Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tình Yêu Đau Thương: Tổng Tài Là Kẻ Cuồng Ngược
  3. Chương 43: TÌNH YÊU ĐAU THƯƠNG-43
Trước /59 Sau

Tình Yêu Đau Thương: Tổng Tài Là Kẻ Cuồng Ngược

Chương 43: TÌNH YÊU ĐAU THƯƠNG-43

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tình Yêu Đau Thương: Tổng Tài là Kẻ Cuồng Ngược - Chương 43: Gặp Lại

#BooMew

Sáng hôm sau

Dương Ngọc Thiên nhịn đau mà ráng ăn hết uống hết số thuốc và đồ ăn mà Thư ký Đồng chuẩn bị

Nhìn Dương Ngọc Thiên cố gắng như vậy, Thư ký Đồng không khỏi lắc đầu Lúc đầu chính anh muốn hỏi tại sao Dương Ngọc Thiên lại khờ dại như vậy định tự tử nhưng là khi nhìn dáng vẻ sau một cơn hôn mê tỉnh lại! Dương Ngọc Thiên lại không nói gì hay hỏi tại sao anh không chết thì thư ký Đồng cũng im luôn

Chính anh thấy ánh mắt bất khờ lúc mới tỉnh dậy của Dương Ngọc Thiên, như kiểu ước gì mình chết rồi thế mà lại có thể tỉnh lại trong bệnh viện, lại nhìn con ngươi chứa chan sự tuyệt vọng hối hận của Dương Ngọc Thiên, anh càng chắc chắn Dương Ngọc Thiên rất tuyệt vọng mới lựa chọn tự tử

Nhưng là nên nói là may mắn hay sao ? Sau cơn mưa trời lại sáng! Một ngày hôn mê lại nhận được tin tốt trong khi gần hai tháng qua đã đều sắp lật tung cả nước lên để tìm người

Hiện tại đã tìm thấy

Chỉ mong là phu nhân sẽ quay lại bên cạnh Dương Ngọc Thiên, vì nếu không chắc chắn Dương Ngọc Thiên sẽ không tiếp tục sống nữa!

Dương Ngọc Thiên ăn xong uống xong ngẩng đầu nhìn thư ký Đồng nói

" Xong rồi! Chúng ta đi thôi ! " tranh thủ đi sớm tới sớm, chính anh không đợi được nữa nếu cứ chần chờ mãi

Nhưng là thư ký Đồng đứng yên bất động không rời Dương Ngọc Thiên nhíu mày quát nhẹ

" Thư ký Đồng! "

Thư ký Đồng nhíu mày nói

" Boss vẫn nên ở lại thì hơn! Tôi sẽ đi đón phu "

" Cậu im đi! Nếu cậu không sắp xếp thì tự một mình tôi đi vậy! " dứt câu Dương Ngọc Thiên đứng dậy bước đi ra cửa

Thư ký Đồng vội kéo tay Dương Ngọc Thiên lại nói

" Nhưng Boss nhìn lại mình xem! Hiện tại nếu Boss không ở lại thì ai sẽ chăm sóc boss khi tới đó! "

Dương Ngọc Thiên mím môi, anh nhịn hết nổi rồi, tim anh đau thắt từng cơn lại Hai mắt đỏ ửng như sắp khóc mà nói

" Tôi muốn gặp Như Tiên, càng muốn được cô ấy đánh mắng Tôi thật sự sợnếu như để vụt mất cơ hội lần này Thì lần sau có dễ dàng tìm kiếm không ? "

" Boss! " Thư ký Đồng nhìn Dương Ngọc Thiên, mày anh nhíu chặt, thở hắt một hơi gật đầu đồng ý

•••••

Lâm Như Tiên lúc này đang hắc xì, liên tục ba bốn cái, bên ngoài trời mưa da diết không dứt, mấy chị bên cạnh trong thấy không khỏi nói

" Tiên! Em vào trong ngồi đi ở đó trơn! Cẩn thân trượt ngã! "

" Dạ " Lâm Như Tiên đứng bên đối diện la lớn lên! Ngoài trời mưa ngày một nặng hạt làm cô không khỏi lo lắng

•••••

Ngày hôm sau

Dương Ngọc Thiên cùng với đoàn mười người hai xe chạy đến Hải Vân, dùng tốc độ nhanh nhất mà đến

Sáng, Dương Ngọc Thiên cuối cùng đã đến nơi, chính là không nhìn thấy Lâm Như Tiên, anh nhíu mày hỏi thư ký Đồng

" Như Tiên đâu ? "

" Boss muốn tự mình đi gặp ? "

