Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tổng Tài Cao Lãnh: Sủng Vợ Lên Trời
  3. Chương 64 Cô gái kia, là Trần Tử Huyên?
Trước /301 Sau

Tổng Tài Cao Lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

Chương 64 Cô gái kia, là Trần Tử Huyên?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Ông chủ, tôi thấy cô chủ là bởi vì...” Quản gia chậm rãi muốn khuyên một câu.

“Được rồi, được rồi, hiện tại toàn thế giới đều không sợ tôi phải không? Một đám đều coi như tôi đã chết, dám không để ý tới tôi!!” Sắc mặt ông cụ Nguyễn đã đen như đáy nồi.

Vẻ mặt quản gia cười khổ: "Ông chủ, nhà họ Trần ở thành phố C vừa mới gọi điện thoại lại đây, bọn họ nói cậu chủ đã tự mình thông báo với họ là hủy bỏ buổi lễ kết hôn..."

Ông cụ Nguyễn đang tức giận vì Trần Tử Huyên không nghe lời, đột nhiên ngẩn ra một chút rồi ngẩng đầu lên, lúc này là thật sự nổi giận, đôi mắt ông như muốn nổi lửa: “Ông vừa nói cái gì?”

“Tên nghiệp chướng Nguyễn Chi Vũ kia vì người phụ nữ họ Lưu mà muốn hủy bỏ đám cưới! Nó dám!!” Ông cụ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Quản gia thở dài một tiếng, lẩm bẩm: “Đúng thật là cậu chủ đã ra thông báo hủy bỏ đảm cưới.”

Ông đoán có thể là vì đám cưới bị hủy bỏ, cho nên Trần Tử Huyên mới không vui.

Ông cụ Nguyễn tức giận đến ngực phập phồng, khiển trách: “Người phụ nữ Lưu Oánh Oánh kia mất tích nhiều năm như vậy, lại cố tình xuất hiện vào ngay lúc này, cô ta có ý đồ gì! Tên nghiệp chướng Nguyễn Chí Vũ kia đầu óc nước vào, không phân biệt được tốt xấu, cái thử sản phẩm lỗi kia có cái gì quý hiếm-...”

“Kỳ thật Trần Tử Huyên...” Quản gia nghĩ đến một ít việc.

Ông cụ Nguyễn tức giận đến khịt mũi: “Đừng có nói với tôi thứ gì liên quan đến Trần Tử Huyên, nó sao lại có thể ngốc nghếch tới vậy! Tôi đã đồng ý cho nó gả vào nhà họ Nguyễn, nó vậy mà không nhân cơ hội lấy lòng, ăn vạ tên nghiệp chướng kia, bây giờ họ Lưu kia đã trở về, vậy mà vẻ mặt nó vẫn thờ ơ như vậy, thật là không có chia khí!"

Quản gia nghe đến đó, nhịn không được bật cười: “Ông chủ, lúc trước Trần Tử Huyên mang thai cũng chỉ là việc ngẫu nhiên ngoài ý muốn, cô ấy và cậu chủ nhà ta không có tình cảm...” Cho nên người yêu cũ trở về, không thèm để ý cũng bình thường.

“Có ý gì!” ông cụ Nguyễn nhướng mày: “Ông là muốn nói Trần Tử Huyên chướng mắt Nguyễn Chi Vũ hả?”

Tốt xấu gì Nguyễn Chi Vũ cũng do một tay ông nuôi dưỡng, vậy mà lại bị phụ nữ ghét bỏ, nói tóm lại ông cụ vẫn là đứng về phía cháu trai mình. Quản gia bất đắc dĩ mà cười.

Đáy lòng lại cảm thán, quả nhiên ông chủ nhà họ Nguyễn đều có tính tình quái gở, Trần Tử Huyên muốn ứng phó với hai vị tôn đại Phật này cũng thật không dễ dàng.

“Hôm nay là ngày đầu tiên của năm mới, cậu thực sự không về nhà họ Nguyễn ăn tối sao?"

Lễ Hướng Bắc nhận được điện thoại của Nguyễn Chi Vũ, lái xe lại đây đón anh, anh ta đang nhàm chán chờ đèn xanh, nghĩ nghĩ vẫn là nhịn không được hỏi nhiều một câu: “Chi Vũ, tôi nghe nói cậu ra thông báo hủy bỏ đám cưới?"

Nguyễn Chi Vũ dựa cả người vào phía sau xe, có chút mệt mỏi nhắm hờ mắt, anh không muốn bị ông nội làm phiền cho nên mới bảo Lê Hướng Bắc lái xe lại đây.

Bây giờ lại nghe Lễ Hướng Bắc nhắc tới chuyện hủy bỏ đám cưới, lại nghĩ tới Trần Tử Huyên, đáy mắt nặng nề ẩn sâu một số suy nghĩ.

Lê Hướng Bắc đánh tay lái, thấy anh không quan tâm đến mình, anh ta đưa mắt liếc anh một cái.

“Chi Vũ, cậu sẽ không phải thật sự bởi vì Lưu Oánh Oánh đã trở lại, sợ cô ta đau lòng nên mới hủy bỏ đám cưới đã sắp đặt từ trước? Cho dù thế nào đi nữa thì Trần Tử Huyên cùng đã là người vợ hợp pháp trên giấy tờ, bây giờ lại đột nhiên hủy bỏ đám cưới, đối với Trần Tử Huyên mà nói thực..." Không công bằng.

Lệ Hướng Bắc chưa kịp nói hết câu, bởi vì Nguyễn Chi Vũ đột nhiên lạnh lùng hô lên một tiếng: “Dừng xe!”

Lệ Hướng Bắc khó hiểu, nhưng mà động tác trên tay cũng thực nhanh nhẹn, xe vững vàng tấp vào bên đường.

“Làm sao vậy?”

Anh ta chú ý thấy sắc mặt của Nguyễn Chi Vũ âm trầm trừng mắt nhìn ra ngoài cửa sổ xe bên trái, nhìn theo ánh mắt anh Lê Hướng Bắc lộ ra dáng vẻ giật mình.

Cô gái kia, là Trần Tử Huyên?

Làm sao cô có thể lang thang khắp thành phố này một mình vào lúc nửa đêm vậy chứ?

“Trần Tử Huyên” Một âm thanh quen thuộc kích động kêu to truyền đến.

Trần Tử Huyên hôm nay rất buồn bực, bởi vì đêm nay Nguyễn Chi Vũ không trở về, ông cụ lại bày ra một khuôn mặt già nua xấu xí, không hiểu lý lẽ lại dạy dỗ cô một trận, cô không thể tức giận nên chỉ đành chạy ra ngoài đi dạo một chút.

Đột nhiên cô nghe thấy có người ở gọi mình, ngẩng đầu nhìn lại, sắc mặt lập tức đen hơn.

Quảng cáo
Trước /301 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bồ Đề Kiếp

Copyright © 2022 - MTruyện.net