Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tôi Có Một Hệ Thống Tần Thời (Xuyên Sách) (Dịch
  3. Chương 10: Sống tạm ở trấn Nhạc Phong
Trước /56 Sau

Tôi Có Một Hệ Thống Tần Thời (Xuyên Sách) (Dịch

Chương 10: Sống tạm ở trấn Nhạc Phong

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Trì Dịch nói điều này cực kỳ kiêu ngạo.

Tuy nhiên bây giờ hắn đang vào vai chính là một thiếu niên tiền đồ vô lượng vừa mới được tiên nhân truyền thừa, ý chí chiến đấu sục sôi kiêu ngạo một ít cũng không có gì kỳ lạ.

Hắc bá cũng cảm thấy như vậy, thậm chí còn gật đầu đồng ý với quan điểm của Trì Dịch, được tiên nhân truyền thụ tiên pháp, về sau còn đánh không lại người bình thường trong giang hồ, điều này có khả năng sao?

"Từ khi thiếu gia trở thành đồ đệ của tiên nhân, người bình thường tự nhiên không cần phải lo lắng, lúc trước thiếu gia hạ gục kẻ xấu kia không phải dùng chiêu của tiên nhân sao?” Dĩnh Dung nói với vẻ mặt ngưỡng mộ.

“Ừm, hiện tại ta còn quá nhỏ, sư phụ yêu cầu ta luyện công pháp cơ bản trước, đợi đến khi căn cơ ổn định rồi mới luyện thuật pháp.” Trì Dịch có chút xấu hổ, trách móc trình độ thấp của mình.

 “Chính xác, thiếu gia hiện tại tuổi còn nhỏ, đừng tham công tiếc việc, vẫn nên hành động làm đâu chắc đấy.” Hắc bá thấy bộ dạng Trì Dịch có phần không vui, vội vàng an ủi hắn.

Trì Dịch ngoan ngoãn gật đầu, sau đó nói sang chuyện khác: "Vậy chúng ta hiện tại nên làm cái gì?"

Hắc bá nghe vậy dừng lại không nói thêm gì nữa, sau khi cân nhắc một chút đề nghị với Trì Dịch: "Theo thiển ý của lão nô, chúng ta sẽ nghỉ ngơi ở trấn Nhạc Phong này trước, lão nô cũng mang theo rất nhiều đồ châu báu, ngoài tiền chi tiêu hàng ngày còn dư rất nhiều. Mấy hôm nay lão nô ra tiệm cầm đồ đổi tiền, nhân tiện hỏi thăm một số tin tức của Nhị thiếu gia, nếu vẫn chưa có tin tức gì về Nhị thiếu gia, chúng ta sẽ lên đường đến Tế Châu, thiếu gia nghĩ sao?"

“Tốt, vậy làm phiền Hắc bá rồi.” Trì Dịch cũng đồng ý, dù sao chắc chắn lúc này sẽ không tìm được Diệp Trạch, ở thêm mấy ngày cũng không sao.

Sau một hồi thảo luận, cả ba người xuống lầu muốn một ít đồ ăn, sau khi ăn xong bọn họ rời khỏi phòng, một lần nữa ở trấn Nhạc phong tìm một nơi để thuê.

Hiện tại bọn họ không có nơi ở cố định, không có nguồn thu nhập, mặc dù sống ở nhà trọ thoải mái, nhưng chi tiêu hàng ngày cũng rất nhiều, cho dù hiện tại tiền tài ở trên người Hắc bá còn nhiều, nhưng vì sinh hoạt sau này suy xét, tốt hơn hết là tiết kiệm một khoảng tiền.

Cuối cùng cả ba người cũng tìm được một căn nhà nhỏ ở ngoại ô để ở lại, căn nhà tuy hơi dột nát nhưng vẫn rộng rãi, trước nhà có một khoảng đất trống, có thể cung cấp chỗ để Trì Dịch luyện võ, chủ nhà chào giá cũng không mắc, Trì Dịch tỏ vẻ hài lòng với cái giá này.