Dương Ngọc Thiên gật đầu một cái

Thư ký Đồng nói

" Phu nhân đang làm ở đó ! " chỉ quán Xx ở đối diện

Dương Ngọc Thiên gật đầu một mình đi, đương nhiên có hai người đi theo

Vừa vào quán, đập vào mắt anh chính là nụ cười tươi tắn của Lâm Như Tiên

Vài chị làm chung nhíu mày, nhìn Dương Ngọc Thiên đắm đuối nhìn Lâm Như Tiên không khỏi khó chịu, chị ở bên trong nhìn ra cũng thấy được

Vẻ ngoài của Dương Ngọc Thiên rất soái nên thu hút ánh nhìn từ mọi phía

Lâm Như Tiên mãi vui cười không để ý chính là chị bên cạnh lại hỏi

" Như Tiên, em có từng thấy trai đẹp chưa ? "

Lâm Như Tiên nghi ngờ nhìn chị kia

Chị kia lại nói

" Bên đó! " chỉ ra bên ngoài " Có một anh cực soái nhìn em chằm chằm đấy! "

Lâm Như Tiên khẽ cười nói

" Chị cứ thích " đùa lời nói chưa dứt, Lâm Như Tiên xoay người nhìn thấy hai mắt cô trợn to, ly trên tay rớt vỡ vụn

" Tiên, em có sao không ? "

" A không không sau ! " nhất định là ảo giác, chỉ là người giống người thôi

Dương Ngọc Thiên nhìn chằm chằm Lâm Như Tiên giọng ôn nhu khẽ gọi

" Như Tiên "

Mấy chị làm chung không khỏi há hốc mồm, bất ngờ lại nhìn Lâm Như Tiên lại nhìn Dương Ngọc Thiên

Lâm Như Tiên không trả lời mà chỉ vùi đầu vào làm việc

Dương Ngọc Thiên nhẹ nhàng bước đến gọi

" Như Tiên "

Lâm Như Tiên ánh mắt sắc bén nhìn Dương Ngọc Thiên nói

" Anh đừng làm phiền tôi nữa! "

" Như Tiên, là anh sai "

Lâm Như Tiên lại không để ý gì xin phép về sớm, nhưng là theo sau Lâm Như Tiên vẫn là Dương Ngọc Thiên

Lâm Như Tiên dừng lại khẽ quát

" Anh đừng đi theo tôi nữa! Chúng ta chấm dứt rồi! "

Hai mắt Dương Ngọc Thiên ửng đỏ nói

" Chúng ta chưa kết thúc Em đừng rời xa anh " Dương Ngọc Thiên kéo tay Lâm Như Tiên lại nhưng là Lâm Như Tiên xoay lại đập mạnh vào ngực Dương Ngọc Thiên, vết thương vừa khâu lại hôm kia giờ lại bị tràn máu ra Nhưng là Dương Ngọc Thiên mặc kệ vẫn nắm chặt tay Lâm Như Tiên nói

" Anh biết anh đã sai Nhưng chỉ xin em có thể cho anh một cơ hội, có được không? Chỉ một lần này thôi! Như Tiên "

Thư ký Đồng từ bên kia chạy tới, nhìn Dương Ngọc Thiên nhíu mày Nhưng là anh chưa kịp nói gì, Lâm Như Tiên lại một lần nữa đánh mạnh vào ngực Dương Ngọc Thiên

" Anh buông tôi ra, buông tôi ra "

Lâm Như Tiên kích động la lên, hai mắt đẫm lệ nói

" chúng ta kết thúc rồi! Kết thúc rồi! Anh đừng làm phiền đến cuộc sống của tôi nữa! Đừng quấy nhiễu cuộc sống tôi nữa! "

" Những ngày tháng qua nếu như chúng ta thật sự có thể bên nhau thì đã hạnh phúc rồi! Không đợi như bây giờ đâu! Xin anh đấy Thiên! Chúng ta mạnh ai nấy sống đi! "

Dương Ngọc Thiên lắc đầu lìa lịa nói

" Tiên, anh sai rồi ! Xin em? Xin em " chính là Dương chưa nói dứt câu, Lâm Như Tiên lảo đảo lảo đảo ngất

Dương Ngọc Thiên vội vàng ôm lấy

" Nhanh lên đi gọi Bác sĩ tới! "

Dương Ngọc Thiên sợ hãi mặc cho vết thương trên ngực rớm máu, ôm Lâm Như Tiên chạy đi vào trong nhà của cô

Đừng quên Like và Vote ( bỏ phiếu ) ủng hộ Boo nha !

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại mTruyen.net

Quảng cáo
Trước /59 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ất Mộc Tu Tiên Lục

Copyright © 2022 - MTruyện.net