của Ly Lăng Tiêu. Mẹ kiếp đung la oan gia ngõ hẹp.

Rốt cục bắt được cơ hội co thể lam ngươi co văn hoa, Thương Ngạc ngẩng đầu nhìn trơi ra vẻ vô cung quyến rũ thì thao lẩm bẩm:

- Vũ Thì Tình, Vũ Thì Tình, tên thật đẹp, giống như thiên hạ đệ nhất hanh thi Vương Hi Chi tưng viết trong "Khoai tuyết thơi tình thiếp", chỉ co 28 chữ: "Hi chi đốn thủ, khoai tuyết thì tinh, giai tưởng an thiện, vị quả vi kết, lực bất thư, Vương Chi Hi đốn thủ, sơn âm trương hầu".

Ánh mắt Vũ Thì Tình nhìn Thương Nhạc tư chăm chu chuyển sang kinh ngạc co chut say đắm. Cô không hiểu nổi ngươi con trai đang đưng trươc mặt mình, noi hắn không co chiều sâu thì hắn co khả năng chơi nhạc khiến toan trương si mê, noi hắn lưu manh vô lại đi thì trên sân bong biểu hiện của hắn lại chính la quân lâm thiên hạ phong phạm vương giả, noi hắn không học vấn không nghề nghiệp thì hắn lại co khả năng ngâm nga thơ văn, kết quả la Vũ Thì Tình bị mê hoặc.

Thương Nhạc đột nhiên cui thấp đầu, trong mắt toát ra chút đau thương, dùng ánh mắt vô cùng thương tiếc đau lòng nhìn Vũ Thì Tình, giọng điệu cũng trở nên thương cảm:

- Tuyết nhanh dễ tan, luc mưa luc năng, tuyệt diễm dễ mất đi, liên thanh dễ vỡ, không thể dai lâu, tại sao lại không thể dai lâu?

Trong đôi mắt đẹp lộ vẻ hoang mang kinh ngạc, Vũ Thì Tình trở nên ngơ ngẩn, không biết nên trả lơi như thế nao. Cô thậm chí không biết Thương Nhạc rốt cuộc đang hỏi mình hay đang tự lảm nhảm.

Lắc mạnh đầu, Thường Nhạc cố sưc xua đi suy nghĩ lo lắng trong đầu, lẩm bẩm:

- Không phải đâu, bản thiếu gia trơi sinh ngoại tộc, la ôn thần sat tinh, ac ma bốn phương gặp ta đều nhượng bộ lui binh. Phụ nữ của ta không co ly do gì lại la hồng nhan bạc mệnh. Không thể, cho du la mệnh trơi đã định ta cũng sẽ nghịch thiên hanh sự.

Vũ Thì Tình ngây ngốc nhìn Thương Nhạc, trong long sợ hãi, cô nghĩ ngươi nay liệu co phải tâm thần phân liệt? Vũ Thì Tình con không biết Thương Nhạc đã dung thuật boi toan được ba nội Công Tôn Thị truyền lại để boi một quẻ cho nang.

Đột nhiên, Thương Nhạc đưa tay ôm mặt Vũ Thì Tình noi:

- Co thể hỏi em một câu được không?

Vũ Thơi Tinh giật mình kinh hãi, nghe vậy mơi thở phao một hơi, cũng không dam gạt tay Thương Nhạc ma nơm nơp lo sợ hỏi:

- Anh hỏi đi.

Thương Nhạc vận chuyển hơi thở, bốn phía khẽ nổi gio, những chiếc la cây như rất nể mặt hắn khẽ khang rơi xuống. Khung cảnh luc nay vô cung thơ mộng, cả mai toc dai va vạt ao Thương Nhạc cũng khẽ bay trong gio, anh mắt thâm trầm dưng lại ở Vũ Thì Tình, giọng điệu chuyên chu ma thâm tình:

- Tôi co thể ôm em được không?

Yên tĩnh!

Trong không gian tĩnh mịch, Vũ Thì Tình trong trạng thái ngây ngươi đã hoan hồn trở lại, cô không ngờ Thường Nhạc lại hỏi thẳng thắn như vậy. Mặc du trong long co chut vui mưng nhưng luc đo lại co tiếng noi lơn vang lên cảnh tỉnh noi cho cô biết tên trươc mặt la một gã biến thai, con la một tên Sở Khanh. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Cuối cung không biết cô lấy đâu ra dũng khí tranh khỏi nanh vuốt của Thương Nhạc bỏ chạy, thấy Thương Nhạc không đuổi theo con hung dũng quay lại chửi hắn một câu:

- Đồ lưu manh.

- Sặc, bản thiếu gia nho nhã thế nay ma dam mắng ta lưu manh?

Thương Nhạc đưng nguyên tại chỗ lầu bầu, chỉ hận không thể lấy gương ra soi xem rốt cục mình co phải lưu manh hay không.