Trong khoảng thời gian sống ở trấn Nhạc Phong, Trì Dịch vẫn luôn nán lại trong phòng không ra ngoài. Vào ngày thứ năm hắn đã thăng lên cấp 4, dung hợp hai linh hồn của đệ tử Âm Dương gia để thu thập đủ Âm Dương chưởng.

Lúc sau Trì Dịch cũng không xông quan thăng cấp nữa, mỗi ngày ở trong đình viện luyện tập Âm Dương chưởng mấy lần. Thời gian rảnh rỗi thì lấy giấy bút tổng kết cách dùng của hệ thống, nghĩ đến cái gì không rõ đều vào hệ thống dò hỏi.

Mãi đến khi hoàn toàn thông suốt việc nghiên cứu, hắn mới đi đến trước trạm kiểm soát, một lần thăng đến cấp 5, mà lúc này, cũng đã ở lại trấn Nhạc Phong được nửa tháng.

Tối hôm đó, Trì Dịch vẫy tay đặt bút trong tay xuống, hắn không có ký ức của nguyên chủ, đương nhiên sẽ không bắt chước được nét bút của nguyên chủ. Để tránh bị lộ, trong khoảng thời gian này hắn vẫn luôn lấy cớ học một loại chữ mới để luyện chữ lại từ đầu, cũng may với ký ức của đệ tử Đạo gia, viết chữ bằng bút lông tương đối thuận tay. Hơn nữa nguyên chủ tuổi nhỏ cũng không phải nghiêm túc học chữ, kiểu chữ vẫn chưa được hoàn thiện, Hắc bá nhìn Trì Dịch viết chữ còn non nớt cũng không nghi ngờ gì, ngược lại còn khen ngợi hắn rất có tiến bộ.

Trì Dịch trong nháy mắt có cảm cảm giác bản thân rõ ràng căng thẳng.

Bây giờ hắn đang đưa một ít công pháp và sách cổ để viết chính tả ra trong linh hồn của đệ tử Đạo gia, thứ nhất có thể thuận tiện sắp xếp lại ký ức đã dung hợp, thứ hai như thế cũng có thể dạy cho Hắc bá và Dĩnh Dung.

A, Hắc bá vẫn là quên đi, dù sao ông cũng già rồi, học lại lần nữa khó khăn quá lớn, Dĩnh Dung tuổi còn nhỏ, cũng nhìn ra được đối với chính mình vô cùng trung thành, bồi dưỡng một chút cũng không tồi. Hắn đang suy nghĩ, nghe thấy Dĩnh Dung ở bên ngoài gõ cửa.

“Thiếu gia, bữa ăn khuya đã sẵn sàng.”

Trì Dịch lấy lại tinh thần, nói to để Dĩnh Dung bước vào, cơ thể hắn đang trong thời gian phát triển, hơn nữa hắn mỗi ngày đều luyện võ, sức ăn rất lớn, mỗi ngày ba bữa đều phải ăn rất nhiều, buổi tối có khi phải ăn thêm một bữa ăn khuya, bằng không nửa đêm sẽ bị đói tỉnh.

Em gái Dĩnh Dung rất có tài nấu ăn, kể từ khi Trì Dịch sống ở đây, đồ ăn mỗi ngày đều do Dĩnh Dung chuẩn bị. Có lẽ nguyên do là vì Trì Dịch trở thành đồ đệ của tiên nhân, hơn nữa đã trốn thoát khỏi phạm vi đuổi bắt của Tiêu Cục Thiết Sư, cho nên Dĩnh Dung và Hắc bá đều thả lỏng.

Dĩnh Dung hiện tại rất thích nấu ăn, mỗi ngày đi cùng Trì Dịch xem hắn luyện võ, chính là ở chỗ bếp nghiên cứu công thức nấu ăn, hơn nữa còn làm ra những hương vị cực kỳ ngon.

Giống như bây giờ, Dĩnh Dung nhiệt tình bưng một đĩa điểm tâm đủ loại màu sắc hình dạng lên, đặt một bát cháo khác trước mặt Trì Dịch, sau đó dừng lại dùng ánh mắt tràn đầy chờ mong nhìn hắn.

