Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tôi Có Một Hệ Thống Tần Thời (Xuyên Sách) (Dịch
  3. Chương 46: Sơn tặc đến
Trước /56 Sau

Tôi Có Một Hệ Thống Tần Thời (Xuyên Sách) (Dịch

Chương 46: Sơn tặc đến

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Người tới là Cửu Hà Sơn Phỉ.

Trì Dịch dõi mắt nhìn lại, nhìn thấy là một đám đàn ông cao to cầm theo đao lớn rìu bén, lên tiếng cười xua đuổi bá tánh phía trước không ngừng lui về phía sau, rồi dần dần tụ lại bên này. Âm thanh kinh hô khóc kêu vang lên không ngừng, dựa vào nhĩ lực của mình, Trì Dịch có thể mơ hồ nghe được Cửu Hà Sơn Phỉ nói cái gì.

“Sao vậy?” Dương Nguyên đang muốn lôi kéo Trì Dịch tiếp tục nói chuyện phiếm cũng kịp phản ứng lại, cảm thấy tình huống không đúng, hắn có chút buồn bực nhón chân về phía trước dòm ngó.

“Thiếu, thiếu gia.” Tùy tùng đứng phía sau của hắn ngược lại rất thông minh, đại khái cũng hiểu rốt cuộc đã xảy ra cái gì, sắc mặt của hai người trở nên trắng bệch trong nháy mắt. Một tùy tùng duỗi tay kéo một chút quần áo của Dương Nguyên, khi nhìn thấy Dương Nguyên quay đầu lại nhìn mình, thì lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc: “Thiếu gia, hình như là Cửu Hà Sơn Phỉ tới rồi.”

“Thì ra là Cửu Hà Sơn Phỉ sao, sợ cái gì chứ, chẳng phải còn mấy người Trì chưởng môn ở đây sao...” Dương Nguyên nghe vậy cũng không quá để ý vẫy vẫy tay, sau khi nói xong mới phản ứng lại: “Ngươi nói cái gì, Cửu Hà Sơn Phỉ!?”

Tùy tùng suy yếu gật gật đầu.

“Sao Cửu Hà Sơn Phỉ lại xuất hiện ở chỗ này được? Không phải sắp tới cửa thành trấn Cửu Hà rồi sao? Lá gan của bọn họ thật lớn!” Đôi mắt của Dương Nguyên trong nháy mắt đã nhìn thẳng, ngơ ngác lẩm bẩm.

“Thiếu gia, là do phía trước có người la lên, chứ tiểu nhân cũng không rõ lắm.” Tùy tùng tuổi tác còn trẻ sắp khóc đến nơi.

Trì Dịch âm thầm lấy ra một thanh kiếm trong hệ thống cầm trên tay, sau khi nghe Dương Nguyên đối thoại ở bên kia thì lập tức cảm thấy cạn lời. Suốt dọc đường nói chuyện qua lại với nhau, hắn vẫn có hảo cảm với đại công tử Dương gia này, tuy rằng hắn là xuất thân từ thương nhân thế gia, nhưng tính tình lại vô cùng ngay thẳng, thậm chí còn có chút dong dài lảm nhảm.

Nhưng Dương Nguyên giải thích rằng lý do hắn lảm nhảm, là bởi vì hắn thấy được đoàn người của Trì Dịch nên quá hưng phấn.

Hắn nói từ nhỏ bản thân đọc sách, nghe kể các đại hiệp tung hoành giang hồ ân oán rõ ràng cảm thấy rất sảng khoái phong độ, vì thế cực kỳ hâm mộ những người trong võ lâm. Cho nên đợi đến lúc hắn vất vả lớn lên bắt đầu tiếp nhận công việc trong nhà, hắn đã lập tức chạy đến lôi kéo những người trong giang hồ tiếp xúc với nhà mình, nhưng lúc chứng kiến được rồi hắn lại cảm thấy thất vọng.