- Chẳng lẽ nhìn qua bản thiếu gia không thích hợp lam ngươi văn hoa nho nhã sao? Vưa văn vẻ tí đã lam cô nang kênh kiệu rồi. Nhưng…bộ dạng khoc loc của cô nang thật sự rất hấp dẫn, ta thích rồi đấy, ha ha...

Cang la phụ nữ co tính khiêu chiến Thương Nhạc cang cảm thấy kích thích, hắn không hề lộ vẻ sốt ruột. Hai tay đut trong tui quần, miệng tiếp tục ngâm nga mấy câu thơ lam ngươi ta đỏ mặt, Thương Nhạc chầm chậm đi về phía khu dạy học.

Lâm Quai Quai luc nhìn thấy Thương Nhạc bươc vao lớp học thì net mặt không giấu nổi niềm vui bất ngơ, hoan toan biến thanh một cô gai hạnh phuc.

Ánh mắt Thương Nhạc quet bốn phía một lượt, những học sinh khac lập tưc quay đầu hoặc chuyên tâm đọc sach, toan bộ lớp học liền biến thanh chốn riêng tư để Thương Nhạc va Lâm Quai Quai tự do noi lơi yêu đương.

Hai ngươi bốn mắt nhìn nhau không noi câu nao. Lâm Quai Quai cô gai ngoan ngoãn nay cũng không dam lam gì qua lố trong phong học, ma Thương Nhạc con gục lên bàn ngủ, chỉ co điều cai tay trai kia lại đang đặt trên cặp đui trắng nõn dươi vay Lâm Quai Quai.

- A, sao lại co thể như vậy?

Lâm Quai Quai thiếu chut nữa đã het lên thất thanh, ham răng cắn chặt bơ môi xinh xắn dung cuốn sach che đi gương mặt đang ửng đỏ, trai tim đập loạn nhịp không ngưng.

Thường Nhạc hoan toan không để y, ban tay độc ac kia luc mạnh luc nhẹ nắn bop trên đui Lâm Quai Quai rồi dần dần luôn tiện len sâu dần phía bên trong vay, tiếp cận trang viên sương mơ thần bí kia.

- Anh Nhạc, đưng, đưng co như vậy…

Lâm Quai Quai cầu khẩn bằng một thanh âm khẽ khang, cẩn thận nhìn phản ưng của cac bạn học xung quanh, thấy mọi ngươi đều không co phản ưng gì mơi lấy dũng khí khẽ đẩy ban tay trộm cắp của Thương Nhạc. Nhưng sưc nang chỉ như muối bỏ bể, chỉ lam tăng thêm thu tính của gã, ban tay ma quai kia đã dần chạm tơi chiếc quần lot xoa nắn ở đo.

Lâm Quai Quai giật mình cắn mạnh môi thiếu chut nữa đã phat ra tiếng rên rỉ. Luc Thương Nhạc chơi đua co một thư khoai cảm mãnh liệt truyền khắp toan thân lam cơ thể cô mềm nhũn. Đột nhiên, ban tay Thương Nhạc chạm tơi cấm địa mẫn cảm nhất của ngươi con gai, lửa nong tư ngon tay kia con truyền đến một loại khoai cảm tê dại khiến Lâm Quai Quai gần như hôn mê, cô chỉ co thể giơ tay mạnh mẽ ngăn cản Thương Nhạc, nếu không sẽ rất la mất mặt ở đây.

Ngay luc cô chuẩn bị đau khổ cầu xin Thương Nhạc dưng lại đã thấy hắn thu tay say sưa ngủ. Lâm Quai Quai dở khoc dở cươi khep chặt hai chân ngồi thẳng, một loại cảm xuc vô hình vẫn lam trai tim cô nhảy loạn xạ.

Thương Nhạc cũng không co thoi quen ngay khi ngủ nhưng miệng hắn lại phat ra những tiêng "Xuy xuy" như huyt sao, nhưng trên lơp học ngủ cũng co thể huyt gio, nghe co cảm giac như tiếng vọng tư bên ngoai.

Những ngươi xung quanh đều lam bộ không nghe thấy đến tận luc tiếng chuông bao hết giơ học vang lên.

Cũng không biết bao lâu sau co một giọng nữ tao nhã ma chững chạc vang lên:

- Bạn học, mơi trả lơi câu hỏi nay.

Cả lơp ben quay sang nhìn Thương Nhạc đang say ngủ, gương mặt nhỏ nhắn của Lâm Quai Quai đỏ bưng không ngừng dung chân huych để gọi Thương Nhạc dậy.

Thương Nhạc mơ mơ mang mang trong tiếng gọi của mọi ngươi, trong long giật mình, vị thần thanh đang đưng trên bục giảng kia, bộ ngực co thể noi co một không hai thiên hạ đập vao mắt hắn, Thương Nhạc trong long không kìm được ngân nga:

- Ôi má ơi, đo chính la cao nguyên Thanh Tạng.

Quảng cáo
Trước /483 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thụ Thánh Phụ Trong Truyện Máu Chó Thức Tỉnh Rồi

Copyright © 2022 - MTruyện.net