Trì Dịch nhìn bộ dạng của nàng lại có trò mới, hắn cũng không nói nữa, bưng cháo lên mà khuấy một chút, cháo là cháo đậu xanh. Bên trong còn cho một ít hạt sen, lõi hạt sen đều đã được loại bỏ chia làm đôi cùng với đậu xanh luộc chín mềm. Hắn múc một muỗng lên uống, lại cầm lấy một quả điểm tâm màu tím được cán chế thành hình bông hoa năm cánh lên cắn một miếng.

A, là bánh khoai lang tím.

“Hương vị rất ngon.” Trì Dịch đánh giá, ăn hai miếng bánh khoai tím, sau đó lại cầm lấy một miếng.

“Hì hì, thiếu gia quả nhiên vẫn là thích ăn bánh khoai lang tím.”

Trì Dịch nghe vậy dừng một chút, tiếp tục ăn không nhìn lên xem biểu tình của Dĩnh Dung, Dĩnh Dung cũng không để ý đến phản ứng của Trì Dịch, sau đó nói: “Lần này nô tỳ đã cải tiến phương pháp một chút, cho nhiều sữa và đường hơn, có phải ăn ngon hơn không? "

“Ừ, ừ.” Trong lòng Trì Dịch chuyển đủ loại ý niệm, trong tay không ngừng lại, lại lấy một chiếc bánh hạnh nhân hình con thỏ rất đáng yêu khác nhét vào miệng. 

“Lần này chưa mua hạt mè, lần sau Hắc bá lên phố nô tỳ nhất định phải bắt ông ấy cùng đi, mua chút hạt mè và khuôn mới trở về.” Dĩnh Dung một bên nhìn Trì Dịch ăn, một bên tiếp tục lảm nhảm.

“Dĩnh Dung.”

“Dạ?” Cô gái dừng lại nghiêng đầu nhìn hắn.

“Muội đi theo ta bao lâu rồi?”

“A, đã ba năm.” Dĩnh Dung nhớ lại: “Lúc trước nô tỳ mới vừa vào phủ đã được phu nhân tuyển, giao cho Tần ma ma mang theo học ba tháng, sau đó đưa tới hầu hạ thiếu gia ngài.”

“Đúng vậy, đã ba năm.” Trì Dịch hồi tưởng nói, sau đó đột nhiên hỏi.

“Dĩnh Dung, muội có nguyện ý học võ với ta không?”

“!!!” Dĩnh Dung kinh ngạc, sau đó tràn đầy vui sướng không ngừng gật đầu: "Nguyện ý, nguyện ý! Đương nhiên là nô tỳ nguyện ý!”

Trì Dịch nở nụ cười, một hớp uống sạch bát cháo lạnh, ăn điểm tâm sau đó trò chuyện với Dĩnh Dung.

Trò chuyện một lúc, Dĩnh Dung thu dọn bát đĩa rời đi.

Trì Dịch lại luyện chữ, sau đó cầm vật viết chính tả trong tầm tay mình lên lật xem, đọc được vài trang, Dĩnh Dung lại gõ cửa bước vào: "Thiếu gia, thời gian không còn sớm nữa, nên nghỉ ngơi rồi."

Trì Dịch nghe vậy, đem sách trên bàn gom lại, theo Dĩnh Dung đi rửa mặt, sau đó nằm trên giường đi vào hệ thống.

Bây giờ càng ngày hắn càng thói quen với việc nằm xuống tiến vào hệ thống, tuy rằng thời gian dừng lại khi vào hệ thống, tư thế gì đều không sao cả, nhưng đi qua các trạm kiểm soát trong hệ thống là rất mệt mỏi, hắn khá thích cái cảm giác vừa ra ngoài nhắm mắt lại là ngủ luôn.

Hiện tại hắn đã nghiên cứu rõ ràng đại khái công năng của hệ thống. Trong hệ thống hiện tại hắn có thể sử dụng chỉ có trạm kiểm soát và thương thành, ngoài ra do yêu cầu của Trì Dịch, hệ thống đã mở thêm một phòng nghỉ bên cạnh sảnh.