“Mấy người kia quả thực giống như xiếc ảo thuật ở ngoài đường và một đám du côn lưu manh.” Dương Nguyên nói như vậy. Kèm theo vẻ mặt tỏ vẻ, chỉ có mấy người Trì Dịch mới đúng là võ lâm cao thủ trong tưởng tượng của hắn.

Trì Dịch hiểu ý của hắn, hắn nói cao thủ võ lâm kỳ thật chỉ là được vẻ bề ngoài.

Nói đến cùng chính là nhìn mặt thôi đúng không.

Lúc trước hắn nhìn Dương Nguyên rõ ràng cảm giác đối phương rất khôn khéo, hiện tại vì sao cảm giác tên kia càng ngày càng xuẩn manh vậy.

Dương Nguyên không chú ý đến phản ứng của Trì Dịch, hắn lôi kéo tùy tùng nhà mình lớn gan đi về phía trước híp mắt nhìn toàn cảnh thế cục hỗn loạn một chút, sau đó nhanh như chớp chạy trở về: “Thật sự là Cửu Hà Sơn Phỉ, nhiều người như vậy, hơn nữa còn có Tam thủ lĩnh và Tứ thủ lĩnh ở đây nữa, làm sao bây giờ đây?”

Hắn đột nhiên cảm thấy hoảng loạn, xoay người nắm ống tay áo của Trì Dịch, giống như đang nắm lấy một cọng rơm cứu mạng vậy, chờ mong hỏi: “Trì chưởng môn, ngươi có thể đối phó với bọn họ sao? Tánh mạng của tại hạ giao cho ngươi đó.”

Đây là lần đầu tiên hắn ra ngoài làm việc, hắn không muốn chết, cứu mạng với, Dương Nguyên hoảng loạn âm thầm kêu ở trong lòng, ai nói Cửu Hà Sơn Phỉ sẽ xuất hiện trên đường leo núi lúc trước chứ? Lúc này đã sắp vào thành rồi, kiêu ngạo như thế này thật sự không sao hả!

Trì Dịch nhướng mày, không trả lời vấn đề này, ngược lại hỏi: “Hình như Dương công tử rất hiểu biết về Cửu Hà Sơn Phỉ? Có thể nói cho tại hạ Tam thủ lĩnh và Tứ thủ lĩnh là người nào không? Chúng ta đều mới vào giang hồ, không rõ những việc này lắm.”

“Được.” Dương Nguyên gật gật đầu, đột nhiên lại nghe một giọng nữ thê lương thét chói tai ở phía trước, hắn không nhịn được rụt cổ một chút, cũng không dám chậm trễ nữa, lập tức giới thiệu cho mấy người Trì Dịch.

“Tình huống cụ thể ta cũng không rõ lắm, ta chỉ nghe phụ thân nói, Tam thủ lĩnh am hiểu dùng roi da, tính cách vô cùng tàn bạo, thích nhất là bắt cướp nữ tử, tàn sát người vô tội. Còn Tứ thủ lĩnh là tộc đệ của Đại thủ lĩnh, là người thân cận nhất với Đại thủ lĩnh, hình như là tu luyện chưởng pháp gì đó, có võ công yếu nhất trong bốn thủ lĩnh.” Dương Nguyên tái mặt, tuy rằng ngữ tốc rất nhanh, nhưng vẫn nói rõ ràng những gì mình biết.

Trì Dịch nghe xong gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, trong lòng có chút tự tin, từ lúc hắn xuyên không tới nay chỉ từng giao chiến với Thanh Phỉ, cũng không có nhiều kinh nghiệm thực chiến, cho nên hắn chưa biết mình đang ở trình độ nào. Theo Hắc Bá phỏng đoán, trình độ hiện tại của hắn cũng xem như đứng đầu tam lưu, nhưng dựa vào tình báo trước kia, hai vị thủ lĩnh này cũng là tam lưu, một mình hắn có thể đánh bại hai người sao?

Trì Dịch quay đầu nhìn người phía sau một cái, cuối cùng bĩnh tĩnh trở lại. Bên phía hắn còn có Hắc Bá và những đệ tử khác, phía sơn tặc tuy có hai vị thủ lĩnh biết chút võ công, thì những tên lâu la khác cũng không có bản lĩnh gì nhiều, nếu thực sự không được thì kêu mấy người Hắc Bá chặn lại một tên, chờ hắn hắn giải quyết xong tên còn lại rồi chậm rãi xử lý tiếp.

Nhưng các bá tánh mới là phiền phức, trong lúc nhiều bá tánh như vậy mà đánh nhau sẽ khó tránh khỏi vô tình gây thương tích, nhưng hắn cũng không thể ngồi nhìn bá tánh vô tội bị tàn sát bừa bãi như vậy được.

Mắt thấy phía trước có mấy lâu la đi tới, đẩy ra phụ nhân ngồi khóc thút thít ở dưới đất, rồi kéo mạnh đứa bé trai về phía mình, sau đó không kiêng nể gì tiếp tục cười nói với nhau.

Trì Dịch không nhịn được nhíu mi nói với Dương Nguyên: “Những sơn tặc kia chúng ta hẳn là có thể đối phó được, nhưng bên này còn có nhiều bá tánh vô tội như vậy, chỉ sợ một lát đánh nhau sẽ khiến bọn họ bị thương.”

“Trì chưởng môn quả nhiên là cao thủ võ lâm, về bá tánh thì Trì chưởng môn cứ yên tâm, giao cho ta giải quyết là được!” Dương Nguyên nghe vậy tức khắc yên tâm, có chút tinh ranh chớp chớp mắt với hắn, vỗ vỗ ngực của minh.

Giao cho ngươi giải quyết? Trì Dịch nhướng mày, hắn có cảm giác dường như không an tâm đối với Dương Nguyên, nhưng hắn cũng không tỏ ý kiến gì mà giơ tay ý bảo một chút, muốn nhìn Dương Nguyên giải quyết như thế nào.

Những chuyện này nói ra rất dài, nhưng trên thực tế cũng không tốn bao nhiêu thời gian. Lúc này mấy chục người Cửu Hà Sơn Phỉ mới đến gần vị trí của mấy người Trì Dịch.

Tam thủ lĩnh chậm rì rì đi về bên này, nhìn các anh em mang mấy cô gái lao động trẻ tuổi đến đây, lập tức không nhịn được híp mắt nở nụ cười. Những người chân đất này tuy không được mượt mà lắm, nhưng cũng là nhu cầu cấp bách của bọn họ, gần nhất trời càng ngày càng lạnh, sống cũng không dễ đâu.

Hắn ta đang nghĩ ngợi, thì đột nhiên một lâu la bên người thốt lên một tiếng, đánh gãy suy nghĩ của hắn ta, Tam thủ lĩnh lập tức không kiên nhẫn tát một bạt tay, khiến lâu la kế bên không nói được câu tiếp theo: “Làm cái gì mà kêu la um sùm, không biết lão tử đang… Trầm tư sao?”

“Bẩm Tam thủ lĩnh...” Lâu la kia tức khắc run run, cúi đầu bưng kín mặt.

Tam thủ lĩnh tiếp tục tát một bạt tay, đánh lâu la đứng lảo đảo. Đến khi lâu la kia vừa đứng vững thì vội vàng sửa miệng: “Bẩm thủ lĩnh.”

Lúc này Tam thủ lĩnh mới vừa lòng.

“Bẩm thủ lĩnh, tiểu nhân thấy phía trước có dê béo, còn có vài mỹ nữ.” Lâu la kia nhanh chóng nói xong, cường điệu hai chữ trọng điểm cuối cùng.

“Hả? Thật sao, ở đâu?” Tam thủ lĩnh nghe vậy lập tức đi đến phía trước nhìn. Đang lúc nói chuyện, hắn đã thấy đoàn người Trì Dịch đứng ở một góc, tiếp theo bị một đám áo trắng làm hoa mắt.