Trong hệ thống chỉ có thể cho phép một mình Trì Dịch mới được tiến vào, nhưng mà những vật không sống khác thì không bị hạn chế. Trì Dịch đã thí nghiệm vài lần, các loại tạp vật đều có thể đặt vào, lúc trước hắn có nói không gian giới tử thật sự rất đúng, hệ thống quả nhiên có thể được sử dụng như một không gian.

Đan xen như vậy, mấy ngày gần đây Trì Dịch đã đi ra ngoài mua một ít đồ dùng các loại cần thiết hàng ngày như giường nệm còn có đồ ăn đặt vào phòng nghỉ, dọn dẹp phòng nghỉ, ngày thường vượt cấp mệt mỏi hoặc bị thương đều ở chỗ này nghỉ ngơi hồi phục một chút.

Hầu hết các bộ phận công năng khác của hệ thống đều không được mở ra, Thiên Cơ Lâu, phó bản, các loại kỳ trận Thận Lâu Lâu Lan đều có,… nhưng cũng giống như trong game, yêu cầu cấp bậc ở một mức nhất định mới có thể mở ra.

Về phần truy tìm kho báu, Bách gia, Thương Long Hiện, tinh tú, nội đan, sách thuộc tính đều hủy bỏ, kích hoạt chức năng cường hóa trang phải có điều kiện nhất định mới có thể mở ra. Nhưng rốt cuộc điều kiện gì, hệ thuốc không nhắc đến, để Trì Dịch tự mình khám phá.

Tất cả các vật phẩm trong hệ thống đều có thể được sử dụng trong thực tế, bao gồm cả tiền đồng và nguyên bảo, trong hiện thực tiền đồng và nguyên bảo cũng có thể được sử dụng để mua các vật phẩm trong trung tâm thương mại.

Trong phó bản, những vật phẩm bị rơi từ Thiên Cơ Lâu biến thành tiền đồng, linh hồn và mảnh vỡ trang bị thuốc, thiên đăng, sách thuộc tính cũng không còn nữa, nhưng cài đặt tổng hợp trang bị với tất cả các mảnh trang bị vẫn không thay đổi.

Những linh hồn vô dụng cũng có thể dùng trong trung tâm thương mại đổi thành linh nguyên, dùng để mua sắm linh hồn.

Vẫn có cơ quan thú, nhưng mà khi cơ quan thú ra trận thì thuộc tính gia tăng của hắn sẽ bị hủy, hơn nữa phải tự mình điều khiển, tưởng tượng trong trò chơi đến thời gian cơ quan thú tự mình lao tới chiến đấu là không có khả năng.

Rương kho báu và thiên đăng đều không có, kỳ ngộ cũng bị hủy bỏ, nhưng mà Liệt Vân vẫn còn, mặc dù Trì Dịch không biết không có kỳ ngộ thì nó có thể làm gì. Tự mình đến uống sao? (mặt ghét bỏ)

Cuối cùng, đan dược cũng có thay đổi, đan dược truyền công bị nhược hóa, chỉ có thể truyền nội lực, đối với kỹ năng không tăng lên. Bồi Dưỡng Đan vẫn tăng thuộc tính, Luyện Khí Đan biến thành gia tăng nội lực, Nội Lực Đan làm tăng độ kỹ thuật thành thạo.

Không sai, giống như trong game, một khi đan dược hết tác dụng thì cấp độ kỹ năng không thể đạt đủ, muốn thấy trình độ thuần thục, nhất định phải tự mình luyện tập từ từ.

Cái này thực sự là tình tiết bi thương.

Hiện tại thuộc tính của Trì Dịch là:

Cấp bậc: 5

Kinh nghiệm: 0/170

Máu: 240

Phòng thủ: 0/107 (áo vải thô tăng thêm 33 phòng thủ)

Tấn công: 147 (bội kiếm quý tộc tăng thêm 65 tấn công)

Tốc độ: 380

Âm Dương chưởng đã thu thập đủ, kỹ năng từ Âm Dương chưởng (tàn dư) biến thành Âm Dương chưởng cấp 1.

Quảng cáo
Trước /56 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hoa Trong Gương, Trăng Dưới Nước

Copyright © 2022 - MTruyện.net