“Thật đẹp!” Hắn ta tham lam nhìn Phất Phong và Dĩnh Dung đứng ở phía trước, đôi mắt lại không nhịn được nheo lại. Tuy rằng trang phục của đệ tử Vân Tiêu Cung rát kín đáo, lại đã bắt đầu mùa đông, những cô gái sợ lạnh đều sẽ mạc dày thêm. Nhưng dáng người hoàn hảo của cô gái Phất Phong vẫn không thể che dấu được, Tam thủ lĩnh với kinh nghiệm phong phú vừa liếc mắt đã nhìn ra được, lại ngước lên nhìn quanh khuôn mặt rực rỡ kiều diễm của Phất Phong, đẹp đến nỗi hắn cảm thấy nóng người trong nháy mắt.

Hắn theo bản năng liếm liếm môi, dời ánh mắt khỏi người Phất Phong, nhìn về phía Dĩnh Dung thanh tú nhã nhặn kế bên, cũng vừa vặn nhìn thấy Hạ Nhạc Lam đi đến bên cạnh Dĩnh Dung nói cái gì. Rõ ràng đều ăn mặc màu trắng giống nhau, nhưng ba cô gái đều có nét đẹp khác nhau, Tam thủ lĩnh tức khắc không nhịn được đi đến phía các nàng, dục vọng lên não không nhìn thấy trong tay các nàng và những người bên cạnh các nàng có cầm kiếm dài trong tay.

Hắn mới vừa đi được hai bước, trong đám người bên kia lại chạy ra một người, Tam thủ lĩnh chút không kiên nhẫn mà nhìn qua, lại thấy là một công tử bột gầy yếu, đôi mắt hắn lại sáng lên, ánh mắt đảo quanh quần áo và ngọc bội bên hông chàng công tử kia, sau đó bước chân chậm rãi trở lại.

Dù sao mỹ nữ cũng không chạy được, không bằng cướp tiền trước? Tam thủ lĩnh bắt đầu nhìn chằm chằm dê béo trước mắt nghiêm túc tự hỏi.

Vốn tưởng này lần này chỉ có thể ôm mấy cái cô gái nông thôn về phát tiết, không nghĩ tới còn có nhiều chuyện tốt như vậy, Tam thủ lĩnh lại nhìn ba mỹ nữ khiến hắn lóa mắt trong nháy mắt, lại nhìn xem dê béo trước mắt có thể cướp dễ như trở bàn tay, tâm hồn lập tức chìm trong hạnh phúc.

Khi hắn ta đang vui mừng, thì thấy dê béo đột nhiên nhảy lên tảng đá to kêu lớn; “Các hương thân! Các hương thân! Mọi người bình tĩnh một chút, tại hạ là Dương Nguyên của Thanh Thủy Thương Hội!”

Hai người tùy tùng bên cạnh Dương Nguyên cũng lập tức kêu lên, thành công thu hút ánh mắt của mọi người.

Đây là đang làm cái gì?

Tam thủ lĩnh cũng bị Dương Nguyên khơi dậy lòng hiếu kỳ, hắn ta nhìn Tứ thủ lĩnh cũng đang đi tới, hai người cùng nhau nhìn Dương Nguyên, xem hắn đang muốn làm trò gì.

“Mọi người không cần lo lắng, đều đứng ở phía sau ta đi.” Dương Nguyên tiếp tục gân cổ lên kêu, bất thình lình duỗi tay về phía Trì Dịch đang xem hắn diễn: “Kế bên ta là cao nhân Trì Dịch trên Thanh Sơn Vân Tiêu Tiên Cung và các đệ tử của hắn, đều là người có võ công cao cường đạo pháp tinh thâm, mọi người mau tới đây, Trì chưởng môn có thể bảo vệ mọi người!”

Tam thủ lĩnh: “?”

Trì Dịch: “...”

Quảng cáo
Trước /56 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ánh Hoàng Hôn

Copyright © 2022 - MTruyện.net